Chương 2103: Bạo Phong Chi Thần!
Chương 2103: Bạo Phong Chi Thần!Chương 2103: Bạo Phong Chi Thần!
Vũ Anh Lan trầm mặc nhìn trên một cái rồi lại một cái màn hình theo dõi xuất hiện thủy triều tù phạm như cơn lũ mãnh thú.
Cùng với nói bọn họ là người sống sờ sờ, chẳng bằng nói là cương thi và yêu ma bị thù hận, phẫn nộ và điên cuồng lấp đầy, hung hãn không sợ chết, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, thậm chí không phải vì tìm một con đường cầu sinh, chỉ là muốn tìm được nơi người tu tiên nhiều nhất, lấy phương thức tàn khốc và bạo ngược nhất, đồng quy vu tận với người tu tiên.
Sau khi từ trong kho hàng pháp bảo mũi nhọn phụ thuộc phòng thí nghiệm cướp lấy lượng lớn pháp bảo loại hình mới nhất còn đang trong thí nghiệm, lực phá hoại của những kẻ điên này lại tăng lên một cấp, rất nhanh đã đả thông thông đạo từ phòng thí nghiệm đến khu trung tâm của “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”.
Trong lúc đó thủ quân “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” cũng từng tổ chức vài lần đánh lén. Khải sư huấn luyện có bài bản dễ dàng đánh lui những kẻ điên cuồng nhiệt kia, kết quả lại đánh “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” thủng lỗ chỗ, một loạt vụ nổ dẫn tới phản ứng dây chuyền, bọn họ ở trên vách khoang tầng ngoài cùng đâm ra mấy trăm lỗ thủng, lượng lớn người tu tiên và tù phạm bị cùng nhau hút ra ngoài, trôi giạt đến trong vũ trụ tối tăm lạnh lẽo, trong “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, thì xuất hiện mảng lớn khu vực chân không không người.
Nhìn thấy vô số thiết bị thực nghiệm cùng thi thể chuyên gia giá trị liên thành trôi nổi trong chân không, hoặc là bị hút toàn bộ ra khỏi pháo đài tinh không, Vũ Anh Lan liền cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình cũng hết thảy bị hút ra bên ngoài cơ thể.
Hắn đau lòng, thật sự là đau đến tột đỉnh mà!
“Ngươi!”
Vũ Anh Lan gắt gao trừng mắt lên nhìn đội trưởng canh gác: “Rốt cuộc có cách nào ngăn cản những tên điên này không?”
“Rất khó.”
Đối mặt ánh mắt như giết người của Vũ Anh Lan, đội trưởng canh gác vẫn nơm nớp lo sợ, như giẫm miếng băng mỏng nói: “Đại nhân, ngài cũng thấy rồi, bây giờ những tù phạm này đã chiếm lĩnh cả khu vực thực nghiệm, còn thả ra lượng lớn thú biến dị phóng xạ tiến hành điều chế cường hóa, bọn nó giống như virus bùng nổ nhanh chóng, đang từ khu thực nghiệm điên cuồng khuếch tán ra, đã hướng khu sinh hoạt trung tâm thẩm thấu vào được, nhưng chúng ta lại không có cách nào đóng toàn bộ cửa áp suất từ khu thực nghiệm đến khu trung tâm.
“Cho dù chúng ta có cách đóng cửa, muốn cường hành mở ra những cửa áp suất này cũng không phải việc khó. Dù sao ở lúc ban đầu thiết kế ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, chúng ta chưa bao giờ suy xét phải ở bên trong đánh ‘chiến đấu trên đường phố’ nha!
“Huống chi, chúng ta bây giờ nhân thủ thiếu thốn nghiêm trọng, lại có chút ném chuột sợ vỡ đồ, căn bản không đủ để bảo vệ mỗi một hành lang đi thông khu trung tâm!
“Nếu gia tăng cho ta năm lần, không, chỉ cần gấp ba nhân thủ, ta liền có lòng tin giết sạch toàn bộ tù phạm, nhưng tạo thành tổn thất đối với ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, thì, thì không có cách nào cố kỵ đến.”
