Chương 2139: Bạch hoàng hậu!
Chương 2139: Bạch hoàng hậu!Chương 2139: Bạch hoàng hậu!
Giờ phút này, nơi xa sấm sét rít gào rõ ràng kịch liệt hẳn lên, như là có cái gì, cứng rắn đâm vào trong đàn giao long lôi điện.
Ba người dõi mắt trông về phía xa, nhìn thấy bên cạnh khu cơn bão mây sét, trên đường chân trời đen sì, ngàn vạn tia chớp đều quỷ dị gấp khúc, hướng cùng một phương hướng tụ lại, như là bị lực lượng thần bí nào đó hấp dẫn, lại va chạm ra ức vạn tia lửa, như cụm sao lóng lánh.
Lệ Linh Phong biến sắc, trán toát ra mồ hôi nhỏ bé mà dày đặc, hấp tấp nói: “Được, ta đáp ứng ngươi, nhất định nghĩ cách khiến mẹ ngươi thừa nhận chân tướng, hy vọng các ngươi đều đủ bình tĩnh và lý trí, đừng tự mình tìm chết!”
“Đi đi, Lệ Linh Hải sắp tới rồi!”
Lý Diệu thấy lợi là thu tay, kéo Lệ Gia Lăng một phát, dẫn hắn ẩn nấp đến trong mưa gió lôi điện.
Khu cơn bão mây sét bọn họ đặt mình bên trong là có loạn thạch vỡ tan tành cùng khe rãnh gập ghềnh không bằng phẳng, khắp nơi đều là chỗ có thể ẩn nấp, lấy sự vận dụng ảo diệu đối với linh năng của Lý Diệu bây giờ, mang khí tức thậm chí gợn sóng của mình và Lệ Gia Lăng đều thu liễm không lọt tiết ra chút nào, cũng không phải là việc khó.
Thẳng đến lúc nấp đi dưới bùn nhão ở sâu trong một khe rãnh, lại mang nhiệt độ cơ thể điều tiết giống xung quanh như đúc, thiếu niên hãy còn có chút phát mộng, không quá dám tin tưởng biểu hiện vừa rồi của mình: “Ta, ta vừa rồi thật sự chơi Lệ Linh Phong một vố, ép hắn tới mức phải nhượng bộ? Sao cảm giác hôm nay Lệ Linh Phong là lạ, không có chút nào loại cảm giác áp bách kia ở lúc bình thường, ngay cả sức tính toán cũng như giảm đi, trở nên, trở nên không khó đối phó chút nào?”
“Không phải vấn đề cảm giác áp bách và sức tính toán, cũng không phải hắn bỗng nhiên ngu đi.”
Lý Diệu mỉm cười, nói: “Chẳng qua là thực lực tuyệt đối của hắn giảm tới đáy vực, tình thế ép người, thật sự không có lựa chọn nào khác mà thôi.
“Nghĩ xem, ngươi bình thường đối mặt Lệ Linh Phong, là ‘tuyển đế hầu tương lai’ nắm quyền, rất được gia tộc tín nhiệm, ngồi ôm bình đài trực tiếp giết chóc và tập đoàn Thiên Nhãn, trong tay nắm một đống bài to, khi ngươi muốn đấu với hắn, hắn tùy tùy tiện tiện rút ra mấy quân bài tẩy đã đè chết ngươi.
“Nhưng bây giờ thì sao, hắn đã cùng đường, hoàn toàn không còn gì cả, không những vứt bỏ căn cơ của mình, đánh mất gia tộc tín nhiệm, còn bị Lệ Linh Hải em gái ruột đáng sợ này đuổi giết, trong chớp mắt thôi đầu người rơi xuống đất, ngươi bảo hắn còn đánh cờ như thế nào với ngươi?
“Không bột đố gột nên hồ, thực lực là căn cơ của tất cả, vô luận lừa gạt hay là kỹ năng diễn xuất, chung đều là đường nhỏ, phải có thực lực hùng hậu làm chống đỡ, mới có thể phát huy hiệu lực lớn nhất. Nếu trong tay một đống bài nát, có lừa như thế nào nữa cũng vô dụng.
