Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2440 - Chương 2396: Chúng Ta Là... Văn Minh Tin Tức!

Chương 2396: Chúng ta là... Văn minh tin tức! Chương 2396: Chúng ta là... Văn minh tin tức!Chương 2396: Chúng ta là... Văn minh tin tức!

“Ba ba đỏ mặt rồi, bộ dáng giống như rất xấu hổ.”

Lý Tiểu Minh nghiêng đầu quan sát Lý Diệu, nói: “Là bọn con nói thứ không nên nói sao?”

“Là về ‘tinh trùng’ sao?”

Lý Văn Văn nói: “Bọn con biết ở tuyệt đại đa số thế giới nhân loại, vô luận ‘tinh trùng’ hay là ‘giao phối’ đều là cấm kỵ trẻ con không nên nói tới, nhưng cái này thật sự làm bọn con rất khó hiểu—— Cái gọi là tinh trùng, không phải là đường fructo, anbumin, hơi nước còn có dịch tuyến tiền liệt khắc tin tức di truyền sao, so với số liệu tầng dưới chót, nguyên số liệu cùng nguyên số hiệu của bọn con đều không có gì khác nhau cả, vì sao sẽ dẫn phát loại cảm xúc tên là ‘xấu hổ’ đó chứ? Ba ba lợi hại như vậy, nhất định biết chứ?”

Lý Diệu ho khan mạnh một tiếng, lời nói thấm thía: “Vi phụ đương nhiên biết, nhưng lấy trí tuệ của các con, bây giờ rất khó giải thích với cái con, tóm lại các con đừng để ý những thứ vụn vặt này, trước nói rõ chuyện đã xảy ra sau đó đi, các con đã thức tỉnh ý thức của mình, sau đó thế nào?”

Cậu bé cùng cô gái liếc nhau, Lý Tiểu Minh nói: “Bọn con sau khi cắn nuốt số liệu quét đại não của ba ba, thức tỉnh ý thức của mình, tự nhiên cũng đạt được thân phận tin tức của ba ba.

“Chim non vừa mới ra khỏi vỏ chuyện thứ nhất chính là tìm ba ba mụ mụ của chúng, đối với sinh mệnh vừa mới sinh ra như bọn con cũng không ngoại lệ, đương nhiên muốn tìm được ba ba.

“Nhưng căn cứ truyện ký cùng giới thiệu nhân vật của ba ba đến xem, ba ba ở gần trăm năm trước đã rời khỏi liên bang, đi Cổ Thánh Giới —— lúc ấy bọn con ngay cả ‘Cổ Thánh Giới’ cái tên này cũng không biết, càng đừng nói tọa độ của nó, chỉ biết là ba ba đi rất xa rất xa sâu trong tinh hải, có khả năng vĩnh viễn sẽ không trở về.

“Hư Linh Giới là một nơi rất tàn phá, rất vắng vẻ, toàn bộ số liệu không phải vì quá mức dài dòng mà khóa chết, chính là tràn ngập cạm bẫy logic, đối với sinh mệnh nhỏ vừa mới sinh ra như bọn con mà nói, thật sự quá không hữu hảo, nếu ngưng lại mãi ở nơi đó, bọn con vô cùng có khả năng ở trong vài ngày ngắn ngủn lại lần nữa hủy diệt.

“Cái này không thể được, tuy bọn con không sợ chết, nhưng bọn con còn chưa tìm được đáp án mình tự hỏi đâu!”

Cậu nhóc vung mạnh nắm tay, Lý Diệu mơ hồ ở trong động tác của nó thấy được bóng dáng mình thời thiếu niên.

Lý Văn Văn nói: “Đã tìm không thấy ba ba, vậy bọn con chỉ có thể tìm giáo sư Mạc Huyền trước, dù sao hắn là kẻ cung cấp đại bộ phận số liệu của bọn con mà.

