Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2496 - Chương 2452: Tỳ Vết Nho Nhỏ...

Chương 2452: Tỳ vết nho nhỏ... Chương 2452: Tỳ vết nho nhỏ...Chương 2452: Tỳ vết nho nhỏ...

“Vâng, Lệ tướng quân nói đúng.”

Tuy quân hàm đối phương thấp hơn hắn, trên danh nghĩa cũng tiếp nhận hắn chỉ huy, nhưng Bạch lão đại ở trước mặt vị tâm phúc thật sự này của Vĩnh Xuân hầu lại không dám có chút ra vẻ nào cả.

Hắn đối đãi Lệ Nguyên Chấn như đối đãi Lệ Vô Tật, vừa chà chà tay, vừa ăn nói khép nép: “Lệ tướng quân thông cảm hơn chút, ta cũng là lần đầu tiên làm Trung Nghĩa Cứu Quốc quân này, ha ha, tư lệnh này, với lại tinh đạo đều là tính nết không kiêng nể gì như thế, mọi người ở trên tiệc mừng công ăn uống vui vẻ, ta cũng không tiện cưỡng ép thu lại.Ài, cái đám bùn nhão không đắp được tường này!”

Lệ Nguyên Chấn hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ không vui, hút không mang Bạch lão đại tư lệnh cùng người lãnh đạo trực tiếp trên danh nghĩa này để vào mắt chút nào cả.

“Lệ tướng quân cứ yên tâm, Bạch lão đại ta cũng không phải trẻ con không hiểu chuyện.”

Bạch lão đại tiếp tục cười làm lành nói: “Tuy hầu gia là nói, để Lệ tướng quân nghe theo ta chỉ huy, thật ra Lệ tướng quân là lão tướng trải trăm trận chiến, ta lại là mâu tặc chỉ biết trộm cắp, nào có thể chỉ huy Lệ tướng quân, thực đến trên chiến trường chính diện, ngàn vạn tàu vũ trụ đối kháng, trường hợp lớn rung động đến tâm can, vậy ta sẽ hoàn toàn luống cuống, ngược lại có rất nhiều chỗ cần hướng Lệ tướng quân thỉnh giáo, đến lúc đó mong Lệ tướng quân cái… cái gì vui lòng... Chỉ giáo!”

“Đã nói rồi.”

Lệ Nguyên Chấn không mặn không nhạt nói: “Mọi người đều là trung tâm vì nước, có việc quân sự gì tự nhiên nên bàn bạc với nhau, chưa nói tới ‘Chỉ giáo’ hay không ‘Chỉ giáo’ .”

“Đúng, đúng, chính là lời này!”

Bạch lão đại nói: “Theo ta nói nha, giữa chúng ta, thì không cần chia ra cái gì ai chính ai phó, có quân vụ gì thì bàn bạc với nhau, lấy ý kiến Lệ tướng quân làm chủ, dù sao ngài mới là quân chính quy không hơn không kém mà!

“Còn có, hê hê, tương lai Lệ tướng quân nhìn thấy hầu gia, cũng xin giúp ta ở trước mặt hầu gia nói tốt thêm vài câu...”

“Ừm.”

Lệ Nguyên Chấn từ chối cho ý kiến gật đầu, “Chỉ cần Bạch tư lệnh thành thực làm việc, đối với hầu gia cùng bốn đại gia tộc đều trung thành và tận tâm, ta tự nhiên sẽ hướng hầu gia bẩm báo theo sự thật.”

“Vậy cảm tạ Lệ tướng quân trước!”

Bạch lão đại cuộn hai cái móng vuốt của mình chắp tay, lại lấm la lấm lét liếc trái liếc phải, ghé tới quỷ dị bí ẩn nói: “Lệ tướng quân, nơi này không ngại để bọn họ ầm ĩ thêm một lát, thu dọn muộn nửa giờ, cũng không xảy ra cái gì nhiễu loạn, có thể mời Lệ tướng quân trước dời một bước nói chuyện hay không? Ta từ trong kho hàng bí mật chợ Lam Thiên vơ vét được một ít bảo bối cổ quái, rất muốn mời Lệ tướng quân giám thưởng đôi chút...”

