Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2314 - Chương 2270: Ván Quan Tài Không Áp Chế Được...

Chương 2270: Ván quan tài không áp chế được... Chương 2270: Ván quan tài không áp chế được...Chương 2270: Ván quan tài không áp chế được...

Các loại hình ảnh lớn độ nét cao quay chụp nhiều góc độ, thậm chí còn có video trực tiếp không gian ba chiều, vừa lúc từ đầu vai pho tượng khổng lồ khí thế hoành tráng của Hắc Tinh đại đế Vũ Anh Kỳ nhìn xuống, mang trường hợp hơn trăm vạn đầu người nhấp nhô quay chụp kinh tâm động phách, mặc dù không có thanh âm, cũng có thể làm người ta tưởng tượng được hiện trường nổ vang như núi lở sóng thần.

Thủ pháp quay chụp chuyên nghiệp như thế, tuyệt đối là ở tay già đời lăn lộn giới truyền thông mấy chục năm mới có thể thi triển ra.

Thậm chí ở trước khi sự kiện khóc lăng xảy ra, đã phải tìm trước góc độ lấy cảnh ―― Ví dụ đầu vai pho tượng khổng lồ của Hắc Tinh đại đế Vũ Anh Kỳ góc độ này, trong lúc gấp gáp tuyệt đối không tìm được.

Cho nên, đây căn bản không phải dân chúng gì ở đây tùy tay quay chụp video, mà là sớm có dự mưu!

Thậm chí, truyền thông thuộc về dưới lá cờ Lệ gia, thế mà còn lấy hiệu suất không thể tưởng tượng, trong vài phút ngắn ngủn, đã phỏng vấn được một nguyên lão đế quốc của Lệ gia!

“... Xảy ra sự kiện như vậy, không thể không nói là tiếc nuối thật lớn, nhưng tuyệt đối không thể trách tội tới trên người các tướng quân và lão binh cùng đường kia, ngược lại là nhà cầm quyền cao nhất nên nghiêm túc nghĩ lại, rốt cuộc là nguyên nhân gì, khiến các tướng quân và binh sĩ ở tiền tuyến lập nhiều chiến công, vì đế quốc hy sinh tất cả, chỉ có thể dùng phương thức này để phát ra thanh âm của mình?”

Đối mặt camera, nguyên lão họ Lệ này chính nghĩa nghiêm khắc nói: “Nhân loại là chủng tộc chiến đấu cường đại nhất trong vũ trụ mênh mông ―― Câu này từ thời đại đế quốc Tinh Hải vẫn truyền lưu đến hôm nay, biến thành tín ngưỡng của chúng ta. Quân đội chính là nền tảng của đế quốc, nếu ngay cả nền tảng cũng sụp đổ, đế quốc Chân Nhân Loại cùng toàn bộ văn minh nhân loại cũng sẽ không còn sót lại gì nữa!

“Mười mấy năm qua, chúng ta ở tiền tuyến lấy được thắng lợi huy hoàng, tinh thần toàn thể quốc dân đều rất phấn chấn, nhưng thắng lợi vô tiền khoáng hậu, chính là dựa vào các tướng quân cùng các binh sĩ này ở tiền tuyến đổ máu đổ mồ hôi mới đổi về được, bây giờ chẳng qua là thu phục lãnh thổ mất đi, rồi có một ngày chúng ta còn cần đánh tới sào huyệt Thánh Minh, hoàn toàn tiêu diệt Thánh Ước Đồng Minh, thống nhất vũ trụ mênh mông, khi đó, còn không phải cần nhờ các tướng sĩ tiếp tục người trước ngã xuống, người sau tiến lên hy sinh, không ngừng làm ra cống hiến cho văn minh nhân loại sao?

“Hôm nay đối đãi tướng sĩ vất vả công lao lớn như thế, làm đám đông tướng sĩ đều lạnh lòng, tương lai ai còn muốn góp sức cho quốc gia nữa? Ta nghĩ, vấn đề này là nguyên lão viện, đặc biệt nội các Đông Phương Vọng nên tự hỏi cho kỹ, giải quyết thích đáng!”

