Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2146 - Chương 2102: Toàn Diện Phá Hỏng!

Chương 2102: Toàn diện phá hỏng! Chương 2102: Toàn diện phá hỏng!Chương 2102: Toàn diện phá hỏng!

Phương tiện cỡ lớn cách ngục giam tổ ong gần nhất chính là phòng thí nghiệm và khu nhân viên nghiên cứu ở lại.

Nơi này tụ tập mấy vạn chuyên gia đế quốc Chân Nhân Loại ở lĩnh vực nghiên cứu sinh hóa và luyện chế pháp bảo cũng tiếng tăm lừng lẫy, rất nhiều người từ tổ tông mấy trăm năm trước bắt đầu, đã luôn luôn ở “Nghiệt Thổ” phòng thí nghiệm cỡ lớn này làm việc cùng sinh sống.

Bọn họ là tài phú quý giá thật sự thuộc về tập đoàn Thiên Nhãn của Vũ Anh Lan, Lệ gia của Lệ Linh Phong, thậm chí của toàn bộ đế quốc Chân Nhân Loại.

Vì thuận tiện lấy ra “tài liệu thí nghiệm”, tiết kiệm thời gian của bọn họ, phòng thí nghiệm mới sẽ kề sát ngục giam tổ ong.

Giờ phút này, lại khiến những chuyên gia này đứng mũi chịu sào, gặp tai ương ngập đầu!

Bọn họ vừa rồi còn đang hết sức chăm chú tiến hành các loại thực nghiệm, hoặc là thông qua màn hình không gian ba chiều theo dõi quan sát tình huống một “thí nghiệm thể” nào đó trên Nghiệt Thổ.

Cả phòng thí nghiệm gió êm sóng lặng, mọi người đều thoải mái có thừa.

Nhưng Lý Diệu dốc hết khả năng, lấy “Pháo Tế Bào Hủy Diệt” đánh nổ trạm trung chuyển nguồn năng lượng của ngục giam tổ ong, dẫn phát vụ nổ lớn liên hoàn, cũng lan đến nơi này.

Ở sau một đợt nổ vang đinh tai nhức óc và chấn động đất rung núi chuyển, vô số chuyên gia đang tiến hành thực nghiệm hết thảy bị chấn động nằm úp sấp ở trên mặt đất, phù trận chiếu sáng trên trần nhà dồn dập lóe lên, hành lang và phòng thí nghiệm đều bị bóng tối cắn nuốt, “Phốc phốc phốc phốc”, hệ thống tự động dập lửa phun ra lượng lớn bọt biển hút nhiệt!

“A...”

Các chuyên gia bất ngờ không kịp đề phòng, hãy còn không biết đã xảy ra chuyện gì, rất nhiều người đều bị ngăn tủ và bệ giải phẫu sụp đổ đè ngã, đau khổ rên rỉ.

“Oành! Oành! Oành!”

Xa xa truyền đến tiếng đánh phá như pháo khổng lồ, rất nhanh đã biến thành “Rầm” một tiếng, cửa áp suất không thể phá vỡ đã mở ra!

“Đạp đạp đạp đạp, đạp đạp đạp đạp đạp đạp!”

Bọn họ nghe được cuối hành lang và chỗ ngoặt truyền đến tiếng bước chân dồn dập, bóng người vặn vẹo dài dài ngắn ngắn từ trong khói thuốc súng hiện ra, sau đó là từng điểm sáng màu đỏ tươi lay động bất định trong bóng đêm.

Ngay từ đầu, bọn họ còn tưởng đó là trên tinh khải bộ đội cứu viện người tu tiên phát ra ánh sáng mờ nhạt.

Nhưng mùi máu tanh đậm đặc, cùng tiếng thở dốc ồ ồ như dã thú, lại khiến lỗ chân lông bọn họ chợt co rút lại, adrenalin tiết ra đến cực hạn, theo bản năng phản ứng lại ―― đó là những đôi mắt xen lẫn phẫn nộ, thù hận, đau khổ, tuyệt vọng cùng ngọn lửa báo thù.

“Ngao ngao ngao ngao ngao!”