“Con người, thường thường chỉ tin tưởng chuyện mình nguyện ý tin tưởng, Lệ Linh Phong trước mắt, trừ tin tưởng hai chúng ta là thật tâm thực lòng cùng hắn, còn có lựa chọn gì khác sao, cái gọi là ‘cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, trước khi chết liều một phen’, chính là như thế.”
“Thì ra là thế, hắn cũng có hôm nay!”
Lệ Gia Lăng bừng tỉnh đại ngộ, đáy mắt không khỏi toát ra một mảng mơ hồ vui sướng khi người gặp họa, lại nhìn quét Lý Diệu một cái, hồ nghi nói: “Nhưng nói đi thì phải nói lại, Diệu ca ngươi rốt cuộc là người tu chân hay là người tu tiên, sao ta cảm thấy ngươi ngay từ đầu là đang gạt ta, vừa rồi nói với Lệ Linh Phong mới là lời nói thật?”
Lý Diệu nói: “Tình huống gì vậy! Ta đương nhiên là người tu chân không hơn không kém, tin tưởng ta, ta lừa là hắn mà không phải ngươi!”
“Nhưng ta cảm thấy ngươi là người tu chân chuyện này căn bản nói không thông. Ngươi là người tu tiên, là thích khách hắc ám, ‘quỷ võ giả’ bốn đại tuyển đế hầu gia tộc gì đó thế lực cường đại bí mật nuôi dưỡng cái gì mới hợp logic.”
Thiếu niên nghiêm túc nói: “Vừa rồi bản thân ngươi cũng nói mà, ngay cả con heo đầu óc bị nước vô, cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức tin tưởng ngươi là người tu chân!”
Lý Diệu: “... Chuyện này rất phức tạp, rất thái quá, rất khó giải thích, chờ có cơ hội ta lại chậm rãi nói cho ngươi nghe. Tóm lại ngươi tin tưởng ta trước, ngươi xem Diệu ca ta tạo hình quang minh lỗi lạc, trạch tâm nhân hậu, mặt mũi hiền lành, chân thực nhiệt tình như vậy, sao có khả năng không phải người tu chân chứ, ngươi nói xem?
Lệ Gia Lăng: “...”
Lý Diệu: “Sợ ngươi tâm tình hạ thấp, tạo cái trò đùa nho nhỏ thôi, giảm bớt một chút không khí khẩn trương, tóm lại chuyện ta là người tu chân hay là người tu tiên tạm gác lại ở một bên, vẫn là nói ngươi đi, ngươi vừa mới nghe được bí mật to lớn, đừng, đừng quá đau lòng khổ sở nha!”
Thiếu niên trầm mặc một lát, cắn môi, thấp giọng nói: “Ta không có gì phải đau lòng khổ sở, thật ra nhiều năm như vậy bí mật điều chế, lại thêm cấm chế cổ quái không được đầy đủ trong đầu mình, ta đã sớm mơ hồ đoán được người cung cấp gien cho mình không phải người tu tiên bình thường, vô cùng có khả năng là đại nhân vật trong gia tộc.
“Hơn nữa, Lệ Linh Phong không tiếc vốn gốc bồi dưỡng ta như thế, hiển nhiên không có ý tốt. Ta chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi, điều chế như thế nào nữa cũng không có khả năng lập tức lao tới cảnh giới Hóa Thần, ở trên sức chiến đấu không có khả năng giúp hắn quá nhiều, vậy đáp án duy nhất đã rõ ràng như bóc, thân thế của ta rất đặc biệt, đối với Lệ Linh Phong mà nói, có giá trị lợi dụng nào đó.
“Cho nên, biết một trong những người cung cấp gien của ta là hoàng hậu đế quốc Lệ Linh Hải, nói thực ra, ta cũng không có quá nhiều cảm giác, đã sớm nên nghĩ đến.
“Chỉ là, chỉ là bà ta lại nhiều lần muốn giết ta, cái này, cái này thật là điều ta không nghĩ tới.”
