Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2543 - Chương 2499: Trận Chiến Tranh Đoạt Của Hai Thiếu Niên!

Chương 2499: Trận chiến tranh đoạt của hai thiếu niên! Chương 2499: Trận chiến tranh đoạt của hai thiếu niên!Chương 2499: Trận chiến tranh đoạt của hai thiếu niên!

Ở điểm cuối của tầm mắt Quyền Vương, nơi Lưu Ly không nhìn tới, giữa không trung, hai thiếu niên quanh thân ánh lửa lượn lờ đang giương cung bạt kiếm giằng co.

—— Vẫn là Hàn Đặc cùng Lệ Gia Lăng.

Vẻ mặt Lệ Gia Lăng giấu ở trong bộ lông màu vàng, nhưng lông vàng phiêu dật theo gió cũng che lấp không được sự lạnh lùng cùng châm chọc của hắn. Hắn thản nhiên nói: “Hàn Đặc, nếu ngươi tiếp tục dây dưa ta như vậy, thật sự làm người ta hoài nghi, ngươi có phải đã đổi tính, ngay cả nam nhân cũng có hứng thú hay không?”

“Bớt nói nhảm!”

Hàn Đặc đỏ mặt lên, chỉ vào cái mũi Lệ Gia Lăng, kêu lên quái dị, “Tiểu tử lông vàng, thành thật khai ra, ngươi gần đây có phải thường ở bên Lưu Ly, suốt ngày dây dưa cô ấy hay không?”

Lệ Gia Lăng mí mắt cũng không nâng lên, lạnh lùng nói: “Cái đó có liên quan với ngươi sao?”

“Đừng có trốn tránh, chính diện trả lời vấn đề của ta!”

Hàn Đặc nổi giận, “Lưu Ly từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên với ta, ta chưa từng mang cô ấy coi là tiểu sư muội, mà là đối đãi như em gái ruột, ta sẽ tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào thương tổn cô ấy! Ngươi loại đại thiếu gia nhà giàu ăn ngon mặc đẹp này, nhìn qua đã không phải thứ gì tốt, khẳng định là đang lừa gạt cô ấy, đùa bỡn cô ấy, thương tổn cô ấy! Ta tuyệt không cho phép loại chuyện này xảy ra, cho nên, nghe thấy chưa, về sau cách Lưu Ly xa một chút!”

“Ta... Không nghe lầm chứ?”

Lệ Gia Lăng rốt cuộc thoáng nâng lên mí mắt, trong đôi mắt màu vàng tươi phóng ra lại là hào quang cười nhạo vô cùng, “Ngươi gã đại tình thánh hoa tâm này, lại có mặt mũi chỉ trích ta đang lừa gạt cùng đùa bỡn nữ giới? Quản tốt ‘tiểu tỷ tỷ’ của chính ngươi đi, ngươi có tư cách gì quản chuyện ta cùng Lưu Ly?”

“Ta từng đáp ứng cha của Lưu Ly, vô luận xảy ra cái gì, đều nhất định sẽ chiếu cố cô ấy thật tốt!”

Hàn Đặc mặt đỏ tai hồng, có chính nghĩa lời nói cũng nghiêm khắc, “Các ngươi căn bản không phải người cùng một thế giới, ngươi không có khả năng mang đến hạnh phúc cho cô ấy, cho nên, bớt đi trêu chọc cô ấy!”

“Đầu tiên, ta vốn cũng không có gì qua lại với cô ấy, chỉ là mọi người cùng nhau theo Diệu ca tu luyện mà thôi.”

Lệ Gia Lăng nheo mắt, lông vàng sau lưng dựng thẳng lên từng sợi, ở sâu trong đôi mắt bỗng phóng ra hai tia tà ý, cười lạnh nói: “Tiếp theo, ngươi tên cặn bã như vậy, căn bản không có tư cách nói cái gì ‘Bảo hộ cô ấy, mang đến hạnh phúc cho cô ấy’ lời ma quỷ như thế —— Một tháng gần đây, người thật sự thương tổn cô ấy, làm cô ấy đau lòng muốn chết không phải chính là ngươi sao?

“Còn vờ mượn cha cô ấy, lấy cớ bảo hộ cô ấy, ngay cả quyền kết giao bạn bè bình thường của cô ấy cũng muốn can thiệp? Hừ, ngươi căn bản là đang thỏa mãn ham muốn độc chiếm nhàm chán của mình, căn bản là vì nữ hài tử luôn đi theo sau mông mình bị người ta đoạt đi, cho nên mới tức giận mà thôi.

