Chương 2096: Kỳ tích bắt đầu!
Chương 2096: Kỳ tích bắt đầu!Chương 2096: Kỳ tích bắt đầu!
“Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, cảng vũ trụ số Một.
Một con tàu vũ trụ màu đen như ba thanh kiếm sắc bén ngưng tụ cùng một chỗ chậm rãi trượt ra khỏi đường ray, sau lưng phù trận động lực như thất tinh hoa mai phun trào ra ánh lửa lấp lánh, khiến tốc độ của nó trong tích tắc tăng vọt lên đến cực hạn, hầu như xé rách cả vũ trụ, hướng tới tinh hải xa xa đã bắt đầu sôi trào lao đi như bão táp.
Đây là kỳ hạm của Lệ Linh Phong, “tàu Cơn Lốc” !
Lệ Linh Phong đứng thẳng ở trên phòng điều khiển, Lệ Gia Lăng ở bên cạnh có chút nôn nóng bất an đi qua đi lại, xung quanh bọn họ đều là màn hình lóe lên cực nhanh.
Mỗi một màn xảy ra ở tinh hải cùng lòng đất, bao gồm câu nói tràn ngập tuyệt vọng vừa rồi của Vũ Anh Lan, hết thảy đều thu vào đáy mắt bọn họ.
“Câu này của Vũ Anh Lan nói sai rồi, làm sao có thể nói thế giới này là không có kỳ tích chứ? Loại lời này bị nông phu, thợ mỏ và công nhân dây chuyền sản xuất sinh sống trong một mảng tuyệt vọng nghe được, không tốt bao nhiêu, không hài hòa bao nhiêu?”
Lệ Linh Phong thưởng thức một cái nhẫn Càn Khôn năm màu sặc sỡ, như mang cầu vồng cô đọng lại với nhau, mỉm cười nói: “Thế giới này, đương nhiên là có kỳ tích, chẳng qua toàn bộ kỳ tích đều là do người tu tiên chúng ta sáng tạo! Chúng ta muốn kỳ tích gì, thì có thể ‘chế tạo’ ra kỳ tích đó, muốn cho kỳ tích xảy ra ở trên thân người nào, thì có thể xảy ra ở trên thân người đó!”
Quả thực, kỳ tích đều là do người tu tiên sáng tạo và khống chế.
Giờ phút này, ở trong “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, tập đoàn Thiên Nhãn còn có một đoàn đội chuyên nghiệp nhân số vượt qua năm vạn, chuyên môn phụ trách “sáng tạo kỳ tích” .
Bọn họ đều là bậc thầy cơ cấu kịch bản, bậc thầy cắt nối biên tập hình ảnh cùng bậc thầy công trình hiệu quả đặc biệt cao minh nhất, còn bao gồm tin tức, chuyên gia đạo diễn và tâm lý học tương quan.
Giờ phút này chiến tranh xảy ra ở tinh hải cùng vây khốn dưới lòng đất, thông qua các loại camera quay chụp lại hình ảnh, chỉ là tư liệu sống nguyên thủy nhất.
Trực tiếp gửi ra ngoài để quảng đại dân chúng đế quốc nhìn thấy mà nói, một mặt là hiệu quả tuyên truyền không đủ tính chấn động cùng tính giáo dục, một mặt khác cũng không dễ dàng nắm chắc nhân tố bất ngờ xảy ra.
Cho nên, trên danh nghĩa là “truyền hình trực tiếp”, trên thực tế sẽ căn cứ tình huống có một đến năm phút đồng hồ độ trễ.
Mà đoàn đội chuyên gia năm vạn người thì phải phụ trách ở trong năm phút đồng hồ cực kỳ quan trọng này tiến hành một loạt sàng chọn, cắt nối biên tập, ghép, phải tô son điểm phấn, di hoa tiếp mộc, đổi trắng thay đen, bịa đặt, mới có thể cuối cùng phát ra một phần hình ảnh “không một kẽ hở, cực giàu chấn động”, mới có thể ở trình độ lớn nhất quán triệt ý chí người tu tiên, nói chuẩn xác hơn, là Lệ Linh Phong và Vũ Anh Lan muốn quán triệt.
