Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2457 - Chương 2413: Thiên Tinh Chiến Nguyệt Ma!

Chương 2413: Thiên Tinh chiến Nguyệt Ma! Chương 2413: Thiên Tinh chiến Nguyệt Ma!Chương 2413: Thiên Tinh chiến Nguyệt Ma!

“Đáng chết!”

Theo cấu kiện Cự Thần Binh cùng nhau từ trong nhẫn Càn Khôn phun trào ra còn có hơn hai mươi quả cầu gốm sứ cường hóa, lại ở dưới linh năng kích động của Nguyệt Vô Song nổ tung từng mảnh, phát ra một mảng sóng xung kích mãnh liệt, ngưng tụ thành vách tường vặn vẹo mắt thường có thể thấy được, ngăn trở Long Dương Quân công kích.

Nhân cơ hội này, Nguyệt Vô Song chui vào trong linh phủ của Cự Thần Binh, hòa hợp một thể với “Nguyệt Ma”!

Hai mắt màu u lam của “Nguyệt Ma” nháy mắt sáng ngời lên, trong cổ họng thon dài như rắn phát ra một tiếng cười dữ tợn.

“Nguyệt Ma” là Cự Thần Binh hình thái thú ăn kiến tương đối hiếm thấy, tựa như một con thằn lằn to lớn không gì so sánh được, có được hai chi trước ngắn nhỏ cùng một cái đuôi dài tráng kiện mạnh mẽ, trên cái đuôi của nó che kín răng cưa làm người ta hết hồn, thậm chí có thể bẻ gập về phía sau, gấp khúc đến trên đầu, làm cả bộ Cự Thần Binh biến thành một vầng trăng tròn kim loại to lớn.

Đối phương đã lấy ra Cự Thần Binh, đánh tiếp như vậy nhất định phải chết không thể nghi ngờ, Long Dương Quân chỉ có thể quyết định thật nhanh, lóe lên vào giữa Ngự Lâm quân cùng liệp ma nữ hỗn loạn, vài cái động tác mau lẹ, hào quang lấp lánh như thủy tinh nhất thời bùng nổ, như biển lớn cắn nuốt sinh mệnh mấy chục người tu tiên, ở dưới chân tay cụt cùng gió tanh mưa máu yểm hộ, cũng triệu hồi ra Cự Thần Binh “Thiên Tinh” của mình!

Hầu như ở trong nháy mắt cô tiến vào linh phủ của “Thiên Tinh”, “Nguyệt Ma” của Nguyệt Vô Song liền cuộn mình thành một vầng trăng tròn sắc bén, lấy tư thái bẻ gãy nghiền nát húc tới.

“ẦM!”

Hai bộ Cự Thần Binh va chạm, làm cả Xưởng Sắt Lớn đều trời rung đất chuyển; Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, làm màng tai mọi người chung quanh xé rách hết thảy; Sóng xung kích san núi lật biển, thậm chí mang vài chiếc tinh thạch chiến xa đều thổi bay, ở giữa không trung liên tục quay cuồng mấy chục vòng mới nặng nề rơi xuống đất, ùn ùn phát nổ, biến thành quả cầu lửa to lớn.

Tu vi Long Dương Quân cùng cấp bậc Cự Thần Binh “Thiên Tinh” chung quy cao hơn đối phương một bậc, mặc dù Nguyệt Vô Song là chủ động tấn công mà cô chỉ là gấp gáp phòng ngự, vẫn chưa phải chịu thiệt quá lớn.

Nhưng, Cự Thần Binh “Thiên Tinh” sau khi bày biện ra hoàn toàn hình thái, ít nhất cao bốn năm tầng lầu, vô luận cô che lấp cùng trốn tránh như thế nào, đều nháy mắt trở thành tiêu điểm của vạn người chú ý.

Cái hang dưới lòng đất chỗ Xưởng Sắt Lớn, không gian lớn nữa cũng là tương đối có hạn, khắp nơi là khu xưởng đan xen phức tạp, cấu kiện sắt thép chồng chất như núi cùng với những mảng tường đổ ngói vỡ, thật sự không phải nơi tốt nhất để Cự Thần Binh phát huy sức chiến đấu.

Không sai, Cự Thần Binh có được linh từ quấy nhiễu cùng thần thông chống khóa rất mạnh, nhưng ở khoảng cách gần như vậy, kẻ địch hoàn toàn không cần bất cứ pháp bảo nào phụ trợ, chỉ dùng mắt thường và thước đo, là có thể dùng phương pháp “ba điểm một đường” nhắm cô.