“Ngươi thật đúng là một tên cặn bã, Hàn Đặc, rõ ràng bản thân cũng có nhiều ‘tiểu tỷ tỷ’ như vậy, cả ngày ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, cho tới bây giờ chưa từng để ý cảm nhận của Lưu Ly, cũng chưa từng chăm sóc cuộc sống hằng ngày của cô ấy, càng không để ý dao động nhỏ bé trong lòng cô ấy, kết quả, cô ấy chỉ tìm được một người bạn bình thường như ta, ngẫu nhiên cùng ta dốc lòng kể ra một lần, ngươi liền chịu không nổi, lòng như lửa đốt nhảy ra ngoài?”

Hàn Đặc bị Lệ Gia Lăng nói cho á khẩu, sửng sốt rồi lại ngẩn ra, đề cao giọng, gầm rú: “Bớt nói nhảm, ngươi rốt cuộc có rời khỏi Lưu Ly hay không?”

“Không rời khỏi, lại như thế nào, ngươi là ai chứ, có tư cách quản chuyện ta cùng Lưu Ly sao?”

Tà ý đáy mắt Lệ Gia Lăng càng lúc càng thịnh, “Đừng nói ta và cô ấy chỉ là bạn bè bình thường, căn bản không tồn tại vấn đề ‘rời khỏi hay không’, cho dù ta thật sự ở bên cô ấy, lại có liên quan gì tới ngươi?”

“A!”

Hàn Đặc trừng mắt, tay chân vung vẩy nói: “Lòng dạ lang sói của ngươi rốt cuộc lộ rõ, ngụy trang ‘bạn bình thường’ rốt cuộc hoàn toàn xé rách, rốt cuộc thừa nhận ngươi đối với Lưu Ly vẫn là có ý muốn không an phận nha. Không được, ta sẽ tuyệt không để ngươi công tử nhà giàu như vậy làm bẩn Lưu Ly!”

Lệ Gia Lăng nghiêng đầu suy nghĩ: “...‘Làm bẩn’ tựa như ngươi làm bẩn những tiểu tỷ tỷ kia sao?”

“Đây là hai việc khác nhau!”

Mặt Hàn Đặc đỏ tới mức lỗ mũi cũng sắp phun máu, “Lưu Ly cùng bọn họ là khác nhau!”

“Ta và ngươi cũng là khác nhau, ta là dùng nửa thân trên để tự hỏi vấn đề, mà không giống một số khẩu pháo tự hành nào đó gặp lỗ là chui, ồ, nói sai, là pháo bắn nhanh tự hành.”

Lệ Gia Lăng nói từng chữ một: “Cho nên, yên tâm đi, cho dù ta thật sự ở bên Lưu Ly, cũng nhất định sẽ khiến cô ấy trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất, khoái lạc nhất, vui vẻ nhất khắp thiên hạ.”

“Ngươi —— “

Hàn Đặc vừa nghĩ đến hình ảnh Lưu Ly ở bên nam nhân khác, giống như lập tức bị tia sét đánh trúng, trong đầu có phong ấn thần bí nào đó mở khóa, Lưu Ly lập tức từ trong gông xiềng “em gái ruột” giãy thoát ra.

Sắc mặt hắn lập tức trắng bệch, thật sự không thể tiếp nhận trường hợp như vậy, nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt giọng nói đều dữ tợn, “Các ngươi không thể ở bên nhau, tuyệt đối không thể, ngươi không thể mang đến hạnh phúc cho Lưu Ly. Lệ Gia Lăng, ta có thể nhìn thấu ngươi, ta có thể nhìn thấu ngươi thật sự trong xương cốt, ngươi là một tên lãnh khốc vô tình, căn bản không để ý tư tình nhi nữ, ngươi theo đuổi là... Một loại khác cao hơn, sâu hơn, lớn hơn, vì thứ này ngươi có thể bỏ qua tất cả, bao gồm toàn bộ nữ nhân!”

“Vẫn là câu nói kia, ngươi không quản được đâu.”