...
Giờ phút này, toàn bộ đế quốc, bao gồm Cao Tiểu Kiện em trai Cao Khang Đại ở trong, đã có ngàn ngàn vạn vạn dân chúng bình thường tiếp thu được hình ảnh trải qua người tu tiên tỉ mỉ biên soạn.
Trong hình ảnh, đám người tu chân dưới lòng đất đầu tiên là cao hứng phấn chấn, mừng rỡ như điên, sau đó lại mất hồn mất vía, hoàn toàn tuyệt vọng, những gương mặt vặn vẹo tới cực điểm kia, là đáng thương như vậy, đáng ghét như vậy, buồn cười như vậy.
Cao Tiểu Kiện cùng các nhân viên tạp vụ toàn thân tiến hành cải tạo cơ giới hoá đều lên cười ha ha, bị vẻ mặt “trợn mắt cứng lưỡi, ngây ra như phỗng” của những người tu chân chọc vui.
Mà những con tàu vũ trụ rách nát kia của hạm đội liên hợp tổ chức Tinh Quang, ở dưới hạm đội chiến đấu của đế quốc uy phong lẫm liệt làm nền, lại là keo kiệt, nghèo túng cùng mỏng manh như thế, hoàn toàn là khẽ chạm tan luôn.
Lại thêm các loại hiệu quả âm thanh kêu thảm, rên rỉ và “chúng ta xong đời rồi”… giai đoạn sau ghép vào, thật sự mang mười chữ “Kiến càng lay cổ thụ, buồn cười không lượng sức” suy diễn vô cùng nhuần nhuyễn.
“Sớm biết như thế, cần gì có lúc trước?”
Cao Tiểu Kiện không cho là đúng lắc đầu, thuần thục sử dụng phương thức tư duy bên trên rót cho hắn để tự hỏi: “Cần cù thật thà làm việc, kiên định làm người, còn không mạnh hơn mọi thứ? Rõ ràng là bản thân hết ăn lại nằm, ham ăn biếng làm dẫn tới bi kịch, thế nào cũng phải trách tội đến trên đầu xã hội, chế độ và chính phủ, lại thêm Thánh Minh, Thiên Ma… các loại kẻ thù bên ngoài thẩm thấu cùng kích động đối với thế lực, cuối cùng bí quá hoá liều, làm ra chuyện trái pháp luật loạn kỷ cương, làm xằng làm bậy, kết quả duy nhất, chính là hại người hại mình!”
“Đế quốc ở tiền tuyến đã lấy được thắng lợi huy hoàng mang tính quyết định, nhưng kẻ địch của chúng ta tuyệt không cam lòng cứ như vậy vô thanh vô tức thất bại, mặc dù biết rõ kiếp số khó thoát, bọn chúng vẫn sẽ giãy chết, sẽ cấu kết các loại thế lực dã tâm bừng bừng trong đế quốc, nhấc lên một chút cuộn sóng cuối cùng.”
Trong hình ảnh, một tên quan quân đế quốc mày kiếm mắt sáng, cao lớn thẳng tắp, mặc đồng phục thẳng cao giọng nói: “Nhưng, đế quốc là không thể chiến thắng, kẻ địch là nhất định diệt vong, vì đế quốc, vì ngàn ngàn vạn vạn dân chúng đế quốc an cư lạc nghiệp, vì văn minh quật khởi nhân loại, chúng ta tuyệt đối sẽ không để bất cứ kẻ địch nào thực hiện được!
“Tiến lên đi, quân đế quốc, triệt để tiêu diệt đám người tu chân tay sai của người Thánh Minh trước mắt này!”
“Tiến lên, đế quốc!”
“Vạn tuế, đế quốc!”
“Tiêu diệt người tu chân, tiêu diệt người Thánh Minh, đế quốc vạn tuế, người tu tiên vạn tuế, văn minh nhân loại vạn tuế!”
