Chương 2392: Dung nham săn bắn!
Chương 2392: Dung nham săn bắn!Chương 2392: Dung nham săn bắn!
Lý Diệu đứt quãng, mơ mơ hồ hồ nghe, hoặc là nói “cảm giác” những dòng tin tức này.
Cậu nhóc cùng cô bé có đôi khi im lặng nói chuyện với nhau, có đôi khi cũng sẽ xảy ra khắc khẩu kịch liệt, thậm chí cậu nhóc vài lần đều uy hiếp cô bé muốn hướng cô phát động “chiến tranh”, nhưng “chiến tranh” tiến hành không được bao lâu, bọn họ lại hòa hảo như lúc ban đầu, tụ tập một chỗ vô cùng cao hứng ca hát.
Bọn họ hát tựa như là một bài hát Lý Diệu từng nghe được ở trên Địa Cầu, tên bài hát là《 tìm ba ba 》.
“Mưa rơi không sợ, tuyết rơi cũng không sợ, cho dù bão tuyết rét lạnh hạ xuống.
“Có thể nhìn thấy ông, có thể ngày ngày nhìn thấy khuôn mặt ông, bão tuyết lớn như thế nào cũng không sợ.
“Ta muốn ta muốn tìm ba ba ta, đi đến nơi nào cũng phải tìm ba ba ta...”
Sau đó chính là tiếng cười thiên chân vô tà, như chuông bạc.
Bài nhạc thiếu nhi này không biết quanh quẩn bao nhiêu lần, Lý Diệu rốt cuộc tỉnh.
“Ô...”
Hắn phát ra thanh âm giống như phủ bụi trăm năm, cách một thế hệ sống lại, ý thức dần dần từ trong bóng đêm vô tận xông ra khỏi vòng vây, một lần nữa rõ ràng cùng sắc bén hẳn lên.
Mỗi một cái xương, mỗi một sợi cơ thậm chí mỗi một giọt máu quanh thân đều một lần nữa về tới sự khống chế của hắn, đau đớn cùng trì độn của vết thương hết thảy không cánh mà bay, cảm giác lực và độ chuẩn nắm giữ thế mà đều nâng cao một bước.
“Rốt cuộc... Đã xảy ra chuyện gì!”
Lý Diệu cảm giác trong mỗi một tế bào của mình đều tràn ngập lực lượng như núi lửa bùng nổ, thần hồn vỡ nát tựa như hoàn toàn chữa trị, giống như bỏ đi một tầng thể xác không cần thiết, đạt được không gian sinh trưởng lớn hơn nữa, cảm giác này —— Sướng phát điên!
Hít sâu một hơi, lại phát hiện quanh thân còn tồn tại một trở ngại cuối cùng, có cái gì giống kén tằm thật lớn bao vây lấy hắn.
Tâm niệm khẽ động, tốc độ chảy của máu tăng lên 1%, cơ bắp quanh thân nhẹ nhàng chấn động, “kén tằm” bao lấy hắn lập tức phát ra tiếng “Rắc rắc, rắc rắc”, ùn ùn nứt vỡ ra.
Rơi xuống đất, lại là những mảnh vỡ kim loại hình cung ảm đạm, đã sớm vượt qua cực hạn mệt nhọc của kim loại, trở nên xốp giòn không chịu nổi giống như tảng đá.
“Đây là cái gì, ta không phải bị thương nặng sao, vì sao sẽ biến thành như vậy?”
Lý Diệu mang toàn bộ mảnh vỡ kén tằm kim loại dán ở trên người hết thảy chấn động rớt xuống sạch sẽ, kinh ngạc cảm giác thân thể hoàn toàn mới của mình —— Mặc dù vẫn như cũ là thân thể máu thịt, lại tràn ngập khuynh hướng cảm xúc kim loại không thể dùng văn chương hình dung, hào quang màu vàng đậm, màu bạc sáng cùng màu đồng cổ, hoà lẫn ở giữa máu thịt sinh cơ bừng bừng, mơ hồ lưu chuyển.
Mặc dù không dùng một chút linh năng nào, khối thân thể này vẫn tràn ngập vẻ đẹp rung động làm người ta hít thở không thông!
