Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2175 - Chương 2131: Trong Mưa Gió Bão Sét!

Chương 2131: Trong mưa gió bão sét! Chương 2131: Trong mưa gió bão sét!Chương 2131: Trong mưa gió bão sét!

Cơn bão mây sét thật sự quá loạn quá nhanh, tựa như một vạn lốc xoáy ở sâu trong nguyên thần Lý Diệu cùng lúc nổ vang, nhiễu loạn nghiêm trọng thần niệm cảm giác của hắn.

Nhưng như vậy, cũng cung cấp bảo hộ vô cùng tốt đối với gợn sóng thần niệm của hắn, khiến hai bên kịch chiến thật sự không thể phát hiện hắn tồn tại.

Xuyên thấu qua mưa gió hỗn loạn cùng sấm sét rít gào, trong não vực Lý Diệu dần dần phác họa ra một hình ảnh không gian ba chiều mơ mơ hồ hồ, loang lổ.

Tám con tàu vũ trụ của người tu tiên Lệ Linh Phong mang đến, giống khủng long bạo chúa thân hình khổng lồ như núi, đang băn khoăn lục soát.

Nhưng từ chếch một bên lại xông ra hơn trăm con “Tấn mãnh long” hình thể nhỏ hơn, hẳn là tàu đột kích, kiếm săn giết cùng võ trang chiến toa toàn địa hình chuyên môn dùng cho tác chiến trong tầng khí quyển vân vân, nháy mắt đã đánh tan trận hình của “khủng long bạo chúa”, hướng tới chỗ yếu hại của “khủng long bạo chúa” hung hăng táp tới! (: khủng long velociraptor)

Lệ Linh Phong căn bản không ngờ sẽ ở trong Sa Man tinh thế giới hoang tàn vắng vẻ này, sẽ gặp được nhóm kẻ địch thứ hai ngoại trừ Lý Diệu, muốn chỉ huy tàu vũ trụ bay lên bên ngoài tầng khí quyển, đã muốn không còn kịp!

Tấc có dài của tấc, thước có ngắn của thước, tàu vũ trụ chủ chiến chiều dài đạt tới ba năm km ở trong vũ trụ chân không quả thực lợi hại, nhưng ở trong tầng khí quyển trọng lực cao, lực cản cao cùng linh năng cực kỳ hỗn loạn, trọng lượng của nó quá lớn, đơn nguyên phản trọng lực gầy yếu, thân hình vụng về, chuyển hướng không linh hoạt các loại chỗ thiếu hụt liền lộ rõ.

Mà những tàu vũ trụ loại nhỏ kia của đối phương lại như là loại tàu mũi nhọn thiết kế mới nhất, hình thể tuy nhỏ, hỏa lực không kém chút nào, hơn nữa là có chuẩn bị mà đến, vòng thứ nhất công kích tập trung hỏa lực, đã ùn ùn xé rách tàu vũ trụ bọc thép của Lệ Linh Phong, tuôn ra một chuỗi quả cầu lửa hoa cả mắt.

“Đây là một cuộc tập kích có dự mưu!”

Lý Diệu âm thầm nói: “Tuyệt đối không phải trùng hợp gặp gỡ, mà là thế lực thần bí xuất hiện mới nhất một đường giám sát và theo đuôi, thẳng đến khi Lệ Linh Phong và đại bộ đội của hắn phân cách ra, lại lỗ mãng mệnh lệnh tàu vũ trụ chủ chiến cắt vào tầng khí quyển, mới phát động một đòn trí mạng!”

Thần niệm Lý Diệu ngụy trang thành gợn sóng sấm sét khu cơn bão mây sét phát ra, tiếp tục xâm nhập chiến trường thăm dò, rất nhanh đã khóa mục tiêu tọa độ Lệ Linh Phong.

Cự Thần Binh “Bạo Phong Chi Thần” của gã phát ra linh diễm kinh thiên động địa, động tĩnh so với núi lửa bùng nổ còn náo nhiệt hơn, tự nhiên là sẽ tuyệt đối không bị bỏ qua.

Nhưng, Lệ Linh Phong cũng chưa có cơ hội tạo thành tổn thương nặng đối với tàu vũ trụ của kẻ địch.

Đối thủ của hắn, là một bộ Cự Thần Binh khác!

