Chương 2140: Chuyện cũ trăm năm trước
Chương 2140: Chuyện cũ trăm năm trướcChương 2140: Chuyện cũ trăm năm trước
Lửa giận của Hóa Thần không phải tầm thường, mặc kệ Lệ Linh Phong ở lúc đối mặt suy sụp bất thình lình xảy ra, biểu hiện bao cỏ bao nhiêu, chung quy có sức chiến đấu cảnh giới Hóa Thần bày ở đây.
Một khi bày ra tư thế liều mạng, mặt đất bị hắn xé rách, nham thạch bị hắn nghiền vỡ, ngay cả lôi điện cũng bị từ trường sinh mệnh của hắn quấy nhiễu, cùng đá vụn, mưa gió, ở quanh thân hắn ngưng tụ ra thành lũy không thể phá vỡ, trái lại cũng có mấy phần khí thế dời non lấp biển, thông thiên triệt địa.
“Rầm!”
Thế mà vẫn là Lệ Linh Phong giành trước ra tay, mắt thường có thể thấy được linh năng u lam như chiến đao chém vỡ mặt đất, một khe hở to như mãng xà uốn lượn, bốp bốp, một đường kéo dài đến dưới chân Lệ Linh Hải!
Tinh khải thuần trắng dừng lại ở cuối khe hở, tia chớp đan xen thành thang trời biến ảo thành một vương tọa lóng lánh, làm cô đứng thẳng trong sấm sét mưa gió, như thần ma buông xuống.
Tuy trên cái mặt nạ bạch ngọc mài thành kia không toát ra nửa gợn sóng có thể được xưng là “vẻ mặt”, vẫn làm người ta trong nháy mắt cảm giác được ý khinh thường nồng đậm của cô.
“Không chạy nữa?”
Hoàng hậu đế quốc ở phía sau mặt nạ bạch ngọc phát ra tiếng châm biếm nhàn nhạt.
Thanh âm của cô phi thường cổ quái.
Nghe qua, châu tròn ngọc sáng, ung dung đẹp đẽ quý giá nói không nên lời, lại mang theo vài phần lạnh nhạt cao cao tại thượng, chính là loại thanh âm “hoàng hậu” nên có, tiêu chuẩn nhất, hoàn mỹ nhất, không chê vào đâu được nhất.
Nhưng nghe vào trong tai Lý Diệu, luôn cảm thấy thanh âm này giống như đã tỉ mỉ xử lý, mỗi một dao động trong âm tiết đều điều chỉnh vừa đúng, lại thông qua phù trận truyền âm phát ra.
Đây là một thanh âm đã tỉ mỉ tân trang, ngay cả loại cảm giác châm chọc và lạnh nhạt kia cũng là ngụy trang ra, lại mang tình cảm cùng ý chí thật sự của chủ nhân thanh âm cũng che giấu thật sâu, làm người ta hoàn toàn không đoán ra sự sâu cạn của cô.
“Thật lợi hại!”
Lỗ chân lông co rút lại đến mức tận cùng của Lý Diệu nhịn không được lại sắp mở rộng, toát ra những giọt mồ hôi lạnh.
Hoàng hậu gây cho hắn áp lực thật sự quá lớn, chỉ là ba chữ thường thường không có gì lạ, tựa như đã so với Lệ Linh Phong mấy ngày hôm trước biểu hiện bỗng nhiên giương nanh múa vuốt, bỗng nhiên cao thâm khó lường, bỗng nhiên nắm chắc thắng lợi khủng bố hơn nhiều.
Lý Diệu thậm chí mơ hồ sinh ra ảo giác, không biết ba chữ này của hoàng hậu, rốt cuộc là nói với Lệ Linh Phong, hay là phụ thân ở bên tai mình, lặng lẽ nói với mình.
Đầu quả tim không khỏi rùng mình.
Lệ Linh Phong cũng run lên, nắm chặt chiến đao, vẻ mặt giọng nói đều dữ tợn: “Lệ Linh Hải, ngươi đừng khinh người quá đáng! Nếu ta thật sự không để ý tất cả chạy xa vạn dặm, một đường chạy trốn như bão táp, cho ngươi ba ngày ba đêm cũng chưa chắc đuổi được ta, chờ lúc đại quân Lệ gia và gia tộc khác tới, ngươi lại có thể làm khó dễ được ta?