Các chuyên gia sinh hóa và đại sư luyện chế pháp bảo này từng tự tay điều chế bọn họ, vắt hết óc, tận hết sức lực kích thích bọn họ sinh trưởng ra vuốt sắc cùng răng nanh, mang bọn họ từ bình dân tay trói gà không chặt biến thành quái thú và cỗ máy giết chóc tàn nhẫn bạo ngược. Bây giờ, bọn họ rốt cuộc sắp mang món quà “khẳng khái” này, hồi báo cho các chuyên gia sinh hóa và đại sư luyện chế pháp bảo!

Ngàn vạn tù phạm giống như là nước lũ mọc ra móng vuốt cùng răng nhọn, không lỗ nào không thẩm thấu lao vào phòng thí nghiệm!

“Đừng, đừng qua đây!”

Không ít chuyên gia và đại sư luyện chế pháp bảo ùn ùn nổ súng, bình tĩnh mà xem xét, thân là người tu tiên thâm niên, bọn họ mặc dù không phải thuần túy loại hình chiến đấu, nhưng thực lực so với tù phạm bình thường vẫn phải cao hơn một bậc.

Nhưng đối mặt các tù phạm sinh mệnh lực kinh người cùng số lượng tuyệt đối nghiền áp, bọn họ nhiều nhất chỉ có thể đánh tới vài tên tù phạm xông lên trước nhất, ngay sau đó đã bị thủy triều phẫn nộ hoàn toàn bao phủ!

“Phành phành phành phành!”

Từng hàng tù phạm ngã xuống, nhưng càng nhiều tù phạm hơn lại lấy tốc độ vượt xa cực hạn của người bình thường từ bốn phương tám hướng nhảy tới, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, vồ các chuyên gia ngã xuống đất.

Bọn họ dùng răng cắn, dùng móng vuốt cào, bóp cổ, thực quản thậm chí lục phủ ngũ tạng chuyên gia rồi thì chết cũng không buông tay, thế nào cũng phải moi hết toàn bộ khí quan ra mới thôi.

Phòng thí nghiệm trong tích tắc biến thành địa ngục nhân gian. Không, nơi này vốn đã là địa ngục nhân gian, hầu như toàn bộ tù phạm đều từng ở đây nhấm nháp mùi vị sống không bằng chết, đều từng trơ mắt nhìn thấy dị biến trên người mình thậm chí từng trải qua người thân sinh ly tử biệt, loại cảm thụ đau thấu nội tâm đó tràn ngập mỗi một tấc không gian của nơi này.

Bây giờ, bọn họ muốn mang đau khổ như vậy, không sót một giọt nào, trút hết xuống trên thân người tu tiên!

“A! A! A! A! A!”

“Ngao ngao ngao, chết đi chết đi chết đi chết đi chết đi!”

Chỉ cần rơi vào trong tay hoặc là nói “trong miệng” các tù phạm, toàn bộ chuyên gia và nhân viên thực nghiệm đều sẽ ở trong vòng nửa phút biến thành hài cốt be bét máu thịt, vỡ tan tành.

Có người liều mạng giãy dụa muốn chạy đi, nhưng bốn phương tám hướng hết thảy là tù phạm nổi điên, bọn họ cuối cùng vẫn bị bất đắc dĩ ép về, chỉ để lại ở trên mặt đất vết cào thật sâu.

Phòng thí nghiệm to như vậy, tự nhiên cũng có cao thủ tọa trấn, những cao thủ này chính là mục tiêu của Lý Diệu.

Lý Diệu ngủ đông ở trong tù phạm như điên như ma, mượn dùng thân hình cao lớn của tù phạm và thần thông ẩn nấp tiềm hành của Huyền Cốt Huyết Dực để che giấu bản thân, thẳng đến cuối cùng, từ phía sau đối phương ra tay bất ngờ nhảy ra, một người tiếp một người, thực thi “điểm danh” đối với cao thủ địch quân.

Bên cạnh khu vực thí nghiệm có một kho vũ khí loại nhỏ.

Gửi bên trong hết thảy đều là pháp bảo mũi nhọn nhất của “phòng thí nghiệm Nghiệt Thổ” đang nghiên cứu.