Lệ Gia Lăng mỉm cười, sự lạnh lùng tàn khốc ở sâu trong xương tủy di truyền từ Lệ Linh Hải dần dần nở rộ ra, thật sự giống một con mèo to lớn, dùng ánh mắt trêu tức nhìn con chuột, nói không nhanh không chậm: “Biết không, ta vốn chỉ muốn làm bạn bình thường với Lưu Ly, nhưng bây giờ ta thay đổi chủ ý —— ngẫm lại Lưu Ly nữ hài tử đáng yêu như vậy, thân thế thật đúng là rất bi thảm nha, sinh ra ở Nghiệt Thổ nơi đáng sợ như vậy không nói, còn có ngươi một tên cặn bã đã điên cuồng lại ngu xuẩn như vậy làm đại ca ca thanh mai trúc mã, chậc chậc chậc chậc, ngươi có phải chuẩn bị khóa chặt cô ấy cả đời, không cho cô ấy tiếp xúc bất cứ nam giới nào cùng trang lứa hay không?

“Cuộc đời như vậy, không khỏi quá bi ai, xem ra tiểu cô nương đói khát không chỗ dựa, nhận hết tra tấn này đang cần một vương tử tóc vàng anh tuấn tiêu sái lại ôn nhu thiện lương còn biết nghĩ cho người khác đến cứu vớt cô ấy, mang cô ấy thoát ly bể khổ!”

Hàn Đặc trợn mắt há hốc mồm hồi lâu, nói: “Cái gì... vương tử tóc vàng, sẽ không là đang nói chính ngươi chứ?”

“Không sai.”

Lệ Gia Lăng hất mái tóc vàng tuấn tú phiêu dật, “Ta sẽ trở thành chúa cứu thế của Lưu Ly, có vấn đề gì?”

“Đương nhiên là có vấn đề!”

Hàn Đặc kêu oai oái, “Ngươi tên tự kỷ cuồng này, còn ‘chúa cứu thế’, ta nhổ vào, thì ra ngươi so với ta còn bành trướng hơn, ngươi đồ tâm lý biến thái!”

“Hừ, tùy ngươi nói như thế nào, dù sao Lưu Ly ta là cứu chắc rồi, cô ấy nên rời khỏi không phải ta, mà là ngươi, cô ấy nên rời xa xa ngươi gã đại ca ca tồi tệ này, càng xa thì càng hạnh phúc!”

Lệ Gia Lăng nhếch khóe miệng, “Tóm lại, ta sẽ không để cho Lưu Ly trở lại loại cuộc sống bị ngươi nắm giữ, một mảng hắc ám đó trong quá khứ, trước kia cô ấy chưa được chọn, nhưng bây giờ đã có ta, ta chính là chúa cứu thế của cô ấy, ta chính là ánh sáng hy vọng của cô ấy, ta chính là hằng tinh cùng thủ đô của cô ấy! Nơi này đã không còn việc của ngươi, Hàn Đặc, cút sang bên đi, đi tìm ‘tiểu tỷ tỷ’ của ngươi chơi đi!”

“Khốn kiếp!”

Hồ quang trên cánh tay sắt thép của Hàn Đặc càng lúc càng lóng lánh, vận tốc quay cũng càng lúc càng nhanh, thiếu niên Nghiệt Thổ gầm nhẹ: “Đây là ngươi ép ta, ngươi đã như thế nào cũng nói không thông, vậy để cho chúng ta dùng phương thức trực tiếp nhất, để quyết định quyền sở hữu Lưu Ly đi!”

“Ngươi đây là đang...”

Ánh mắt Lệ Gia Lăng thâm trầm, “Tự tìm đường chết nha!”

“A!”

Hàn Đặc điên cuồng hét lên một tiếng, hóa thành một luồng hào quang, lao về phía Lệ Gia Lăng.

Đương nhiên, một phút mười giây sau, liền lấy tốc độ gấp ba lại theo đường cũ bay ra ngoài, biến thành mặt mũi bầm dập, giống cái đầu heo.

“Mặc dù dứt bỏ chúng ta quá khứ một trời một đất trên thực lực...”

Lệ Gia Lăng đặt tay phải sau lưng, chỉ dùng một cánh tay trái đã đánh bay Hàn Đặc, không mặn không nhạt nói: “Chỉ nói một tháng tới chợ Lam Thiên, lúc ta mỗi ngày khắc khổ tu luyện, ngươi lại chơi với tiểu các tỷ tỷ rất vui vẻ. Hàn Đặc, ngươi đấu với ta như thế nào?”

Hàn Đặc bị Lệ Gia Lăng kích thích, giữa con mắt hầu như sắp bắn ra máu tươi, kêu một tiếng quái dị, lần thứ hai xông lên, đương nhiên cũng không chút hồi hộp lần thứ hai bị đánh trở về.

Lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm... Lần thứ mười, vẫn như thế.