“Chẳng qua, làm như vậy đối với ngươi ta đều không có lợi, là cục diện mọi người ôm nhau cùng chết!
“Ngươi ta chung quy là cùng một mẹ, anh em ruột thịt cùng cha cùng mẹ, ta cũng không muốn làm chuyện người thân đau đớn kẻ thù sung sướng như vậy, cho nên mới chuyên môn ở chỗ này chờ ngươi, muốn nói chuyện hẳn hoi với ngươi, lại tuyệt đối không phải ta sợ ngươi!”
“Người thân đau, kẻ thù sướng?”
Dưới mặt nạ bạch ngọc lại lần nữa truyền đến tiếng cười trầm thấp, Lệ Linh Hải thản nhiên nói: “Thì ra trôi qua hơn một trăm năm, ngươi còn nhớ rõ ngươi là anh ruột cùng cha mẹ với ta, chúng ta là người thân à! Hơn một trăm năm cũng chưa từng nói chuyện hẳn hoi, giờ này khắc này, ngươi lại muốn nói chuyện gì đâu, nói về ‘tình cảm huynh muội’ của chúng ta sao?”
“Tình cảm huynh muội, tự nhiên là nên nói chuyện hẳn hoi, có lẽ hơn một trăm năm trước trên một số chuyện nào đó, ngươi đối với ta có hiểu lầm, nhưng nhiều năm như vậy trôi qua, mọi người đều đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, huynh muội ruột mà, trước sau cũng không có ân oán không hóa giải được, có phải hay không?”
Con mắt Lệ Linh Phong đảo thật nhanh nói: “Nhưng, trước mắt không nói chuyện ‘tình cảm huynh muội’, nói chuyện ‘tình cảm mẹ con’ như thế nào, nói chuyện máu mủ, con trai ruột của ngươi!”
Thanh âm dưới mặt nạ bạch ngọc không có chút trở ngại cùng dao động nào, thậm chí giống như thu sẵn, giờ phút này phát ra ghi âm: “Ta cùng bệ hạ sinh mười hai vị hoàng tử, ngươi muốn nói tới đứa nào?”
Lệ Linh Phong cười lạnh nói: “Em gái tốt của ta, hoàng hậu điện hạ mẫu nghi thiên hạ, mọi người đừng lãng phí thời gian vòng vo nữa, ta muốn nói với ngươi tự nhiên không phải mười hai vị hoàng tử kia ngươi cùng bệ hạ sinh ra, mà là đứa thứ mười ba, một đứa ngươi và người Thánh Minh sinh đó, cũng chính là một đứa ngươi hôm nay muốn tới giết!”
Mặt nạ bạch ngọc trầm mặc không nói.
Lệ Linh Phong nói: “Ngươi không nói lời nào, ta coi như ngươi ngầm thừa nhận. Nói thật cho ngươi, ta quả thật là một đường đuổi giết bọn hắn đến Sa Man tinh, nhưng Sa Man tinh không phải là đất cằn sỏi đá hoàn toàn không có gì cả, lại có vài con tàu vũ trụ ở nơi này!
“Những tàu vũ trụ này làm sao mà tới? Rất đơn giản, ngươi biết Sa Man giới và Vũ Anh giới khoảng cách cực gần, hơn nữa nơi này đã phong bế hai ba trăm năm, chuyên môn dùng cho đào tạo ma đầu, qua mấy chục năm nữa sẽ mở ra.
“Ta cùng Vũ Anh Lan cực có hứng thú với Sa Man giới, muốn mở nơi này thành ‘phòng thí nghiệm Nghiệt Thổ’ thứ hai, lại chiếm địa lợi, thường xuyên lẻn vào nơi này tiến hành khảo sát và thăm dò, xuất phát cho thuận tiện hành động cùng an toàn, vụng trộm giấu ở nơi này mấy con tàu vũ trụ loại nhỏ nạp đầy nhiên liệu, thao túng đơn giản tiện lợi ―― cái này không kỳ quái nhỉ?