Phóng viên hỏi nguyên lão họ Lệ này, đây rốt cuộc là thái độ cá nhân của hắn, hay là đại biểu lập trường Lệ gia, nguyên lão họ Lệ mỉm cười nói: “Chuyện xảy ra đột ngột, ta cũng là vừa lấy được tin tức, đây tự nhiên chỉ là thái độ cá nhân ta, nhưng ta tin tưởng, bất cứ một người nào thiệt tình thực lòng suy nghĩ cho đế quốc cùng văn minh nhân loại, chẳng phân biệt cái gì Lệ gia, Vân gia hay là Đông Phương gia, đều sẽ ôm sự đồng tình thân thiết nhất đối với các tướng quân cùng lão binh thương tàn xuất ngũ tụ tập ở hoàng lăng gào khóc, tan nát cõi lòng muốn chết, cùng với bày tỏ oán giận mãnh liệt nhất đối với đầu sỏ gây nên tất cả cái này!

“Nói nghiêm trọng một chút, đây là ‘dao động nền tảng lập nước’ đó, xảy ra loại chuyện này, chẳng lẽ không nên có người đứng ra chịu trách nhiệm sao? Kế tiếp, nhà cầm quyền cao nhất và thủ tướng Đông Phương Vọng phải giải quyết cùng truy tra triệt để như thế nào, chúng ta liền mỏi mắt mong chờ đi! Ta chỉ có thể đại biểu bản thân hướng toàn thể quốc dân và toàn bộ đạo hữu trang nghiêm hứa hẹn, ta sẽ tận sứ mệnh thần thánh nhất của một nguyên lão đế quốc, nhất định giám sát nội các, giải quyết đến cùng!”

Dù là Đông Phương Vọng làm Đông Phương gia chủ bốn mươi năm cùng thủ tướng đế quốc hai mươi năm, lòng dạ sâu nữa hàm dưỡng tốt nữa, cũng suýt nữa tức nổ lục phủ ngũ tạng.

Bởi vì hắn nhớ rõ, trước đó vài ngày thảo luận như thế nào giải quyết hậu quả nhiều tướng quân cùng với lão binh thương tàn xuất ngũ bị triệt tiêu như vậy, bộ quốc phòng từng đưa ra một phương án, do bốn đại tuyển đế hầu gia tộc cầm ra một khoản tiền trước, lấy hình thức “trợ cấp đặc biệt” phát xuống, tốt xấu ở trước khi sự kiện hội Huyết Minh hoàn toàn giải quyết, ổn định những kẻ này trước.

Kết quả, chính là nguyên lão họ Lệ này nhảy ra đầu tiên kêu khổ thấu trời, vắt chày ra nước, ngay cả nửa tiền đồng cũng không muốn lấy ra.

Nguyên lão họ Lệ dẫn đầu chống lại, nguyên lão các nhà còn lại tự nhiên ùn ùn hưởng ứng, ngay cả nguyên lão bản thân Đông Phương gia cũng từ chối cho ý kiến, khiến Đông Phương Vọng hòi lâu không hạ đài được, việc này cũng liền không giải quyết được gì, “từ từ bàn bạc”.

Không ngờ hôm nay, nguyên lão họ Lệ này còn có mặt mũi thông qua truyền thông, trước mặt toàn thể quốc dân nói cái gì “giám sát thần thánh, giải quyết đến cùng”, còn chỉ tên nói họ, đầu mâu chỉ thẳng nội các Đông Phương Vọng, thật sự là làm “Tể tướng thiết huyết” giận không thể át, ý giết người cũng đã có.

Nhưng, sau khi nháy mắt phẫn nộ, càng nhiều lại là lạnh thấu xương ―― nguyên lão họ Lệ hiển nhiên sẽ không tùy tiện nã pháo, lời hắn nói nhất định đại biểu cho thái độ của Lệ gia, đây rốt cuộc là tình huống gì?

Đông Phương Vọng như một vị phật béo nhập định, đang mặt không biểu cảm trầm ngâm, hai tin tức mới truyền đến.

Thứ nhất, lai lịch trăm vạn lão binh thương tàn xuất ngũ phải làm rõ ―― Đám người thanh thế lớn như thế, chân tướng căn bản không che lấp được, tổ chức tình báo của Đông Phương gia rất nhanh làm rõ, bọn họ là theo hạm đội thay quân Lệ gia đến, đáp xuống khu vực phòng thủ Lệ gia phụ trách, lại do Lệ gia hộ giá hộ tống mới thông suốt lao tới hoàng lăng!

Thứ hai, gia chủ Lệ gia “Ngân hồ” Lệ Kiến Đức “lại một lần” phát tác bệnh hiểm nghèo, lâm vào hấp hối, nghe nói đã bất tỉnh nhân sự, bây giờ do con trai thứ bảy của hắn Lệ Minh Hiên tạm thời hành sử chức trách gia chủ.