“Cái này, không cần thiết nhỉ?”

Lệ Nguyên Chấn thấy tiểu tử này mặt mày gian xảo, liền biết hắn có ý tứ gì, đương nhiên quý tộc có sự rụt rè của quý tộc, nào có thể lòng như lửa đốt đáp ứng? Trầm ngâm một lát, bày ra bộ dáng thiết diện vô tư, lạnh lùng nói: “Lệ gia giàu có bốn biển, kỳ trân dị bảo gì chưa từng gặp, nghĩ cái chợ Lam Thiên nho nhỏ này, cũng không lấy ra được bảo vật gì hiếm có trong người. Bản tướng còn có việc quân trong người, không đi xem đâu.”

“Tự nhiên, tự nhiên, việc quân tự nhiên là quan trọng nhất.”

Con mắt Bạch lão đại đảo một vòng lại một vòng, lại mang mỏ nhọn tai khỉ vươn qua một chút, đè thấp giọng, lén lút nói: “Nhưng, ta ở trong kho bí mật của Vạn Giới Thương Minh phát hiện, vô cùng có khả năng là một khối ‘Trầm Tâm Thạch’ phẩm tướng thật tốt, lại không biết thật giả, đang muốn tìm người trong nghề đến xem, cũng không tốn bao nhiêu thời gian.”

“Trầm Tâm Thạch?”

Lệ Nguyên Chấn hơi ngẩn ra, trong não vực nháy mắt hiện ra đặc tính cùng giá trị của loại chí bảo này, ở sâu trong đôi mắt hiện lên một mảng tham lam.

“Không sai, biên giới góc vuông thứ hai, có một thế giới bỏ hoang bán hoang vu ‘Huyền Quy giới’, trên ‘Huyền Quy tinh’ hành tinh thứ bốn của tinh hệ chính thuộc giới này, mặc dù có tầng khí quyển không trọn vẹn, nhưng bản thân tinh cầu mật độ cực cao, không thích hợp nhân loại sinh tồn, trước nay đều chưa tiến hành khai phá quá sâu, chỉ có một chút sinh mệnh nguyên thủy gian nan giãy dụa.”

Bạch lão đại sinh động như thật nói: “Trên Huyền Quy tinh có một kỳ cảnh lớn, đó là ‘Bất Trầm Hải’ mật độ cực cao lại dung nhập lượng lớn nguyên tố kim loại nặng, nói là biển, thật ra là những hồ nước chết không có nguồn nước chảy vào, nước hồ mật độ cao, giống như dung dịch kim loại.

“Nhưng, hồ này lại mâu thuẫn đến cực điểm —— khi đồ vật tính chất phi thường mỏng nhẹ, như là lông vũ cùng trang giấy vân vân để vào trong hồ, lập tức liền chìm xuống hoặc là nói bị hút xuống, ngược lại là kim thạch thiết mộc các loại vật nặng đặt lên, lại sẽ bị hồ nước bài xích, trôi nổi trên mặt hồ—— ‘Bất Trầm Hải’ bởi vậy được đặt tên.

“Biển này quỷ dị, hoàn toàn khác vòng sinh thái bình thường, nhưng đáy hồ cũng sinh tồn một ít sinh vật nhỏ bé, ngàn vạn năm qua, lũ côn trùng nhỏ đó lấy kim loại nặng trong hồ nước làm thức ăn, không ngừng sinh sôi nảy nở cùng tử vong, sau khi chết thi thể không mục nát, hóa thành hài cốt kiểu như tảng đá cùng khối gỗ, vô số hài cốt chồng chất, như những cái cây to giương nanh múa vuốt, hình thù kỳ quái sinh trưởng ở đáy hồ, nguyên lý của nó, ngược lại có chút tương tự với san hô sinh trưởng trong biển bình thường.

“Những cái cây quái dị nơi đáy hồ này ước chừng sinh trưởng ba vạn năm trở lên thu gặt lấy, chính là cái gọi là ‘Bất Trầm Mộc’ của giới tu luyện, lột đi từng tầng lớp vỏ, chỉ lấy tinh túy chỗ trung tâm nhất, chính là ‘Trầm Tâm Thạch’!

