Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2115 - Chương 2071: Lệ Gia Lăng Phát Động!

Chương 2071: Lệ Gia Lăng phát động! Chương 2071: Lệ Gia Lăng phát động!Chương 2071: Lệ Gia Lăng phát động!

Nhìn ngọn lửa như hoa sen màu đen ở sâu trong đôi mắt đóng băng của thiếu niên, Lý Diệu khẽ thở dài, nói: “Nên nói ngươi là nghé con mới sinh không sợ hổ mới tốt, hay là không biết trời cao đất rộng mới tốt ―― ngươi thực có lòng tin có thể lừa được Lệ Linh Phong?”

“Có lẽ Lệ Linh Phong cường đại hơn ta gấp trăm lần, nhưng hắn không có khả năng đặt toàn bộ tinh lực ở trên người ta.”

Lệ Gia Lăng nghiến răng nói: “Hắn là đại nhân vật quyền thế ngập trời, bận trăm công ngàn việc, kẻ địch cả ngày cân nhắc phải đánh sập và cắn nuốt không biết có bao nhiêu, mỗi một giây chỉ sợ đều có một trăm mưu kế, một ngàn cạm bẫy cùng một vạn mục tiêu đảo quanh ở trong đầu hắn.

“Hắn chưa bao giờ thật sự để ta vào mắt, coi là ‘kẻ địch’ để đối đãi, ta chẳng qua là một con chuột bạch nhỏ hắn nuôi dưỡng lên mà thôi.

“Ta ở trong thế giới của hắn, nhiều nhất chiếm 1% vị trí thậm chí ít hơn nữa.

“Nhưng hắn với ta mà nói, lại đại biểu cho toàn bộ thế giới phải đánh, ta dùng mỗi một giây cùng 100% sức tính toán để suy tư nên như thế nào từ dưới sự khống chế của hắn chạy thoát, đã suy tư suốt mười năm! Ta từng thiết tưởng hơn một ngàn loại khả năng, ở trong đầu mô phỏng hơn vạn loại ứng đối và biến hóa, lần này vô luận tỷ lệ thành công có bao nhiêu, cũng đáng giá đánh bạc tất cả đi liều một lần!”

Lý Diệu trầm mặc một lát, lại bị sự quả quyết của thiếu niên rung động.

Tuy giờ phút này Lệ Gia Lăng còn rất ngây ngô và ngây thơ, nếu không phải va trúng mình mà là người tu chân tổ chức Tinh Quang thật sự, chỉ sợ kế hoạch của hắn tám chín phần mười là phải thất bại.

Nhưng Lý Diệu vẫn ở trên thân thiếu niên thấy được vô số bóng dáng màu đen, những cái bóng này làm đầu dây thần kinh của hắn cũng hơi đau đớn lên.

Mặc kệ nói như thế nào, Lý Diệu cũng không có khả năng mặc kệ Lệ Gia Lăng, sau khi bàn bạc với Huyết Sắc Tâm Ma một lát, nói: “Ngươi muốn dùng biện pháp gì, để tranh thủ Lệ Linh Phong và Vũ Anh Lan tín nhiệm?”

Lệ Gia Lăng trầm mặc một lát rồi nói: “Ngươi đợi lát nữa sẽ biết.”

“Như vậy, ta lại nên như thế nào một mực ẩn nấp ở bên cạnh ngươi đây?”

Lý Diệu không thèm để ý thiếu niên quật cường, tiếp tục nhẫn nại hỏi: “Nếu ngươi thật có thể tiếp xúc khoảng cách gần với Lệ Linh Phong, Vũ Anh Lan, ta tựa như không có khả năng một mực tàng hình đi theo bên cạnh ngươi, làm như vậy phiêu lưu quá cao, rất dễ dàng bị phát hiện.”

“Nếu thể tích khối pháp bảo này của ngươi không phải quá lớn ――”

Lệ Gia Lăng nói: “Nấp đến trong cơ thể ta là được.”