Môi Vũ Anh Lan run rẩy thật lâu, sự tuyệt vọng ở đáy mắt biến thành phẫn nộ vô biên vô hạn.
“Nhất định có người ở sau lưng thao túng tất cả cái này.”
Vũ Anh Lan nghiến răng nghiến lợi nói: “Tù phạm tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ chạy ra, hệ thống mạng của chúng ta cũng không phải dễ dàng xâm nhập như vậy!”
“Vậy…”
Đội trưởng canh gác nghĩ một chút, nói: “Muốn gián đoạn trực tiếp không?”
Đáy mắt Vũ Anh Lan nở rộ ra ánh sáng lạnh, làm đội trưởng canh gác rùng mình một cái sâu nhất của đời này: “Ngươi điên rồi sao, ngươi có biết ‘Phá Diệt Tinh Quang’ nhiệm vụ cấp Sử Thi này đối với tập đoàn Thiên Nhãn chúng ta mà nói, rốt cuộc ý nghĩa cái gì hay không? Tất cả! Là tất cả! Không có bất cứ lực lượng nào có thể ngăn cản lần trực tiếp này tiếp tục!
“Bây giờ, ta muốn ngươi tự mình dẫn đội đi đánh lén đám tù tội chết tiệt này, hung hăng đánh tắt sự kiêu ngạo uy phong của bọn hắn, thuận tiện tìm ra người thao túng nấp ở sau lưng bọn hắn, sau đó ta sẽ tự mình ra tay, vô luận hắn là loại người nào, ta đều phải moi hết tim gan của hắn ra, trước mặt hắn, ăn vào từng miếng một!”
“Vâng!”
Đội trưởng canh gác nghiêm một cái, chạy trối chết ở dưới uy áp của Vũ Anh Lan.
Vũ Anh Lan tiếp tục nhìn chằm chằm hình ảnh trên màn hình một nửa là nước biển, một nửa là lửa, cơ thịt và gân xanh trên mặt cùng nhau run rẩy, rốt cuộc vẫn thở dài, lấy được liên lạc với kỳ hạm “tàu Cơn Lốc” của Lệ Linh Phong.
Lệ Linh Phong bên kia tiến triển phi thường thuận lợi.
Thông qua màn hình thật lớn trên máy chủ của tàu Cơn Lốc phía sau hắn có thể rõ ràng nhìn thấy, một con tàu vũ trụ loại lớn của hạm đội liên hợp tổ chức Tinh Quang đang chậm rãi phát nổ, bị vô số quả cầu lửa như khối u cắn nuốt, ánh lửa muôn màu rực rỡ chiếu rọi biểu cảm thoả thuê mãn nguyện trên mặt Lệ Linh Phong, làm hắn giống với Vũ Anh Lan ở mười phút đồng hồ trước, định liệu trước, nắm chắc thắng lợi.
Nhưng ba phút sau, mặt hắn liền giống với Vũ Anh Lan giờ phút này, đầu tiên là hoàn toàn đông lại, ngay sau đó xuất hiện ngàn ngàn vạn vạn vết nứt nẻ, cuối cùng hoàn toàn suy sụp xuống.
Lệ Linh Phong ghé mặt về phía camera, vì thế trên cả màn hình Vũ Anh Lan đối mặt đều là khuôn mặt của hắn: “Ngươi nói cái gì? Kẻ xâm nhập thần bí thả ra toàn bộ tù phạm trong ngục giam tổ ong, đã uy hiếp đến khu vực trung tâm của ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’? ‘Kẻ xâm nhập thần bí’ thế nào, có thể làm được loại chuyện không thể tưởng tượng này!”
“Ta đang điều tra.”
Vũ Anh Lan khẽ nhíu mày, nói ngắn gọn: “Nhưng cần thời gian và tiếp viện, bằng binh lực bây giờ của ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, không ngăn cản được bao lâu.”
Lệ Linh Phong hung hăng trừng mắt nhìn Vũ Anh Lan.