So với các pháp bảo những người tu tiên đưa lên Nghiệt Thổ, pháp bảo mũi nhọn nơi này đã trải qua một hai lượt thí nghiệm thực chiến đầu tiên, tự nhiên tính năng càng thêm ổn định, uy lực càng thêm cường đại.

Lý Diệu đã sớm nghe qua tàu Kiêu Long và Huyết Sắc Tâm Ma mò mẫm rõ ràng vị trí của kho vũ khí loại nhỏ.

Đương nhiên sẽ có cấm chế phong tỏa kho vũ khí tồn tại, nhưng tinh hải tuy lớn, lại rất ít có cấm chế có thể ngăn cản Hóa Thần lão quái tồn tại ―― rất ít.

...

“Ngục giam tổ ong hoàn toàn không khống chế được, các tù phạm không biết như thế nào đều thoát khỏi ‘Thiên La Địa Võng’ đại trận trấn áp, lao tới khu vực thí nghiệm và khu sinh hoạt của các chuyên gia, đang triển khai giết hại tàn khốc vô cùng.”

Đội trưởng canh gác khô khốc nói: “Hơn nữa, hơn nữa bọn hắn tựa như còn mở ra kho quân giới mũi nhọn phụ thuộc phòng thí nghiệm, cướp lấy lượng lớn pháp bảo chúng ta đang nghiên cứu.”

Vũ Anh Lan chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển một phen, cơ thịt và gân xanh trên mặt cùng lúc run rẩy, không biết là muốn khóc hay muốn cười, hầu như sắp đứng không vững, đặt mông ngã ngồi ở trên mặt đất.

Hắn vừa mới bước lên đỉnh phong cuộc đời, đường tương lai vô cùng xán lạn từ từ triển khai ở trước mặt hắn, dã tâm của hắn, bá nghiệp của hắn, thế giới của hắn đang từ ảo giác không thể nắm bắt, từng chút một ngưng tụ thành hiện thực.

Nhưng bây giờ, những tù phạm dơ bẩn, đê tiện kia, thế mà lại cho hắn một bạt tai thật đanh!

Những chuyên gia này, những đại sư luyện chế pháp bảo này hết thảy đều là tài phú quý giá nhất của hắn, rất nhiều người đều là hắn trả giá thật lớn mới từ các đại thiên thế giới mời tới, là căn cơ “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” và “khu vui chơi Nghiệt Thổ” sở dĩ tồn tại!

Bây giờ, dễ dàng, ù ù cạc cạc như vậy chết ở trong tay một đám kẻ tù tội chết tiệt!

“Ai làm, rốt cuộc là ai làm!”

Vũ Anh Lan rất muốn ngửa mặt lên trời thét dài, túm áo đội trưởng canh gác, khàn cả giọng, không để ý tất cả rống to.

Nhưng ánh mắt hắn gắt gao dính vào trên màn hình rung động hồi lâu, vẫn hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi, nói từng chữ một: “Mau nghĩ cách, ngăn cản bọn chúng!”

“Chúng ta, chúng ta đang nghĩ cách.”

Đội trưởng canh gác lắp bắp nói: “Nhưng bây giờ tuyệt đại bộ phận binh lực của chúng ta đều đưa lên trong chiến trường tinh hải đi đối phó hạm đội liên hợp tổ chức Tinh Quang rồi. Ngài xem, hạm đội hai bên đã hoàn toàn dây dưa với nhau, tạo trạng thái cài răng lược, lượng lớn khải sư bên ta tất cả đều thoát ly mẫu hạm, thậm chí xâm nhập đến trong tàu vũ trụ của đối phương. Lúc này, thật sự rất khó lập tức điều động bọn họ về!”

Hạm đội liên hợp tổ chức Tinh Quang tuy là một ít phế liệu rác rưởi, nhưng chính cái gọi là đấu thú trong lồng, chó cùng rứt giậu, thực đến thời khắc cuối cùng nhất định phải chết không thể nghi ngờ, ôm tâm tính “ngọc đá cùng vỡ, đồng quy vu tận”, sức chiến đấu phát ra vẫn rất đáng trông chờ.

Hai bên đã cài răng lược với nhau, lúc này tùy tiện điều động lượng lớn binh lực trở về, chẳng phải là nói rõ cho kẻ địch bọn họ bên này suy yếu? Có chút vô ý, cực dễ dàng “binh bại như núi đổ”!