Lý Diệu nói: “Nấp đến trong cơ thể ngươi, mượn dùng linh diễm của ngươi để che giấu của ta tồn tại, tất nhiên là một biện pháp tốt, nhưng nhỡ đâu đối phương tiến hành quét thân thể mọi phương vị đối với ngươi, chẳng phải là lập tức lộ tẩy, hơn nữa khối pháp bảo này của ta cũng không chỗ nào để trốn?”

“Ta có thể xé rách bụng, để ngươi nấp đến phụ cận đan điền của ta, lại kích động Kim Đan, phóng ra linh diễm hỗn loạn.”

Lệ Gia Lăng nói: “Nói chung, chỉ cần bọn họ không sử dụng pháp bảo quét huyền quang cỡ lớn, là không dễ dàng phát hiện ―― ta sẽ nghĩ cách kháng cự bọn họ quét toàn diện, vô luận như thế nào, điều này cũng đáng giá cược một lần.”

Lý Diệu nói: “Ngươi tựa như rất thích cược.”

Lệ Gia Lăng nói: “Ta không thích cược, chẳng qua một người vốn đã hoàn toàn không có gì cả, cho dù cược như thế nào nữa, tựa như cũng sẽ không thua.”

Lý Diệu nở nụ cười: “Biết không, ta lúc ban đầu lẻn vào ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ mục tiêu căn bản không phải ngươi, thậm chí hoàn toàn không biết ngươi tồn tại, nhưng bây giờ ta đối với quá khứ và lai lịch của ngươi càng ngày càng tò mò, hầu như đã coi ngươi là thu hoạch lớn nhất của chuyến này rồi.”

“Ta đối với ngươi cũng càng ngày càng tò mò.”

Lệ Gia Lăng đối chọi gay gắt nói: “Lẻ loi một mình, lẻn vào ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, nghênh ngang chui vào dưới mí mắt Lệ Linh Phong và Vũ Anh Lan tuyệt thế cao thủ như vậy, nhưng lại không giống người tu chân tổ chức Tinh Quang hoặc là người Thánh Minh ―― đúng rồi, nói chuyện lâu như vậy, ta còn chưa biết tên của ngươi.”

Không biết vì sao, Lý Diệu không muốn tùy tiện bịa ra cái tên giả lừa thiếu niên giống hệt nghĩa phụ này.

Huống chi ở đế quốc Chân Nhân Loại, “Kền Kền Lý Diệu” căn bản là một vô danh tiểu tốt không có ý nghĩa.

Hắn cười cười, nói: “Ta tên Lý Diệu.”

Lệ Gia Lăng nói: “Tên chỉ là một danh hiệu, cho nên dưới hai chữ ‘Lý Diệu’, rốt cuộc cất giấu một người như thế nào, lại tới từ phương nào?”

“Ngươi thì sao?”

Lý Diệu hỏi ngược lại: “Ba chữ ‘Lệ Gia Lăng’ này cũng chỉ là một danh hiệu, ở dưới danh hiệu này, lại cất giấu quá khứ thế nào, khởi nguyên thế nào?”

Đáy mắt thiếu niên lần đầu xuất hiện vẩn đục mê mang, sau khi sửng sốt một lát, phát ra một đạo dao động mỏng manh: “... Ta không biết, nhưng, chờ sau khi ta đạt được tự do tuyệt đối, nhất định sẽ làm rõ, mình rốt cuộc là ai, đến từ nơi nào, cần đi phương nào!”

Nhìn đôi mắt thiếu niên bị sương mù quấn quanh, Lý Diệu giống như thấy được Địa Cầu vẫn như cũ ẩn nấp ở trong sự chưa biết, lại xuất hiện sự thất thần nho nhỏ.

Lệ Gia Lăng thấy hắn thật lâu không đáp lại, nói: “Ta giúp ngươi tìm hiểu tình báo, ngươi nghĩ cách giúp ta chạy khỏi ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, nếu đồng ý vụ giao dịch này, vậy ta sẽ bắt đầu.”

Lý Diệu nói: “Bắt đầu cái gì?”

Lệ Gia Lăng liếm liếm môi, bỗng trợn to đôi mắt đến mức hầu như muốn xé rách, đáy mắt trong tích tắc bật ra mấy trăm hơn một ngàn luồng tơ máu, tay chân như là bị sợi tơ vô hình dẫn dắt, vặn vẹo vươn về phía giữa không trung, cả người như con cá lên bờ kịch liệt bắn lên!

