Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2262 - Chương 2218: Sức Tính Toán Khủng Bố Của Hóa Thần Lão Quái!

Chương 2218: Sức tính toán khủng bố của Hóa Thần lão quái! Chương 2218: Sức tính toán khủng bố của Hóa Thần lão quái!Chương 2218: Sức tính toán khủng bố của Hóa Thần lão quái!

Khi Lý Diệu thông qua lỗ thủng cẩn thận đánh giá ngàn vạn người Thánh Minh, những người Thánh Minh này cũng như là tiếp thu được tín hiệu nào đó, đồng loạt ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lý Diệu.

Đây là một loại cảm giác càng thêm quỷ dị.

Người thường mặc dù nghe được đỉnh đầu truyền đến tiếng nổ, có một đường ống thông gió hoặc là dứt khoát trần nhà nổ tung ra một lỗ thủng lớn, nếu muốn ngẩng đầu nhìn, cũng khẳng định là so le không đồng đều, người trước người sau, lục tục.

Vẻ mặt sau khi ngẩng đầu, cũng nên rắc rối phức tạp, hoàn toàn khác nhau, có người kinh ngạc, có người sợ hãi, có người nghi hoặc, cũng có người nháy mắt cảnh giác đỉnh đầu có kẻ địch mới.

Nhưng phản ứng của người Thánh Minh hoàn toàn không là như thế.

Bọn họ như là tiếp thu được tín hiệu nào đó, ở trong vòng nửa giây đồng loạt ngẩng đầu, dùng tư thái đều nhịp, vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm Lý Diệu.

Mấy ngàn đôi mắt sâu không lường được lại chưa có chút gợn sóng, như mực nước đông lại, đồng thời nhìn chăm chú vào mình, dù là Lý Diệu loại cường giả Hóa Thần thần kinh thô to này, cũng cảm giác được vài cơn lạnh buốt.

Sau đó, Lý Diệu liền nghe được thanh âm kia.

Đã giống ma chú viễn cổ, lại giống lời vô nghĩa của yêu ma, càng như là một mình một người ngủ tới nửa đêm mồ hôi đầm đìa, có người ở bên tai lẩm bẩm cực kỳ khẽ, sau khi đột nhiên bừng tỉnh mới phát hiện là trẻ con khóc ngoài cửa sổ.

Thanh âm cổ quái này như là một vòng xoáy vô hình, chiếm cứ ở đỉnh đầu toàn bộ người Thánh Minh.

Thất cảm Lý Diệu khai hỏa toàn bộ, mỗi một tế bào não đều như là hoa quỳnh nở rộ giãn ra đến cực hạn, không phải dùng mắt với tai, mà là dùng tâm linh cùng thần hồn, “nhìn” thấy, “nghe” thấy, cũng cảm giác được thật sâu thanh âm đáng sợ này.

Hắn “nhìn” thấy, đại não mỗi một người Thánh Minh đều như là suối phun lưu huỳnh “Ùng ục ùng ục” hướng bên ngoài phun ra sóng điện não, toàn bộ sóng điện não đều như những luồng khí đen thăng lên giữa không trung, ngưng tụ thành vòng xoáy chậm rãi lưu động, vòng xoáy tràn lên vô số gợn sóng cùng lăn tăn, hàng ức vạn dòng tin tức liền thông qua phương thức này nhanh chóng trao đổi, phân tích cùng bố trí.

Tâm tư Lý Diệu xoay chuyển thật nhanh, nháy mắt đã hiểu tất cả.

Biết những người Thánh Minh kia vừa rồi còn thân hãm nhà tù, vì sao nhanh như vậy đã có thể tạo thành trận hình đều nhịp, như quân đội huấn luyện tốt thống nhất hành động.

Bọn họ không phải giống người thường, thông qua thanh âm và động tác để trao đổi.

Mà là kích động sóng điện não với nhau, hợp thành lưới cục bộ mang tính lâm thời, một “mạng chiến” đặc thù.