Có trong nháy mắt như vậy, Cao Tiểu Kiện hoảng hốt một phen, giống như bản thân biến thành quan quân đế quốc cao lớn anh tuấn này, đang chân đạp tàu vũ trụ siêu cấp uy phong lẫm liệt, rong ruổi trong vũ trụ mênh mông.
Máu nhân tạo dâng trào quanh thân hết thảy đều ùa vào đại não, hắn cảm thấy mình lập tức cháy lên.
Trong phù trận truyền âm phát ra tiếng rống giận như sấm sét, tiếng Cao Tiểu Kiện rít gào và đám nhân viên tạp vụ hò hét hỗn hợp với nhau, hầu như muốn đánh phá khung đỉnh cả “phòng trung thành”...
...
“Chuẩn bị xong chưa?”
Trên “tàu Cơn Lốc”, Lệ Linh Phong mỉm cười nhìn Lệ Gia Lăng: “Ngươi chính là một ‘kỳ tích’ lớn nhất trận chiến này chúng ta muốn dựng lên, bắt đầu từ giờ khắc này, ngươi chính là hùng ưng giương cánh bay lượn, tận tình phóng thích tiềm năng của mình, đi... Cướp lấy toàn bộ vũ trụ đi!”
“Chuẩn bị tốt rồi.”
Lệ Gia Lăng dừng bước đi tản bộ, hít sâu một hơi, khẽ siết nắm tay nói: “Ta cũng có chút sốt ruột không chờ nổi rồi.”
“Vậy thì tốt, chuẩn bị chém giết đi, ta sẽ để ‘tiểu đội Liệt Phong’ tinh nhuệ nhất của mình đi theo phía sau ngươi.”
Lệ Linh Phong nói: “Nhớ kỹ, không cần thiết dây dưa với lũ tạp binh kia của kẻ địch, mục tiêu của ngươi là tàu vũ trụ của kẻ địch, nếu có thể dựa vào một bộ tinh khải đánh nổ một con tàu vũ trụ, liền tương đối có giá trị tuyên truyền.”
Lệ Linh Phong chuyến này cũng chưa mang đến quá nhiều chiến hạm chủ lực trợ giúp cho Vũ Anh Lan.
Chiến tranh tiền tuyến với người Thánh Minh dù sao còn chưa kết thúc, trước mắt đế quốc lại một hơi cắn nuốt mảng lớn tinh vực, phòng tuyến và tuyến tiếp viện hậu cần lập tức kéo ra rất dài, khắp nơi đều cần hạm đội trú đóng để phòng bị người Thánh Minh phản kích.
Với lại, bản thân quân đế quốc cũng không phải bền chắc như thép, các chi hạm đội trên danh nghĩa thuộc về hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng, trên thực tế đều thuộc về các đại quý tộc cùng giới chủ các đại thế giới, nguồn mộ lính, tài chính và quan chỉ huy các cấp hết thảy khống chế ở trong tay quý tộc và các giới chủ, đã sớm đuôi to khó vẫy, làm theo điều mình cho là đúng.
Tinh vực rộng lớn mới tới tay là một miếng bánh ngọt lớn, vì vấn đề phân cắt miếng bánh ngọt lớn này như thế nào, giữa hạm đội đế quốc đại biểu ích lợi các đại quý tộc và cường giả, nói không chừng cũng phải đánh phọt óc chó.
Lúc này ai muốn bỏ qua lợi ích từ cả một tinh cầu thậm chí một đại thiên thế giới, ngu ngốc điều động hạm đội trở về theo Lệ Linh Phong đánh người tu chân gì đó?
Người tu chân chẳng qua là gián và chuột, đánh hay không đánh thì chuyện cũng là như vậy, cho dù không sót lại một ai hết thảy đều đánh chết, lại như thế nào? Có chỗ tốt gì? Người tu chân có thể biến ra mấy tinh cầu tài nguyên, hai tay dâng tặng cho người tu tiên sao?
Mà bản thân Lệ Linh Phong, tuy là người nổi bật trong thế hệ tráng niên của Lệ gia, được xưng “tuyển đế hậu tương lai”, nhưng dù sao cũng là tương lai hư vô mờ mịt.
