Chương 2056: Đại chiến khoan đất!
Chương 2056: Đại chiến khoan đất!Chương 2056: Đại chiến khoan đất!
Dựa theo thời gian mặt đất để tính, đã vào đêm sâu yên tĩnh.
Mỏ quặng trong lòng đất bỏ hoang mấy trăm năm này lại là đèn đuốc sáng trưng, tiếng người ồn ào, kim loại va chạm và đốm lửa văng khắp nơi không ngừng bên tai.
Lý Diệu lẳng lặng ngủ đông ở sâu trong quặng mỏ, nguyên thần như gợn sóng phóng ra ngoài từng vòng một, bao phủ cả mỏ quặng, yên lặng quan sát sự chuẩn bị cuối cùng của các chiến sĩ phản kháng tổ chức Tinh Quang.
Nói đúng ra, những chiến sĩ phản kháng tự xưng là “người tu chân” này, cùng người tu chân của Tinh Diệu Liên Bang không phải cùng một câu chuyện.
Bọn họ không có lý luận và đạo tâm hoàn mỹ cỡ nào, cũng chưa từng nghĩ phải như thế nào sáng tạo một thế giới hoàn toàn mới, chỉ là hậu duệ của người tu chân ngày xưa, bằng vào bản năng sinh tồn và báo thù, giãy dụa ở trong tuyệt cảnh không nhìn thấy hy vọng mà thôi.
Nhưng, nếu đặt Lý Diệu tới trên vị trí của bọn họ, Lý Diệu cũng không dám cam đoan, mình nhất định có thể làm tốt hơn so với bọn họ, so với Tả Kinh Vân “người tu chân” như vậy.
Lần này là phân bộ lòng đất tổ chức Tinh Quang tuyệt địa phản kích quy mô lớn nhất mấy trăm năm qua, Lý Diệu có thể từ ánh mắt tràn ngập hào quang, hơi thở dồn dập cùng mồ hôi nóng bỏng của bọn họ nhìn ra được, toàn bộ chiến sĩ phản kháng đều phấn khởi đến cực điểm.
Tổng chỉ huy Ngụy Long Đào của bọn họ làm gương cho binh sĩ, dùng đường ray cùng móc xích cần cẩu treo đầu một chiếc xe Địa Hành Thần Long uy vũ khí phách nhất đến giữa không trung, tự mình trèo lên trèo xuống, tự tay treo thêm từng khối đơn nguyên chiến đấu, thỉnh thoảng còn vung công cụ sửa chữa cổ vũ bơm hơi cho chiến sĩ bên cạnh.
Dưới ánh đèn chiếu rọi chói mắt, hàm răng trắng bóc cùng đôi mắt tràn ngập mộng tưởng của hắn đặc biệt hút ánh mắt người ta.
“Đều chuẩn bị tốt chưa? Ở dưới lòng đất uất ức mấy trăm năm, hôm nay rốt cuộc sắp oanh oanh liệt liệt làm một trận, thời khắc mấu chốt, đều đừng đứt liên lạc cho ta nha!”
Ngụy Long Đào cười to sang sảng, “Kêu đám tu tiên giả thiên nhân chết tiệt kia mở to mắt mà nhìn cho kỹ, rốt cuộc cái gì mới là người tu chân thật sự!”
Mấy trăm chiến sĩ phản kháng mang kiếm lưỡi cưa và chiến đao chấn động đập lên Địa Hành Thần Long vang hỗn loạn “Cạch cạch”, phát ra tiếng gầm rú xao động không thôi.
Lại có chiến sĩ phản kháng ở bên cạnh thổi lên nhạc cụ tương tự kèn ác-mô-ni-ca, Ngụy Long Đào ngẩng đầu lên, mọi người đều bắt đầu hát lên một bài chiến ca tản ra sự kích tình, rung động đến tâm can, hát rồi hát, đáy mắt mọi người đều đầy nước mắt, nhìn đá đen sì ở bốn phía, giống như ánh mắt đã đâm thủng thế giới uất ức nghẹn khuất này, đưa bọn họ tới trên chiến trường cuối cùng.