“Tình huống gì vậy, lại xuất hiện một bộ Cự Thần Binh, hơn nữa so với ‘Bạo Phong Chi Thần’ của Lệ Linh Phong càng mạnh hơn?”

Lý Diệu nhịp tim tăng tốc, hít thở dồn dập, chỉ cảm thấy ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông quanh thân đều đau đớn như kim đâm.

Nếu nói Lệ Linh Phong giờ phút này linh diễm dâng lên giống như là núi lửa bùng nổ, phun trào ra vô cùng vô tận nham thạch nóng chảy.

Vậy bộ Cự Thần Binh đang giao thủ với gã, chính là biển lớn mênh mông vô ngần, trong nước biển lại che kín những vòng xoáy khủng bố.

Vô luận Lệ Linh Phong ngọn “núi lửa” này phun ra bao nhiêu nham thạch nóng chảy, ùa vào trong nước biển, đều sẽ bị vòng xoáy cắn nuốt hết, không sót lại chút nào!

Đương nhiên, Lệ Linh Phong vừa mới kịch chiến một trận với Lý Diệu, tâm huyết mấy chục năm của mình lại hủy hoại chỉ trong một buổi, đạo tâm bất ổn, thần hồn chấn động là không thể tránh khỏi.

Hơn nữa Cự Thần Binh “Bạo Phong Chi Thần” của hắn cũng bị Lý Diệu nghĩ cách phá hủy đơn nguyên động lực, tốc độ giảm rất nhiều ―― những thứ này đều là nhân tố bất lợi của hắn.

Nhưng từ hai bộ Cự Thần Binh phát ra linh diễm va chạm để phân tích, Lý Diệu nhắm chừng, mặc dù Lệ Linh Phong ở trạng thái đỉnh phong, hơn nữa dưới tình huống Cự Thần Binh cũng vừa mới bảo dưỡng xong, hoàn hảo không tổn hao gì, linh năng và đạn dược sung túc đến tột đỉnh, cũng sẽ không phải đối thủ của kẻ địch thần bí.

“Có lầm hay không, sức chiến đấu của ta bây giờ, miễn miễn cưỡng cưỡng có thể so với Hóa Thần kỳ trung giai, ở lúc đấu chính diện, cũng không có lấy một chút cơ hội chiến thắng Lệ Linh Phong, vậy hắn ít nhất là Hóa Thần kỳ cao giai.

“Bây giờ kẻ địch thần bí này lại có thể treo lên đánh Lệ Linh Phong, cũng chính là nói, ít nhất đạt tới Hóa Thần kỳ đỉnh phong, thậm chí ―― “

Lý Diệu gian nan nuốt ngụm nước, không dám nghĩ tiếp nữa.

Tuy mục tiêu bây giờ của cường địch thần bí là Lệ Linh Phong, nhưng nơi này là đế quốc Chân Nhân Loại tất cả đều là kẻ địch, Lý Diệu cũng không cảm thấy cường địch thần bí này sẽ là tới cứu hắn.

Đối phương đã là một đường giám sát cùng theo đuôi, tự nhiên đã nhìn thấy mọi thứ hắn làm ở Vũ Anh giới, cũng biết Lệ Linh Phong lòng như lửa đốt nhảy đến Sa Man giới là để đuổi bắt hắn cùng Lệ Gia Lăng, như vậy vấn đề đến rồi ―― ở sau khi đối phương xử lý hoặc là bắt lấy Lệ Linh Phong, sẽ tha cho hắn cùng Lệ Gia Lăng sao?

“Phen này không ổn rồi!”

Sắc mặt Lý Diệu trở nên rất khó coi.

Hắn tuyệt đối có lòng tin từ trong tay Lệ Linh Phong gã con ông cháu cha chí lớn nhưng tài mọn, miệng cọp gan thỏ, thực lực lại chỉ cao hơn một tia so với hắn chạy trốn.

Nhưng kẻ địch thần bí mới xuất hiện, cho hắn cảm giác giống như là rắn độc ―― Rắn độc tráng kiện giống như mãng xà, rắn độc lúc nào cũng có thể biến hóa thành giao long, cắn nuốt trời đất, là tồn tại so với Lệ Linh Phong cao hơn mấy cấp bậc!

Đang ở lúc tâm tư xoay chuyển thật nhanh, suy tư kế sách ứng đối, Lệ Linh Phong đã thua!