“Ta nói cho ngươi, cho dù ngươi bây giờ giết ta cũng vô dụng, thằng nhóc trên người chảy máu tươi của ngươi cùng người Thánh Minh, vẫn có khả năng khống chế tàu vũ trụ chạy loạn cả vũ trụ, cái này... Không tốt lắm nhỉ?
“Cho nên, chúng ta nói chuyện, nghĩ cách giải quyết thích đáng việc này, lại cùng nhau đối phó những lão già khiến người ta chán ghét trong gia tộc, thế nào?”
Mặt nạ bạch ngọc tiếp tục trầm mặc, quả thực làm người ta nghĩ lầm đây không phải tinh khải, mà là một pho tượng không có sinh mệnh.
Ước chừng nửa phút sau, Lệ Linh Hải mới nhẹ nhàng đụng vào huyệt Thái Dương bên trái mũ giáp một phát, làm mũ giúap chậm rãi phân giải, lùi về trong tinh khải, lộ ra khuôn mặt tuyệt đẹp kinh tâm động phách.
Con ngươi Lý Diệu chợt co rút lại, nhịn không được ở trong lòng hú lên quái dị: “Oa, ma nữ đầu bạc nha!”
Vị hoàng hậu đế quốc trước mắt này, dựa theo tuổi để tính ít nhất là người một trăm năm mươi tuổi trở lên, thậm chí tiếp cận hai trăm tuổi, lại vẫn có được một dung nhan không già có thể khiến thời gian đọng lại, mắt ngọc mày ngài, côi tư diễm dật, nghiêng nước nghiêng thành, điên đảo chúng sinh.
Hơn nữa đường nét ngũ quan của cô nghiêng về nhu nhược, giống như... một đóa hoa lẻ loi hiu quạnh trong gió lạnh mưa thảm, không biết bị bao nhiêu khổ sở và tra tấn, làm người ta vừa thấy đã nhịn không được sinh ra dục vọng bảo hộ, không có chút hương vị khí thế ép người, lạnh lùng vô tình nào như trong thanh âm.
Nhưng mà...
Tất cả cái này đều là ở dưới điều kiện tiên quyết bỏ qua mái tóc cùng đôi mắt của cô.
Nếu tính cả mái tóc dài như thác nước bông tuyết không dính một hạt bụi, trong suốt trong sáng thuần trắng, lại thêm đôi mắt gần như trong suốt, mơ hồ lóe ra ánh sáng màu trắng, không nhìn thấy chút màu đen nào, dịu dàng liền biến thành sắc bén, mảnh mai liền biến thành tàn nhẫn, đường cong nhìn như nhu hòa ngược lại phụ trợ ra lạnh nhạt và lãnh khốc cao cao tại thượng!
Dùng bốn chữ “mẫu nghi thiên hạ” để hình dung cô có lẽ có chút không ổn.
Nhưng tạo hình kinh tâm động phách này, tuyệt đối xứng với danh hiệu “hoàng hậu điện hạ đế quốc Chân Nhân Loại”!
“Mẹ ngươi thực ngầu nha!”
Lý Diệu lén lút hướng trong đầu Lệ Gia Lăng gửi đi một gợn sóng mỏng manh.
Thiếu niên quay đầu từng tấc một, hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái.
Dỡ xuống mũ giáp, giống như gỡ bỏ phong ấn nào đó, khí thế của Lệ Linh Hải càng tăng lên tới tột đỉnh, hầu như muốn làm sấm sét đầy trời cũng quỳ rạp xuống trước mặt cô, Mái tóc bạc của cô không gió tự động, dùng con mắt gần như trong suốt nhìn chằm chằm Lệ Linh Phong chốc lát, nói: “Ngươi rốt cuộc biết bao nhiêu, còn có ai biết?”
“Ta biết, so với trong tưởng tượng của ngươi còn nhiều hơn. Nếu ngươi không tin, ta không ngại kể một chuyện xưa ngắn ngủn cho ngươi nghe nha, em gái tốt.”