Đông Phương Vọng hơi ngẩn ra, thở dài.

Việc đã đến nước này, hắn hoàn toàn hiểu rồi.

“Gia chủ.”

Một người hầu cao to, vẻ mặt dữ tợn đi vào văn phòng, đằng đằng sát khí nói: “Bộ đội của chúng ta đã ở phía đông hoàng lăng tập kết đợi lệnh, lúc nào cũng có thể đi vào trấn áp phản nghịch phạm thượng làm loạn!”

Người hầu này chính là tâm phúc hắn từ trong gia tộc mang ra, cho nên xưng hô hắn là “gia chủ” mà không phải “thủ tướng”.

“Khốn kiếp!”

Ở trước mặt thị vệ bên người, không nhiều băn khoăn như vậy, Đông Phương Vọng hung hăng trừng mắt nhìn gã một cái, “Ở lại tại chỗ đợi lệnh, không được hành động thiếu suy nghĩ. Nhớ kỹ, cẩn thận đề phòng đối phương cố ý khiêu khích, tuyệt đối, tuyệt đối không thể động thủ!”

Đã được xưng “Tể tướng thiết huyết”, Đông Phương Vọng tuyệt đối không phải một người keo kiệt sử dụng vũ lực.

Nếu tất cả liên hệ trong ngoài hoàng lăng chặt đứt hết, linh võng và truyền thông đều nắm giữ ở trong tay mình, Đông Phương Vọng nói không chừng thực sẽ dao sắc chặt đay rối, sạch sẽ lưu loát lại vô thanh vô tức giải quyết việc này.

Nhưng bây giờ bày rõ là Lệ gia một trong bốn đại tuyển đế hầu gia tộc ở sau lưng châm ngòi thổi gió, có chút vô ý chính là bốn đại tuyển đế hầu gia tộc hoàn toàn quyết liệt ―― đối với thủ tướng đế quốc mà nói, đây là kết quả tuyệt không muốn nhìn thấy.

Huống chi, Lệ gia vì sao có tự tin ở lúc này hướng hắn đột nhiên làm khó dễ, cái này tương đương với hướng Đông Phương gia toàn diện tiến công đấy, chỗ dựa của Lệ gia rốt cuộc là cái gì, còn có hậu chiêu cùng sát chiêu lợi hại hay không? Đây đều là chuyện cần làm rõ trước.

Mấu chốt nhất là, bây giờ ba nhà còn lại truyền thông cùng linh võng phong tỏa hết thảy, chỉ có Lệ gia chiếm lĩnh cao điểm tuyên truyền, thực xảy ra ma sát gì, bên ngoài sẽ nhìn thấy hình ảnh gì, nghe được thanh âm thế nào, hắn kẻ làm thủ tướng đế quốc này sẽ bị người ta nói xấu thành bộ dáng gì nữa?

Đông Phương Vọng đang châm chước nên lập tức phái truyền thông của bản thân Đông Phương gia vào trú đóng hay không, lại truyền đến một tin tức làm hắn cũng kinh hãi.

Có một hạm đội loại nhỏ, đang mạnh mẽ đột nhập hoàng lăng!

“Không phải người của chúng ta.”

Thị vệ bên người luống cuống tay chân kết nối hình ảnh hiện trường, tự nhiên, cảnh này cũng là đến từ truyền thông của Lệ gia, “Bộ đội của chúng ta đang ở sườn đông hoàng lăng giằng co với Ngự Lâm quân, tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh của gia chủ, chỉ là phong tỏa, sẽ tuyệt không xảy ra xung đột với đối phương, càng chưa tiến công hoàng lăng, a, đây là ―― “

Ở trong tiếng hô khẽ không thể tin được của thị vệ, Đông Phương Vọng nheo mắt, nhìn chằm chằm trên không hoàng lăng trong màn hình.

Ở dưới mười mấy con tàu cường tập tầng trời thấp phụ trợ, một thần ma lập lòe ánh vàng càng lúc càng lớn, rất nhanh ở trong biển xanh trời xanh vạn dặm không mây thể hiện ra toàn cảnh vô cùng bá đạo và ngầu.

Đây là một bộ Cự Thần Binh toàn thân vàng óng ánh, muốn bao nhiêu chói mắt thì có bấy nhiêu chói mắt.