Huống chi, cho dù có thể mang lượng lớn binh lực điều động về lại như thế nào? Bây giờ kẻ địch cũng không phải bên ngoài từ “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” tiến công, mà là trực tiếp ở trong pháo đài tinh không tàn phá! Chẳng lẽ muốn bọn họ ở trong “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, đánh một trận “chiến đấu trên đường phố” kinh thiên địa khiếp quỷ thần sao?

Hình ảnh đó thật sự quá đẹp, Vũ Anh Lan chỉ nghĩ chút thôi, liền sinh ra xúc động muốn nôn mửa.

“Không có cách nào ngăn cản bọn họ sao?”

Đôi mắt Vũ Anh Lan đỏ bừng, giọng khàn khàn nói: “Chặt đứt từ thông đạo khu vực thí nghiệm đến nơi đây, rút cạn không khí khu vực thí nghiệm, hoặc là dứt khoát điều khiển từ xa, mở ra toàn bộ cửa áp suất thông hướng tinh hải của khu vực thí nghiệm, hút hết bọn hắn ra ngoài!”

“Nếu như vậy, toàn bộ chuyên gia của chúng ta cũng sẽ cùng nhau xong đời.”

Đội trưởng canh gác thật cẩn thận nhắc nhở.

Trên cơ bản, lấy quy mô “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, một khi toàn bộ chuyên gia đều chết oan chết uổng, bọn họ tuyệt đối không có khả năng ở trong mấy chục năm đạt được chuyên gia số lượng và chất lượng tương đương bổ sung, phòng thí nghiệm Vũ Anh Lan hao phí trăm năm tâm huyết thành lập lên này liền hoàn toàn hủy diệt.

Vũ Anh Lan hung tợn trừng mắt nhìn hắn.

“Huống chi, mặc dù là tác nghiệp điều khiển, cũng rất khó làm được.”

Đội trưởng canh gác nói: “Đối phương còn đang không ngừng quấy nhiễu mạng lưới của chúng ta, cấy vào trong máy tính của chúng ta các loại virus cổ quái ―― Những virus đó có chút giống loại hình trăm năm trước đế quốc từng lưu hành một thời gian, nhưng lại trải qua thăng cấp và biến dị phi thường đặc thù, tóm lại, có chút khó giải quyết.”

...

Ở sâu trong máy chủ đỉnh đầu đám đông người tu tiên, Huyết Sắc Tâm Ma thao túng tàu Kiêu Long, hát tiểu khúc có làn điệu quái dị, mang hơn trăm sợi tơ tinh thể so với tơ tóc còn nhỏ hơn mấy chục lần đâm thật sâu vào trong con chip rắc rối phức tạp.

Trên cơ bản, virus máy tính hắn cấy vào trong hệ thống khống chế “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, chính là loại hình “Thiên Ma Mạc Huyền” cấy vào trong máy tính siêu cấp của liên bang, là siêu cấp biến chủng virus máy tính trải qua Vực Ngoại Thiên Ma toàn diện thăng cấp và cường hóa.

Chỗ khác nhau là, Thiên Ma Mạc Huyền là muốn mượn dùng virus máy tính như vậy để toàn diện khống chế siêu cấp máy tính của liên bang, cho nên đặc biệt tiêu hao linh năng cùng sức tính toán.

Mà Huyết Sắc Tâm Ma căn bản không để ý tới vấn đề khống chế cùng thao túng, chỉ cần không kiêng nể gì tiến hành phá hoại mọi phương vị, có thể nhiễu loạn đối phương mười đến hai mươi phút đồng hồ, tranh thủ cho Lý Diệu thời gian nhảy vào khu vực trung tâm của “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” là được.

“Phá hư! Phá hư! Phá hư! Ha ha ha ha, đây mới là việc ta nên làm!”

Huyết Sắc Tâm Ma mặt mày vui vẻ cười dữ tợn: “Tư vị loại đâm thẳng xuyên thủng, không kiêng nể gì, thuần túy phá hoại này, thật sự là quá sướng rồi!”
Bình Luận (0)
Comment