“Bá bá bá bá bá bá!”
Lý Diệu tùy tay đấm ra hơn trăm cú, căn bản chưa thật sự dùng sức, quyền phong đã xé rách không khí, nhộn nhạo ra từng vòng gợn sóng, gợn sóng cũ còn chưa biến mất, gợn sóng mới đã chậm rãi khuếch tán ra, giống như mưa phùn rơi xuống hồ nước, gợn sóng không dừng, từng vòng ghép vào nhau.
Lý Diệu cảm giác trình độ mạnh mẽ của thân thể mình, lại đã tăng lên tới một cảnh giới hoàn toàn mới.
Cái này không phải thuần túy man lực tăng lên, mà là đối với bản chất lực lượng, vận dụng lực lượng, cùng quan hệ của lực lượng bản thân với thế giới chung quanh, lại có một tầng thể ngộ sâu hơn nữa.
Hắn có thể dễ dàng cảm giác được nắm tay của mình rốt cuộc là nhấc lên gợn sóng trong không khí như thế nào, mà những gợn sóng này lại là tác dụng cùng quấy nhiễu lẫn nhau như thế nào... Mọi việc như thế, nhiều tới hơn ngàn mô hình.
Nói như thế, không đơn giản thân thể, sức tính toán cùng cường độ thần hồn của hắn đều nhảy vọt đến cảnh giới hoàn toàn mới không thể tưởng tượng.
Hắn không hiểu sao sinh ra lòng tin, nếu giờ phút này hắn lại đi đối mặt con rối chiến đấu rợp trời rợp đất, nhất định có thể đánh ra chiến quả tốt hơn, thậm chí dùng “lĩnh vực” của mình hoàn toàn bao phủ toàn bộ con rối chiến đấu, mang những con rối chiến đấu này biến thành một bộ phận của thân thể mình.
Nhớ lại lúc trước một trận chiến đó, con ngươi Lý Diệu chợt co rút lại, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.
“Không có lý do nha, đối mặt nhiều con rối chiến đấu cùng người tu tiên như vậy, linh năng khô kiệt, mình đầy thương tích ta không có chút lý do nào có thể sống sót, không phải nên là hiên ngang lẫm liệt lừng lẫy hy sinh, để lại cho người đời một bóng người chói lọi vĩ ngạn, ở trong trăm ngàn năm sau này cũng được người ta ca tụng cùng kỷ niệm, cuối cùng biến thành truyền thuyết vĩ đại nhất văn minh nhân loại ở bốn vạn năm tu chân sao? Vì sao ta còn sống, còn sống được... Thoải mái như vậy?”
Lý Diệu nhíu mày, “Chẳng lẽ Long Dương Quân ở thời điểm cuối cùng rốt cuộc bị sức quyến rũ nhân cách của ta thuyết phục, cứu ta ra? Không đúng, cho dù Long Dương Quân có thể cứu ta ra, cũng không có khả năng để thần hồn bên bờ sụp đổ của ta chữa trị như lúc ban đầu thậm chí cao hơn một tầng—— Cô ta nếu là có loại thần thông này, đã sớm mang thần hồn của chính cô ta chế tạo càng thêm không thể phá vỡ!”
Lý Diệu mơ hồ nhớ tới, ở trong lúc hôn mê bất tỉnh, như có hai đôi hay là trăm ngàn đôi tay nhỏ múp míp thịt ở trên thần hồn của hắn sờ tới sờ lui, còn nghe được hai đứa bé đối thoại rất quỷ dị, chiến tranh, hủy diệt, bao trùm, nhân quả cái gì.
Hai đứa trẻ, ở loại địa phương này?
Lý Diệu vừa chải vuốt mảnh vỡ ký ức hỗn loạn, vừa duỗi lưng, đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Đây là một gian phòng chữa bệnh loại nhỏ sạch sẽ thanh lịch.
Hắn vừa rồi đặt mình trong một khoang chữa bệnh kim loại trạng thái dịch.
Cái gọi là “khoang chữa bệnh kim loại trạng thái dịch”, chính là dùng con rối chữa bệnh siêu mini cấp độ nano, xuyên thấu qua lỗ chân lông chui vào trong thân thể con người, chữa trị tổ chức bị hao tổn nghiêm trọng.
