Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2145 - Chương 2101: Mộng Vũ Anh Vỡ

Chương 2101: Mộng Vũ Anh vỡ Chương 2101: Mộng Vũ Anh vỡChương 2101: Mộng Vũ Anh vỡ

Hai chữ “chúng ta”, làm toàn bộ tù phạm đều tim đập thình thịch.

Bọn họ người như vậy, cũng có tư cách đặt song song với vị người tu chân thần bí mà cường đại trước mắt này, được cùng nhau xưng là “chúng ta” sao?

“Bên ngoài là tinh hải vô biên, vô số chiến hạm của người tu tiên đang kịch chiến, mặc dù dứt bỏ những người này không tính, nhiều nhất trong vòng mười ngày nửa tháng, khẳng định sẽ có càng nhiều viện quân người tu tiên hơn đến, nếu các ngươi vẫn ở lại chỗ này, là nhất định không có đường ra!”

Lý Diệu tiếp tục rống lên: “Vô luận các ngươi khúm núm, tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, quỳ gối dưới chân người tu tiên khẩn cầu bọn họ tha thứ như thế nào, vận mệnh của các ngươi vẫn sẽ giống với quá khứ, tiếp tục ở trong ngục giam cùng phòng thí nghiệm không có ánh mặt trời nhận tra tấn không thuộc về con người, thẳng đến lúc vô thanh vô tức chết đi!

“Muốn sống, chỉ có một biện pháp!

“Thừa dịp bên trong ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ trống rỗng nhất, theo ta cùng nhau, tiến công trung tâm tòa pháo đài tinh không này, giết sạch toàn bộ người tu tiên, hoàn toàn chiếm lĩnh nơi này!

“Nơi này có đầy đủ vật tư dự trữ, có con số thiên văn tinh thạch, nhiên liệu và thiên tài địa bảo, ở trong cảng vũ trụ ngoại vi còn bỏ neo lượng lớn tàu vận tải dân dụng, chỉ cần chở đủ nhiên liệu và thức ăn, liền có cơ hội để một bộ phận số người chạy đi, chỉ cần có thể kiên trì đến một khắc bước nhảy tinh hải, là đã thành công!

“Nhưng điều kiện tiên quyết của tất cả cái này, đều là cần công chiếm ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ trước, hoàn toàn nắm giữ hệ thống phòng ngự của tòa pháo đài tinh không này ở trong tay chúng ta!

“Nếu không, cho dù chúng ta có thể cướp lấy mấy con tàu vận tải dân dụng, cũng tuyệt đối không có cách nào chạy ra khỏi cảng vũ trụ, cho dù có thể chạy ra khỏi cảng vũ trụ, không cần tới nửa phút sẽ bị hệ thống phòng ngự của pháo đài tinh không đánh rụng!

“Đúng, đây là một lần hành động vô cùng nguy hiểm, cửu tử nhất sinh, tuyệt đại đa số mọi người trong các ngươi sẽ chết ở chỗ này, không ai có thể cam đoan các ngươi nhất định có thể sống sót.

“Nhưng ta cũng tuyệt đối có thể cam đoan mỗi người các ngươi hy sinh, đều phải có mười người, một trăm người tu tiên chôn cùng các ngươi!

“Thứ ta muốn nói chỉ nhiều như vậy, nếu sâu trong mạch máu các ngươi còn có một chút dũng khí, nếu các ngươi không muốn giống như con kiến cùng con gián không có tiếng tăm gì chết đi như vậy, nếu các ngươi đã chịu đủ vẻ mặt khinh miệt và châm biếm của người tu tiên, nếu các ngươi muốn báo thù cho người thân đã chết của mình, nếu các ngươi muốn liều một tia sinh cơ kia, vậy đi theo ta đi, ta cùng mọi người kề vai chiến đấu, chúng ta những kẻ phản kháng cùng kẻ báo thù cùng nhau đánh nổ ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, đoạt lại thuộc loại chúng ta, tự do!”