“A a a a a a a a!”

Sâu trong cổ họng hắn phát ra tiếng gào rống, quả thực như là một ngàn cái mũi khoan, muốn khoan thủng ngực thoát ra, máu thịt quanh thân vừa mới khép lại một lần nữa xé rách, máu tươi bắn vọt ra, làm hắn biến thành một “người lửa” màu đỏ tươi!

Thiếu niên vô cùng gian nan thu hai tay trở về, gắt gao ôm đầu, vừa tru lên, vừa run rẩy, vừa đau tới mức lăn lộn trên mặt đất, nước mắt rơi xuống, máu tươi và bọt mép điên cuồng phun ra.

Lý Diệu bị hành động thình lình xảy ra của Lệ Gia Lăng dọa giật mình, nếu không phải vừa rồi chính tai nghe được Lệ Gia Lăng nói “sắp bắt đầu rồi”, hầu như muốn hoài nghi hắn là thật sự trúng tà hay là trong cơ thể có lực lượng thần bí gì không khống chế được.

Lại thấy mười ngón tay của thiếu niên cắm thật sâu vào đầu mình, hầu như mang hai mắt đều từ trong hốc mắt ép ra, giống như không làm như thế, căn bản không ức chế được đại não xúc động nổ tung.

“Thùng! Thùng! Thùng!”

Hắn liều mạng húc đầu về phía mặt đất và trên tường, mỗi một lần đều húc ra khí thế đất rung núi chuyển, giống như là những quả bom tinh thạch phát nổ ở trong căn phòng bí mật nho nhỏ, để lại những vết máu nhìn ghê người!

“Đừng... Đừng ép ta!”

Khuôn mặt Lệ Gia Lăng vặn vẹo, hàm hàm hồ hồ gầm nhẹ, mặc cho ai nhìn thấy đều sẽ cảm thấy hắn đang ở trong cực độ đau khổ sống không bằng chết, “Đừng ép ta nữa, các ngươi lũ khốn kiếp này, khốn kiếp!”

Con mắt, lỗ mũi, lỗ tai cùng khóe miệng của hắn đều chảy ra máu đặc, ngực là hỗn hợp thể của máu tươi cùng bãi nôn, hình tượng vừa dữ tợn, vừa khủng bố, lại đáng thương đến cực điểm.

“Thực không nhìn ra, tiểu tử này còn là trường phái diễn xuất nha!”

Huyết Sắc Tâm Ma kinh hô: “Tuy còn hơi ngây ngô một chút, nhưng lòng dạ độc ác, kiệt ngạo bất tuân, sức chiến đấu và kỹ năng diễn xuất đều xuất chúng như vậy, còn biết đạo lý ẩn núp nanh vuốt ẩn nhẫn không phát ―― tuyệt đối là tài năng có thể đào tạo nha!”

Lệ Gia Lăng ác với bản thân như vậy, ngay cả Lý Diệu và Huyết Sắc Tâm Ma nhìn cũng có chút dựng tóc gáy, càng không cần nói nhân viên nghiên cứu “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” cách một bức tường.

Giờ phút này, Lệ Linh Phong và Vũ Anh Lan đều đi xử lý nhiệm vụ quan trọng hơn, chỉ có vài nhân viên nghiên cứu đóng ở nơi này.

Mà Lệ Gia Lăng từ trước tới nay đều ở trạng thái cái xác không hồn, chưa bao giờ muốn động thủ đả thương người, cũng rất ít có hành vi tự mình hại mình, trình độ nguy hiểm cũng không tính là cao.

Cho nên, thấy bộ dáng hắn bỗng nhiên cuồng bạo và đau khổ như thế, nhân viên nghiên cứu trong lúc nhất thời có chút rối loạn chừng mực.

“Vù vù vù vù!”

Trên người Lệ Gia Lăng xuất hiện mười mấy điểm nhỏ màu đỏ, bốn phương tám hướng đều có thuốc mê hiệu quả mạnh bắn tới.