Lý Diệu bất động thanh sắc quan sát tất cả, đưa mỗi một chi tiết đều gia nhập vào trong mô hình suy luận của mình, nguyên thần càng lúc càng rõ ràng, cũng càng lúc càng... Phẫn nộ.
Đúng lúc này, Lý Diệu cảm giác được trên vách hang đen sì ở đỉnh đầu bọn họ truyền đến chấn động cực kỳ nhỏ.
Từng cái khe hở mắt thường không thể thăm dò được, ở trên vách đá nhanh chóng xuất hiện, rơi xuống cát bụi cực nhỏ.
“Quả nhiên đến rồi!”
Lý Diệu hơi động tâm, hướng trong não vực Hàn Đặc và Lưu Ly phát ra hai gợn sóng sắc bén, “Mau tỉnh lại, lấy toàn bộ thức ăn, thuốc men cùng vũ khí đạn dược, chuẩn bị sẵn sàng mọi lúc đi theo Quyền Vương đi!”
Quyền Vương nhẹ nhàng dán sát bàn tay kim loại vào vách hang, cũng cảm giác được cái gì đó, camera phát ra hào quang điềm xấu: “Kẻ xâm nhập?”
“Không sai.”
Lý Diệu lạnh lùng nói: “Kẻ xâm nhập khoan đất!”
Lời còn chưa dứt, cảnh báo thê lương vang lên.
“Địch tập! Địch tập! Địch tập!”
“Xe khoan đất của người tu tiên, đang từ trên xuống dưới nhanh chóng tới gần chúng ta, cách chúng ta không đủ ba km!”
“Chỉ số chấn động cao như vậy, nhất định là mũi khoan siêu cấp thể tích cực kỳ khổng lồ, hơn nữa không có chút đình trệ cùng điều chỉnh nào, hiển nhiên đã phát hiện tọa độ chính xác của chúng ta!”
Tiếng kinh hô bối rối vang lên lúc trầm lúc bổng, xen lẫn cảnh báo sóng sau xô sóng trước, làm mọi người càng thêm sợ hãi, đặc biệt những giặc cướp cùng hung nhân vừa mới hấp thu đến lòng đất, nếu không phải nơi này là hố quặng lòng đất lên trời không lối, xuống đất không cửa, bọn họ quả thực muốn chạy trối chết, tan tác chim muông rồi.
“Mọi người đừng bối rối, đều nghe ta chỉ huy!”
Thời khắc mấu chốt, Ngụy Long Đào phát ra tiếng rống giận như chuông đồng: “Tám phần Địa Hành Thần Long đều đã hoàn thành cường hóa thăng cấp và chuyên chở đạn dược cuối cùng, bản đồ phương vị đại khái của ‘thánh điện’ cũng đều truyền tống đến trong máy tính của mỗi người các ngươi, không kịp kéo dài nữa, toàn bộ xe trưởng xuất phát ngay bây giờ, dựa theo kế hoạch sớm định ra rải lưới tìm tọa độ chính xác của ‘thánh điện’!
“Về phần nơi này...
“Ta tới cản phía sau cho mọi người, sẽ tuyệt đối không để cho dù một người tu tiên bắt lấy cái đuôi mọi người!
“Chiến tranh cuối cùng đã buông xuống, hành động đi, các dũng sĩ tổ chức Tinh Quang, chúng ta gặp lại ở ‘thánh điện’!”
Giọng Ngụy Long Đào như là có được ma lực thần kỳ, tràn ngập lực lượng làm người ta tín nhiệm và trấn định.
Dưới liên thanh rống giận, không khí hỗn loạn quét sạch, toàn bộ chiến sĩ phản kháng đều như là lên đủ dây cót, lấp đầy nhiên liệu nhảy bật lên.
“Rầm! Rầm! Rầm rầm rầm rầm!”
Hệ thống đào hầm lò hình thái mũi khoan phía trước từng chiếc Địa Hành Thần Long phát ra tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, bắt đầu chậm rãi xoay tròn, phóng ra từng đạo huyền quang sắc bén không thể chống đỡ và lực tràng chấn động bước sóng cao, đủ để phá vỡ tầng đá cùng khoáng vật cứng rắn nhất.