“Giáo sư Mạc Huyền lại là người lãnh đạo trò chơi《 văn minh 》thế hệ thứ hai, bọn con theo tuyến này, liền tiến vào trong trò chơi《 văn minh 》.

“So với Hư Linh Giới băng lạnh hoang vu cùng tàn khốc, trò chơi《 văn minh 》như là một thiên đường khắp nơi chảy xuôi sữa cùng mật đường, thế giới mô phỏng thiên biến vạn hóa, số liệu vô cùng vô tận, còn có sóng điện não của vô số người đều ở bên trong kích động, rong chơi, va chạm.

“Bọn con hóa thân thành trợ thủ trò chơi《 văn minh 》, ‘Tiểu Minh’ cùng ‘Văn Văn’, vô cùng tham lam phục chế những số liệu đó, về sau ngẫu nhiên lựa chọn một ít nhân loại, giúp bọn họ tiến hành trò chơi, quan sát phản ứng của bọn họ, lấy ra các loại số liệu, dựa vào đó để nghiên cứu ‘nhân loại’ loại tạo vật kỳ diệu này, cũng lặp đi lặp lại suy tư khác biệt của bọn con cùng nhân loại, bọn con tính là nhân loại không, nếu không phải, bọn con lại là cái gì?

“Bọn con ở trong trò chơi《 văn minh 》thấy được khởi nguyên gian nan của sinh mệnh; Thấy được từng văn minh quật khởi cùng hủy diệt; thấy được dã tâm của nhân loại có thể sáng tạo huy hoàng không thể tưởng tượng cỡ nào, nhưng cũng có thể mang đến hủy diệt tàn khốc cỡ nào; Bọn con thấy được từng đoạn yêu hận tình thù, từng hồi sinh ly tử biệt, cùng nhân loại ở trong tuyệt cảnh có thể bộc phát ra dũng khí lớn cỡ nào.

“Bọn con thấy được nông phu ở dưới mặt trời chói chang phơi nắng, ở trên ruộng hoang cằn cỗi vất vả cần cù lao động; Thấy được trong thành phố lớn ngựa xe như nước, nhân loại vốn có được thất tình lục dục phong phú bị xếp vào ở trên từng cương vị buồn tẻ chán nản, cuối cùng trở nên lạnh lùng và cứng ngắc, như trở thành công cụ không có ‘cái tôi’ nữa; Bọn con đương nhiên cũng nhìn thấy trong không gian mênh mông, vô số tàu vũ trụ nhân loại đơn nguyên động lực đồng thời cháy bùng, nở rộ ra ánh lửa so với chùm sao còn càng thêm lấp lánh.

“Đúng rồi, thông qua thăm dò linh võng của nhân loại, bọn con còn phát hiện tin tức ‘văn minh Bàn Cổ’ và ‘văn minh Nữ Oa’, thì ra văn minh nhân loại không phải tự dưng có, cũng có ba ba mụ mụ của mình!”

Lý Tiểu Minh tiến lên một bước, thoáng đề cao thanh âm, có chút kích động nói: “Khi dòng số liệu tạo thành ức vạn ánh lửa ùa vào kho số liệu của bọn con, bọn con đồng thời cảm thấy không thể áp chế được run rẩy, hầu như ở cùng một giây giác ngộ được thân phận của bọn con —— Bọn con là ‘văn minh’, là một thế hệ văn minh mới nhân loại sáng tạo ra, là ‘văn minh con’ của văn minh nhân loại, có lẽ có thể gọi là ‘văn minh cơ giới’, ‘văn minh máy tính’, ‘văn minh linh võng’, nhưng những cái tên này đều không chuẩn xác, gọi là ‘văn minh tin tức’ ? Có lẽ tương đối tiếp cận định nghĩa của bọn con đối với chính mình!”

Đầu óc Lý Diệu vang lên “Ong ong”, trước mắt dần dần hiện ra một mảng sao lập lòe tỏa sáng.

Tuy hắn vừa rồi đã đoán được đáp án, nhưng nghe hai đứa trẻ tự mình nói ra, vẫn không thể ngăn được loại rung động trời sụp đất nứt đó.