Lý Diệu đưa tay đặt lên trên vai thiếu niên, yên lặng cảm giác mỗi một bó cơ bắp của hắn rung động.
Lệ Gia Lăng nhẹ nhàng gạt tay Lý Diệu ra, hướng hắn nở rộ một nụ cười kiên cường, làm bộ như hoàn toàn không để ý: “Nhưng, không sao cả, dù sao ta từ trước tới giờ cũng chưa từng ôm hy vọng quá lớn đối với cha mẹ ruột của mình.
“Chưa bao giờ có hy vọng, thì vĩnh viễn sẽ không thất vọng; Chưa từng tin bất luận kẻ nào, thì sẽ tuyệt đối không bị người khác lừa gạt và phản bội; Đã sớm đoán trước được tương lai đen tối nhất, khi bóng tối thật sự buông xuống sẽ không đau khổ quá lâu ―― quá khứ nhiều năm như vậy ta vẫn là như thế chịu đựng trải qua, sau này ta vẫn có thể giữ vững tín điều như vậy, sống rất khá!”
Nhìn thiếu niên cắn môi ra vết răng, ánh sáng mờ nhạt ở sâu trong đôi mắt dốc sức thu liễm, ra vẻ kiên cường, Lý Diệu không biết nên nói cái gì cho phải, ngẩn ra hồi lâu mới nói: “Ít nhất, ngươi có thể tin tưởng ta, ta sẽ tuyệt đối không lừa ngươi hoặc là thương tổn ngươi!”
Hào quang như đói khát chợt lóe rồi biến mất ở đáy mắt Lệ Gia Lăng: “Thật sự?”
Lý Diệu chém đinh chặt sắt: “Thật sự, Diệu ca thề với trời, cho dù Lệ Linh Hải thực không coi ngươi là máu mủ để đối đãi, Diệu ca cũng có thể làm ngời thân duy nhất của ngươi, ngươi tuyệt đối có thể tin tưởng ta, tuyệt đối!”
Lệ Gia Lăng: “Vậy được, vậy Diệu ca thành thành thật thật nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc đến từ nơi nào, là thân phận gì, đến nơi đây có mục đích gì, ngươi và cha đẻ của ta có phải quen biết hay không?”
Lý Diệu: “A...”
Lệ Gia Lăng cười lên: “Thôi, ta biết ngươi bây giờ không muốn nói, ít nhất ngươi tình nguyện ấp úng cũng không muốn tùy tiện bịa cái lời nói dối lừa gạt ta, ta liền tạm thời lại tin tưởng ngươi một lần nữa đi, Diệu ca!”
Lý Diệu cũng cười lên, thở phào một hơi: “Vậy thì đúng rồi, toàn bộ nghi hoặc của ngươi, chờ thời cơ chín muồi ta tự nhiên sẽ hướng ngươi công bố toàn bộ đáp án. Bây giờ ta chỉ muốn nói, tuyệt đối đừng hoàn toàn tin tưởng Lệ Linh Phong, ta luôn cảm thấy mẹ ngươi Lệ Linh Hải sẽ không là một người xấu rõ đầu rõ đuôi, hoặc là nói, mặc dù cô ta thật sự làm chuyện gì trái với lẽ thường, có lẽ cũng có nỗi khổ trong lòng.”
Lệ Gia Lăng gật gật đầu: “Ta vốn cũng chưa trăm phần trăm tin tưởng Lệ Linh Phong, cho nên mới muốn hắn và Lệ Linh Hải đối chất nhau, tìm ra chân tướng!”
Lý Diệu nói: “Vậy thì tốt, vô luận như thế nào, hy vọng ngươi có thể cho mẹ ngươi một cơ hội, cũng là cho... Chính ngươi một cơ hội!”
Thiếu niên trầm mặc một lát, nói từng chữ một: “Ta biết ý tứ của ngươi, ta chính là ta, ta đã sẽ không biến thành Lệ Linh Phong, cũng sẽ không biến thành Lệ Linh Hải, ta là ―― Lệ Gia Lăng!”
