Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2316 - Chương 2272: Ai Tới Phụ Trách?

Chương 2272: Ai tới phụ trách? Chương 2272: Ai tới phụ trách?Chương 2272: Ai tới phụ trách?

Sau khi Lệ Linh Hải từ trong nhẫn Càn Khôn lấy ra cả đống trang sức, yêu cầu tôn thất bán hộ hết, lúc phát trước cho tạp hào tướng quân cùng thương tàn lão binh làm trợ cấp, toàn bộ tướng sĩ, tôn thất cùng đại chúng đều ngây người.

Mọi người rốt cuộc hiểu, vì sao hoàng hậu điện hạ nên ung dung đẹp đẽ quý giá, mẫu nghi thiên hạ lại là một bộ dáng mộc mạc không phấn son trang điểm, không chỉnh chu như vậy ―― thì ra vì bọn họ, hoàng hậu điện hạ ngay cả một cây trâm cuối cùng của mình cũng hiến ra.

Mà hành động kế tiếp của Lệ Linh Hải, càng khơi dậy hoan hô cùng vỗ tay kéo dài không suy.

Nàng thế mà để Lý Diệu thao túng Cự Thần Binh thả nàng xuống, đi đến dưới pho tượng khổng lồ của Hắc Tinh đại đế Vũ Anh Kỳ, nắm tay vợ góa của tướng quân Chu Lực Phu, chân tình thực lòng khuyên giải an ủi.

Sau đó, lại ôm lấy đứa con nhỏ nhất của tướng quân Chu Lực Phu, nhẹ nhàng che chở, yên lặng rơi lệ, đau thương không thôi.

Hình ảnh này rất nhanh thông qua màn hình khổng lồ trên bầu trời truyền khắp trong ngoài cả hoàng lăng, thậm chí ngay cả đám người ở ngoài mấy trăm dặm cũng nhìn thấy rõ ràng ―― Hoàng hậu đế quốc đã biến mất ở trước mặt công chúng non nửa năm, lấy một diện mạo ra ngoài dự liệu như vậy một lần nữa trở lại trước mắt đại chúng!

Kế tiếp, hoàng hậu điện hạ còn hướng Ngự Lâm quân đóng ở hoàng lăng phát ra an ủi và chỉ thị, đầu tiên là tán dương tinh thần bọn họ không sợ, bảo vệ tổ linh, cũng xin bọn họ tin tưởng vững chắc, bệ hạ cùng tuyệt đại bộ phận tướng sĩ quân viễn chinh đều là tuyệt đối đứng chung một chỗ với Ngự Lâm quân, xin bọn họ cần phải không tiếc tất cả trả giá bảo hộ tướng sĩ cùng đại chúng khóc lăng an toàn, tuyệt không thể để người xấu bụng dạ khó lường trà trộn vào quấy rối.

Đương nhiên, đối với tướng sĩ cùng đại chúng đến khóc lăng, cũng phải tin tưởng nhà cầm quyền cao nhất, tin tưởng nguyên lão viện, tin tưởng thủ tướng Đông Phương Vọng và nội các của hắn, nhất định phải lấy đại cục làm trọng, tuyệt không thể làm ra hành vi gì quá khích ―― Ở dưới lăng tẩm Hắc Tinh đại đế Vũ Anh Kỳ gióng trống khua chiêng gào khóc, chung quy ảnh hưởng mặt mũi đế quốc, còn mong mọi người đều tuân thủ quy củ thăm viếng hoàng lăng, thật sự có chuyện muốn nói với các đời bệ hạ, hoàn toàn có thể mang khóc lăng biến thành bi ai!

Mọi người chia làm ba nhóm, mỗi ngày hai mươi tư giờ không gián đoạn tụ tập mấy chục vạn người ở trước hoàng lăng bi ai, có vấn đề sao? Hoàn toàn không có!

Làm bảo đảm hậu cần, hoàng hậu điện hạ và tôn thất sẽ phát động toàn bộ khách sạn, quán cơm cùng cơ cấu làm ăn chung quanh hoàng lăng, cung cấp nơi ở cùng thức ăn miễn phí cho lão binh thương tàn xuất ngũ vạn dặm xa xôi đường xa mà đến, tuyệt đối bảo đảm quyền thăm viếng chí cao vô thượng hợp tình hợp pháp của bọn họ, cho dù bọn họ muốn ở lại chỗ này ước chừng thăm viếng một năm tới năm rưỡi cũng không có vấn đề gì.

