Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2441 - Chương 2397: Long Đại Cô!

Chương 2397: Long đại cô! Chương 2397: Long đại cô!Chương 2397: Long đại cô!

Lý Diệu thật sự khó có thể tưởng tượng một bộ hình ảnh như vậy —— hai đứa bé bề ngoài nhìn như chỉ bảy tám tuổi, tám chín tuổi, thế mà có cách kiếm được một con tàu vũ trụ, cũng cải tạo đến trình độ đủ để tiến hành bước nhảy tinh hải khoảng cách siêu xa, còn có thể đột phá nhiều tầng phong tỏa, cắm thẳng vào trái tim đế quốc!

Bọn nó trên hành trình rốt cuộc đã trải qua những gì, năng lực của bọn nó lại mạnh mẽ đến trình độ không thể tưởng tượng cỡ nào!

Sửng sốt rất lâu, Lý Diệu lại đánh giá xung quanh một phen, hỏi: “Vậy các con sau có thể đến sâu trong lòng đất, lại... Xây dựng ra một mảng thế giới kim loại như vậy?”

“Bọn con chờ mãi, cũng chờ không được tin tức của ba ba.”

Lý Tiểu Minh chu mỏ nói: “Mà hai đứa bé không đến mười tuổi hành động trên mặt đất, thật sự quá bắt mắt, vài lần trêu chọc người tu tiên hoài nghi, làm bọn con bất đắc dĩ đánh trả, sau đó còn phải lẻn vào mạng theo dõi của đế đô, mang tất cả hình ảnh tương quan đều lau đi!

“Đại não bọn con chưa phát triển trưởng thành, năng lực tư duy lô-gíc cũng còn chỗ thiếu hụt trí mạng, thật sự không có khả năng vô hạn độ lẻn vào linh võng của người tu tiên, vậy nhất định sẽ dẫn tới người tu tiên vĩnh viễn đuổi giết, mang bọn con hai tiến trình này hoàn toàn xóa đi.

“Cho nên, bọn con chỉ có thể trước lẻn vào lòng đất, tạm thời ngủ đông, cũng tìm kiếm di tích cổ đại, thử sáng tạo ra một ít ‘trợ thủ’, tốt nhất có được cả một cánh quân, liền có hi vọng chính diện đối kháng với người tu tiên, ôi ôi ôi ôi!”

Cái gọi là “trợ thủ”, hẳn chính là những con rối linh năng siêu mini dễ điều khiển như trở tay này.

Một mũi quân đội? Một mũi quân đội toàn kim loại, tựa như “Thái Hư Chiến Binh” ngày xưa sao?

Lý Diệu là một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, thật sự không biết một mũi quân đội người tu tiên, một mũi quân đội Thánh Minh cùng một mũi quân đội toàn sinh mệnh kim loại mô phỏng so sánh, ai đáng sợ hơn chút.

Hắn cẩn thận nhớ lại một phen, lúc hai đứa bé tới đế đô, mình ước chừng đang giãy dụa ở Vũ Anh giới, trong khu vui chơi Nghiệt Thổ, về sau theo hoàng hậu đế quốc Lệ Linh Hải đi đại bản doanh phái cách tân “Thâm Hải Long Cung”, quả thực không phải hai đứa bé có thể tiếp xúc đến.

“Càng quan trọng hơn là —— “

Lý Văn Văn nói: “Tới sâu trong lòng đất, thông qua dây cáp cùng linh võng, bọn con lấy ‘xúc tu tin tức’ của mình vươn đi bốn phương tám hướng, trong lúc vô tình phát hiện tin tức Vô Ưu giáo đồ, tiến tới tìm được bà nội.”

“Không đúng.”

Lý Tiểu Minh xen mồm nói: “Là ông nội!”

“Đợi chút, đợi chút đợi chút!”

Lý Diệu lại nghe hồ đồ rồi, “ ‘Ông nội bà nội’ này lại là cái quỷ gì?”