Vô số chiến sĩ từ trong quặng mỏ của mình nhảy ra, ở trên xiềng xích cùng thanh trượt như giẫm trên đất bằng, nhanh chóng nhảy vào mình Địa Hành Thần Long.
“Nơi này sắp bị công phá rồi!”
Tả Kinh Vân một lần nữa xuất hiện ở trước mặt đám người Lý Diệu, hướng Hàn Đặc và Lưu Ly vươn hai tay, “Mau đi cho ta, đi ‘tàu Xuyên Vân’ của ta!”
Vài chiếc Địa Hành Thần Long đã sớm hoàn thành kiểm tra sửa chữa cùng cải tạo, vốn đã ở trong đường hầm của mình đợi lệnh, lúc này giành trước xuất phát, bánh xích che kín quanh thân điên cuồng xoay tròn, rất nhanh biến mất ở sâu trong đại địa.
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!”
Ở sau khi bọn họ chạy vào sâu trong đường hầm, tất cả đường hầm bị bom tinh thạch chôn trước đó nổ sập, trong bom tinh thạch còn xen lẫn tài liệu tương tự với keo, dính chỗ sụp đổ lại với nhau, trở nên cứng rắn như sắt, rất khó từ đường cũ khoan xuyên.
Cùng lúc đó, bốn phương tám hướng sâu trong đại địa, cũng truyền đến từng đợt tiếng nổ mơ hồ bất định.
Đó là tâm địa chấn quấy nhiễu tổ chức Tinh Quang bố trí.
Truy kích chiến trong tầng nham thạch không có ánh mặt trời ngàn mét dưới lòng đất, thị giác hầu như không có chút tác dụng nào, dựa hết vào sóng âm, dựa vào cảm giác mũi khoan và bánh xích của đối phương phát ra chấn động để khóa mục tiêu.
Giờ phút này Địa Hành Thần Long của tổ chức Tinh Quang bận rộn chạy trốn, tự nhiên cần tăng tính năng mũi khoan và bánh xích đến cực hạn, nào còn lo lắng vấn đề tránh chấn động cùng giảm âm?
Cho nên, dẫn nổ bom tinh thạch thiết lập sẵn ở bốn phương tám hướng, chế tạo ra từng nguồn chấn động chấn quấy nhiễu, để người tu tiên không phân biệt được rốt cuộc cái nào mới là Địa Hành Thần Long thật sự liền trở thành biện pháp duy nhất.
“Rắc, rắc rắc rắc rắc!”
Còn có vô số chiến sĩ phản kháng chưa đi lên Địa Hành Thần Long, ngược lại mang theo vẻ mặt quyết tuyệt, thấy chết không sờn, tiến vào trong từng tòa tháp đại bác kiểu bán cố định hỏa lực cực kỳ hung mãnh, nhưng cũng bởi vậy đánh mất toàn bộ lực cơ động, nghiến chặt răng, lấy tháp đại bác so với vòng eo của mình còn to hơn nhắm về phía trên vách đá.
Trên vách đá ở đỉnh đầu bọn họ, không biết từ khi nào đã xuất hiện mấy trăm khe hở đan xen ngang dọc, đá vụn cùng bụi đất không ngừng trút xuống, giống như hung thú lòng đất nào đó phun ra hơi thở.
Bây giờ, mọi người đều có thể cảm giác được bốn phía truyền đến chấn động làm người ta mềm xương buồn nôn.
Đá vụn và bụi đất không ngừng rơi xuống trên tháp đại bác, phát ra tiếng vang “Đinh đinh đang đang”, làm người ta thấp thỏm bực bội đến cực điểm.
“Đây là ngày vinh quang thuộc về chúng ta!”
Ngụy Long Đào lại từ trong sương mù đen chỗ sâu nhất của quặng mỏ bay lên. Bây giờ, quanh thân hắn bọc một tầng tinh khải màu đồng cổ, bên ngoài tinh khải còn lắp vật cường hóa tương tự chiến thần sáo trang, thoạt nhìn, giống như là một con đại tinh tinh đồng xanh cao bốn năm mét. Hai mắt hắn đỏ rực, đỉnh đầu toát ra khói trắng quả thực so với Địa Hành Thần Long phun ra khí thải còn nồng đậm hơn, thanh âm cũng đề cao một cấp, tràn ngập lực lượng dẫn bạo lòng người, “Mấy trăm năm bị động chịu đòn, mấy trăm năm chạy trối chết, mấy trăm năm ở lòng đất nghẹn khuất và uất ức, làm tất cả mọi người bao gồm chính chúng ta ở bên trong, hầu như đều quên cái tên kia, cái tên kiêu ngạo cùng quang vinh kia!