Ít nhất bây giờ, gia chủ Lệ gia không phải hắn, “một trong bốn đại tuyển đế hậu” cũng không có phần của hắn, trong gia tộc cũng có không ít kẻ cùng thế hệ thậm chí bậc cha chú đều đang mơ ước vị trí của hắn, không ở sau lưng đâm hắn hai đao đã không tệ rồi, sao có khả năng lấy ra tư binh của mình giúp hắn?
Thật muốn phát động mối quan hệ, gom mấy hạm đội ra, dựa vào thủ đoạn của hắn thật ra cũng không phải không có.
Vấn đề là người ta cũng không ngốc, thật muốn điều động ra lượng lớn binh lực, thì nhất định phải vươn tay tới “tập đoàn Thiên Nhãn”, vươn đến “trực tiếp giết chóc” trong bình đài này, phải chia sẻ ích lợi trung tâm của hắn.
“Tập đoàn Thiên Nhãn” trên danh nghĩa là Vũ Anh Lan khống chế cổ phần, trên thực tế sau lưng dựa hết vào hắn tên “tuyển đế hậu tương lai” này ủng hộ, bao gồm xây dựng “khu vui chơi Nghiệt Thổ” và “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, cùng với bây giờ “nhiệm vụ sử thi, Phá Diệt Tinh Quang”, làm tất cả chỉ có một mục đích, chính là trải đường cho hắn “gia chủ Lệ gia và một trong bốn đại tuyển đế hậu”, ở phương diện tài chính, mối quan hệ, danh tiếng, sức khống chế truyền thông thậm chí chiến công, cung cấp sự ủng hộ cuồn cuộn không ngừng.
Lệ Linh Phong là tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ, bất luận kẻ nào lấy bất cứ hình thức nào cắm xúc tu đến trong ích lợi trung tâm của hắn.
Cho nên, hắn và Vũ Anh Lan nghĩ đi nghĩ lại, lại đối với thực lực tổng hợp của tổ chức Tinh Quang tiến hành tính toán chính xác nhất, cuối cùng vẫn quyết định, dựa vào lực lượng vũ trang của tập đoàn Thiên Nhãn, tư binh của chính Lệ Linh Phong, cộng thêm mấy chi hạm đội lính đánh thuê đơn thuần tiền tài giao dịch để giải quyết vấn đề.
Người tu chân đều là đám ô hợp, bằng lực lượng trong tay bọn họ, muốn đánh tan người tu chân là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nhưng tinh hải dù sao quá mức rộng lớn, nếu người tu chân thật sự không để ý cùng nhau điên cuồng chạy trốn, muốn không sót một ai tiêu diệt hết lũ gián này, thật đúng là phải tỉ mỉ mưu tính một phen.
Cho nên, ngay cả Lệ Linh Phong cũng tự mình dẫn dắt kỳ hạm xuất động, vì đạt thành kết cục hoàn mỹ nhất, mang phần chiến công này đầm chắc tới mức ai cũng không có lời nào để nói.
“Thẳng đến giờ phút này, tất cả đều ở trong sự nắm giữ của chúng ta, lũ giãn dây dưa suốt ngàn năm này, rốt cuộc sắp bị chúng ta triệt để giẫm chết rồi!”
Lệ Linh Phong vỗ thật mạnh ở trên vai Lệ Gia Lăng: “Đi đi, ‘thời khắc kỳ tích’ thuộc về chúng ta bắt đầu rồi, đi sáng tạo kỳ tích của ngươi đi!”
“Được.”
Lệ Gia Lăng mỉm cười, nhìn Lệ Linh Phong thật sâu, rất cung kính hướng hắn thi lễ, nhân cơ hội giấu ánh mắt ở trong bóng ma: “Ta sẽ để ngài nhìn thấy, một kỳ tích kinh thiên động địa!”
...
“Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, trong một cảng vũ trụ vắng lặng, trong góc cách tinh hải tối tăm chỉ có một bức tường, Lý Diệu dang tứ chi, tạo hình chữ “Đại” nằm úp sấp ở trên mặt đất, chậm rãi mở đôi mắt màu đỏ tươi.