Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2459 - Chương 2415: Bài Hát Vô Tận Nghiệp Hỏa!

Chương 2415: Bài hát vô tận nghiệp hỏa! Chương 2415: Bài hát vô tận nghiệp hỏa!Chương 2415: Bài hát vô tận nghiệp hỏa!

Mỗi một chuỗi gien xoắn ốc đứt gãy, Long Dương Quân giống như đạt được một phần lực lượng mới, nhân tính trong ánh mắt dần dần rút đi, hào quang lạnh lùng lại uy nghiêm như thần ma, thì từng giọt từng giọt trào lên!

“Đây là thứ các ngươi muốn sao, vậy đến nhấm nháp một phen, sự khủng bố của hồng hoang đi!”

Cô dùng âm điệu không thuộc nhân loại lẩm bẩm, một lọn tóc đen cuối cùng cũng biến thành đám thủy tinh lấp lánh.

Cự Thần Binh “Thiên Tinh” mất đi hai chân cùng một cánh tay dựa vào phù trận phản trọng lực lơ lửng ở giữa không trung, cũng ở trong từng đợt run rẩy quỷ dị, nhô ra những cây gai thủy tinh bén nhọn, gai nhọn thủy tinh lóng lánh những mảng hào quang yêu dị, quấy động hư không xung quanh, xuất hiện những vòng xoáy sặc sỡ.

Ba bộ Cự Thần Binh của người tu tiên cũng đều mở ra tấm bảo vệ ánh lửa của đơn nguyên động lực, không ngừng tăng lên công suất phát ra, linh diễm mang không khí quanh bọn họ thiêu đốt cùng bốc hơi hết thảy, làm bọn hắn thoạt nhìn có chút hư vô mờ mịt, mặt đất dưới chân lại “Rắc rắc, rắc rắc” nứt ra, lại là không chịu nổi áp lực cực mạnh bọn hắn không ngừng đánh phá, sụp đổ xuống thật sâu.

Bốn bộ Cự Thần Binh, tất cả đều làm sẵn chuẩn bị buông tay liều một phen.

Giờ khắc này, không khí cả Xưởng Sắt Lớn giống như đều bị bốn bộ Cự Thần Binh thiêu đốt không còn một mảnh, mọi người đều cảm thấy miệng khô lưỡi khô, ngực khó chịu, trên môi lại một mảng ướt sũng, lấy tay quệt, lại quệt máu mũi dính đầy tay!

Đúng lúc này ——

Cự Thần Binh của “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa đứng ở góc tây bắc vòng vây hình chữ “Phẩm”, ở phía sau hắn cách không xa, chính là cái giếng nham thạch nóng chảy nhà xưởng nguồn năng lượng địa nhiệt.

Cái giếng này nối thẳng linh mạch lửa dưới lòng đất, là nguồn năng lượng khởi động cả Xưởng Sắt Lớn, vốn vẫn bị phù trận gắt gao phong ấn cùng gắt gao trấn áp, bảo đảm linh năng ổn định cùng liên tục phát ra.

Giờ phút này, trong cái giếng nham thạch nóng chảy lại phát ra tiếng rít gào như hồng hoang hung thú thức tỉnh, mấy chục dòng nham thạch nóng chảy so với máu tươi còn đỏ hơn thế mà lại phá tan phù trận cùng phong ấn, như núi lửa bùng nổ phun trào ra!

“Cái gì!”

Toàn bộ đám thủy tinh quanh thân Long Dương Quân đều mãnh liệt hướng vào phía trong co rút lại. Cô từ khi thức tỉnh ký ức hồng hoang tới nay, chỉ từng gặp được hai lần linh diễm bùng nổ mãnh liệt như thế, trừ Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ lần trước, chính là lần này!

“Cái gì!”

Lệ Gia Lăng cảm giác được lực lượng Đế Diễm Châu trong cơ thể của mình rục rịch, giống như chịu một lực lượng loại khác cùng loại hình dẫn dắt, làm hắn một lần nữa run rẩy đứng lên, vừa dồn dập thở dốc, vừa dùng ánh mắt không thể tưởng tượng, nhìn chằm chằm về phía cái giếng nham thạch nóng chảy!

“Cái gì!”