Chỉ cần một hai gián điệp Thánh Minh bí mật lẻn vào, liền có thể mang kế hoạch tác chiến nguyên bộ thông qua “mạng chiến” bố trí đến sâu trong não vực mỗi một người Thánh Minh, thậm chí khiến mỗi một người Thánh Minh nháy mắt truyền lên số liệu thân thể, sức chiến đấu mạnh yếu cùng thần thông am hiểu của bọn họ, sau khi trải qua tính toán, ưu hoá phân phối nhiệm vụ mọi người.

Hiệu suất tác chiến như vậy, tự nhiên cao hơn nhiều so với đám ô hợp khu vực giam giữ số một chỉ biết gào khóc thảm thiết, không đầu không đuôi, đánh loạn một mạch.

Đây là phương thức tác chiến con rối chiến đấu thường xuyên chọn dùng.

Không ngờ ở trên thân nhân loại cũng có thể thông dụng.

Cũng đúng, ở trong mắt văn minh Bàn Cổ, cái gọi là nhân loại, chẳng lẽ không phải là một loại “con rối chiến đấu” tương đối đặc thù?

Đây vẫn là lần đầu tiên Lý Diệu chân thực cảm nhận được hàm nghĩa ba chữ “người Thánh Minh”, thực có một loại cảm giác trái tim bị người ta hung hăng bóp một phát.

Mấy ngàn người Thánh Minh cùng lúc nhìn chằm chằm khung đỉnh khu giam giữ, còn tưởng phía trên sẽ có kẻ địch mới xuất hiện.

Không ngờ chỉ là một mình Lý Diệu, hơn nữa Lý Diệu lại mặc quần áo tù màu da cam của trọng phạm khu giam giữ thứ nhất, lập tức bị bọn họ phán định là không có uy hiếp.

Người Thánh Minh lại lần nữa đặt sức chú ý tới trên thân ngục tốt trước mặt.

Ngục tốt cùng con rối chiến đấu như thủy triều từ bốn phương tám hướng ùa vào khu giam giữ thứ ba, quả thực nhiều hơn so với khu giam giữ thứ nhất vài lần.

Dù sao khu giam giữ thứ nhất đều là tội phạm hình sự, là đám ô hợp không có tổ chức, mặc dù ở dưới tỷ lệ một phần vạn thật sự trốn thoát Thần Uy Ngục, ở bề mặt tinh cầu băng thiên tuyết địa khắc nghiệt, cũng không có chút khả năng sinh tồn nào, không muốn đông lạnh thành tượng băng, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn trở lại ngục giam bó tay chịu trói.

Nhưng những tù binh Thánh Minh kia thì hoàn toàn khác.

Đồng bạn của bọn họ có thể làm ra trường hợp lớn như vậy, trời biết phía sau còn có bao nhiêu tiếp ứng?

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ tinh binh cường tướng cả tòa Thần Uy Ngục, hết thảy tụ tập đến khu giam giữ thứ ba.

Mà người Thánh Minh lại ở dưới “mạng chiến đấu cục bộ sóng điện não” quỷ dị tổ chức, đánh có bài có bản với ngục tốt ―― Đương nhiên, những người Thánh Minh này là tù binh quan trọng cực có giá trị, phương diện ngục giam cũng chưa hạ quyết tâm phải hoàn toàn giết chết bọn họ, ngay từ đầu chỉ chọn dùng pháp bảo công kích loại giam cầm cùng loại hôn mê không trí mạng, khi phát hiện tình thế hoàn toàn mất khống chế, còn muốn vãn hồi liền phi thường khó khăn.

Lý Diệu lại không để ý tình hình chiến đấu trên dưới như một nồi cháo nóng.

Điều hắn quan tâm là thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Từ ban đầu cảm giác được lòng bàn chân phát nổ đến bây giờ, đã trôi qua gần hai mươi phút đồng hồ.

Lý Diệu hầu như có thể khẳng định, thích khách Thánh Minh đã ở dưới bạo động cùng rối loạn yểm hộ, vô thanh vô tức hướng nơi giam lỏng tướng quân Lôi Thành Hổ lao đi.

Mà cường giả phương diện Thần Uy Ngục, lúc này nói không chừng cũng đã đến bên cạnh tướng quân Lôi Thành Hổ, đang uy hiếp Lôi Thành Hổ dời đi.