Nguyệt Vô Song đắc ý ra mệnh lệnh, toàn bộ Ngự Lâm quân và liệp ma nữ xung quanh đều nhắm Cự Thần Binh “Thiên Tinh” của Long Dương Quân, đầu đạn nổ, phi kiếm mini, pháo tinh từ, pháo nhiệt năng, pháo Hỏa Thần, pháo phá hủy, nỏ lửa hỗn độn... Tạo thành ngàn vạn đường đạn giao nhau, phủ đầu “Thiên Tinh”, mang khiên linh năng của “Thiên Tinh” đánh thủng lỗ chỗ, nhấc lên vô số gợn sóng nhỏ vụn, như là hồ nước bị mưa rào bao phủ.

Tuy người tu tiên bình thường cùng Long Dương Quân chênh lệch cấp số thật lớn, mà tinh khải bình thường chênh lệch với Cự Thần Binh cũng cách xa vạn dặm, nhưng số lượng chồng chất đến cực hạn, lượng biến vẫn có thể dẫn phát chất biến.

Một bộ tinh khải công kích một lần với Cự Thần Binh, như là lấy kim thêu hoa nhẹ nhàng đâm một phát.

Nhưng nếu có một vạn cây kim thêu hoa đồng thời hung hăng đâm xuyên, lại không có ai có thể chịu được.

Đây là nguyên nhân Long Dương Quân ngay từ đầu không muốn triệu hồi Cự Thần Binh “Thiên Tinh”—— mục tiêu thật sự quá lớn, tránh cũng không có chỗ để tránh, đối mặt công kích như mưa rào, chỉ có thể cứng rắn nghiến răng chống đỡ.

Nói đến cùng, không có bất cứ pháp bảo nào là “vô địch”, mỗi một loại pháp bảo đều có hoàn cảnh thích hợp nhất với mình, Cự Thần Binh là binh khí đỉnh cao vì tác chiến vũ trụ mà nghiên cứu phát triển, ở trong vũ trụ rộng lớn vô biên lại không có lực ma sát, Cự Thần Binh có thể luyện chế thành quái vật khổng lồ cao mấy chục mét thậm chí hơn trăm mét, chỉ cần thần hồn cùng linh năng của người điều khiển chịu đựng được.

Ở trong một cuộc đại chiến vũ trụ, đơn vị tác chiến cao mấy mét, mấy chục mét, mấy trăm mét, tỷ lệ bị kẻ địch khóa mục tiêu cùng đánh trúng chênh lệch cũng không lớn, tổng hợp lại lượng đạn dược mang theo, năng lực tác chiến kéo dài cùng chiến lực phát ra lập tức vân vân các nhân tố để suy xét, Cự Thần Binh độ cao ở giữa mười lăm mét đến bốn năm mươi mét, năng lực sinh tồn chiến trường là mạnh nhất.

Mặc dù ngẫu nhiên lâm vào trong tàu vũ trụ không gian nhỏ hẹp, cũng hoàn toàn có thể bằng vào lực phá hoại cường đại của bản thân, bẻ gãy nghiền nát cứng rắn mở ra một con đường máu, thậm chí tàu vũ trụ quân địch phát nổ, cũng không nhất định có thể thương tổn được Cự Thần Binh lẻn vào trong đó.

Nhưng tác chiến dưới lòng đất, hoàn toàn là một khái niệm khác.

Thân hình khổng lồ của Cự Thần Binh, ngược lại biến thành chỗ thiếu hụt trí mạng.

Cự Thần Binh “Thiên Tinh” và “Nguyệt Ma”, như là hai con bò tót giết đỏ cả mắt rồi, bị nhốt vào trong một cái lồng sắt nhỏ hẹp, hoàn toàn không có không gian di chuyển.

Vấn đề là, “Nguyệt Ma” con “bò tót” này còn có được vô số con chuột thân hình linh hoạt mà răng nanh sắc bén hỗ trợ, một trận này phải đánh như thế nào?

Việc tới nước này, Long Dương Quân không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể khư khư cố chấp mang “chiến thuật chém đầu” chấp hành đến cùng.