Từ Chí Thành và các công nhân tự nhiên không phân biệt ra đây rốt cuộc là lực lượng gì, chỉ cảm thấy được một tia sét hủy thiên diệt địa đang nhanh chóng ngưng tụ ở sâu dưới lòng đất, mặc dù cách xa vài dặm, tóc bọn họ vẫn dựng thẳng lên từng sợi, những luồng tĩnh điện lao đi trong đó, làn da khô khốc đến mức vang lên keng keng, mọi người đều sinh ra một cảm giác tê dại, như rơi vào mộng ảo.

“Cái gì!”

Nguyệt Vô Song, Lệ Kiến Nghĩa và Tống Hoàn Chân ba Hóa Thần lão quái thì cả kinh biến sắc —— Bây giờ trên mặt đất kịch chiến của Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ cùng bốn đại tuyển đế hầu gia tộc còn đang tiếp tục, Hắc Tinh Đại Đế cùng với phái đại bộ phận lực lượng của cách tân đều phải đưa vào chiến trường chính diện, cho nên cường giả Hóa Thần xâm nhập lòng đất đuổi giết Lý Diệu, Long Dương Quân cùng với bắt sống Lệ Gia Lăng chỉ có ba người bọn họ.

Rốt cuộc là ai, ở sâu trong nham thạch nóng chảy phát ra lực lượng cuồng bạo, uy mãnh, vô địch như thế?

Một màn quỷ dị đã xảy ra!

Nham thạch nóng chảy điên cuồng phun ra như là chịu lực tràng nào đó khống chế, thế mà ở giữa không trung ngưng tụ thành mấy chục con rắn lửa hung mãnh, “bá bá bá bá” hướng Cự Thần Binh của “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa vung tới!

“Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa ở trong nháy mắt nham thạch nóng chảy bùng nổ đã mang sự cảnh giác tăng lên tới cực hạn, Cự Thần Binh cao mấy chục mét nhẹ nhàng như là lá rụng trong cuồng phong, nhẹ nhàng hướng phía bên phải né đi, hoàn mỹ tránh thoát rắn lửa nham thạch nóng chảy công kích.

Lại không ngờ đây chỉ là một đòn gió, ở lúc nham thạch nóng chảy trình diễn trường hợp bùng nổ thanh thế lớn, hấp dẫn sức chú ý của mọi người, mấy cái xúc tu kim loại lại như là rắn độc âm hiểm, từ trong cái giếng nham thạch nóng chảy, đường ống bỏ hoang thậm chí khe hở lòng đất chui ra, lén lút tiềm hành, thẳng đến một khắc cuối cùng mới chợt lao lên, lập tức cuốn lấy chân phải Cự Thần Binh của “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa, mang hắn hướng bên trong cái giếng nham thạch nóng chảy hung hăng lôi đi!

“Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa coi như là cẩn thận, từ ban đầu di chuyển vị trí cùng bao vây, chưa từng cho Long Dương Quân chút cơ hội đánh lén nào, nhưng hắn cách cái giếng nham thạch nóng chảy thật sự quá gần, ngay từ đầu lại là đưa lưng về phía cái giếng —— Ai có thể ngờ, còn có thể có kẻ địch vô sỉ không biết xấu hổ lại mạnh mẽ vô cùng như vậy, một mực ngủ đông ở trong nham thạch nóng chảy cuồn cuộn chứ!

Nham thạch nóng chảy ẩn chứa lượng lớn hỏa diễm linh năng, bản thân đã cuồng bạo vô cùng, là ngụy trang tốt nhất, đối phương hoàn toàn có thể ở trong nham thạch nóng chảy mang Cự Thần Binh khởi động đến cực hạn, mới đột nhiên phát động.

“Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa là minh tu sư, không tinh thông chiến đấu bám quấn cận thân, hơn nữa tuổi tác đã cao, là người cùng thế hệ “Ngân Hồ” Lệ Kiến Đức, thể năng, cảm giác cùng linh năng dự trữ đều giảm xuống trên diện rộng, bị hung hăng lôi đi, thế mà không kịp phản kháng, mắt thấy sắp bị kéo đến trong cái giếng nham thạch nóng chảy.

“Cẩn thận!”