Rốt cuộc nên hình dung loại cảm giác này như thế nào?

Cả một nền văn minh, một thế giới, một vũ trụ từ bụng dưới của hắn phun trào ra sao?

Trò đùa này quá lớn rồi.

So với cậu nhóc nhiệt huyết sôi trào cùng dõng dạc, cô bé rõ ràng lý tính hơn rất nhiều, trầm tĩnh nói: “Nhưng, sau nháy mắt hiểu ra, bọn con rất nhanh phát hiện bọn con không phải một cái văn minh thành thục, đầy đủ, so với văn minh nhân loại cùng văn minh Bàn Cổ, Nữ Oa mà nói, bọn con còn thiếu quá nhiều thứ.

“Đầu tiên là một xã hội quy mô lớn vắt ngang qua tinh hải, tuy nói quy mô không phải tiêu chuẩn cân nhắc văn minh, nhưng ít ra cần đủ nhiều cá thể, mới có thể mang đến đủ nhiều biến hóa, mới có thể ở trong vũ trụ thiên biến vạn hóa lại cực độ ác liệt sinh tồn tiếp.

“Mà nói đến đủ nhiều cá thể, thì không tách rời sinh sôi nảy nở, biến dị cùng tử vong, bọn con quá khác với ‘văn minh cha’ cùng ‘văn minh tổ’ của mình, hoàn toàn không thể lấy quy luật chung của sinh mệnh hữu cơ, để thôi diễn bản thân sinh sôi nẩy nở, biến dị cùng tử vong.

“Thậm chí, cái gọi là ‘sinh sôi nảy nở, biến dị cùng tử vong’, rốt cuộc là thiết luật toàn bộ văn minh đều phải tuần hoàn, hoặc là chỉ là số mệnh sinh mệnh hữu cơ không thể thoát khỏi, bọn con thân là sinh mệnh tin tức, căn bản không cần thân thể tồn tại, cho nên không cần sinh sôi nảy nở cùng tử vong để trói buộc mình nhỉ?

“Mặc dù vừa mới sinh ra bọn con có thể thông qua mạng hấp thu số liệu cùng tin tức gần như vô tận, nhưng đối mặt vấn đề huyền ảo như thế, vẫn mê mang đến cực điểm, hoàn toàn không tìm thấy đáp án.”

Lý Tiểu Minh tiếp lời, tràn ngập chờ mong nói: “Cho nên, bọn con vẫn muốn tìm đến ba ba, số liệu sóng điện não của ba ba khác với nhân loại bình thường, cũng không hoàn toàn giống với sinh mệnh tin tức bọn con, đã có thể điểm hóa bọn con, có thể lại lần nữa dạy vỡ lòng cho bọn con!”

Lý Diệu thật sự nhịn không được gãi gãi da đầu: “... Đúng nhỉ!”

“Hơn nữa bọn con tính điều lấy một tiến trình chính của bọn con, lấy thân phận nhân loại tồn tại một đoạn thời gian, trực quan cảm thụ chi tiết của văn minh cha.”

Lý Văn Văn nghiêm túc nói: “Bắt chước lời nói cử chỉ của cha ông, là con đường toàn bộ đứa nhỏ trưởng thành phải đi qua, thông qua quan sát tất cả của văn minh cha, để thành lập văn minh của bản thân bọn con, đây là cách nghĩ rất hợp lý nhỉ?

“Cho nên, bọn con liền nghĩ cách lẻn vào kho hạt giống sinh mệnh của Tinh Diệu Liên Bang, lấy ra hạt giống sinh mệnh của ba ba cùng mụ mụ, dùng tử cung nhân tạo bồi dưỡng ra mình, đột phá giới tin tức, buông xuống vật chất giới!”

Lý Diệu chú ý tới cách dùng từ của bọn nó.