Lý Diệu cảm giác được Cự Thần Binh “Bạo Phong Chi Thần” của gã, đầu tiên là phun trào ra một quầng linh năng vô cùng chói mắt, giống như một siêu tân tinh từ trên mặt đất mặt dần dần dâng lên, chợt nở rộ đến cực hạn.

Sau đó liền lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được co rút lại, giống như từ siêu tân tinh co lại thành một hố đen, trống rỗng, cái gì cũng không có, hoàn toàn không cảm giác được!

Bình thường mà nói, đây là biểu hiện Cự Thần Binh bị hoàn toàn đánh nổ.

Nhưng Lý Diệu lại trong tích tắc bắt giữ được ý đồ của Lệ Linh Phong ―― gã muốn chạy!

Những con tàu vũ trụ của người tu tiên Lệ Linh Phong mang đến, liều mạng lao về phía Cự Thần Binh của kẻ địch thần bí, tự nhiên không phải đối thủ của kẻ địch thần bí, nhưng cũng cản trở vài phút đồng hồ.

Lệ Linh Phong thừa dịp khoảng trống quý giá, giống với Lý Diệu vừa rồi, trong tích tắc nhét Cự Thần Binh vào trong nhẫn Càn Khôn, thay một bộ tinh khải tàng hình chuyên dụng để che giấu tung tích, chui đầu vào khu cơn bão mây sét, biến mất ở trong linh năng dao động hỗn loạn!

“Đi!”

Lý Diệu trầm ngâm một lát, bỗng nhiên đứng dậy, “Đi tìm Lệ Linh Phong!”

“Cái gì?”

Lệ Gia Lăng sửng sốt, không dám tin vào đôi tai mình, “Đi tìm Lệ Linh Phong, vậy không phải chui đầu vô lưới? Hơn nữa bộ dáng bên ngoài giống như rất hỗn loạn, chúng ta làm sao tìm được Lệ Linh Phong?”

“Không phải chui đầu vô lưới, mà là không có lựa chọn nào khác.”

Lý Diệu thở dài, cười khổ nói: “Về phần làm sao tìm được Lệ Linh Phong, cái này ngược lại không phải vấn đề, bởi vì hắn đã vụng trộm hướng bốn phương tám hướng truyền tống ra những gợn sóng linh năng, chính là đang gọi chúng ta qua đó!”

Lý Diệu và Lệ Gia Lăng thu liễm linh năng cùng khí tức đến cực hạn, như là hai con u hồn cá chạch, ở trong bão táp mưa sa lặng yên không một tiếng động đi qua.

Rất nhanh, đã phát hiện Lệ Linh Phong ở trong sấm sét cùng cơn lốc lảo đảo tiến lên.

Mấy ngày hôm trước, Lệ Linh Phong còn có vài phần cảm giác khí thế kinh người, không giận tự uy, tất cả đều nắm trong tay, thật sự giống một tuyệt thế cường giả ngửa tay làm mây úp tay làm mưa, quyền khuynh thiên hạ.

Lệ Linh Phong giờ phút này, tuy trên người không có quá nhiều vết thương, nhưng cảm giác hốt hoảng thất thố, sợ hãi bất an kia, lại là từ trong mỗi một khe hở của tinh khải tràn ra, làm hắn chật vật đến cực điểm, giống như chó hoang bị nhổ mất đuôi.

Trong vòng vài ngày ngắn ngủn xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất như thế, mặc dù Lý Diệu là kẻ địch của gã, cũng phải thổn thức vài tiếng vì gã.

“Hắn tựa như bị nội thương rất nghiêm trọng.”

Lệ Gia Lăng rất khẳng định nói: “Hai chúng ta liên thủ đánh bất ngờ, rất có cơ hội xử lý hắn!”

“Đợi chút, ta cảm thấy Lệ Linh Phong đã không là vấn đề hàng đầu của chúng ta nữa.”

Lý Diệu trầm ngâm một lát, làm ra quyết đoán, “Nói chuyện trước với hắn rồi tính tiếp ―― có rất nhiều bí mật về ngươi, đều phải từ trong miệng hắn lấy ra, có phải hay không?”

Lý Diệu và Lệ Gia Lăng một trước một sau, từ trong mưa rền gió dữ hiện thân, như hai mảng bóng ma không có thực thể, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lệ Linh Phong cách đó không xa.

Lệ Linh Phong nháy mắt cảm giác được hai người tồn tại, thân hình khẽ run lên, hung hăng lau mũ giáp rơi đầy mưa băng.

