Chương 2451: Thiết quyền hàng lâm!
Chương 2451: Thiết quyền hàng lâm!Chương 2451: Thiết quyền hàng lâm!
“Các ngươi, các ngươi —— “
Lệ Vô Tật cảm thấy trời đất xoay chuyển một trận, không biết là tức hay là giận, rốt cuộc vượt qua cả bệnh thích sạch sẽ, hung hăng tát sĩ quan phụ tá một bạt tai, “Khốn kiếp, bị người ta lặng yên không một tiếng động ở trong máy chủ kỳ hạm thậm chí mạng chiến tranh cả hạm đội mở ‘cửa sau’, chẳng lẽ các ngươi đều là người chết, không có chút phản ứng nào sao?
“Còn có, mặc dù là trạng thái bỏ neo, muốn một hơi công phá mấy chục tầng phòng ngự của chúng ta, cũng cần thời gian cực dài chứ, đối phương sao có khả năng làm được!”
“Vâng, hầu gia giáo huấn đúng.”
Sĩ quan phụ tá mặt như mướp đắng nói: “Lúc ấy chợ Lam Thiên vừa mới bị quân ta phá được, kho hàng thiêu đốt cùng nổ tung thỉnh thoảng xảy ra, kéo theo hệ thống mạng trong chợ cũng không quá ổn định, cách mỗi vài phút sẽ xuất hiện nhiễu loạn mãnh liệt, khi ngẫu nhiên phát nổ còn có dòng mạch xung lộn xộn, sẽ lan đến trên tàu vũ trụ của chúng ta—— Những thứ này đều là hiện tượng thông thường của cảng mới công phá, chúng ta cũng không quá để ý, bây giờ nghĩ đến, kẻ địch hẳn chính là nương nhiễu loạn cùng mạch xung yểm hộ, vụng trộm lẻn vào.
“Về phần thời gian, cái này, chúng ta vốn không tính thả neo ở chợ Lam Thiên quá lâu, sẽ tuyệt không cho kẻ địch cơ hội có thể thừa dịp, nhưng về sau hầu gia, hầu gia bị họ Bạch kia mời đi tham gia tiệc mừng công, liền trì hoãn nửa ngày, trên đường trở lại tàu vũ trụ, lại bị họ Bạch cuốn lấy, nói nhảm cả buổi, cái gì nhận ông nuôi, cẩn thận đề phòng ‘Quyền Vương’ Lôi Tông Liệt, lại lãng phí lượng lớn thời gian, có lẽ chính là ở lúc đó...”
Hai mắt Lệ Vô Tật, như là từ trong đường sinh sản ép ra quả trứng gà, chậm rãi từ sâu trong hốc mắt lồi ra, nhìn chằm chằm sĩ quan phụ tá.
Sĩ quan phụ tá ngay từ đầu đang theo lối suy nghĩ của mình, thao thao bất tuyệt nói tiếp, giúp chủ tử phân tích thế cục trước mặt, thẳng đến giờ phút này mới cảm giác được ánh mắt giết người của chủ tử, quả tim run lên, vội vàng câm mồm, đáng thương nhìn chủ tử.
“Cút ngay!”
Lệ Vô Tật quát to một tiếng, phất tay quét sĩ quan phụ tá đến một bên, lao ra khỏi phòng nghỉ tư nhân, nghiêng ngả lảo đảo hướng phòng điều khiển chạy đi.
“Mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì, thu thập toàn bộ tàn binh có thể hành động, lấy những tàu vũ trụ không thể liên lạc kia làm yểm hộ, chúng ta lui về chợ Lam Thiên!
“Chợ Lam Thiên giờ phút này khẳng định đã xảy ra biến cố kịch liệt, chúng ta phải lập tức chạy trở về trấn áp họ Bạch, lại dựa vào hệ thống phòng ngự bên ngoài chợ Lam Thiên, chống lại kẻ địch thần bí mới toát ra này —— Đây là biện pháp duy nhất!
“Nếu bị Bạch lão đại cướp lấy một nửa hạm đội khác của chúng ta ở chợ Lam Thiên, lại khống chế trọn bộ hệ thống phòng ngự chợ Lam Thiên, vậy chúng ta liền vạn kiếp bất phục!”
Lệ Vô Tật vừa kêu quang quác, vừa chạy vội, ngay cả giày bay mất một cái cũng chưa phát hiện.
