Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2468 - Chương 2424: Con Người Đích Thực, Trong Thế Giới Mới! (2)

Chương 2424: Con người đích thực, trong thế giới mới! (2) Chương 2424: Con người đích thực, trong thế giới mới! (2)Chương 2424: Con người đích thực, trong thế giới mới! (2)

“Ta hoàn hoàn toàn toàn hiểu rồi.”

Đáy mắt Lý Diệu nở rộ ra hào quang không thể dùng văn chương miêu tả, sang sảng nói: “Xem ra ta thực nên tìm đến Từ hộ pháp tâm sự sớm một chút, sẽ không cần thiết rối rắm lâu như vậy vì nhiều việc nhỏ không quan trọng gì như vậy!”

“Con kiến tuy nhỏ, lại có thể nhìn thấy rất nhiều thứ voi cùng khủng long không nhìn thấy.”

Từ Chí Thành nói: “Người tu tiên tuyệt đối không có khả năng giống Lý đạo hữu hạ thấp thân phận, thiệt tình thực lòng đến trưng cầu ý kiến của ‘con kiến’, đây có lẽ chính là một trong những nguyên nhân người tu chân chắc chắn chiến thắng người tu tiên.”

“Hy vọng như thế.”

Lý Diệu nói: “Không đúng, là nhất định như thế!”

“Từ đại thúc.”

Hai đứa trẻ yên lặng nghe hồi lâu cũng chen vào, đầy cõi lòng chờ mong nhìn Từ Chí Thành, do Lý Tiểu Minh khoẻ mạnh kháu khỉnh mở miệng hỏi: “Chúng ta cũng có thể hỏi ngài một vấn đề không. Theo ngài thấy, sinh mệnh tin tức, rốt cuộc có tính là nhân loại thật sự hay không?”

Từ Chí Thành nhìn hai đứa trẻ, như là lão nhân hòa ái dễ gần, nhếch miệng cười nói: “Xin lỗi, các con, ta chỉ sợ không trả lời được vấn đề của các ngươi, bởi vì ở trong mắt người tu tiên, ngay cả chúng ta những ‘người vượn’ này cũng không tính là nhân loại thật sự.”

“Khi ta cùng các đồng nghiệp ở sâu trong quặng mỏ tối tăm sâu thẳm liên tục làm ba ngày ba đêm, hòa hợp một thể với khoáng thạch đen sì, toàn thân chỉ còn lại có răng là trắng, chúng ta đánh giá lẫn nhau, trong lúc hoảng hốt cũng không biết mình rốt cuộc là người, hay là cô hồn dã quỷ, hay là khỉ trụi lông.

“Nhưng vô luận người tu tiên giáng chức như thế nào, ở chỗ sâu nhất trong lòng... Chúng ta vẫn khát vọng trở thành nhân loại thật sự, vẫn không muốn bị bất luận kẻ nào đến định nghĩa chúng ta! Chẳng lẽ người tu tiên nói chúng ta là ‘người vượn’, chúng ta liền thật sự không phải người, là súc sinh nào đó hình người sao? Chẳng lẽ ta có phải người hay không, còn cần những đế vương quan tướng cùng thần tiên lão gia cao cao tại thượng kia định đoạt sao, cái này mẹ nó rốt cuộc là đạo lý gì!

“Ta không muốn do người khác tới quyết định ta rốt cuộc có phải người hay không, cho nên ta không có tư cách cũng càng không muốn định nghĩa các ngươi rốt cuộc có phải người hay không—— Nếu chúng ta người sống sờ sờ như vậy có thể bị người tu tiên áp bức cùng cải tạo thành công cụ, công cụ biến thành người lại có gì không thể, lại xúc phạm luật pháp thiên luật gì?

“Bọn nhỏ, các ngươi vừa mới chào đời không lâu, con đường tương lai rất dài, không cần để ý người khác nói như thế nào, cũng đừng bị bất luận kẻ nào định nghĩa sự tồn tại của các ngươi, dựa theo bản tâm của chính các ngươi, khỏe mạnh trưởng thành, tận tình nở rộ, cứ đi phá hủy thế giới cũ cùng sáng tạo một thế giới dần mới đi, vô luận thế giới cũ đối đãi các ngươi như thế nào, ở trong thế giới mới, các ngươi đều là nhân loại chân chính hoàn toàn xứng đáng!”

“Chúng ta sẽ.”