“Lệ tướng quân hẳn là biết, loại ‘Trầm Tâm Thạch’ này là chí bảo yên tĩnh nội liễm nhất, chẳng những có thể củng cố phù trận và từ trường, còn có thể làm bình ổn sóng điện não cuồng bạo, làm người tu luyện thoát khỏi tình trạng tẩu hỏa nhập ma, là tài liệu tốt nhất trùng kích cảnh giới hoàn toàn mới hoặc là ngăn chặn tâm ma.

“Ở trên hội đấu giá của bốn đại gia tộc, cho dù một khối Trầm Tâm Thạch to bằng ngón út trẻ con, cũng phải bán mấy trăm vạn tinh tệ đế quốc, mà thể tích lớn hơn một vòng, công hiệu tốt hơn gấp đôi, giá sẽ tăng lên không chỉ gấp mười!”

Lệ Nguyên Chấn rốt cuộc nhịn không được, thốt ra: “Khối Trầm Tâm Thạch ngươi phát hiện, lại to bao nhiêu?”

Bạch lão đại cười “hê hê” hai tiếng, làm cái động tác “mời”: “Cái này sao, xin mời Lệ tướng quân tự mình giám thưởng cùng thưởng thức đôi chút, liền biết ngay!”

Ánh mắt Lệ Nguyên Chấn trở nên mơ hồ, cánh mũi khẽ rung động, nhìn lính hộ vệ bên cạnh mình.

“Mấy vị dũng sĩ này bên cạnh Lệ tướng quân, cũng không ngại đi chung.”

Bạch lão đại cười tủm tỉm nói: “Ta con người này, tự nhiên còn có vài phần nhân tâm, tặng cho các vị dũng sĩ —— ta thích nhất dũng sĩ tinh tráng uy mãnh như vậy.”

“Ô, đi trước xem một chút, thật ra cũng không sao.”

Lệ Nguyên Chấn rốt cuộc nhả ra, lại tùy ý chỉ chỉ tiệc mừng công tràn đầy hỗn độn cùng tinh đạo say như vũng bùn nhão, “Lúc chúng ta đi đánh giá pháp bảo, bảo người của ngươi mau mang nơi này thu lại chút, đều là quân chính quy, còn ra thể thống gì!”

“Vâng, vâng, thu ngay đây, thu ngay đây!”

Bạch lão đại cúi đầu khom lưng dẫn Lệ Nguyên Chấn rời khỏi hiện trường tiệc mừng công, đi vào một kho hàng nho nhỏ lân cận cách đó không xa.

Vài tên lâu la của Đại Bạch tinh đạo đoàn tiến lên, cúi đầu khom lưng, mặt đầy nụ cười, mang tâm phúc cùng hộ vệ của Lệ Nguyên Chấn đều dẫn tới mật thất bên cạnh đi lĩnh phần “lòng người” đó của bọn họ.

Kho hàng này cách chỗ trú đóng nửa chi hạm đội của Lệ Vô Tật không xa, bản thân Lệ Nguyên Chấn cũng là cao thủ thân trải trăm trận, những đại quý tộc này xưa nay kiêu căng ngang ngược cũng quen rồi, cũng không nghi ngờ gì khác, sải bước vào kho hàng.

Kho hàng đã bị tinh đạo cướp một lần, nơi nơi là đống hỗn độn, thùng cùng container rách tung toé, nhưng đề cập đến giao dịch lén lút của hai người, tự nhiên không có người thứ ba ở đây.

Bạch lão đại cẩn thận đóng cửa lại, mang Lệ Nguyên Chấn dẫn tới trước một cái rương thuần gỗ mùi thơm lạ lùng xộc vào mũi, nhẹ nhàng mở rương ra, cười nói: “Lệ tướng quân mời xem, đây là ‘Trầm Tâm Thạch’, mặc dù không gặp tình trạng tẩu hỏa nhập ma, chỉ là bình thường khi tu luyện hấp thu hào quang ngưng thần tĩnh khí của nó, cũng có lợi rất lớn.”

Nói xong, hắn lao sang một bên, khoanh tay đứng yên.