Một phen nói thành thật với nhau, có tình có lí, hữu hiệu khống chế được cảm xúc xao động của tướng sĩ cùng đại chúng, mang sóng to mãnh liệt mênh mông hóa thành dòng chảy nhỏ liên miên không dứt, lại không bắt bẻ ra được chút tật xấu nào của hoàng hậu điện hạ, vô luận từ pháp luật hay là điều lệ thăm viếng hoàng lăng mà nói đều không bắt bẻ được gì.

Phen biểu diễn đầy cảm xúc, cảm động vô cùng này của Lệ Linh Hải, bắt đầu từ giây đầu tiên, đã thông qua cỗ máy tuyên truyền cường đại của Lệ gia, cuồn cuộn không ngừng truyền tống đến các góc của Cực Thiên giới, Thiên Cực tinh, cũng thông qua trạm tín hiệu bước nhảy linh võng bố trí ở bên ngoài Cực Thiên giới, gửi đến rất nhiều thế giới, trăm ngàn tinh cầu của đế quốc.

Mặc dù Đông Phương gia có thể khống chế được linh võng lãnh địa nhà mình, ngăn cách có hiệu quả toàn bộ tin tức chết tiệt, nhưng linh võng ba nhà còn lại cùng thế giới ngoại vi đế quốc, thì không phải dễ dàng bị nháy mắt chặt đứt như vậy.

Giờ khắc này, vô số người đế quốc đều thấy được một vị hoàng hậu điện hạ thương trời xót người, không sợ khổ, thiệt tình thực lòng suy nghĩ cùng chiến đấu cho quốc dân.

Đương nhiên, cũng thấy được “Hoàng Kim Đại Thứu, Kền Kền Lý Diệu” luôn đứng ở phía sau hoàng hậu điện hạ, trung thực thủ hộ nàng!

―― Ở lúc “Thiên không chi thành, mạn châu sa hoa” vừa mới rơi xuống còn không đến non nửa năm, Lý Diệu lại lấy diện mạo hoàn toàn mới chấn động toàn bộ đế quốc, cái gọi là “việc đời khó liệu”, chính là như thế.

Tự nhiên, một màn này đã sớm truyền tống đến biệt thự thủ tướng, trong văn phòng Đông Phương Vọng, hơn nữa khiến Đông Phương Vọng cực kỳ hiếm thấy nổi trận lôi đình, hung hăng đập nát một cái ấm trà sứ mịn long cốt.

Sát ý Đông Phương Vọng tăng vọt lên tới cực hạn, nhìn thấy Lệ Linh Hải xuất hiện ý nghĩ đầu tiên chính là không tiếc trả giá tất cả xử lý nàng, hoặc là dứt khoát thúc đẩy cỗ máy tuyên truyền của bản thân Đông Phương gia, tuyên bố hoàng hậu điện hạ thật sự đã bệnh chết ở một tháng trước, giờ phút này hoàng hậu này xuất hiện ở hoàng lăng là giả!

Nhưng sau khi sát ý thoáng lui tan, lý trí một lần nữa chiếm cứ đại não, vị “Tể tướng thiết huyết” này lại thở dài thật dài, rõ ràng sự tình tuyệt không đơn giản như vậy.

Mặc kệ vài ngày qua đã xảy ra cái gì, nhưng toàn bộ tình báo đều dẫn hướng một kết quả ―― Lệ Linh Hải lãnh đạo phái cách tân, đã kết minh với Lệ gia của “Ngân hồ” Lệ Kiến Đức, cho nên kẻ địch hắn cần đối phó không chỉ vẻn vẹn một hoàng hậu, còn có Lệ Kiến Đức quỷ kế đa đoan, người già thành tinh kia, còn có tập đoàn ích lợi trung bình và nhỏ của các thế giới ngoại vi đế quốc.

Bộ Cự Thần Binh “Hoàng Kim Đại Thứu” này phía sau Lệ Linh Hải cấp số rất cao, trừ phi xuất động siêu nhất lưu cao thủ Đông Phương gia, tốt nhất là ba năm bộ Cự Thần Binh vây công, nếu không rất khó nhẹ nhàng bắt được, cũng liền không lấy được tính mạng Lệ Linh Hải.

Ở sâu trong hoàng cung, lúc trăng mờ gió lớn hạ độc giết hoàng đế cùng hoàng hậu là một chuyện; Ở ban ngày ban mặt, trước mắt bao người, thậm chí là ở trong hoàng lăng thần thánh, gióng trống khua chiêng giết chết hoàng hậu đế quốc, còn vô cùng có khả năng không giết được ―― Đây lại là một câu chuyện khác.