Kho số liệu trung tâm của hai đứa trẻ nổi lên một đợt gợn sóng mỏng manh, gợn sóng này nhanh chóng hóa thành “biểu cảm” chính xác hiện lên trên mặt bọn nó, hốc mắt hai đứa đều hơi đỏ lên, đã cảm động lại kiên định nói: “Nhất định sẽ!”

“Ặc...”

Tuy mọi người tán gẫu rất vui vẻ, lời Từ Chí Thành nói nghe qua cũng pha có đạo lý, lần câu thông chân thành này hiệu quả rất tốt, nhưng lúc này Lý Diệu lại cảm thấy —— có phải quá mức rồi hay không!

Ngẫm lại hai đứa trẻ này cũng rất... Cái gì nhỉ, nguồn gốc số liệu khởi đầu của bọn nó ở Thiên Ma Mạc Huyền, sau đó đến đế quốc Chân Nhân Loại, kiến thức được một mặt tàn khốc cùng đen tối nhất của văn minh nhân loại, sau đó tìm được Lý Diệu ba ba như vậy cùng Long Dương Quân cô cô như vậy, lại nghe được Từ Chí Thành đại biểu người thường này lừa dối một phen.

Chẳng may qua hai năm, lại bị bọn nó gặp được “mẫu thân” Đinh Linh Đang của mình, tiếp nhận Đinh Linh Đang “dốc lòng dạy bảo” thì sao?

Lý Diệu lại cảm thấy có chút chột dạ.

“Đúng rồi —— “

Vẻ mặt hơi tỏ ra cuồng nhiệt của Từ Chí Thành khôi phục bình thường, trên mặt nhộn nhạo sự ấm áp nói không nên lời, có chút xấu hổ nói: “Lần đầu gặp mặt, các ngươi lại giúp chúng ta nhiều như vậy, Từ gia gia thật sự không biết nên cảm tạ các ngươi như thế nào, trong nhà ta có vài món đồ chơi sắt vụn tự mình tỉ mỉ mài, ta, ta còn biết làm súng cao su phi thường đẹp, mang thanh trượt cùng ống kính cái loại đó, tặng các ngươi một đứa một món làm quà, được không?”

“Quá tốt rồi!”

Hai đứa trẻ tự nhiên không để ý món đồ chơi gì cả, nhưng cái này đại biểu cho thiện ý cùng ý tiếp nhận của nhân loại bình thường, lại khiến bọn nó hoan hô nhảy nhót.

“Từ hộ pháp...”

Lý Diệu hơi ngẩn ra, biết ý nghĩa của những món đồ chơi đó đối với Từ Chí Thành, đang muốn mở lời uyển chuyển từ chối.

“Không có việc gì.”

Từ Chí Thành khoát tay áo, nói: “Món đồ chơi phải cho trẻ con chơi mới có ý nghĩa, treo ở trên tường ăn tro bụi lại có ý tứ gì? Tặng cho hai đứa trẻ này, về sau vừa nghĩ đến bộ dáng bọn nó chơi vui vẻ, ta cũng vui theo.

“Lý đạo hữu, ngươi cũng đừng quá lo cho đứa bé, làm cha mẹ đều như vậy, luôn cho rằng trẻ con không hiểu chuyện, quá bướng bỉnh, sẽ làm rối mọi chuyện, cái gì cũng muốn tận tay xử lý giúp đứa bé, bao gồm ta lúc còn nhỏ, cha ta còn không phải như vậy, cả ngày than thở nói cái gì ‘thế hệ sau không bằng thế hệ trước, còn tiếp tục như vậy làm sao được’ vân vân, đối với ta làm gì cũng nhìn không vừa mắt.

“Thật ra, từng thế hệ cha mẹ già đi, từng thế hệ trẻ con lại trưởng thành lên, cũng không có ‘làm sao được’, ta vẫn mạnh hơn so với lão cha của mình, đã làm công nhân ưu tú của tập đoàn Sắt Đen nhiều năm, ha ha ha ha!

“Cho nên, yên tâm, con cháu tự có phúc của con cháu, bây giờ là ngươi, tương lai chung quy là của bọn nó, mặc kệ bọn nó đi tận tình sáng tạo một cái tương lai càng thêm tốt đẹp, càng thêm thần kỳ, càng thêm không thể tưởng tượng!

“Huống chi, từ ba tuổi nhìn thấy được tương lai, bọn nó bây giờ đã biết giúp người như vậy, lại có ngươi một người cha ngầu như vậy, ta tin tưởng bọn nó tuyệt đối sẽ không phát triển lệch lạc.”

“Ta cũng không tính là người cha tốt gì cả.”