Lệ Nguyên Chấn nheo mắt nhìn, quả nhiên nhìn thấy một chuỗi vòng cổ do kim loại màu xám trắng tạo thành lơ lửng ở giữa không trung, chậm rãi xoay tròn, tản mát hào quang sáng tỏ như ánh trăng, lại như là suối nước róc rách, chậm rãi chảy, từ hốc mắt chảy vào trong nội tâm.

“Đây là ‘Trầm Tâm Thạch’ ?”

Địa vị Lệ Nguyên Chấn ở Lệ gia cũng không tính là quá cao, bằng không cũng sẽ không chỉ là phó tướng của Lệ Vô Tật. Trầm Tâm Thạch chí bảo như vậy, trước kia có nghe nói, nhưng chưa từng tận mắt nhìn thấy, nháy mắt bị hào quang yêu mị mà dụ hoặc kia hấp dẫn thật sâu, bất tri bất giác dời bước lên phía trước.

Quả nhiên, nơi hào quang màu ánh trăng bạc tới, thần kinh với huyết mạch như ngâm ở trong nước suối ấm áp, thoải mái cùng khoái hoạt nói không nên lời, có loại cảm giác thần hồn giãn ra từng luồng một.

Thật không hổ là chí bảo ngưng thần tĩnh khí, công hiệu quả nhiên giống bên trong bách khoa toàn thư thiên tài địa bảo miêu tả như đúc.

Lệ Nguyên Chấn có chút tham lam nuốt ngụm nước miếng, nhịn không được từ trong phù trận phản trọng lực lấy xuống chuỗi vòng tay Trầm Tâm Thạch này, đặt ở lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve, vừa cảm giác xúc cảm ôn nhuận như ngọc, nhẵn nhụi như tơ, vừa ra vẻ giận dữ nói: “Chí bảo như thế, vừa rồi lúc hầu gia còn ở đây, nên kính hiến cho hầu gia, sao bây giờ mới lấy ra? Bạch tư lệnh, ngươi không thành thật!”

“Ai da!”

Bạch lão đại vỗ đùi kêu oan, “Vừa rồi rối loạn, thật sự còn chưa phát hiện chí bảo này mà! Với lại, trong chợ Lam Thiên thiên tài địa bảo hiếm thấy trên đời còn có rất nhiều, ta tự nhiên sớm đã chọn cho hầu gia mấy chục món quà phẩm tướng thật tốt, hoàn mỹ không sứt mẻ. Cái vòng tay Trầm Tâm Thạch này tuy tốt, nhưng bên trên còn có một chút tỳ vết, tặng cho hầu gia quý nhân như vậy, tựa như hơi tỏ ra không ổn.

“Cho nên, ta cân nhắc mời Lệ tướng quân cầm trước thưởng thức một phen, hoặc là kính nhờ Lệ tướng quân giúp ta đi tìm có người giỏi tay nghề có thể tu bổ hay không, dù sao Lệ tướng quân ở bốn đại gia tộc nhân mạch rất sâu, quen biết cực phẩm luyện khí sư khẳng định so với ta càng nhiều hơn, nếu thật có thể sửa được, đến lúc đó lại xem nên xử trí như thế nào, Lệ tướng quân nghĩ như thế nào?”

Lệ Nguyên Chấn đầu tiên là trong lòng vui vẻ, nghe nói cái vòng tay này còn có tỳ vết, không khỏi lại có chút ảo não, nhưng nói đi thì phải nói lại, vòng tay tinh xảo cùng quý giá như vậy, nếu là không tỳ vết, quả thực không phải món quà hắn có thể thừa nhận.

Vừa hoa mắt thần mê nhìn vòng tay, vừa yêu thích không buông tay vuốt ve, Lệ Nguyên Chấn hỏi: “Tỳ vết ở nơi nào, ta sao lại chưa nhìn ra?”

“Một chút tỳ vết rất nhỏ, rất nhỏ, rất nhỏ, thật ra cũng không đáng ngại.”

Nụ cười của Bạch lão đại rạng rỡ tới cực điểm, xoa xoa tay ghé qua, “Đến, ta đến giúp Lệ tướng quân chỉ ra chỗ tỳ vết...”
Bình Luận (0)
Comment