Đấu pháp của Nguyệt Vô Song lại phi thường “tặc”, rõ ràng có được năng lực buông tay liều một phen với Long Dương Quân, trừ lần đầu tiên lưỡi đao chém, không đối đầu chính diện nữa, ngược lại chạy ở trên vách đá bên ngoài cả tòa Xưởng Sắt Lớn, Cự Thần Binh to lớn không gì so sánh được xoay “vù vù”, như một con quay mọc ra bốn chân, nhẹ nhàng né tránh đại bộ phận công kích của Long Dương Quân.

Cự Thần Binh “Nguyệt Ma” của cô phi thường thích ứng hoàn cảnh tác chiến ba trăm sáu mươi độ trong vách đá, bốn chân nhẹ nhàng bám chặt vách đá, còn có thể dùng cái đuôi dài mấy chục mét đánh trả, như là kết hợp thể của thằn lằn cùng bọ cạp —— Xem ra, đặc tính của bộ Cự Thần Binh này, cũng là một nguyên nhân lớn Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ phái cô đến chấp hành nhiệm vụ đuổi giết trong lòng đất.

Ở dưới Ngự Lâm quân và liệp ma nữ xung quanh quấy rầy, Long Dương Quân căn bản không thể nhắm cùng khóa mục tiêu hữu hiệu, mặc dù cô luôn tâm như nước lặng, đối mặt vô số “con chuột” cắn nuốt, cũng không tránh khỏi có chút thấp thỏm bực bội.

Nhưng ngay tại lúc cô chuẩn bị quay đầu giải quyết trước những “con chuột” này, Nguyệt Vô Song lại sẽ khống chế “Nguyệt Ma” từ trên vách đá nhảy xuống, đánh về phía cánh yếu ớt nhất của cô, quấy nhiễu thế công cô vừa mới thành hình.

Giằng co như thế ước chừng năm phút đồng hồ, Long Dương Quân chỉ sát thương hơn trăm tên Ngự Lâm quân cùng liệp ma nữ, lại chưa tạo thành thương tổn quá nghiêm trọng đối với Cự Thần Binh “Nguyệt Ma” của Nguyệt Vô Song, ngược lại là Cự Thần Binh “Thiên Tinh” của mình lại tăng thêm vài vết thương nhìn ghê người, nhiên liệu và đạn dược dự trữ cũng ngã xuống đến dưới đường cảnh giới, đều phát ra tiếng cảnh báo chói tai.

Cự Thần Binh “Thiên Tinh” của cô ở trong một trận chiến với “Địa Ngục Tinh” của Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ, vốn đã bị thương rất nặng, theo lý thuyết nên đưa đi đại tu mới đúng.

Nhưng cô ở căn cứ sâu dưới lòng đất, lại không có năng lực toàn diện duy tu Cự Thần Binh, chỉ có thể bảo dưỡng đơn giản một phen, mang vết thương ra trận.

Cho nên, ở trong lần chiến đấu trước đối chiến ba gã Hóa Thần, mới sẽ bị đối phương làm bị thương nặng.

Mà sau lần bị thương nặng đó, cô luôn hốt hoảng chạy trốn, dọc theo đường đi tả xung hữu đột, cố bày nghi trận, nửa giây cũng chưa từng ngừng lại, thật không dễ gì mới đánh về Xưởng Sắt Lớn, lại là ngay cả thời gian cùng điều kiện bảo dưỡng đơn giản cũng không có.

Dưới bọc thép lấp lánh nhìn như trong suốt, lại che kín khe hở như mạng nhện, hơi hoạt động kịch liệt liền có thể nghe được tiếng vỡ vụn “Rắc rắc”.

Tiếng cảnh báo của máy chủ đã sớm bị Long Dương Quân đóng lại, nếu không tiếng xé gió chói tai ngay cả một giây cũng sẽ không dừng —— Bộ Cự Thần Binh này thật sự đạt tới mệt nhọc cực hạn, không chịu nổi chiến đấu tiếp!

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!”

Lửa đạn của đối phương vẫn vô tình trút xuống ở trên thân cô, quả cầu lửa muôn màu rực rỡ như khối u dị dạng bao phủ toàn thân, che hào quang lấp lánh ban đầu của “Thiên Tinh”.

“Xẹt!”

Đầu gối phía bên phải “Thiên Tinh” tuôn ra một tiếng vang bén nhọn, cả bộ Cự Thần Binh hướng bên phải trượt đi, lảo đảo, sau đó lắc lư lảo đảo về phía lui về phía sau, tựa như trục chống đỡ ở chân có vấn đề lớn, không thể không chạy trối chết.