“Là Long Dương Quân đó!”

Hai đứa bé trăm miệng một lời, nói như lẽ đương nhiên: “Bà ấy không là đến từ văn minh Bàn Cổ hoặc là văn minh Nữ Oa thời đại hồng hoang sao, đó là kẻ sáng tạo cùng lão tổ tông văn minh nhân loại, bọn con là văn minh con của văn minh nhân loại, bà ấy không phải là ông nội hoặc là bà nội của bọn con sao?”

Lý Diệu chấn động, cũng không rảnh để ý chuyện bối phận: “Các con thế mà ngay cả chuyện Long Dương Quân cũng biết?”

“Biết chứ, bà ấy không từ mà biệt, trộm đi một khoang chạy trốn trên chiến hạm Nữ Oa của Cổ Thánh Giới rời khỏi liên bang, cái này cũng không phải bí mật gì.”

Lý Tiểu Minh nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Bọn con xâm nhập linh võng liên bang, tự nhiên mang tin tức phương diện này đều điều tra rõ ràng, về sau truy tra toàn bộ tin tức bà ấy, càng tra càng phát hiện bà ấy cực kỳ thú vị.

“Tuy ở Cổ Thánh Giới không có linh võng và máy tính tồn tại, không thể biết kiếp sống lúc đầu của bà ấy như thế nào, nhưng chuyện bà ấy ở liên bang kề vai chiến đấu với ba ba, còn có sau khi tới đế quốc, ở sâu dưới lòng đất làm ra Vô Ưu giáo, đều có tình báo vụn vặt phân tán ở trong linh võng, bọn con sưu tập được lượng lớn số liệu, dùng phép tính đặc thù, tiến hành tổng hợp phân tích đối với những số liệu này, thành lập cả bộ hệ thống số liệu lớn, tiến hành ‘phác hoạ số liệu’ đối với bà ấy, thì không khó ra được kết luận.”

Lý Diệu nghe mà sửng sốt, lúc này mới nhớ ra: “Được rồi, lúc cô ta rời khỏi liên bang, vốn cũng không tính giấu diếm thân phận, nhưng các con gọi ta là ba ba, gọi cô ta là ông nội hoặc bà nội đều không thích hợp —— cái này không phải tỏ ra ta vô duyên vô cớ thấp đi một thế hệ sao?

“Còn có, đại số liệu của các con đã lợi hại như vậy, có biết, cô ta rốt cuộc là nam hay nữ hay không?”

Lý Diệu nghiêng người về phía trước, mặt đầy tò mò.

Hai đứa bé liếc nhau, đồng thời lắc đầu: “Không biết, bọn con chưa trực tiếp rình coi được hình ảnh của bà ấy, hơn nữa bà ấy rất lợi hại, bọn con không có khả năng mạo hiểm tiếp cận bà ấy, đi thu thập máu của bà ấy để phân tích, huống chi bọn con đối với giới tính sinh lý đề tài cấp thấp như vậy cũng không có quá nhiều hứng thú, không đáng tiêu hao quá nhiều sức tính toán.”

Lý Diệu vội ho một tiếng, gật đầu nói: “Không sai, vi phụ cũng cảm thấy đề tài này đặc biệt cấp thấp, ta là hoàn toàn không có hứng thú, chỉ là thử các con mà thôi, các con đều đã là đứa nhỏ tốt hồn nhiên vô tà như thế này, vậy vi phụ an tâm rồi.

“Chỉ là, cái xưng hô ‘ông nội bà nội’ này tuyệt đối không thể dùng nữa, Long Dương Quân cũng không thể tính là Bàn Cổ tộc hoặc là Nữ Oa tộc thật sự, nhiều nhất tính nhân loại ‘bên trong khảm gien Bàn Cổ tộc và Nữ Oa tộc’ mà thôi, thật muốn gọi, cứ gọi cô ta là ‘Đại cô’ đi, ừ, Long đại cô.