Nhưng thân hình hắn linh động, so với dạ xoa lông xanh vừa rồi không biết nhanh nhẹn hơn bao nhiêu lần, lại hóa thành một chùm sương mù đỏ mang theo hoa máu, tránh thoát hết thảy toàn bộ thuốc mê hiệu quả mạnh!

“Xẹt ―― “

Cửa chính căn phòng bí mật mở rộng, mười mấy người tu tiên mặc tinh khải, võ trang hạng nặng ùa vào.

“Đừng qua đây!”

Lệ Gia Lăng nhìn thấy bọn họ, như là nhìn thấy quỷ, khuôn mặt đầy biểu cảm sợ hãi cùng tuyệt vọng, liên tiếp hướng góc tường cuộn mình, gào khóc, “Đừng qua đây, các ngươi đều đừng qua đây!”

“Đừng sợ, bình tĩnh.”

Thanh âm người tu tiên cầm đầu muốn bao nhiêu thuần hậu thì có bấy nhiêu thuần hậu, muốn bao nhiêu dịu dàng thì có bấy nhiêu dịu dàng, làm người ta vừa nghe đã sinh ra vô hạn cảm giác tín nhiệm, “Ngươi sinh bệnh rồi, chúng ta là tới giúp ngươi.”

“Đừng! Đừng! Đừng!”

Lệ Gia Lăng kêu to xé tim xé phổi, “Ta không sinh bệnh, đừng đưa ta tới đó điều chế nữa, ta không cần, cứu cứu ta, cứu cứu ta!”

“Được, được, ngươi không sinh bệnh, chúng ta cũng tuyệt đối sẽ không đưa ngươi trở về nữa, tóm lại ngươi bình tĩnh trước rồi nói.”

Giọng của người tu tiên này càng thêm thuần hậu cùng nhẹ nhàng, dang đôi tay nói, “Tin tưởng ta, tất cả đều xong rồi, ngươi bây giờ cần nhất là nghỉ ngơi, nghỉ ngơi cho khỏe một phen.”

“Đừng qua đây, đừng qua đây, đừng qua đây, đầu đau quá, đầu đau quá, đầu đau quá...”

Vô luận đối phương khuyên như thế nào, Lệ Gia Lăng vẫn lẩm bẩm lặp đi lặp lại, con ngươi và tròng trắng mắt của hắn giống như hoàn toàn dung hợp với nhau, nở rộ ra hào quang càng lúc càng hung tàn và bạo ngược, như là sâu trong não vực có một đê đập bị hoàn toàn đánh sập, phóng ra cơn lũ mãnh thú trước đây chưa từng gặp, tiếng lẩm bẩm cũng trở nên càng lúc càng trầm thấp, càng lúc càng khàn khàn, “Các ngươi nếu còn qua đây, còn qua đây...”

Hắn như mất đi ý thức, lâm vào trong cực độ hỗn loạn.

Người tu tiên kia hướng thủ hạ ra hiệu, mấy bộ tinh khải lập tức lặng yên không một tiếng động vây lên.

“Đừng qua đây!”

Trong tích tắc, mê mang, hỗn loạn, lạnh lùng cùng tuyệt vọng ở đáy mắt thiếu niên biến mất hết, thay thế vào đó là lãnh khốc cùng tàn bạo điển hình nhất của một người tu tiên thuần túy.

“Bá!”

Cơ bắp toàn thân Lệ Gia Lăng đều căng thành những sợi dây thừng thép, máu và mồ hôi tràn đầy linh diễm cuồng bạo, như mưa to hoa lê hướng bốn phương tám hướng bắn nhanh ra, nhiễu loạn tầm mắt đối phương.

Mà hắn nhân cơ hội lướt vào trong đám đông người tu tiên, khẽ duỗi đôi tay, xòe ra mười ngón, dễ dàng chế trụ đầu hai khải sư.

“Phành!”

Ở dưới lực lượng hung bạo vô cùng của hắn tàn phá, đầu hai khải sư bị hắn hung hăng đập vào nhau, mũ giáp hợp kim cường hóa luyện chế thành lõm xuống thật sâu, phun ra đốm lửa chói mắt!
Bình Luận (0)
Comment