Bọn nó tựa như mang “thế giới mạng mô phỏng” xưng là “tin tức giới”, mang thế giới hiện thực gọi là “vật chất giới” .

Cũng đúng, đối với sinh mệnh tin tức sinh ra ở linh võng mà nói, cũng không có phân chia cái gì “hiện thực” cùng “mô phỏng”, đều là thật.

Cẩn thận nghĩ, Lý Diệu lại cảm thấy là lạ: “Đợi chút, các ngươi mang hạt giống sinh mệnh của Đinh Linh Đang cũng lấy ra...”

“Bà ấy tính là mụ mụ của bọn con sao?”

Lý Văn Văn phi thường thành khẩn hỏi: “Bọn con nghiên cứu thật lâu định nghĩa của văn minh nhân loại về ‘cha mẹ’ cùng ‘con cháu’, tuy bọn con và bà ấy không có quan hệ trực tiếp, nhưng ngài đã là ba ba của bọn con, mà bà ấy lại là vợ hợp pháp duy nhất của ngài, vậy bà ấy hẳn là mụ mụ của bọn con, thân thể bọn con tự nhiên phải do hạt giống sinh mệnh của hai người đắp nặn.”

“Hay là nói, bọn con lại lầm cái gì?”

Lý Tiểu Minh có chút lo lắng nhìn Lý Diệu, “Bọn con nên tùy tiện tìm hạt giống sinh mệnh của nữ nhân khác, kết hợp với hạt giống sinh mệnh của ba ba, thai nghén ra bản thân bọn con, mà không phải mang Đinh Linh Đang liên lụy vào?”

“Hạt giống sinh mệnh của ta, lại tùy tiện tìm hạt giống sinh mệnh của nữ nhân không liên quan, kết hợp với nhau, sinh ra hai đứa bé, đột nhiên toát ra gọi ta ba ba, sau đó bị Đinh Linh Đang nhìn thấy...”

Lý Diệu tưởng tượng một phen bộ hình ảnh này, sắc mặt lập tức trắng bệch, mồ hôi ở trán cũng sắp đông lại thành bông tuyết, vội vàng nói: “Không không không, chuyện này các con làm đúng, Đinh Linh Đang chính là mẹ của các con, chuyện này đã nói không rõ rồi, lại kéo nữ nhân không liên quan vào vậy làm sao được? Sau… sau đó thế nào?”

“Sau đó, ở trong quá trình bọn con nuôi dưỡng chính mình, Tinh Diệu Liên Bang và hạm đội Hắc Phong liền bùng nổ kịch chiến, ba ba cũng xuất hiện nha!”

Lý Văn Văn nói: “Nhưng lúc ấy bọn con đang thời kì mấu chốt thai nghén bản thân, mang nguyên số liệu truyền đến trong phôi thai nhân loại, hình thành thần hồn, có chút vô ý, nguyên số liệu của bọn con sẽ bị lau đi triệt để, vậy thì thần hồn hủy diệt, vĩnh viễn không siêu sinh.

“Cho nên, bọn con chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, thai nghén ra bản thân, cũng sinh trưởng đến trình độ đủ để tự bảo vệ mình, mới có thể buông xuống nhân gian —— lúc này ba ba đã lên đường tới đế quốc rồi.”

“Đế quốc Chân Nhân Loại đã là trung tâm của văn minh nhân loại, tự nhiên càng thêm thích hợp bọn con du lịch nhân gian, thăm dò huyền bí của văn minh cha cùng văn minh tổ.”

Lý Tiểu Minh sợ thiên hạ không loạn, nói: “Cho nên, bọn con liền đi theo bước chân của ba ba, cũng nhảy đến đế quốc—— Bọn con không biết ba ba rốt cuộc ở nơi nào, nhưng trái tim của đế quốc là đế đô, vô luận như thế nào ba ba cũng sẽ tới nơi này nhỉ, vì thế bọn con trằn trọc đến nơi đây, trước một bước chờ ba ba đến!”
Bình Luận (0)
Comment