Cự Thần Binh phun trào ra linh diễm cuồng bạo, ở hai bên hình thành hai cánh chim màu vàng dài gần trăm mét, trên cánh chim thế mà còn có chữ, hai bên phân biệt là:

“Hoàng Kim Đại Thứu!”

“Kền Kền Lý Diệu!”

...

Hoàng lăng, trục giữa, phía trước pho tượng khổng lồ của Hắc Tinh đại đế Vũ Anh Kỳ.

Trước khi bộ Cự Thần Binh ánh vàng lập lòe giống như toàn thân đều làm bằng vàng này xuất hiện, toàn bộ tướng sĩ, tôn thất và dân chúng phẫn nộ đều đạt tới đỉnh.

Bởi vì mọi người đều nhìn thấy ở trên bầu trời sườn đông hoàng lăng, rất nhiều tàu vũ trụ từ phương hướng nguyên lão viện bay tới, vẽ chiến huy Đông Phương gia, đang giằng co cùng tàu vũ trụ quê nhà Ngự Lâm quân loang lổ vết gỉ, thủng trăm ngàn lỗ.

Xem ra, nếu không phải Ngự Lâm quân đau khổ ngăn trở, những tàu vũ trụ đến từ Đông Phương gia, đằng đằng sát khí kia đã xông vào hoàng lăng!

“Đông Phương gia thế mà ương ngạnh đến loại trình độ này, ngay cả anh linh Hắc Tinh đại đế Vũ Anh Kỳ cũng dám chà đạp sao?”

Câu này không biết từ góc nào nảy sinh ra, rất nhanh đã truyền khắp cả hoàng lăng, làm tiếng khóc của đám tôn thất càng thêm thảm thiết, không khí đột nhiên trở nên bi tráng, toàn bộ các tạp hào tướng quân dẫn đầu khóc lăng như đều thấy được kết cục của mình.

Ngay tại lúc giương cung bạt kiếm, hết sức căng thẳng như vậy, một mũi hạm đội cường tập tầng trời thấp quy mô nhỏ từ phía tây hoàng lăng vô thanh vô tức bị Ngự Lâm quân thả vào, thẳng đường trượt đến trên không đám người mới bị phát hiện.

Sau đó, chính là một “hạt giống” lập lòe ánh vàng từ trên một con tàu vũ trụ trong đó phun ra, ở giữa không trung càng lúc càng lớn, hóa thành Cự Thần Binh như thần ma hạ phàm, Hoàng Kim Đại Thứu!

“Đây là ―― “

Triệu Chấn Vũ trợn mắt há hốc mồm nhìn bầu trời. Hắn coi như là thân trải trăm trận, từng mấy chục lần hiệp đồng tác chiến với Cự Thần Binh, lại chưa bao giờ thấy Cự Thần Binh hoa lệ như thế, khí phách như thế, mạnh mẽ như thế!

Cự Thần Binh rõ ràng còn đứng ở mấy trăm mét trên không, lại nở rộ ra dao động làm mọi người đều thần hồn kích động, nhưng trong dao động này lại không có chút sát khí, ngược lại tràn ngập... hương vị làm người ta ý chí chiến đấu sục sôi, nhiệt huyết sôi trào!

“Là Hoàng Kim Đại Thứu, là một trong những Cự Thần Binh mạnh nhất đế quốc chúng ta, Hoàng Kim Đại Thứu đó!”

“Nghe nói người điều khiển nó ‘Kền Kền Lý Diệu’, cũng là siêu nhất lưu cao thủ vang danh đế quốc, chẳng qua luôn hoạt động ở chiến tuyến ngầm phi thường bí ẩn, chuyên môn làm công tác thăm dò, phá hoại cùng tình báo đối với Thánh Minh, cho nên trước nay không ai biết, nhưng đế quốc phản kích chiến thắng lợi huy hoàng, thực sự có công lao to lớn của Kền Kền Lý Diệu!

“Không sai, ta cũng từng nghe nói người này, hắn là một người yêu nước trung trinh không dời, là người tu tiên thuần túy nhất, là tín đồ trung thành nhất của Hắc Tinh đại đế Vũ Anh Kỳ, nhất định là đứng về phe chúng ta!”

Các loại tia vỉa hè Triệu Chấn Vũ chưa từng nghe nói, ở trong phút chốc Lý Diệu hiện thân, từ các góc của hoàng lăng đột nhiên bộc phát ra!
Bình Luận (0)
Comment