Vũ Anh Lan vẻ mặt lặng thinh trừng mắt lại với Lệ Linh Phong.
Hắn và Lệ Linh Phong là quan hệ kẻ hợp tác, không phải thuần túy cấp trên cấp dưới, tuy đối phương là ông chủ bỏ tiền sau lưng hắn, nhưng mấy chục năm gần đây hắn cũng cung cấp cho Lệ Linh Phong ủng hộ cuồn cuộn không ngừng, lại đã biết không ít bí mật của Lệ Linh Phong.
Mọi người là châu chấu trên cùng sợi dây thừng, bây giờ dây thừng đã bắt đầu cháy, đây cũng không phải là thời điểm tốt để chỉ trích lẫn nhau.
Quả nhiên, Lệ Linh Phong hít sâu một hơi, bình tĩnh lại nói: “Bây giờ, tình huống phá hoại như thế nào?”
...
Lý Diệu như là thần ma địa ngục hừng hực thiêu đốt, ở trong hành lang khu trung tâm “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” lững thững tản bộ.
Sau khi lấy thủ đoạn bạo lực nhất, mở ra mười mấy cửa áp suất thông hướng khu trung tâm, hắn bảo đám tù phạm tự do phát huy, hắn và đại bộ đội tạm thời mỗi người đi một ngả.
Đơn giản là...
Thủ đoạn của hắn thật sự quá hung tàn, quá cuồng bạo, phạm vi công kích quá lớn, không thích hợp tác chiến cùng một chỗ với tù phạm bình thường.
“Rầm! Rầm rầm rầm rầm!”
Khoang phía sau Lý Diệu không ngừng phát nổ, nổ ra những mảng sóng xung kích và linh diễm mãnh liệt mênh mông.
Vô số người tu tiên đều ở trong lửa cháy kêu thảm, hóa thành những đống than đen, Lý Diệu lại ngay cả một lần cũng chưa quay đầu.
Ở trước mắt hắn, “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” giống như biến thành một tòa thành thị trong suốt không bố trí phòng vệ, hắn có thể rõ ràng cảm giác được mỗi một đường ống vận chuyển linh năng phun trào, cùng thủ quân hốt hoảng thất thố điều động, cái này làm hắn có thể càng bắn tên có đích lựa chọn tuyến đường tiến quân của mình, tránh đi những cuộc giết chóc vô vị, cắm thẳng mục tiêu của hắn.
Mục tiêu của hắn, chính là các chỗ kho tinh thạch cùng vật tư trong pháo đài tinh không khổng lồ này.
Tìm được mỗi một chỗ kho tinh thạch, hắn đều lấy tốc độ nhanh nhất hút lượng lớn tinh thạch vào nhẫn Càn Khôn của mình. Ở dưới toàn liên bang ủng hộ, hắn mang theo bên người hai ba mươi chiếc nhẫn Càn Khôn lượng tồn trữ siêu lớn, mặc dù lấy tiêu chuẩn của đế quốc Chân Nhân Loại mà nói, cũng có thể xưng là vô tiền khoáng hậu.
Lý Diệu không phải một người keo kiệt, cho nên sau khi hắn hấp thu đủ nhiều tinh thạch đến nhẫn Càn Khôn của mình, sẽ vừa tiến lên, vừa lấy ra tinh thạch và cấu kiện để lắp ráp thành bom tinh thạch.
Loại bom tinh thạch này không đề cập đến lò luyện khí, chỉ là tùy tay gom lại, uy lực tự nhiên sẽ không quá mạnh. Cũng may “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa” không gian phong bế nhỏ hẹp, có thể khiến uy lực bom tinh thạch phát huy đến tột đỉnh...
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!
Lý Diệu một đường đi một đường nổ, rất nhiều thời điểm căn bản lười ở trong hành lang khúc chiết như mê cung xoắn ốc tiến lên, dứt khoát dán bom tinh thạch ở trên vách khoang hành lang, lại phát động “Pháo Tế Bào Hủy Diệt”, cả vách tường lẫn người tu tiên tránh ở phía sau vách tường hết thảy nổ nát bét, cứ như vậy thẳng tắp tiến lên!