Lý Diệu chém đinh chặt sắt nói tới đây, không nói thêm nửa câu lời thừa nào nữa, cánh chim màu đen sau lưng tinh khải giãn ra đến cực hạn, cuối cánh chim lại nở rộ ra những mảng ánh sáng màu đỏ, cuốn lên lửa giận ngập trời, hướng khu vực chủ thể của “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” gào thét mà đi.

Đám tù phạm tràn đầy khắp nơi nhìn nhau, có chút mất hồn mất vía tự hỏi.

Không biết là ai dẫn đầu điên cuồng hét lên một tiếng, rất nhanh, tiếng hò hét tràn ngập phẫn nộ và không cam lòng đã vang vọng cả ngục giam tổ ong.

“Tự do!”

Dòng lũ sắt thép hừng hực thiêu đốt ngưng tụ lên, ở dưới Lý Diệu chỉ dẫn, hội tụ thành không đâu không phá, hủy diệt tất cả thủy triều, lao về phía phần bụng yếu ớt nhất của người tu tiên!

...

Trong phòng khống chế trung ương ở nơi trung tâm nhất của “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, Vũ Anh Lan chủ nhân pháo đài tinh không này, vẫn ngây thơ không biết gì đối với cơn bão siêu mạnh gần trong gang tấc, đã thành hình.

Hắn mang gương mặt mỉm cười thản nhiên, bị con số và biểu đồ năm màu sặc sỡ, nhanh chóng lóe lên trên mấy ngàn màn hình bao trùm, bộ dáng định liệu trước, nắm chắc thắng lợi.

Hạm đội liên hợp tổ chức Tinh Quang trong tinh hải đã bị Lệ Linh Phong tự mình dẫn dắt hạm đội đế quốc gắt gao bám trụ, tập thể tinh khải công kích như đàn ong bịt chặt mỗi một khe hở chạy trốn của những người tu chân.

Tuy còn cần tốn vài phần khí lực, nhưng hạm đội liên hợp tổ chức Tinh Quang bị diệt chỉ là vấn đề thời gian.

Mà tổ chức Tinh Quang chi nhánh lòng đất Nghiệt Thổ bọn họ chuyên môn nuôi để câu cá, cũng đã tới bên bờ sụp đổ, xem ra thậm chí không cần động thủ, đã có khả năng nộp vũ khí đầu hàng.

Toàn bộ, đều dựa theo kịch bản hắn và Lệ Linh Phong tỉ mỉ mưu tính tiến hành, mọi người đều là quân cờ và rối gỗ giật dây của bọn hắn.

Loại khoái cảm nắm trong tay tất cả này, làm Vũ Anh Lan nheo mắt, nhẹ nhàng run lên, đầu dây thần kinh như dòng điện kích thích sảng khoái tê tê dại dại.

Mà một mặt khác, ở trên tầng diện càng thêm quan trọng.

Bộ tiết mục đặc biệt diễn đàn trực tiếp giết chóc này của tập đoàn Thiên Nhãn, nhiệm vụ cấp Sử Thi “Phá Diệt Tinh Quang” cỡ lớn, tỷ lệ tiếp sóng đã một mình một ngựa, vượt xa phía trên tiết mục cùng loại hình của các tập đoàn lớn còn lại, thậm chí vượt qua tổng từ hạng thứ hai đến hạng mười, nói trên ý nghĩa nào đó, hoàn toàn lũng đoạn ánh mắt toàn bộ dân chúng của cả đế quốc.

Mà mấy hàng mẫu lấy mẫu điều tra, đưa về thị trường mục tiêu đồ hình hơi thở, nhịp tim, tiết adrenalin thậm chí sóng não đều biểu hiện ra, thị trường mục tiêu đã bị tiết mục của bọn họ hấp dẫn thật sâu, hoàn toàn đắm chìm đến trong thế giới cùng quan niệm bọn họ xây dựng.

Bao gồm Vũ Anh Lan và Lệ Linh Phong đều sẽ ra sân hoa lệ ở trong tiết mục kế tiếp, sức ảnh hưởng của bọn họ ở toàn bộ đế quốc, đều sẽ mở rộng đến tột đỉnh.