Tầng vỏ kim loại bao lấy hắn, mất đi sức sống kia, chính là “hài cốt” con rối chữa bệnh siêu mini cấp độ nano hoàn thành trị liệu, hao hết linh năng.
Đây là kỹ thuật khá siêu quần, thậm chí ngay cả Tinh Diệu Liên Bang và đế quốc Chân Nhân Loại cũng chưa hoàn toàn nắm giữ, chỉ có thời đại đế quốc Tinh Hải, được ba quyển “phong thần thiên thư” thêm vào, quân đội của Đế Hoàng mới từng phân tích ra kỹ thuật tương ứng.
Nhưng theo Huyết Thần Tử phản loạn, đế quốc Tinh Hải sụp đổ, kỹ thuật quý giá này ở trong mấy ngàn năm chiến loạn sau đó lại lần nữa mất mát, hoàn toàn hủy diệt.
Quả nhiên, Lý Diệu cúi đầu xem xét khoang chữa bệnh cùng toàn bộ khí giới chữa bệnh xung quanh, đều đã phát hiện chiến huy xích long nuốt mặt trời của đế quốc Tinh Hải, cùng hoa văn khắc nổi của các chiến đoàn đế quốc Tinh Hải.
Cho nên nói, nơi này là căn cứ quân sự nơi nào đó, hoặc là di tích chỗ tránh nạn thời đại đế quốc Tinh Hải sao?
Tuy xung quanh không có bất cứ pháp bảo nào hiển thị độ cao so với mặt biển, nhưng làn da cực độ sâu sắc của Lý Diệu vẫn có thể cảm giác được áp suất không khí nặng nề, hắn bây giờ vẫn đặt mình ở sâu trong lòng đất mấy vạn mét.
Đẩy ra cửa phòng chữa bệnh, bên ngoài quả nhiên là một chỗ tránh nạn dưới lòng đất tuy nhỏ bé nhưng đầy đủ, các loại phương tiện sinh hoạt cùng tu luyện đầy đủ mọi thứ.
Khác với chỗ tránh nạn như khu 10084, quy mô nơi này nhỏ hơn một chút, trống rỗng không có nửa cư dân, nhưng toàn bộ phương tiện đều sáng bóng như mới, như là có người mỗi ngày bảo dưỡng cùng vệ sinh, cũng nghĩ cách kiếm được đủ nguồn năng lượng, duy trì chỗ tránh nạn này vận chuyển.
Ngay cả trong không khí tuần hoàn cũng tăng thêm lượng lớn nguyên tố vi lượng hữu ích với thân thể con người, thấm vào ruột gan như là không khí mới mẻ trong rừng rậm.
Lý Diệu thậm chí ở bên cạnh đại sảnh phát hiện một phòng luyện khí quy mô không nhỏ, các loại pháp bảo duy tu cổ quái lơ lửng giữa không trung, làm hắn vị cao thủ luyện khí này cũng sinh ra cảm giác không kịp nhìn.
Tuy không ít pháp bảo duy tu hắn đều không gọi được tên, nhưng bằng kinh nghiệm phong phú, hắn khẳng định nơi này có thể duy tu cùng cải tạo Cự Thần Binh!
Tin vui từ trên trời giáng xuống, làm Lý Diệu như rơi vào mộng ảo, không biết làm sao.
“Ta thật sự còn chưa chết?”
Lý Diệu dùng khí lực lớn nhất trong đời véo tai của mình, sau đó nhe răng trợn mắt, “Được rồi, tất cả cái này hẳn là thật, nhưng rốt cuộc là cái quỷ gì vậy!”
Sâu trong đầu, bỗng hiện ra bộ dáng cười hì hì của hai đứa nhỏ.
Lý Diệu chớp chớp mắt, xuyên qua hành lang cùng đại sảnh trống rỗng, không dính một hạt bụi, tới hai tầng cửa kín như nặng ngàn cân của chỗ tránh nạn.
“Tít tít!”
Một tia sáng đỏ quét qua gương mặt hắn, lập tức biến thành màu xanh lục nhu hòa, hai cánh cửa áp suất theo thứ tự mở ra, một làn sóng nhiệt lập tức tràn vào.