Ở phía trước hắn, hành lang vốn thẳng tắp đã biến thành một cái quẩy bị vò nát, trên vách khoang khắp nơi là khe hở thô to nhìn ghê người, hầu như toàn bộ đường ống cùng dây cáp đứt gãy hết, không phải “Vù vù” phun ra luồng khí cao áp, thì “bốp bốp bốp” bắn ra tia lửa, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy hình ảnh cực kỳ khủng bố —— không ít người tu tiên be bét máu thịt được khảm ở trong vách khoang tàu, hòa hợp thành chỉnh thể khăng khít không thể tách rời với vách khoang tàu, hạt kim loại xâm nhập lục phủ ngũ tạng, chết thê thảm vô cùng.
Đây đều là hậu quả của bước nhảy tinh hải thất bại.
Khi thuyền viên và vách khoang tàu đồng thời phân giải, chuẩn bị xuyên qua không gian bốn chiều bị thương nặng, như một cơn lốc mang hình thái bốn chiều của thuyền viên cùng vách khoang tàu cuốn vào nhau, lại dội về không gian ba chiều, liền biến thành thảm trạng này.
Lệ Vô Tật cũng là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như thế.
Cảnh này đối với hắn đại quý tộc không nhiễm một hạt bụi như vậy mà nói, không thua gì khổ hình hầu hạ.
Hắn hầu như là cố nén nôn mửa, lao thẳng tới phòng điều khiển.
Chỉ tiếc phòng điều khiển tàu Vĩnh Xuân cũng là ánh lửa ngập trời, một mảng hỗn độn, máy tính cùng ghế ngồi của thuyền viên ngã trái ngã phải, vụ nổ phạm vi nhỏ lúc trầm lúc bổng.
Cao tầng vốn nên khống chế tàu vũ trụ, chỉ huy hạm đội, rất nhiều người đều mặc vào tinh khải, cầm lấy bình chữa lửa bọt biển, đang tiến hành chiến đấu với quả cầu lửa cùng tia chớp hình cầu chạy lung tung khắp nơi.
Lệ Vô Tật lấy lại bình tĩnh, đang muốn tìm hạm trưởng bàn bạc.
Lại thấy hạm trưởng ngơ ngác đứng ở trước máy chủ, mặt xám như tro tàn, hình dung tiều tụy nhìn giao diện thao tác chính trong màn hình.
Lệ Vô Tật theo ánh mắt run rẩy của hạm trưởng nhìn qua, lại thấy trên giao diện thao tác chính của tàu chỉ huy của mình trống rỗng, toàn bộ số liệu cùng tin tức hết thảy vỡ nát, hóa thành những tinh tú rạng rỡ tỏa sáng, tinh tú dần dần ngưng tụ lại với nhau, lại hóa thành một vòng xoáy thật lớn, chậm rãi xoay tròn.
Chỉ một lát, ở sâu trong vòng xoáy như lỗ đen dâng lên một cái... nắm tay đúc bằng sắt thép!
Nắm tay sắt thép này tràn ngập sức chấn động dã man cùng hùng tráng, mặt ngoài che kín đinh tán, con ốc cùng rỉ sắt, chỗ đường nối còn phun trào ra các luồng hơi nước như giao long màu trắng, giống như có thể nghe được tiếng nó bị phẫn nộ bơm căng, vang lên xèo xèo.
Sau đó, từ phía trên hình ảnh, hạ xuống một cái vương miện do bánh răng cô đọng mà thành, mang đến trên nắm tay, phát ra một tiếng vang “Phành”.
Nắm đấm sắt đội vương miện bánh răng, trầm mặc không nói một lời, lạnh lùng nhìn chằm chằm những người tu tiên hỗn loạn.
“Quyền Vương!”
Sĩ quan phụ tá ở phía sau Lệ Vô Tật thất thanh kêu lên, “Vậy mà lại là ‘Quyền Vương’ Lôi Tông Liệt!”
Lệ Vô Tật chìm vào đáy vực, trái tim luôn luôn rơi xuống, rốt cuộc nắm đấm sắt này gắt gao nắm lấy.
...
Trong cùng thời điểm, không, sớm hơn năm phút đồng hồ, chợ Lam Thiên.
Vô luận tinh đạo hay là nửa chi hạm đội giám quân Lệ Vô Tật lưu lại, cũng chưa ai có thể đoán trước được đồ sát năm phút đồng hồ sau sắp triển khai ở giữa tinh tú vỡ nát.