Có trong nháy mắt như vậy, trong đại não hưng phấn đến sôi trào của Vũ Anh Lan thậm chí toát ra một ý niệm vớ vẩn tuyệt luân.

Nếu tập đoàn Thiên Nhãn của bọn họ còn tiếp tục phát triển như vậy, có thể hay không có một ngày, Lệ Linh Phong thật có thể trở thành gia chủ Lệ gia, một trong bốn đại tuyển đế hậu của đế quốc, mà hắn gã hoàng tộc dị dạng ngày xưa nhánh của chi thứ sinh ra này, thế mà có cơ hội vấn đỉnh... vương tọa chí cao vô thượng?

Ý niệm này chỉ chợt lóe ở trong đầu, đã bị hắn hoàn toàn cắt bỏ.

Vũ Anh Lan bật cười, cười bản thân bành trướng cùng ngu xuẩn.

Chỗ dựa của hắn là Lệ Linh Phong và Lệ gia, nhưng bây giờ hoàng đế bệ hạ chính là Lệ gia một tay đẩy lên mặt đài, Lệ gia còn an bài cho hoàng đế bệ hạ Lệ Linh Hải vị hoàng hậu này.

Như vậy dựa theo sự ăn ý “bốn đại tuyển đế hậu gia tộc” ở mấy trăm năm trước đạt thành, ở trên vấn đề hoàng đế bệ hạ đời tiếp theo, Lệ gia đã kiếm đủ lợi ích, khẳng định phải nhượng bộ chút, không có khả năng liên tục đề cử ra hai hoàng đế có khuynh hướng Lệ gia.

Huống chi, bây giờ không phải đế quốc thời đại Hắc Tinh Đại Đế ngàn năm trước, cái gọi là hoàng đế chẳng qua là con rối của bốn đại tuyển đế hậu gia tộc, mặc dù thật sự lên làm hoàng đế, lại có ý tứ gì, còn không phải một con rối hạng sang?

Tập đoàn Thiên Nhãn, chính là “đế quốc” của hắn, hắn chỉ cần có thể hoàn toàn nắm giữ tập đoàn Thiên Nhãn, mang xúc tu của diễn đàn trực tiếp giết chóc vươn đến mỗi ngõ ngách của đế quốc, để mọi người đều có thể nghe được thanh âm của hắn, đều có thể nhìn thấy hình tượng hoàn mỹ như thế của hắn, đều có thể theo ý chí hắn nhẹ nhàng nhảy múa, vậy là đủ rồi.

Hắn như vậy, chính là vua không ngai của cả tinh hải!

“Ha ha...”

Vũ Anh Lan nhìn con số liên tiếp tăng vọt, cùng gương mặt những “quân cờ” hoặc thất kinh, hoặc hoàn toàn tuyệt vọng, hoặc tức sùi bọt mép, phát ra tiếng cười hài lòng.

Đúng lúc này, từ nơi rất xa đỉnh đầu hắn truyền đến tiếng nổ cùng chấn động nho nhỏ.

Nụ cười của Vũ Anh Lan trong nháy mắt đọng lại.

Giống như bị người ta nhắm ngay chóp mũi hung hăng đấm một phát, sắc mặt chúa tể “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” trở nên vô cùng khó coi.

Hắn nheo mắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm chén nước đặt ở trên đài khống chế.

“Ba... Ba... Ba...”

Trung tâm khống chế rõ ràng nên tuyệt đối yên tĩnh, nhưng nước trong chén vẫn như cũ nhộn nhạo ra những vòng gợn sóng, như có một con thú khổng lồ giống như khủng long đang húc mạnh vào thành lũy của hắn.

“Đáng chết, đã xảy ra vấn đề gì, rõ ràng không có tàu vũ trụ của tổ chức Tinh Quang có thể tiếp cận chúng ta mà, toàn bộ công kích hết thảy đều bị khiên phòng ngự của chúng ta chặn!”

Vũ Anh Lan sắc mặt xanh mét, gắt gao nhìn trần nhà, ánh mắt âm lạnh giống như muốn xuyên thấu vách khoang chồng chất, tìm kiếm ngọn nguồn vụ nổ cùng chấn động.