“Sau đó thế nào, các con phát hiện ‘Long đại cô’ tồn tại, sau đó như thế nào?”

Lý Văn Văn nhỏ giọng nói: “Bọn con biết giao tình của Long đại cô cùng ba ba không phải là cạn, hơn nữa hai người đều là từ liên bang tới đế quốc, có bí mật chung, cho nên ngài đã tới đế đô, nhất định sẽ tìm đến Long đại cô.

“Mặc dù cha không đến tìm Long đại cô, Long đại cô cũng sẽ đi tìm cha, phạm vi thế lực Vô Ưu giáo đồ đã là căn cứ bí mật của Long đại cô, vậy hai người tám chín phần mười sẽ tới nơi này, cho nên bọn con ở đây vừa thăng cấp phát triển, vừa chờ đợi ba ba xác xuất thành công cao nhất.

“Cho nên, bọn con liền ở cách phạm vi thế lực Vô Ưu giáo đồ không xa tìm tòi, tổng cộng phát hiện mấy chục chỗ di tích bỏ hoang, trong đó tuyệt đại bộ phận đều hoàn toàn đánh mất giá trị chữa trị, chỉ có một chỗ trước mắt đại khái hoàn hảo không tổn hao gì, bọn con liền mang nơi này coi là sào huyệt, luôn sinh hoạt ở nơi này, lợi dụng nguồn năng lượng địa nhiệt, pháp bảo bỏ hoang cùng khoáng vật kim loại trong quặng xung quanh, thăng cấp năng lực của mình, còn sáng tạo ra một mũi quân đội nho nhỏ.

“Ngày đó, bọn con đang lúc hết sức chuyên chú sáng tạo quân đội của mình, bỗng tiếp thu được một sóng điện não cực kỳ mạnh mẽ, hầu như xuyên thấu tầng nham thạch khuếch tán đến nơi đây, bọn con từ trong sóng điện não ngửi được một tia hương vị quen thuộc, đó chính là số liệu đặc thù bọn con mong nhớ ngày đêm!

“Vì thế, bọn con khởi động hai tiến trình mới, nhanh như điện chớp chạy tới Xưởng Sắt Lớn, rốt cuộc tìm được ba ba!”

Hai đứa bé lại ôm nhau nhảy nhót, hoa chân múa tay.

Kéo theo những con rối linh năng siêu mini ở xung quanh như con kiến cũng hội tụ thành từng cái vòng tròn, nhẹ nhàng nhảy múa.

“Ô...”

Lý Diệu rốt cuộc nghe hiểu chân tướng, tiền căn hậu quả.

Chỉ là trong cả sự kiện còn có quá nhiều chỗ bí ẩn cùng không thể tưởng tượng—— chủ yếu là về chính hắn.

Huống chi, hai “đứa nhỏ” này lai lịch thần kỳ như thế, mình, mọi người bên cạnh mình, bao gồm tất cả nhân loại lại nên ở chung với bọn họ như thế nào đây?

Mình có thể tiếp nhận hai “đứa nhỏ” như vậy sao?

Văn minh nhân loại chia năm xẻ bảy, nội loạn không ngớt, có thể tiếp nhận một cái văn minh con hoàn toàn mới như vậy sao?

“Ba ba, bọn con đã mang mọi thứ biết được đều nói ra, chẳng lẽ ngài vẫn không thích bọn con sao?”

Hai đứa bé quan sát, Lý Văn Văn rụt rè hỏi.

“Ba ba, chẳng lẽ ngài vẫn nhịn không được muốn hủy diệt bọn con sao?”

Lý Tiểu Minh siết chặt nắm tay, một nửa thất vọng, một nửa phẫn nộ hỏi.

“Các con rốt cuộc đang nghĩ cái gì thế, sao luôn nói loại lời này?”