Ba người đứng thành hình tam giác, ở trong trời đất lôi điện đan xen, cơn lốc điên cuồng hét lên, mưa to như thác nước trầm mặc giằng co.

Ngay sau đó, Lệ Linh Phong thế mà lại làm ra một động tác ra ngoài dự liệu, gã nhẹ nhàng chạm một đạo phù trận trên huyệt Thái Dương bên trái mũ giáp, thế mà thu hồi mũ giáp vào trong tinh khải!

Kể từ đó, toàn bộ đầu của gã, liền không hề bảo hộ bại lộ ở trước mặt Lý Diệu và Lệ Gia Lăng.

Đây là loại tư thái yếu thế nào đó, hoặc là nói lấy lòng.

Lý Diệu cười lên trầm thấp: “Lệ đại nhân bị thương rồi, còn bị thương rất nặng? Có cần thuốc trị liệu hay không, ta nơi này vừa vặn có một chút.”

Tia chớp chiếu sáng lên thiên địa ảm đạm, sắc mặt Lệ Linh Phong quả thực khó coi tới cực điểm, không nhìn Lý Diệu thử cùng châm chọc, nghiến răng nói: “Ngươi không phải rất muốn ngọc đá cùng vỡ, đồng quy vu tận sao? Bây giờ cơ hội tới rồi, nếu giờ phút này chúng ta động thủ với nhau, vậy thật sự phải ôm nhau cùng chết. Đến đi, quyền lựa chọn ở bên các ngươi, muốn chiến, thì chiến đi!”

“Rầm! Rầm!”

Từng tia chớp rơi ở bên người Lệ Linh Phong, trái lại mang tên gương mặt nhị thế tổ này chiếu rọi ra sự kiên nghị cùng quả quyết trước đây chưa từng gặp.

Lý Diệu nheo mắt, thần niệm tập trung chặt chẽ mỗi một bó cơ cùng mỗi một lỗ chân lông quanh thân Lệ Linh Phong, không cho gã có chút cơ hội nào có thể thừa dịp, cực kỳ cẩn thận hỏi: “Đang đuổi giết ngươi là ai, cái này thật đúng là ‘bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau’ !”

Lệ Linh Phong hừ lạnh nói: “Xem ra ngươi cũng cảm giác được đối phương cường đại và hung tàn, nháy mắt đã làm tám con tàu vũ trụ ta mang đến toàn quân bị diệt, ngươi cũng bị dọa vỡ mật rồi, mới sẽ hưởng ứng triệu hồi của ta, chủ động hiện thân nhỉ? ‘Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau’, không sai, chính là kỹ xảo cổ xưa lại trí mạng như vậy, chẳng qua, ngươi thật là ‘ve’ sao? Nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc là ai!

“Còn có ngươi ―― “

Hắn quay ánh mắt về phía Lệ Gia Lăng, hung hăng nhìn chằm chằm thiếu niên, từng chữ một, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vì sao phải phản bội ta?”

Con ngươi của Lệ Gia Lăng chợt co rút lại đến cực hạn, thân thể hơi nhoáng lên một cái nhưng rất nhanh đã ổn định được, buông tay, thản nhiên nói: “Ta là người tu tiên, phản bội cái gì, rất bình thường mà, nhất định cần lý do sao?”

“Ngươi ―― “

Lệ Linh Phong hầu như muốn trợn rơi tròng mắt ra, lẩm bẩm: “Ngươi căn bản không biết mình rốt cuộc là ai, lại rốt cuộc phải đối mặt những gì, thật sự là ngu không ai bằng, thật sự là tự tìm đường chết!”

“Vậy ngươi cứ thoải mái nói cho hắn đi!”

Lý Diệu hơi động tâm, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, nói: “Nói cho Lệ Gia Lăng, hắn rốt cuộc là ai, cha mẹ hắn lại rốt cuộc là ai, đang đuổi giết ngươi, lại rốt cuộc là ai!”

Lệ Linh Phong trầm mặc một lát, tùy ý hạt mưa ẩn chứa gợn sóng lôi điện đánh mạnh ở trên mặt hắn, mang cả khuôn mặt đều đánh gồ ghề lồi lõm, sau đó nhẹ nhàng phun ra ba chữ: “Lệ! Linh! Hải!”
Bình Luận (0)
Comment