Lệ Linh Phong đảo tròng mắt, không đợi Lệ Linh Hải trả lời, đã sốt ruột không chờ được nói, “Hơn một trăm năm trước, trong đại gia tộc thâm căn cố đế, quyền thế ngập trời nào đó của đế quốc Chân Nhân Loại đột nhiên xuất hiện ra một nữ chiến sĩ tinh anh thiên phú dị bẩm, trí tuệ hơn người, tiềm lực vô cùng, ở trên một loạt thi đấu lôi đài bên trong gia tộc đánh bại rất nhiều đối thủ cạnh tranh, được các trưởng bối và đại lão thưởng thức, dự bị ở trên người nàng đưa lên nhiều tài nguyên hơn nữa, truyền thụ cho nàng thần thông bí truyền càng thêm cao thâm khó lường của gia tộc.
“Chẳng qua, nữ chiến sĩ tinh anh gần như hoàn mỹ này, lại có một chút xíu tỳ vết nho nhỏ ―― Với người tu tiên mà nói, nàng có một sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng tính tình thật sự có chút ôn hòa, thậm chí quá mức nhu nhược.
“Vì trừ bỏ tật xấu đa sầu đa cảm, nhân từ nương tay của nàng, đại lão gia tộc quyết định tiến hành với nàng nhiều thí luyện thực chiến hơn nữa, liền đặc biệt xếp nàng vào đội thăm dò hoạt động sâu trong vũ trụ của gia tộc, đi sâu trong tinh hải thăm dò mảnh vỡ thế giới chưa biết.
“Mọi người đều biết, đế quốc mở rộng đến hôm nay, hầu như toàn bộ đại thiên thế giới đều đã bị phát hiện, tiếp tục hướng ra phía ngoài tinh hải thăm dò phí tổn và độ khó đều quá cao, cũng không có lãi.
“Nhưng vẫn có vô số tiểu thế giới vỡ vụn, cũng chính là ‘mảnh vỡ thế giới’ phân tán ở trong vũ trụ mênh mông, bên trong cũng có thể tồn tại di tích mấy vạn năm trước, bí bảo của cường giả tiền bối, thậm chí siêu cấp vũ khí của thời đại hồng hoang ―― Cự Thần Binh!
“Cho nên, trừ bộ đội tiền tuyến đối kháng Thánh Minh, đội thăm dò sâu trong vũ trụ dùng để thăm dò mảnh vỡ thế giới, chính là võ trang tinh nhuệ nhất của mỗi gia tộc, xếp nữ chiến sĩ trẻ tuổi vừa mới bộc lộ tài năng này của gia tộc vào đội thăm dò sâu trong vũ trụ, có thể thấy được gia tộc coi trọng đối với nàng.
“Chỉ tiếc, nữ chiến sĩ trẻ tuổi này vận khí không tốt lắm, nàng ở lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ thăm dò, tàu vũ trụ đã gặp bão vũ trụ, bị tinh không loạn lưu cuồng bạo thổi đến nơi chưa biết, tàu vũ trụ vỡ tan tành, lại tổn hại rất nhiều nhân thủ.
“Nào ngờ, ngay tại chỗ không biết tên sâu trong tinh hải này, ngược lại thật sự bị bọn họ phát hiện một mảnh vỡ thế giới thần bí!
“Nhưng chính là trong mảnh vỡ thế giới thần bí này, bọn họ lại gặp phải một đội thăm dò khác ―― đến từ kẻ địch không đội trời chung của đế quốc, tiểu đội thăm dò mảnh vỡ thế giới của Thánh Ước Đồng Minh, đội thăm dò này của Thánh Minh cũng là bị bão vũ trụ thổi thất linh bát lạc, một đường lưu lạc đến nơi đây.
“Đụng độ ngõ hẹp kẻ dũng thắng, trong mảnh vỡ thế giới không có chỗ nào để trốn, hai tiểu đội thăm dò tổn binh hao tướng, mất đi lượng lớn vật tư lại vội từ trên người đối phương cướp lấy chiến lợi phẩm để tu bổ tàu vũ trụ, tự nhiên vừa thấy mặt đã chém giết túi bụi.
“Giết tới giết lui, giết đến cuối cùng, hầu như mọi người đều đồng quy vu tận, chỉ còn lại có nữ chiến sĩ trẻ tuổi lần đầu tiên đi làm nhiệm vụ này, còn có... Một luyện khí sư Thánh Minh!”