Lệ Vô Tật rời đi ngược lại làm đám đông tinh đạo thô bỉ không văn lại kiệt ngạo bất tuân thở phào nhẹ nhõm một hơi, như là nhân viên sau khi ông chủ nghiêm khắc rời đi, mọi người đều lộ nguyên hình, điên cuồng hò hét kêu gào, mang không khí cuồng hoan đẩy tới điểm cao nhất.
Mặc dù lão phỉ tung hoành tinh hải hơn trăm năm năm, trước kia cũng chưa từng cướp bóc thành thị lớn phồn hoa tiếng tăm lừng lẫy thế giới ngoại vi đế quốc như chợ Lam Thiên.
Một lần nào đến nơi đây tiếp tế tiếp viện cùng nghỉ ngơi hồi phục, không thành thành thật thật phục tùng thành viên Vạn Giới Thương Minh quản lý, mặc dù đi kỹ viện cũng phải quy củ!
Hôm nay công phá chợ Lam Thiên, kỳ trân dị bảo rực rỡ muôn màu trong kho hàng, quả thật làm bọn họ mở rộng tầm mắt, quên hết tất cả.
Thân là thân phận thượng tá, thiếu tướng… quân chính quy đế quốc, càng khiến bọn họ thêm vài phần hào khí cùng đảm phách, càng sinh ra một loại ảo giác “Bốn đại gia tộc chống lưng cho lão tử, ai con mẹ nó còn dám tới chọc vào lão tử”.
Thủ lĩnh các tinh đạo đoàn quy mô vừa và nhỏ kia thì càng không cần phải nói, ba thùng rượu mạnh vào bụng, sức rượu cùng dược tính đồng thời phát tác, đã sớm mang sự cảnh giác cùng phòng bị đều vứt lên chín từng mây.
Lại thêm Bạch lão đại người này, tuy bộ dạng xấu xí, thời gian xuất đạo cũng ngắn, nhưng hắn như là từ trong trong bụng mẹ đã bắt đầu làm tinh đạo, mang tâm tính cùng sở thích của tinh đạo đều mò rõ ràng, chẳng những lời nói ra mỗi câu đều đưa tới trong tâm khảm của mọi người, tiết mục an bài cũng đều đặc sắc, bao gồm hắn từ trong đó quay vần, hai đầu khuyên bảo, thế mà ở trong lúc ăn uống linh đình, hóa giải oán hận chất chứa của vài chi tinh đạo đoàn, giành được cả sảnh đường ủng hộ, cũng thoáng thay đổi ấn tượng của đám đông tinh đạo đối với hắn.
“Bạch lão đại là thiệt tình thực lòng muốn làm tư lệnh cái gì Trung Nghĩa Cứu Quốc quân, vậy kệ hắn đi lăn lộn, dù sao đối với chúng ta không có chỗ nào tệ cả.”
“Lão tử bây giờ là nhân mã của bốn đại tuyển đế hầu gia tộc, ai con mẹ nó ăn gan hùm mật gấu, dám ở chỗ này xung đột?”
“Mặc dù muốn xung đột, nhìn xem, còn có nửa chi hạm đội Vĩnh Xuân hầu đóng quân ở đây, do ái tướng tâm phúc của hầu gia ‘Lệ Nguyên Chấn’ thống ngự, ngay cả kẻ điên cũng sẽ không lựa chọn lúc này đen ăn đen.”
“Vậy tạm thời phóng túng nửa ngày đi, từ tinh đạo biến thành quân chính quy, cũng phải ăn mừng một phen hẳn hoi chứ!”
Đám đông tinh đạo đều nghĩ như vậy, đối với quỳnh tương ngọc dịch lâu la dưới trướng Bạch lão đại bưng tới ai đến cũng không từ chối, chỉ là uống ngụm nhỏ ——Rượu một lượt này do mấy chục loại hoa quả tươi sản xuất thành, vào miệng mềm mại không có chút vị rượu, ngược lại như là sinh tố mát lạnh, rất dễ uống, Bạch lão đại nói rượu này nồng độ cồn cực thấp, uống không say, dùng để tưới qua dạ dày vừa rồi bị rượu mạnh cháy hỏng, ngược lại có kỳ hiệu “giã rượu”.