Lý Diệu đội sóng nhiệt đi ra khỏi chỗ tránh nạn, tới không gian dã ngoại dưới lòng đất nóng rực.
Quay đầu nhìn, phát hiện hơn phân nửa chỗ tránh nạn đều được khảm ở trong tầng nham thạch kiên cố nhất, còn có những cây cột kim loại thô to tạo thành dàn giáo, bảo vệ cường độ chỉnh thể kết cấu—— có lẽ chính là tỉ mỉ cấu tạo như vậy, mới làm chỗ tránh nạn này ở dưới lòng đất thừa nhận vạn năm đè ép cũng chưa sụp đổ nhỉ?
Mà huyệt động dưới lòng đất trước mặt hắn, lại giống như địa ngục lửa cháy trong truyền thuyết.
Giữa huyệt động, một hồ nham thạch nóng chảy cực thiếu ổn định “Ùng ục ùng ục” sủi bọt, bày biện ra các loại màu da cam, màu đỏ rực cùng màu tím đậm đậm nhạt không đồng nhất, thỉnh thoảng có mấy cái xúc tu nham thạch nóng chảy vung đến trên bờ, đọng lại thành xúc tu như rễ phụ của cây đa.
Căn cứ nham thạch nóng chảy thành phần khác nhau, nhiệt độ cũng không giống nhau, hồ nham thạch nóng chảy này ít nhất hơn một ngàn độ, dưới nhiệt lực bốc hơi, ngay cả nhiệt độ không khí cũng ở trăm độ trở lên, tuyệt không thích hợp nhân loại bình thường sinh tồn, mặc dù người tu luyện hoặc là sinh vật yêu hoá trải qua điều chế, cũng không thích hợp bại lộ thời gian dài ở trong hoàn cảnh này.
Trong hồ nham thạch nóng chảy nổi sóng mãnh liệt, càng là cấm khu của sinh mệnh.
Nhưng Lý Diệu lại mơ hồ cảm giác được, trong hồ nham thạch nóng chảy tồn tại vài luồng linh năng dao động bất thường, vận chuyển thị lực tới cực hạn, nhìn kỹ, phát hiện trong nham thạch nóng chảy thế mà có một loại sinh vật cực nhỏ sinh sống.
Loại sinh vật này như là hỗn hợp thể của nòng nọc cùng ốc vặn, có được đầu thật to cùng đuôi nhọn, toàn bộ thân thể tạo hình thái xoắn ốc, uốn éo.
Đương nhiên, thể tích nó so với nòng nọc và ốc vặn còn nhỏ hơn vài lần, chỉ bằng hạt gạo cùng con kiến, lại nở rộ hào quang như kim loại, chìm chìm nổi nổi ở trong nham thạch nóng chảy, không có chút dấu hiệu bị nóng chảy.
Sinh mệnh hữu cơ kết cấu đơn giản nguyên thủy như thế, tuyệt đối không có khả năng sinh tồn trong nham thạch nóng chảy, ngược lại như là con rối mini nào đó có điểm kim loại nóng chảy cực cao luyện chế thành.
Nhưng, lại có ai sẽ luyện chế một ít con rối mini khó hiểu như vậy, đưa tới trong hồ nham thạch nóng chảy sâu trong lòng đất?
Lý Diệu đang sững sờ, từ đáy hồ nham thạch nóng chảy bỗng nhiên hiện ra loại con rối linh năng thứ hai, loại con rối này có kích cỡ bàn tay nhân loại, hình dạng như là sao biển, lại có được sáu xúc tu kim loại mềm mại, xúc tu vung lên, mang không ít “ốc vặn kim loại” cuốn đến trong cơ thể của mình.
“Ốc vặn kim loại” ùn ùn kinh hãi chạy trốn, “Sao biển kim loại” lại đuổi theo không tha, không ngừng biến ảo hình thái xúc tu, mang càng nhiều “ốc vặn kim loại” cắn nuốt.
Hai loại con rối linh năng kỳ diệu này, thế mà ở trong nham thạch nóng chảy hơn một ngàn độ, triển khai một hồi “săn giết” không thể tưởng tượng!