Nghe xong lời Từ Chí Thành nói, một nếp nhăn cuối cùng trong lòng Lý Diệu cũng giãn ra, mỉm cười nói: “Nhưng ngươi nói rất đúng, bọn nó đều là đứa nhỏ rất ngoan rất ngoan, ta sẽ bảo bọn nó cẩn thận thu lại món đồ chơi ngươi tặng, sau đó, chúng ta cùng nhau chờ mong bọn nhỏ này sáng tạo ra tương lai vô cùng tốt đẹp đi!”

...

“Ai... Ai ai... Đau, đau quá!”

Lệ Gia Lăng cảm giác mình bị ngâm hoàn toàn ở trong một hồ máu vô biên vô hạn, có người hướng trong đầu hắn mạnh mẽ nhét vào một vạn ác mộng, đều là Tu La chiến trường đao quang kiếm ảnh, hắn chém giết như thế nào cũng không lao ra ngoài được.

Cơn ác mộng này quả thực so với toàn bộ ác mộng của hắn trong mười mấy năm qua từng gặp còn chân thật cùng đau khổ hơn.

Hắn đau đến mức quanh thân mỗi ngày một tế bào đều muốn nổ tung ra.

Đúng rồi, hắn là đang chiến đấu, là ở Xưởng Sắt Lớn đối mặt người tu tiên rợp trời rợp đất không ngừng chiến đấu, chiến đấu, chiến đấu đến cùng!

Không đúng, bản thân hắn không phải là người tu tiên sao?

Không biết vì sao, vừa nghĩ đến cái thân phận người tu tiên này, hắn liền theo bản năng cảm thấy cực kỳ kháng cự.

Không, hắn không phải người tu tiên, ít nhất không phải người tu tiên “như vậy”.

Vậy thì vấn đề đến rồi, hắn lại nên là người tu tiên “thế nào” đây?

Thiếu niên lông vàng mê mang ở trong đau khổ, đau khổ ở trong mê mang, trầm luân trong ác mộng tanh máu, thân thể máu thịt, ba hồn bảy vía cùng đạo tâm lần lượt xé rách, vỡ nát, lại lần lượt ngưng tụ, sống lại.

Ngẫu nhiên, hắn có thể nghe được thanh âm, thanh âm của một nam một nữ, cực kỳ quen thuộc, chính là Lý Diệu và Long Dương Quân.

Nhưng ngẫu nhiên, hắn còn có thể nghe được hai thanh âm càng thêm non nớt, như ghé vào bên tai hắn ríu rít.

“Thân thể của Lệ thúc thúc thật sự là cường hãn đến không thể tưởng tượng, nếu chỉ so sánh tố chất thân thể trời sinh, thậm chí so với ba ba còn lợi hại hơn!”

“Không sai, ba ba là ‘thiên kiếp chiến thể’, đã tính là thể phách mạnh mẽ hàng đầu trong người tu luyện, nhưng thân thể Lệ thúc thúc còn hơn một bậc, quả thực có được vô tận tiềm năng còn chờ khai phá, quá hoàn mỹ rồi!”

“Ta nhớ rõ lần trước lẻn vào kho số liệu sở nghiên cứu sinh hóa nào đó của đế quốc, từng phát hiện một loại bí pháp kích thích tiết adrenalin, có thể tăng lên sức chiến đấu trong tích tắc trên diện rộng, nhưng quá nguy hiểm, tác dụng phụ quá mạnh, người bình thường tuyệt đối chịu không nổi, mặc dù trải qua chúng ta ưu hoá cũng không được —— nhưng xem Lệ thúc thúc thân thể cường tráng như vậy, tựa như có thể tu luyện đó!”

“Phải không, vậy mau thử xem, ba ba cùng Long cô cô đều nói, bây giờ là thời kì phi thường, vì ứng đối người tu tiên liên hoàn đuổi giết, chúng ta phải dốc hết khả năng, trong thời gian ngắn nhất, kích phát ra sức chiến đấu cực hạn của toàn bộ đoàn đội đó!”

Lệ Gia Lăng vừa mơ mơ màng màng nghe, vừa mờ mịt cân nhắc: “ ‘Lệ thúc thúc’ là ai, nghe qua như là nguyên võ giả rất lợi hại, chưa nghe nói Lệ gia có cao thủ như vậy! Còn có ‘Long cô cô’, đó lại là cái quỷ gì? Diệu ca đâu, Long tỷ tỷ đâu, sao lại mang ta ném cho... Hai tên tiểu quỷ... A a a a a a!”
Bình Luận (0)
Comment