“Đại nhân, ngục giam tổ ong lọt vào đánh bất ngờ!”

Lực lượng vũ trang tư nhân tập đoàn Thiên Nhãn, phó quan chỉ huy “chiến đoàn Thiên Nhãn”, đội trưởng canh gác phụ trách thủ vệ “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” nghiêng ngả lảo đảo chạy tới như bay, hai hàm răng trên dưới va vào nhau, ghé tai hắn lắp bắp nói.

“Vù!”

Vẻ mặt Vũ Anh Lan trắng bệch, máu tươi toàn thân giống như cũng sắp đông lại, túm áo đội trưởng canh gác, nghiến răng nói: “Lọt vào đánh bất ngờ là có ý tứ gì, người nào, lấy phương thức gì đánh bất ngờ chúng ta?”

“Bây giờ còn không biết!”

Đội trưởng canh gác vẻ mặt cầu xin nói: “Chỉ biết là trạm trung chuyển nguồn năng lượng ngục giam tổ ong đã bị phá hỏng hoàn toàn, ‘Thiên La Địa Võng’ đại trận báo hỏng rồi, còn ảnh hưởng đến tính ổn định trung tâm nguồn năng lượng chính của chúng ta, phương diện ngục giam hoàn toàn mất đi liên hệ, nhắm chừng, đã mất khống chế toàn diện!”

“Sao có khả năng!”

Vũ Anh Lan giận tím mặt: “Bên ngoài trạm trung chuyển nguồn năng lượng ngục giam tổ ong có bảy tầng vỏ bảo hộ hợp kim siêu mạnh luyện chế mà thành, lực phòng ngự tương đương với bọc thép chống nổ chính diện chiến hạm chủ lực, trừ phi tổ chức Tinh Quang lũ rác rưởi này dùng tàu vũ trụ trực tiếp húc vào chỗ sâu nhất của ngục giam tổ ong, đè vỏ bảo hộ hung hăng đánh phá! Ngươi nói cho ta biết, đối phương rốt cuộc xuất động bao nhiêu tàu vũ trụ, bao nhiêu quân đội, mới có thể tạo thành phá hoại như vậy? Mà tàu vũ trụ của đối phương rốt cuộc ở nơi nào? Quân đội lại rốt cuộc ở nơi nào!”

“Ta…”

Bản thân đội trưởng canh gác cũng mù tịt chẳng hiểu gì cả, hoàn toàn không nghĩ ra công kích bất thình lình tới rốt cuộc là phát động như thế nào.

Vũ Anh Lan hít sâu một hơi, từ tức sùi bọt mép biến thành hung ác nham hiểm lạnh lùng, nói từng chữ một: “Phá hoại quy mô lớn như vậy, vì sao vừa rồi chưa phát hiện?”

“Linh võng của chúng ta bị kẻ địch xâm nhập.”

Đội trưởng canh gác nói: “Đối phương hướng trong hệ thống cảnh giới của chúng ta gửi đi dòng số liệu giả, phương thức cấy vào phi thường khéo léo, thế mà đã lừa gạt hệ thống của chúng ta, làm chúng ta nghĩ lầm ngục giam tổ ong vẫn luôn gió êm sóng lặng.”

“Cái gì?”

Gân xanh điên cuồng nhảy lên ở trán Vũ Anh Lan: “Có được năng lực xâm nhập linh võng như vậy, không có khả năng là tổ chức Tinh Quang lũ rác rưởi này, bây giờ thì sao?”

“Bây giờ, chúng ta đang khẩn cấp chữa trị và truy tung, a, đã một lần nữa khống chế được toàn bộ camera theo dõi từ ngục giam tổ ong đến sâu trong Thiên Không Chi Thành!”

Đội trưởng canh gác ở trên máy tính tùy thân nhanh chóng thao tác một phen, kích phát ra mười mấy màn hình không gian ba chiều tinh xảo linh lung.

Dòng lũ mãnh liệt mênh mông trong màn hình, làm gương mặt trấn định tự nhiên của Vũ Anh Lan hoàn toàn sụp đổ.
Bình Luận (0)
Comment