“Nguyệt Ma” rõ ràng do dự một phen, tựa như Nguyệt Vô Song đang tự hỏi Long Dương Quân rốt cuộc là thật muốn chạy trốn hay là một cái bẫy, sau một lát, cô vẫn đánh không lại dụ hoặc bắt sống Long Dương Quân, “Nguyệt Ma” lại từ thằn lằn chạy trốn mọi nơi biến thành thằn lằn cực độ hung tàn độc, ở cao hướng xuống, bổ nhào tới!

“Rắc!”

Đầu gối phải “Thiên Tinh” lại lần nữa tuôn ra tiếng vang lạ, toàn bộ đơn nguyên chống đỡ cùng chuyển hướng thế mà hoàn toàn nổ tung, cẳng chân bên phải không cánh mà bay, lập tức thấp đi nửa đoạn!

Mặc dù Nguyệt Vô Song sớm phán đoán ra cái này có khả năng là một cái bẫy, lại không ngờ Long Dương Quân thế mà nỡ chủ động làm gãy một cái cẳng chân của Cự Thần Binh, chỉ vì tranh thủ tiên cơ trong chớp mắt.

Độ cao vồ giết của cô, không khỏi hơi cao một chút.

“Phốc!”

Cái đuôi vốn hướng ngực “Thiên Tinh” hung hăng chọc tới, lại đã chọc đến trên vai “Thiên Tinh”, đâm vào thật sâu.

Nếu đâm vào ngực, thì có cơ hội xuyên thủng “linh phủ”, mang người khống chế bên trong nghiền thành thịt nát.

Nhưng nếu chỉ mang bả vai chọc ra lỗ thủng trong suốt, nhiều nhất chỉ khiến đối phương đánh sức chiến đấu của mất một cánh tay mà thôi.

Càng đòi mạng hơn là, Long Dương Quân cũng nhân cơ hội này rút ngắn khoảng cách của hai bên, ở cùng lúc cố ý đưa ra bả vai sơ hở, tay phải ngưng tụ thành một lưỡi đao thủy tinh, hung hăng đâm vào bụng “Nguyệt Ma”!

Bụng tuy không phải bộ vị có thể “một đòn chết chắc” như linh phủ, lại nối thẳng lò phản ứng của Cự Thần Binh, còn có xương sống tinh hóa nối tiếp nửa thân trên dưới của Cự Thần Binh, một khi bị chặt đứt, Cự Thần Binh vô cùng có khả năng tê liệt!

“Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!”

Đao tay thủy tinh của “Thiên Tinh” nháy mắt phát ra mũi nhọn mấy ngàn độ, đâm thẳng xuyên thủng ở trong bụng “Nguyệt Ma”.

Nguyệt Vô Song cả kinh biến sắc, không ngờ sức chiến đấu của Long Dương Quân thế mà mạnh mẽ đến loại trình độ này.

Muốn rút cái đuôi, kéo giãn khoảng cách với Long Dương Quân, Long Dương Quân lại gắt gao ôm cô không tha, hai bộ Cự Thần Binh lăn thành một cục, như hai cao ốc chọc trời cùng lúc sụp đổ.

“Chết!”

Đôi mắt ẩn chứa băng tinh của Long Dương Quân hầu như nổ tung, không để ý cánh tay trái mình hầu như sắp bị cái đuôi của kẻ địch trực tiếp chọc xuống, phát ra tiếng gào rống khàn khàn.

“Không ổn!”

Mồ hôi lạnh đầy đầu Nguyệt Vô Song tất cả đều kết băng, trong ánh mắt cực độ bình tĩnh cũng không khỏi nhộn nhạo ra một luồng tuyệt vọng.

Ngay tại lúc chỉ mành treo chuông, một mảng kiếm quang nhanh như tia chớp lại lặng yên không một tiếng động bắn tới, trực tiếp xuyên thủng chân trái hoàn hảo không tổn hao gì của “Thiên Tinh”, làm công kích sắc bén vận sức chờ phát động của Long Dương Quân thoáng lệch khỏi phương hướng quỹ đạo.

Hai bóng người cao lớn nguy nga như thần ma đồng thời xuất hiện ở bên cạnh chiến trường.

Hai Hóa Thần lão quái còn lại, “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa, “Toái Tinh Kiếm” Tống Hoàn Chân, rốt cuộc khống chế Cự Thần Binh của bọn họ, về cứu viện Xưởng Sắt Lớn!
Bình Luận (0)
Comment