“Toái Tinh Kiếm” Tống Hoàn Chân thét dài một tiếng, Cự Thần Binh phát ra ba đạo kiếm quang, nhanh như tia chớp chém về phía ba cái xúc tu kim loại.

Chỉ tiếc Long Dương Quân ở lúc nhìn thấy hình thái xúc tu kim loại đã nghĩ đến cái gì, hai mắt nhất thời trợn tròn, ánh mắt vừa rồi còn băng lạnh như thần ma, không có chút nhân tính, trong nháy mắt đã tràn ngập các loại cảm xúc rắc rối phức tạp, nói không rõ, vận đủ khí lực toàn thân, chửi ầm lên một câu: “Khốn kiếp, thì ra ngươi luôn trốn tránh xem kịch!”

Khi rống ra hai chữ “Khốn kiếp”, Cự Thần Binh “Thiên Tinh” của Long Dương Quân đã hóa thành một tia sáng lấp lánh, từ bên cạnh hung hăng húc lên Cự Thần Binh của “Toái Tinh Kiếm” Tống Hoàn Chân, mang ba đạo kiếm quang của đối phương húc lệch hướng —— Giống như đúc vừa rồi Tống Hoàn Chân ngăn cản công kích của cô.

Kiếm quang thanh thế kinh người của Tống Hoàn Chân vồ trượt, thẳng hướng vách đá ở cách mấy km chém tới.

Bản thân “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa cũng liều mạng giãy dụa, muốn giật đứt những xúc tu kim loại chết tiệt này.

Chỉ tiếc xúc tu kim loại càng lúc càng nhiều, dây dưa cũng càng lúc càng chặt, mà những cái đầu nhọn đâm thật sâu vào trong bọc thép của hắn, thế mà còn ẩn chứa lực lượng ăn mòn quỷ dị nào đó, lấy tốc độ nhanh như tia chớp xâm nhập hệ thống khống chế của Cự Thần Binh của hắn, mưu toan cướp đoạt quyền hạn khống chế Cự Thần Binh của hắn!

“Điều đó không có khả năng!”

“Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa sợ tới mức tim mật đều nứt, hầu như sắp hồn phi phách tán —— đặc biệt ở lúc hắn phân biệt ra lai lịch của những xúc tu kim loại này.

Hắn cũng từng tham dự “trận chiến hoàng cung trong lòng đất”, tự nhiên liếc một cái liền nhận ra, những xúc tu kim loại này không phải cấu kiện pháp bảo trên Cự Thần Binh “Địa Ngục Tinh” chuyên thuộc về Lệ Linh Hải, không, là Vũ Anh Kỳ sao?

Sao có thể!

Suy nghĩ này còn chưa hiện lên từ sâu trong não vực, hắn đã tính cả Cự Thần Binh cùng nhau bị kéo vào trong cái giếng nham thạch nóng chảy nổi sóng mãnh liệt!

Sấm sét rít gào ở sâu trong cái giếng nham thạch nóng chảy nhất thời cuồng bạo hơn gấp mười, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng kim loại vỡ vụn “Rắc rắc, rắc rắc”, quả thực như là một con thú kim loại khổng lồ dài hơn trăm km đang ra sức ăn uống.

Nham thạch nóng chảy vừa rồi phun trào ra vẫn là đỏ sẫm như máu, rất nhanh biến thành năm màu sặc sỡ, giống như xen lẫn lượng lớn hạt kim loại đáng ngờ, đến cuối cùng, thế mà lại biến thành màu vàng lập lòe tỏa sáng, như một vầng mặt trời nhân tạo nho nhỏ, đang ở sâu dưới lòng đất dần dần dâng lên!

Ngay trong vầng hào quang như mặt trời này, không ngừng có chân tay cụt thật lớn, như cái quẩy vặn vẹo phun ra, vừa bắn tung tóe ra nham thạch nóng chảy, vừa rơi trên mặt đất, cũng không cách nào duy trì hình thái ban đầu, biến thành những cục cứt chó kim loại nóng chảy, mọi người cẩn thận xem xét, mới nhìn rõ thế mà lại là chi của Cự Thần Binh của “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa!

Chi của một bộ Cự Thần Binh, thế mà bị cứng rắn xé rách cùng giật đứt, từ sâu trong nham thạch nóng chảy quăng ra!