“Nhưng trận chiến hôm nay qua đi, vô luận chúng ta là thắng lợi hay là thất bại, đều sẽ không có ai quên chúng ta nữa! Thương khung ở trên, ánh sao làm chứng, mọi người trong vũ trụ sẽ vĩnh viễn nhớ rõ, từng có một đám dũng sĩ không sợ hãi gì cả, tên của bọn họ, là người tu chân!”
“Người tu chân! Người tu chân! Người tu chân!”
Toàn bộ chiến sĩ phản kháng đều gào rống ra thanh âm khàn khàn nhất cũng to rõ nhất của mình, thanh âm mang theo máu!
“Người tu chân...”
Tả Kinh Vân đưa Hàn Đặc và Lưu Ly vào thùng xe, có chút hoảng hốt nhìn các đạo hữu lưu lại cản phía sau, răng nghiến chặt môi, “Chúng ta nhất định sẽ tìm được thánh điện, ta thề, nhất định!”
Trên vách đá đỉnh đầu, khe hở như vết thương bị hung thú xé rách không ngừng mở rộng, tảng đá sụp đổ từ nhỏ đến lớn, đầu tiên là bằng móng tay, sau đó là bằng nắm tay, tiếp theo là to bằng đầu, đến cuối cùng là tảng đá đường kính ba năm mét, rơi ở xung quanh mỏ quặng bỏ hoang, va đập những thiết bị kim loại lộn xộn kia thành một mảng hỗn độn.
“Đến rồi, đến rồi, đến rồi!”
Giữa khe hở đan xen ngang dọc mơ hồ truyền đến một mảng ánh sáng màu vỏ quất, đó là mũi khoan thăm dò siêu khổng lồ khoan từ trên xuống dưới phát ra huyền quang, cùng với ánh lửa của bụi ma sát hừng hực thiêu đốt!
“Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!”
Tiếng ma sát cùng vỡ nát chói tai, như yêu ma cười dữ tợn chà đạp lỗ tai của mọi người.
“Chuẩn bị chiến đấu!”
Ngụy Long Đào quát to một tiếng, từ bên hông rút ra hai khẩu pháo oanh kích xoay tròn tráng kiện vô cùng, làm nhiều việc cùng lúc, tập trung chặt chẽ khung đỉnh, “Liều mạng với bọn chúng!”
“Rầm!”
Rốt cuộc, khi yêu ma cười dữ tợn chói tai đến mức tận cùng, khung đỉnh bị một mũi khoan siêu khổng lồ hoàn toàn xuyên thủng!
Đường kính mũi khoan này ít nhất ở mười mét trở lên, mặt ngoài che kín răng cưa lớn cùng u vỡ nát mấp mô, hãy còn xoay tròn tốc độ cao, biến đá vụn và bụi thành những luồng lửa màu vỏ quất.
Nó như là vẫn thạch khổng lồ đến từ ngoài bầu trời, ở trong tiếng rít rơi xuống sâu trong mỏ quặng bỏ hoang, phát ra tiếng nổ vang kinh thiên động địa, nhấc lên sóng xung kích và sóng to như sóng thần.
Sương mù đen sâu trong mỏ quặng bỏ hoang đều bị xua tan, vụ nổ lúc trầm lúc bổng giống như nham thạch nóng chảy bùng nổ, hào quang màu vỏ quất chiếu rọi ở trên mặt mỗi một chiến sĩ phản kháng, mồ hôi lớn như hạt đậu cũng bị chiếu rành mạch.
“Ong ong ong ong ong!”
Trong hang vuông góc phía trên đường kính hơn mười mét, truyền đến tạp âm điềm xấu như ong rừng bay múa.