Hắn đã bị ngục tốt và tù phạm dây dưa thời gian rất dài, nếu tiến lên theo tuyến đường sớm định ra, tám chín phần mười sẽ tụt lại phía sau thích khách Thánh Minh cùng cường giả Thần Uy Ngục!

“Không có cách nào cả, một lần nữa quy hoạch tuyến đường, mau, mau, mau!”

Lý Diệu chớp chớp mắt, sâu trong con ngươi thâm đen như mực, như là nhỏ vào hai giọt thuốc màu do cầu vồng bảy màu ngưng kết mà thành, nháy mắt nhộn nhạo ra gợn sóng muôn tía nghìn hồng.

Tế bào não đang thiêu đốt, tế bào não đang gào thét, cả mảng vỏ đại não đều nhấc lên sóng triều ngập trời, cùng nhau mang sức tính toán của Lý Diệu đẩy lên cực hạn của Hóa Thần lão quái!

Lý Diệu cảm thấy từng đợt trời đất xoay chuyển, như là tốc độ tinh cầu tự quay nháy mắt nhanh hơn một vạn lần, không ức chế được muốn nôn.

Đây là bệnh trạng chấn động não độ nặng.

Hắn vì kích phát ra sức tính toán mạnh nhất, bức bách đại não vận chuyển siêu cao tốc, cũng dẫn tới đại não lấy tần suất mỗi giây hơn trăm lần, hung hăng va vào hộp sọ cứng rắn.

Đổi là người thường, chỉ sợ nhiều nhất ba giây đã phải chết ngất, biến thành người thực vật thậm chí chết não.

Không có cách nào cả, cấu tạo sinh lý trời sinh của nhân loại, dù sao không phải thiết kế cho “cường giả Hóa Thần” loại quái vật này.

Từ góc độ nào đó mà nói, người đột phá cảnh giới Hóa Thần, đã từ trong vũ trụ thần bí khó lường ăn cắp lực lượng không nên thuộc về bọn họ, không nên thuộc về toàn nhân loại!

Trả giá não chấn động độ nặng, kích động sức tính toán siêu cao tốc như vậy, đương nhiên đổi lấy kết cấu Lý Diệu muốn.

“Tí tách, tí tách, tí, tách, tí...Tách...”

Toàn bộ thế giới đều chậm lại ở trước mặt Lý Diệu, giống như bị chất lỏng nào đó sền sệt vô cùng bao phủ.

Vô luận viên đạn bay ngang, huyền quang kích động, vụ nổ sinh ra sóng xung kích cùng ngàn vạn mảnh vỡ bị sóng xung kích cuốn theo, hay là người Thánh Minh mặt không biểu cảm, trọng phạm quỷ khóc sói tru, ngục tốt ngoài mạnh trong yếu, hết thảy biến thành pho tượng gần như yên lặng, mỗi kẻ là diễn viên kịch câm đang biểu diễn buồn cười.

Một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật, thần niệm Lý Diệu cũng hóa thành ngàn vạn tia chớp, cùng lúc quấn quanh đến trên thân mỗi một người Thánh Minh và ngục tốt, quan sát được tư thái, ánh mắt, đường cong cơ bắp thậm chí mỗi một biểu cảm nhỏ của bọn họ, bởi vậy tính toán sức chiến đấu, ý chí chiến đấu cùng ý đồ tác chiến của bọn họ, dựa vào đó thiết kế một con đường mình có thể nhanh nhất, nhẹ nhàng nhất xuyên qua chiến trường.

Những thần niệm như tia chớp này, chính là thần kinh mô phỏng của Lý Diệu, thần kinh mô phỏng không ngừng lan tràn và đan xen, lại mang cả chiến trường cắn nuốt hết vào trong não vực của Lý Diệu, làm hắn trở thành chúa tể tuyệt đối trên chiến trường!

Toàn bộ tin tức đều lấy tốc độ thần kinh truyền, trong thời gian ngắn truyền lại đến trong thần hồn Lý Diệu.

Kết quả phân tích cùng phát ra lượng lớn số liệu, là toàn bộ thế giới đều dần dần trở nên trong suốt.