Trong tiếng cười nói vui vẻ, ngược lại cũng không có ai bắt bẻ hắn nói đúng hay không, cái khác không nói, rượu hoa quả mát lạnh uống vào, cảm giác đầu váng mắt hoa vừa rồi ổn hơn rất nhiều, thế mà, thế mà lại có chút mê rượu!
Các đầu lĩnh tinh đạo đoàn ở quảng trường trung ương cử hành tiệc mừng công, lâu la dưới trướng tự nhiên cũng không nhàn rỗi, do các chiến sĩ Đại Bạch tinh đạo đoàn phục vụ, ở ngoại vi ăn miếng thịt to, uống ngụm rượu lớn.
Các đầu lĩnh đều dần dần thả lỏng phòng bị, đám lâu la kia càng không có chút cảnh giác nào, dù sao một trận chiến tiến công chiếm đóng chợ Lam Thiên, hầu như toàn bộ tinh đạo đoàn bao gồm tàu vũ trụ hạm đội của Lệ Vô Tật đều bị đánh thủng lỗ chỗ, trả giá ít nhiều khác nhau, lúc này đều bỏ neo ở trong bến tàu chờ đợi duy tu.
Tinh đạo không có tàu vũ trụ, chính là hổ không có nanh vuốt, bọn họ nhàn rỗi không có việc gì, trừ sống phóng túng, còn có thể làm gì?
Bạch lão đại lại đặc biệt muốn dùng bữa tiệc mừng công này để dung hợp các tinh đạo đoàn, ở dưới hắn bày mưu đặt kế, chiến sĩ Đại Bạch tinh đạo đoàn dùng cái cớ chúc mừng cùng đấu rượu, mang lâu la tinh đạo đoàn khác đều tụ tập với nhau rồi lại lần nữa đánh tan, đưa tới các góc ở sâu trong chợ.
Do đó, lâu la các tinh đạo đoàn quả thực kết giao được không ít bạn mới, nhưng cũng liền thất linh bát lạc với đám bạn già của mình, không biết ở đâu nữa!
Theo thời gian chuyển dời, tiệc mừng công càng lúc càng náo nhiệt, cũng càng lúc càng hướng tới vực sâu không khống chế được rơi xuống.
Ngay cả quan quân cấp thấp cùng binh sĩ bình thường hạm đội của Lệ Vô Tật ở lại chợ Lam Thiên cũng bị không khí như vậy đánh động, được lâu la Đại Bạch tinh đạo đoàn hầu hạ rất thoải mái.
Bọn họ tự cao thân phận, tự nhiên sẽ không cùng nhau cuồng hoan với tinh đạo, nhưng đối với rượu ngon món ngon Bạch lão đại đưa tới, vẫn là ai đến cũng không từ chối.
Có lẽ, giờ phút này chợ Lam Thiên chỉ có một người còn duy trì tỉnh táo cơ bản nhất.
Đó là quan chỉ huy nửa chi hạm đội này của Lệ Vô Tật, thiếu tướng đế quốc Lệ Nguyên Chấn.
Lệ Nguyên Chấn là em trai trong gia tộc của Lệ Vô Tật, cũng coi như tâm phúc của hắn, đã được để lại giám quân cùng đốc chiến, tự nhiên là loại hình tính cách trầm ổn, trung thành và tận tâm.
Tuy toàn bộ địch nhân đều bị trấn áp cùng giam giữ, trong vòng phạm vi mấy trăm vạn km không tồn tại bất cứ lực lượng nào có thể uy hiếp bọn họ, nhưng cảnh tượng hành vi phóng đãng, không kiêng nể gì như vậy, vẫn làm quân nhân chính quy huấn luyện có bài bản này sinh ra chán ghét cùng cảnh giác theo bản năng.
“Bạch tư lệnh, cũng tương đối rồi.”
Lệ Nguyên Chấn rốt cuộc tìm được Bạch lão đại, trừng lớn con mắt màu nâu xám, nói lạnh như băng: “Chợ Lam Thiên còn chưa ổn định, trong bóng đêm nói không chừng còn dư nghiệt Vạn Giới Thương Minh cùng phái cách tân ẩn nấp, còn có tàu vũ trụ của chúng ta đều bị hao tổn nghiêm trọng, cần lập tức duy tu cùng tiếp tế tiếp viện đạn dược nhiên liệu, có phải nên thu rồi hay không?”