Mặc kệ Đông Phương gia kiêu ngạo ương ngạnh như thế nào, ít nhất bây giờ cũng chưa có tính toán kéo cờ tạo phản.

Ở trong hoàng lăng tùy ý giết hại tôn thất và hoàng hậu, thậm chí san cả tòa hoàng lăng thành bình địa ―― Hành vi ngu xuẩn như thế, hoàn toàn là cho ba đại gia tộc còn lại cùng với tập đoàn ích lợi mới phát ngoài vi đế quốc cái cớ để vây công, chia cắt Đông Phương gia!

Huống chi, cho dù hắn thật sự lửa giận công tâm, không để ý tất cả hạ đạt mệnh lệnh điên cuồng như thế, những cường giả cấp số Hóa Thần có năng lực tiêu diệt “Hoàng Kim Đại Thứu, Kền Kền Lý Diệu” cũng chưa chắc sẽ ngoan ngoãn nghe lệnh.

Không sai, hắn là gia chủ Đông Phương gia, nói từ trên lý luận, mọi người Đông Phương gia đều phải nghe theo hiệu lệnh của hắn.

Lời này không sai, nhưng có một điều kiện tiên quyết ―― hiệu lệnh của hắn phải có thể mang đến lợi ích to lớn cho Đông Phương gia, mà không phải mang chiến xa gia tộc kéo vào vực sâu hủy diệt!

Một tình báo mới nhất, làm Đông Phương Vọng hoàn toàn đánh mất suy nghĩ dùng vũ lực giải quyết.

Hạm đội Lệ gia bố trí ở bên ngoài Cực Thiên giới, Thiên Cực tinh bỗng có dị động, mơ hồ hướng hạm đội Đông Phương gia tộc triển lãm ra địch ý như có như không.

Trong mỗi một nếp nhăn trên mặt Đông Phương Vọng nháy mắt chảy ra mồ hôi nóng ẩm.

Phòng ngự trên không đế đô, là do bốn đại gia tộc tinh nhuệ cùng nhau phụ trách, trước đừng nói vấn đề tinh vực bên ngoài, chỉ nói trước mắt, trên không thủ tướng phủ cùng với nguyên lão viện đều treo lơ lửng hạm đội cường tập tầng trời thấp của Lệ gia!

Thực lực tổng hợp của Lệ gia chỉ bằng một nửa Đông Phương gia, mấy ngày hôm trước lại rút mất lượng lớn tàu vũ trụ trở lại quê nhà dập tắt phản quân, hạm đội vẫn trú ở đế đô, vô luận quy mô hay là hỏa lực đều xa xa không bằng Đông Phương gia.

Nhưng Đông Phương Vọng vẫn không dám mạo hiểm, toàn diện khai chiến với Lệ gia ở đế đô.

Đòi mạng nhất là, phái cách tân và Lệ gia đã kết minh, vậy chi hạm đội Kinh Lôi thình lình đánh vào nội địa Lệ gia, cũng sẽ không là uy hiếp của Lệ gia nữa, ngược lại biến thành vũ khí bí mật của Lệ gia.

Nếu tinh nhuệ Đông Phương gia tộc đều ở Cực Thiên giới, Thiên Cực tinh lâm vào hạm đội Lệ gia và Ngự Lâm quân dây dưa, vậy chi cường binh nọ do “chiến thần” Lôi Thành Hổ lãnh đạo, ở tiền tuyến đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, trăm trận trăm thắng, có thể đột nhiên xuất hiện ở nội địa mềm mại nhất của Đông Phương gia không?

Đông Phương Vọng hít sâu một hơi, cực kỳ bình tĩnh suy tư: Bây giờ tuyệt đối không phải thời điểm tốt để đại khai sát giới, vấn đề mấu chốt nhất, là lập trường của hai đại gia tộc còn lại, Vân gia cùng Tống gia.

Mà lập trường hai nhà này, cũng không thể lạc quan.

Trăm năm qua, thực lực Đông Phương gia nhanh chóng bành trướng, mơ hồ có xu thế vượt lên trên ba nhà còn lại.

Cho nên bố cục chính trị đế quốc, cơ bản chính là Lệ gia, Vân gia và Tống gia âm thầm liên thủ, nghĩ cách ngăn chặn Đông Phương gia khuếch trương.