Đầu tiên là tinh khải trên thân ngục tốt dần dần thủy tinh hóa, ngay sau đó là cơ bắp ngục tốt và tù binh bị bong ra từng mảng, mạng lưới mạch máu với thần kinh đều hiện hết ra, lục phủ ngũ tạng mấp máy cùng co lại đều bị Lý Diệu nắm chắc vi diệu, thậm chí ngay cả trái tim hướng mạch máu gây bao nhiêu áp lực, máu lấy tốc độ nhanh bao nhiêu chảy đi, đều không thể thoát được cảm giác của Lý Diệu.

Vô luận đại não người Thánh Minh quỷ dị bao nhiêu, bọn họ chung quy là lấy cơ thể máu thịt của “nhân loại” làm vật dẫn.

Không có nhân loại nào là không thể bị giết chết.

Lý Diệu ở trong lúc hít thở, đã nắm giữ điểm yếu trí mạng của mọi người trên chiến trường.

Mà đây còn xa xa không phải kết thúc.

Bốn vách tường khu giam giữ, bao gồm mặt đất nhìn như chắc chắn, hết thảy ở dưới những luồng thần niệm của Lý Diệu điên cuồng va chạm, bại lộ ra này tối bổn nguyên tài chất cùng cấu thành, hơn nữa để Lý Diệu phân tích ra những điểm chịu áp lực yếu ớt nhất, toàn bộ vách và hành lang cũng hết thảy trở nên trong suốt lấp lánh, mấy chục tầng vách tường và thông đạo đều chồng chất với nhau, như là một mê cung thủy tinh rắc rối phức tạp.

Đến cuối cùng, toàn bộ lối rẽ và đường chết của mê cung thủy tinh này biến mất hết, chỉ còn lại có một thông đạo gần như thẳng tắp.

Mà ở cuối thông đạo, Lý Diệu cảm giác được mười mấy quầng năng lượng sinh mệnh cực kỳ tràn đầy, đang điên cuồng phóng thích và va chạm.

“Không tốt, nhất định là cường giả phương diện Thần Uy Ngục đang giao thủ với thích khách Thánh Minh!”

Cấp độ mười mấy quầng năng lượng sinh mệnh này so với ngục tốt và tù binh nơi này đều cường đại hơn mấy chục lần, nhất định là cao thủ của hai bên.

Nhưng cường giả phương diện Thần Uy Ngục hết thảy đều ở ngoài sáng, nếu mình ở trước khi lẻn vào cũng đã tiến hành nghiên cứu tường tận đối với bọn họ, không có lý do thích khách Thánh Minh không làm như vậy.

Mà thích khách Thánh Minh ẩn núp từ chỗ tối, chỉ cần có một thích khách lọt lưới, vậy thì không xong!

“Mặc kệ, bại lộ thì bại lộ, trong vòng nửa phút, phải đến mục tiêu!”

Lý Diệu hít thật sâu, thật sâu một hơi, hầu như hít hết sạch không khí trong cả đường ống thông gió, mặc dù trong đó trộn lẫn lượng lớn sương độc và thành phần có tính ăn mòn cũng sẽ không tiếc.

Nương ngụm không khí này thúc giục hóa, toàn bộ sợi cơ đều thiêu đốt, phóng ra năng lượng cường đại có thể so với động cơ đẩy chính của tinh hải chiến hạm.

“ẦM!”

Ánh lửa như nham thạch nóng chảy từ trong mỗi một lỗ chân lông của hắn chảy ra, nháy mắt bao phủ hắn thành một vầng mặt trời nhỏ chói mắt, nhưng hai bên đang hỗn chiến đều không biết không thấy ―― Bởi vì tốc độ hắn “biến thân” thật sự quá nhanh, thẳng đến lúc mặt trời nhỏ hung hăng xé rách, Đao Đế Vương của Huyền Cốt Chiến Khải uy phong lẫm liệt buông xuống, mới có vài tên ngục tốt cùng tù binh cảm giác sâu sắc nhất, mang bốn chữ “kinh hãi muốn chết” chậm rãi viết ở trên mặt.

“Tí tách!”

Lý Diệu như sao băng đánh mạnh lên mặt sàn, sóng xung kích đánh bay toàn bộ mấy chục tên ngục tốt cùng tù binh loạn chiến ở xung quanh.

Ba mươi giây cực hạn điên cuồng, bắt đầu đếm ngược!
Bình Luận (0)
Comment