Trong lúc hai người nói chuyện, sấm sét nơi xa đã như là lũ bất ngờ bộc phát cuồn cuộn mà đến!
Mấy trăm hơn ngàn tia chớp, hết thảy gấp khúc và chiết xạ, thế mà lại ở trên bầu trời cách mặt đất mấy chục mét ngưng tụ thành một cây cầu hư không!
Mây lành xung quanh hết thảy hoá khí, hóa thành sương mù muôn màu, hướng ra phía ngoài khuếch tán ra từng vòng một, ngăn cản linh năng xao động và từ trường hỗn loạn, sáng tạo ra một phương tiểu thế giới vô luận thiên địa biến sắc như thế nào, ta tự lù lù bất động!
Một bộ tinh khải lấp lánh, thuần trắng sạch sẽ, chân đạp cây cầu trên trời tia chớp ngưng tụ mà thành, xuyên qua mây lành năm màu mưa gió biến ảo thành, hướng ba người bọn Lý Diệu bước đi từng bước một.
Bộ tinh khải trắng thuần vô cùng này vừa xuất hiện, giống như là hấp thu toàn bộ năng lượng cuồng bạo trong trời đất, trấn áp mưa to và sấm sét, thậm chí ngay cả cơn lốc cuồng loạn múa may, cũng bởi vì sự ra sân của cô ta, đầu tiên là đọng lại, sau đó sụp đổ, hoàn toàn hủy diệt!
Trong cơn lốc vỡ tan tành lao ra gợn sóng linh năng, hóa thành các luồng hào quang mắt thường có thể thấy được, bay đến chung quanh tinh khải màu trắng nhanh chóng lượn lờ, như là tạo ra một pháp đàn đặc thù, hoặc là vương tọa hoa lệ cho cô ta!
“Oa, khí tràng mạnh như vậy!”
Lý Diệu âm thầm tặc lưỡi, cẩn thận quét bộ tinh khải thuần trắng này trên người Lệ Linh Hải, thế mà lại tìm không ra bất cứ một khe hở nào, giống như là cả khối bạch ngọc thiên nhiên mài thành, mang đặc tính thiên nhiên chất phác, ngắn gọn mượt mà phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, cho người ta cảm giác quỷ dị hoàn toàn không có sơ hở, không biết công kích từ chỗ nào.
Mưa gió lôi điện ngẫu nhiên rơi xuống trên bộ tinh khải này, lại ở mặt ngoài áo giáp thuần trắng nhộn nhạo ra những vòng gợn sóng muôn màu sặc sỡ, như là dâng lên những tấm khiên thủy tinh.
Lý Diệu chưa bao giờ thấy tài liệu quỷ dị như vậy, có lẽ đề cập đến một số kỹ thuật luyện chế hồng hoang chí bảo hoặc là kỹ năng như thần nào đó, nghe cũng chưa từng nghe nói.
Chỉ là tính năng cơ sở của bộ tinh khải này, hẳn là đã mơ hồ vượt lên trên Huyền Cốt Huyết Dực của hắn, càng không cần nói hoàng hậu lý giải cùng vận dụng kỳ diệu đối với “lĩnh vực”, lại càng không phải hắn vừa đột phá Hóa Thần cảnh giới chưa được mấy ngày có thể bằng được.
Đế quốc Chân Nhân Loại hoàng hậu thế mà cường đến loại trình độ này, khó trách ngay cả Hóa Thần kỳ cao giai Lệ Linh Phong, đối với này thân muội muội đều úy chi như hổ!
Lệ Linh Phong ngồi xếp bằng ở trên một đài cao nhô lên giữa khe rãnh, lại từ bỏ chạy trốn, cắm một thanh đao quân đội sáng như tuyết ở trước mặt mình, quanh thân phát ra linh diễm ngập trời, hết sức chăm chú vận chuyển linh năng, thiêu đốt sinh mệnh, phóng thích thần hồn, kích phát bản thân đến trạng thái mạnh nhất, một tư thế muốn quyết một trận tử chiến với Lệ Linh Hải.