Rốt cuộc…
Cảm giác không gian siêu khổng lồ phía trước như mặt trời rạng rỡ tỏa sáng, không ngừng phóng xạ ánh sáng cùng nhiệt độ, khóe miệng Lý Diệu cong lên một cái mỉm cười thần bí khó lường.
Nơi này chính là mục đích của hắn.
Trung tâm nguồn năng lượng của “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”!
...
“Rất nghiêm trọng.”
Vũ Anh Lan gian nan nói: “Đối phương sắp xâm nhập đến trung tâm nguồn năng lượng của chúng ta rồi.”
“Cái gì!”
Lệ Linh Phong chấn động, hồi lâu nói không ra lời, rất có xúc động hóa ánh mắt thành cánh tay sắt, hung hăng bóp chết Vũ Anh Lan: “Ngươi biết ý nghĩa quan trọng của hôm nay đối với chúng ta, tuyệt không thể để chuyện xảy ra như vậy!”
“Không ai có thể ngờ được chuyện như vậy xảy ra!”
Đôi mắt Vũ Anh Lan đỏ rực, hung tợn nói: “Ta bây giờ thậm chí hoài nghi, có phải hoàng hậu đại nhân của chúng ta mơ hồ đã biết bí mật gì, điên cuồng đến mức dám trực tiếp nhúng tay việc này hay không!”
Bốn chữ “hoàng hậu đại nhân”, làm con ngươi của Lệ Linh Phong chợt co rút lại, sau một lát trầm giọng nói: “Ta sẽ lập tức chạy về tiếp viện ngươi. Ở trước đó, ngươi chết cũng phải thủ được trung tâm nguồn năng lượng, hơn nữa tuyệt đối không thể gián đoạn trực tiếp.”
“Ta hiểu.”
Vũ Anh Lan lạnh lùng nói: “ ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ là tâm huyết trăm năm của ta, ta sẽ không cho phép bất luận kẻ nào phá hư nó. Nhưng, chúng ta cũng phải làm tính toán tệ nhất, ta phải làm ‘chuẩn bị bị ép đáp xuống’. Không có cách nào cả, một khi ‘trung tâm nguồn năng lượng’ thật sự bị hao tổn, pháo đài tinh không này sẽ bị sức hút của tinh cầu hút lấy, trực tiếp rơi xuống!”
Ở trước khi Lệ Linh Phong đáp lại hắn, hắn liền dứt khoát lưu loát chặt đứt thông tin.
Lệ Linh Phong mặt không biểu cảm, nhìn chằm chằm màn hình đen sì thật lâu, tiếng răng ma sát, tất cả mọi người trên cả phòng điều khiển đều có thể rõ ràng nghe được.
Hắn đột nhiên đứng dậy, sải bước rời khỏi phòng điều khiển.
Sau một lát, trong chiến trường tinh không sôi trào, một ánh sáng màu u lam vô cùng chói mắt đột nhiên nổ tung, từ trong ngọn lửa u lam dần dần dâng lên một người khổng lồ sắt thép cao ba bốn mươi mét. Nó giống như cuồng phong gào thét ngưng tụ thành, thân thể hình giọt nước tràn ngập cảm giác tốc độ và nhanh nhẹn, hấp dẫn ánh mắt người ta nhất chính là sau lưng nó phân bố xoắn ốc tám đôi cánh ổn định, giống như mười sáu cái cánh thật lớn!
“ẦM!”
Giữa tám đôi cánh ổn định phun trào ra ánh lửa ước chừng kéo dài ra mấy chục km, so với ánh lửa lúc tinh hải chiến hạm lướt đi cực nhanh còn kinh người hơn, trong tích tắc hấp thu toàn bộ hào quang trên chiến trường, trở thành nhân vật chính không nhường ai.
Đây là Cự Thần Binh Bạo Phong Chi Thần của Lệ Linh Phong!