Đặc biệt hai mươi năm qua, Đông Phương Vọng trở thành thủ tướng đế quốc, thành viên nội các của hắn phần lớn đến từ gia tộc cực kỳ phụ thuộc Đông Phương gia, các hạng chính sách phần lớn nghiêng hướng Đông Phương gia, tốc độ bành trướng càng lúc càng nhanh.

Ba nhà còn lại không muốn nhìn thấy Đông Phương gia một nhà độc đại, lập trường liên thủ đối kháng cũng ngày càng kiên định.

Dùng thuật ngữ chính trị nước cộng hòa Tinh Hải ngày xưa, có lẽ có thể nói như vậy ―― Bây giờ Đông Phương gia chính là “đảng chấp chính” của đế quốc, ba nhà còn lại chính là “đảng đối lập” trong nguyên lão viện.

Tuy quý tộc môn phiệt thống trị, cùng đảng phái chính trị có khác biệt trên bản chất, tuyệt không thể nói nhập làm một, nhưng ít ra có một điểm là tương tự kinh người ―― Sứ mệnh trời sinh cùng nhiệm vụ duy nhất của đảng đối lập, chính là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào kéo chân đảng chấp chính, đưa ra ý kiến đối chọi gay gắt với đảng chấp chính, ở lúc đảng chấp chính ăn đòn khoe cái xấu cười ha ha, bỏ đá xuống giếng.

Bây giờ Lệ gia là xé rách da mặt, bày rõ xa mã muốn hoàn toàn quyết liệt, quyết một trận tử chiến với Đông Phương gia, ít nhất là cùng Đông Phương Vọng và nội các của hắn.

Vân gia và Tống gia cho dù không đứng về phía Lệ gia, khẳng định cũng là cười tủm tỉm đứng xem, thậm chí âm thầm vận chuyển nhiên liệu và đạn pháo cho Lệ gia, đốt cây đuốc này càng vượng càng tốt ―― Nếu hắn lộ ra chút dấu hiệu suy yếu, nói không chừng còn muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!

Quả nhiên, tin tức trong dự kiến liên tiếp truyền đến ―― Hai đại gia tộc còn lại, Vân gia và Tống gia không để ý lệnh cấm của hắn, trước Đông Phương gia một bước khôi phục phục vụ linh võng trong ngoài hoàng lăng, cũng phái truyền thông dưới cờ mình tới nơi phỏng vấn.

Con đường của các truyền thông dưới cờ hai đại gia tộc này, cũng rất nhanh xuất hiện tin vắn cùng văn chương bình luận viên, tuy giọng điệu không kịch liệt cùng sắc bén như các bản thảo tuyên truyền của Lệ gia, nhưng giữa những hàng chữ cũng là một ý tứ ―― Xảy ra sự kiện “bất hạnh” như vậy, nội các Đông Phương Vọng phải chịu hoàn toàn trách nhiệm, hơn nữa phải lập tức, vô điều kiện giải quyết thích đáng, mà nguyên lão của Vân gia và Tống gia, cũng nhất định sẽ hành sử “quyền giám sát thần thánh nhất”, nhất định muốn nội các Đông Phương Vọng đưa ra một câu trả lời hài lòng.

Việc đã đến nước này, phong tỏa cùng chặn lại như thế nào nữa, cũng không ngăn được.

Mảng gợn sóng nước lặng này bắt nguồn từ sâu trong lòng đất khu 36, rốt cuộc diễn biến thành tuyệt địa phong lôi thổi quét tinh hải, quét ngang toàn bộ đế quốc!

Nhìn bộ dáng nguyên lão Lệ gia, Vân gia và Tống gia ở các tạp chí lớn hoá trang lên sân khấu, chính nghĩa nghiêm khắc, lo nước thương dân, Đông Phương Vọng nặng nề ngã vào trên ghế, nhắm đôi mắt, suy sụp day day cái mũi.

Thanh âm lại không có chút cảm giác mỏi mệt, ngược lại tràn ngập kiên định và lãnh khốc: “Bảo Đông Phương Minh Nguyệt lập tức tới gặp ta, ta phải biết hoàng hậu điện hạ rốt cuộc cất giấu bao nhiêu lực lượng, còn có, ‘Kền Kền Lý Diệu’ này lại là người nào, cần bao nhiêu người, bao nhiêu tài nguyên mới có thể... Xử lý hắn!”
Bình Luận (0)
Comment