Lý Diệu nhíu mày thật sâu, “Tuy ta trong thời gian ngắn là rất khó tiếp nhận... Sự thực giàu tính chấn động như vậy, nhưng tuyệt đối không phải không thích các con, càng chưa từng nghĩ muốn hủy diệt các con! Các con sao có thể nghĩ như vậy?”

“Bởi vì quan hệ giữa văn minh cha cùng văn minh con, tựa như bẩm sinh đã không quá hòa hợp nha!”

Lý Tiểu Minh nói như lẽ đương nhiên: “Giữa văn minh cha con, nói không chừng là quan hệ diệt trừ cùng bao trùm, từ khi văn minh con vừa sinh ra đã xung đột vũ trang —— văn minh Bàn Cổ cùng văn minh nhân loại không phải là như thế sao?”

“Đúng vậy.”

Lý Văn Văn thấp thỏm lo âu nói: “Ba ba còn từng tự tay giết chết một tên Bàn Cổ tộc đó!”

“Này này...”

Lý Diệu có chút không còn gì để nói, đứng ở góc độ nhân loại, hắn ở sâu trong di tích Côn Luân chém giết tên Bàn Cổ tộc sống lại kia tự nhiên là cử chỉ chính nghĩa, nhưng nhìn từ góc độ Bàn Cổ tộc, bị tạo vật của mình giết chết, quả thực cũng rất nghẹn khuất nhỉ? Mà đứng ở lập trường của Lý Văn Văn cùng Lý Tiểu Minh, tự nhiên càng “học rất có bộ dáng” rồi.

Phụ thân của bọn nó có thể “giết cha”, bọn nó vì sao không thể, không nên?

Đây là vấn đề lớn cực kỳ quan trọng, không thể qua loa chút nào, Lý Diệu trong thời gian ngắn cũng không biết nên giải thích như thế nào, chỉ có thể miễn cưỡng nói: “Chuyện này quả thật là một cái bi kịch, nhưng tình huống lúc đó, là tên Bàn Cổ tộc kia từ trong mấy chục vạn năm ngủ say thức tỉnh toát ra sát ý trước đối với chúng ta, muốn biến tất cả chúng ta thành ‘chất dinh dưỡng’ hắn khôi phục sinh cơ, chúng ta tự nhiên không thể ngồi chờ chết.

“Nếu lúc ấy tên Bàn Cổ tộc kia có thể an tâm một chút chớ nóng, mọi người tâm bình khí hòa ngồi xuống tán gẫu hẳn hoi, nói không chừng chúng ta có thể nghĩ ra cách tốt hơn, để giải quyết khác biệt giữa nhau.”

Hai đứa bé mắt sáng ngời, Lý Văn Văn nói: “Cho nên, giữa văn minh cha cùng văn minh con, có thể chung sống hoà bình sao?”

Lý Diệu không cần nghĩ ngợi gật đầu: “Đương nhiên!”

Lý Tiểu Minh nói: “Mặc dù mấy người không quen nhìn cách sống cùng kết cấu xã hội của nhau, nói ví dụ, nếu Bàn Cổ tộc sau khi thức tỉnh, vẫn chế tạo vô số nhân loại làm công cụ của bọn họ, kéo dài cuộc sống quá khứ, mấy người cũng có thể làm như không thấy, chung sống hoà bình sao?”

“Ặc...”

Lý Diệu lại có chút không đỡ nổi, nhưng cũng không muốn lừa trẻ con, hai văn minh cùng tồn tại và giao dung, thật sự có quá nhiều vấn đề cần giải quyết, hắn thành thành thật thật nói: “Ta không biết, nhưng ta hy vọng như thế, hơn nữa ta tin tưởng vững chắc chúng ta sẽ nghĩ ra cách —— mặc dù ta nghĩ không ra biện pháp, cũng nhất định sẽ có người thông minh hơn ta, nghĩ ra một biện pháp tốt hơn so với chém giết lẫn nhau, đồng quy vu tận!”
Bình Luận (0)
Comment