Mười hiệp qua đi, Hàn Đặc đã thương tích đầy mình, như là một quả bóng bơm căng, hoàn toàn không còn hình người.

Chỉ còn lại hào quang trong con mắt bị chèn ép lại với nhau nở rộ ra, vẫn quật cường như lúc ban đầu!

“Ta chơi đủ rồi.”

Lệ Gia Lăng ngáp một cái nói: “Đến một trăm hiệp nữa cũng tương tự, cần gì tự rước lấy nhục như vậy, ngươi ta đều biết rõ trong lòng, ngươi tuyệt đối không phải đối thủ của ta.”

“Không sai, ta bây giờ... Quả thực không phải đối thủ của ngươi!”

Trên khuôn mặt xanh tím của Hàn Đặc dính màu máu dày đặc, hắn xấu hổ đến tột đỉnh, hận không thể ở trong không khí xé rách một khe hở để chui vào, nhưng lại nghẹn một hơi, cứng rắn chắn ở trước mặt Lệ Gia Lăng, chỉ vào tiểu sư tử kêu lên, “Nhưng, ngươi nghe rõ cho ta, đừng coi thường thiếu niên nghèo! Có bản lãnh, thì cho ta mười năm thời gian, ta nhất định sẽ tu luyện cường đại đến mức ngươi không thể tưởng tượng, sau đó trở về, đánh nổ đầu của ngươi! Có dám hay không, chúng ta định ra ‘ước hẹn mười năm’, mười năm sau, lại đến so đấu!

Lệ Gia Lăng trợn mắt há hốc mồm, giống như là bị uy phong ngập trời Hàn Đặc bỗng nhiên bùng nổ kinh sợ thật sâu, sau đó...

“Bá!”

Lệ Gia Lăng xòe năm ngón tay, linh năng tuôn ra, thần thông cách không khóa hầu vận chuyển tới cực hạn, bóp chặt cổ Hàn Đặc, hút hắn đến trước mặt.

“Xin lỗi, thì ra ta vẫn luôn hiểu lầm ngươi, Hàn Đặc.”

Lệ Gia Lăng nghiêm túc nói: “Vốn ta vẫn luôn cho rằng ngươi rất bành trướng, rất kiêu ngạo, rất ngang ngược, thẳng đến giờ phút này ta mới biết được, thì ra ngươi không phải, ngươi chỉ là đơn thuần ngu ngốc mà thôi —— Thử hỏi, ta bây giờ đã có ưu thế lớn như vậy, vì sao phải định ra với ngươi cái quỷ gì ‘cái hẹn mười năm’, cho ngươi mười năm thời gian đi dốc lòng tu luyện, sau đó trở về đánh nổ đầu của ta? Ta có bệnh à!”

“Ặc, ặc—— “

Hàn Đặc liều mạng giãy dụa, vạn phần tủi thân và uất ức, “Ngươi sao lại như vậy, ngươi còn giảng đạo nghĩa giang hồ hay không?”

“Ta là em trai của Lý Diệu.”

Lệ Gia Lăng hỏi ngược lại, “Ngươi nói ta sẽ nói cái gì đạo nghĩa giang hồ hay không?”

“... Vậy thì giết ta đi!”

Hàn Đặc vừa tức vừa vội, lại xấu hổ đến tột đỉnh, nhưng sự quật cường trong xương cốt lại như thế nào cũng không xóa đi được, “Dù sao dân Nghiệt Thổ chúng ta từ nhỏ chính là món đồ chơi bị các ngươi đám công tử nhà giàu này giết chóc, có bản lãnh ngươi cứ giết ta, nhưng ta tuyệt không khuất phục, quyết không đầu hàng!”

“Ta nhịn ngươi rất lâu rồi, Hàn Đặc.”

Lệ Gia Lăng nheo mắt lại thật hẹp, như là hai lưỡi dao màu vàng, “Thực cho rằng ta không dám giết ngươi sao?”

“Vậy thì làm đi!”

Cái trán Hàn Đặc nổi gân xanh, “Sĩ có thể giết, không thể nhục, tu chân không sợ chết, sợ chết không tu chân, dân Nghiệt Thổ chúng ta sống chẳng khác nào chết, cho nên chúng ta tuyệt không sợ chết, làm đi!”

“Ngươi —— “

Lệ Gia Lăng bị tên vô lại này làm cho thực sự có chút tiến thối lưỡng nan.

Đúng lúc này, sau lưng hai người vang lên tiếng xé gió chói tai, đó là tiếng cơn bão đạn mãnh liệt ập tới!
Bình Luận (0)
Comment