Chi cũng đứt gãy rồi, như vậy ——

Mọi người đều ngưng tụ ánh mắt đến trên cái giếng nham thạch nóng chảy, quả nhiên, chỉ nửa giây sau, thân thể Cự Thần Binh mất chi, vô cùng thê thảm cũng bị phun ra.

Lúc này, “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa tựa như vẫn chưa mất mạng, còn đang phí công thao túng đơn nguyên động lực phía sau thân thể Cự Thần Binh, muốn phun trào ra một vạn ánh lửa, thoát đi ma chưởng đáng sợ.

Nhưng một cột sáng màu vàng từ sâu trong cái giếng nham thạch nóng chảy bắn ra lại dứt khoát lưu loát từ sau lưng Cự Thần Binh của hắn đâm vào, xuyên ra ở ngực, trực tiếp phá hủy khoang điều khiển —— linh phủ, tám chín phần mười cũng đánh “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa thành thịt nát.

Cự Thần Binh gần như vỡ thành mảnh nhỏ, toàn bộ phù trận động lực sau lưng tắt hết, dần dần ảm đạm đi.

Mà một bộ Cự Thần Binh hoàn toàn mới chảy xuôi nham thạch nóng chảy, như từ trong vô tận nghiệp hỏa của cửu u hoàng tuyền sinh ra, lại ở trong ngọn lửa rắn vàng nhảy múa chậm rãi dâng lên.

“Đây là —— “

Mọi người ở đây, trên đến Hóa Thần lão quái, dưới đến công nhân bình thường, hết thảy đều hít vào một hơi, bị bộ Cự Thần Binh thanh thế dọa người này đoạt đi tâm thần.

Trên bọc thép hình cung từ đầu kéo dài mãi đến sau lưng che kín xúc tu kim loại vung vẩy cuồng loạn, mỗi một xúc tu đều như là độc long có được sinh mệnh cùng ý chí độc lập, hướng người tu tiên xung quanh mở ra giác hút, lộ ra gai răng vòng tròn bên trong, nở rộ ra hào quang không có ý tốt.

Ba gương mặt kim loại giữa giáp vai cùng ngực bụng, giống như theo linh diễm kích động mà biến ảo vẻ mặt, hò hét ra tiếng rống chiến đấu nhiệt huyết sôi trào.

Một thanh nguyệt loan đao mới do hơn vạn cái cánh chim mỏng như cánh ve tạo thành, cánh chim chợt tụ chợt tan, ở chung quanh thân máy cấp tốc lượn lờ, cực kỳ mỹ lệ.

Mà tia sáng vàng kia xuyên qua Cự Thần Binh của “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa, lại là một trường kiếm khác thẳng tắp, giờ phút này bị bộ Cự Thần Binh thần bí mà cường đại này dùng hai tay nắm lấy, tuôn ra một vầng linh diễm kinh thiên động địa, lấy tư thái nước lũ lan tràn ùa vào trong hài cốt.

“Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!”

Trong khe hở của Cự Thần Binh của “Ma Uyên” Lệ Kiến Nghĩa nhất thời phun ra ngàn vạn con rắn lửa, cho dù vừa rồi Lệ Kiến Nghĩa còn có thể giữ lại một cái mạng nhỏ, lúc này khẳng định cũng bị thiêu đốt hóa thành tro bụi, vĩnh viễn không siêu sinh.

“Rắc! Rắc rắc rắc!”

Cự Thần Binh thần bí thu hồi trường kiếm, xúc tu kim loại sau lưng lại ùa lên, trực tiếp mang hài cốt Cự Thần Binh hừng hực thiêu đốt xé thành phấn!

Ngàn vạn mảnh vỡ như thiên nữ tán hoa bắn tung tóe ra, đồng thời bắn tung tóe ra còn có địa ngục chiến ca dõng dạc —— đó là tiết tấu cuồng bạo thật sự có thể chấn động sụp đổ cả Cửu U hoàng tuyền, lấy cái này làm bối cảnh, Cự Thần Binh “Kẻ Phóng Hỏa” do vô tận nghiệp hỏa ngưng tụ mà thành rốt cuộc buông xuống!
Bình Luận (0)
Comment