Chương 2500: Chính là bất công như vậy
Chương 2500: Chính là bất công như vậyChương 2500: Chính là bất công như vậy
Con ngươi của Lệ Gia Lăng cùng Hàn Đặc đồng thời co rút lại, căn bản không kịp né tránh đã bị bắn cho người ngã ngựa đổ, thật không dễ gì luống cuống tay chân tránh thoát cơn bão đạn xâm nhập, một luồng hào quang màu bạc so với viên đạn còn nhanh hơn gấp mười lại từ trên trời giáng xuống, mang hai gã thiếu niên đều hung hăng húc ngã xuống đất.
“Ai da!”
Lệ Gia Lăng cùng Hàn Đặc đồng thời phát ra tiếng kinh hô, ngã tới mức mặt mũi bầm dập, chổng vó.
Hào quang màu bạc hội tụ thành một con rối chiến đấu cao lớn uy vũ, tạo hình tao nhã, lập lòe ánh bạc, chậm rãi đáp xuống giữa hai gã thiếu niên, dang hai cánh tay, hai bàn tay phân biệt ngưng tụ hai luồng điện màu bạc, ngăn trở hai gã thiếu niên chiến đấu.
“Đủ rồi.”
Trong con rối màu bạc truyền đến thanh âm Quyền Vương cực độ bình tĩnh, không thông nhân tính, hắn mang camera theo đường ray trên cái đầu sắt thép trượt hướng Lệ Gia Lăng một lần, “Xin lỗi, vô luận Hàn Đặc khiến người ta chán ghét cỡ nào, nhưng ta và Lý Diệu từng có hiệp nghị, ta phải bảo vệ hắn an toàn, không thể để bất luận kẻ nào uy hiếp sinh mệnh của hắn.”
“Ai muốn lãng phí thời gian, uy hiếp sinh mệnh của kẻ thối nát này?”
Lệ Gia Lăng lau đi khóe vết máu miệng, liếc Quyền Vương đôi lần rồi nói: “Là hắn bám mãi lấy ta không thôi, ta lười để ý tới hắn, Quyền Vương đại nhân đã đến đây, vậy giao hắn cho ngài là được, nhưng cũng xin khuyên ngài quản giáo hắn cho tốt, nếu không, cho dù ta không lấy mạng của hắn, sớm hay muộn hắn cũng sẽ chơi mất cái mạng nhỏ của mình.”
Lệ Gia Lăng nói xong, đầu cũng không quay lại, xoay người bước đi.
“Này này này, tiểu tử lông vàng —— “
Hàn Đặc tức quá, đang muốn đuổi theo, lại bị Quyền Vương ra tay như tia chớp, túm chặt lấy gáy, xách hắn về, hung hăng ném xuống đất.
“Ngươi cũng đủ rồi.”
Quyền Vương nói, “Ngươi căn bản không phải đối thủ của Lệ Gia Lăng, đuổi theo sẽ chỉ làm bản thân tiếp tục ở trong uy hiếp tính mạng không cần thiết, ta sẽ không để bất luận kẻ nào làm như vậy —— bao gồm chính ngươi ở bên trong.”
“Vậy ngài giúp ta cùng nhau đánh hắn đi!”
Hàn Đặc lăn lông lốc đứng dậy, thật sự là con gián như thế nào cũng đánh không chết, hướng bóng lưng Lệ Gia Lăng dần dần đi xa nhổ ngụm nước bọt, “Quyền Vương đại nhân, mọi người đều là xuất thân Nghiệt Thổ, ngài là tuyệt đối đứng về phía ta chứ?”
“Đúng, ta là đứng về phía ngươi.”
Quyền Vương nói, “Nhưng chỉ cực hạn bảo vệ sinh mệnh ngươi an toàn, không bao gồm giúp ngươi chủ động gây chuyện thị phi, hơn nữa ta cảm thấy Lệ Gia Lăng nói rất có đạo lý, ngươi gần đây quả thực quá ngông cuồng, quá kiêu ngạo, hoặc là nói bị dòng nước xiết biến hóa mãnh liệt làm váng đầu óc, vô luận tư duy hay là tâm lý, đều ở trạng thái cực không ổn định.
“Loại trạng thái ngang ngược sinh sự từ việc không đâu này, sẽ tăng lên rất nhiều xác suất gặp nguy hiểm của ngươi, cũng sẽ gia tăng rất nhiều độ khó bảo vệ ngươi của ta, cho nên, ta đề nghị ngươi tốt nhất cũng có thể hơi thay đổi một chút tính cách cùng cách sống.”
“Ta sinh sự từ việc không đâu, ngang ngược?”
Hàn Đặc mở to hai mắt nhìn, dùng ánh mắt không dám tin nhìn Quyền Vương, “Quyền Vương đại nhân, ngay cả ngài cũng cho rằng là lỗi của ta, là ta quá ngông cuồng, là ta khiến người khác chán ghét sao?”
Quyền Vương suy tư một lát, nói: “Ta không thích tiến hành bình phán đạo đức đối với nhân loại, hành vi của ngươi cũng không có chút quan hệ với ta, nhưng từ góc độ bảo hộ sinh mệnh ngươi an toàn để đối đãi, ngươi gần đây biểu hiện quả thực rất kiêu ngạo, rất khiến người ta chán ghét, ta biết đã có không ít người đang âm thầm chuẩn bị liên thủ đánh ngươi một trận, ngươi nếu không thay đổi, thật sự giống Lệ Gia Lăng nói, chơi mất cái mạng nhỏ của mình cũng không kỳ quái.”
“Ngay cả Quyền Vương đại nhân cũn đứng về phía tiểu tử lông vàng, gã công tử nhà giàu ăn ngon mặc đẹp đó?”
Hàn Đặc “Thịch thịch thịch” lui ba bước, quả thực không thể tin được lỗ tai của mình, trên khuôn mặt sưng vù tới cực điểm gian nan hiển lộ ra vẻ mặt tựa cười mà không cười, giống như khóc mà không phải khóc, nghiến răng thật lâu, rốt cuộc bùng nổ, “Phải, ta là ngông cuồng, ta là kiêu ngạo, ta là ngang ngược, vậy lại như thế nào!
“Từ khi sinh ra ở Nghiệt Thổ đến bây giờ, ta trước sau đều là một con gián nho nhỏ, mặc kệ mạng cứng bao nhiêu, còn không phải bị cường giả giẫm một phát là chết?
“Ta từ nhỏ đến lớn đã sinh sống trong loại hoàn cảnh thấp thỏm lo âu, sống chết trong nháy mắt này, mỗi một giây đều phải vì giây tiếp theo sinh tồn mà giãy dụa, chưa từng có ai cho ta cơ hội kiêu ngạo, cơ hội ngông cuồng!
“Chỉ có đến nơi đây, chỉ có đoạn thời gian ngắn ngủi này đến Đại Bạch tinh đạo đoàn cùng chợ Lam Thiên, ta thật không dễ gì mới có thể kiêu ngạo một chút nho nhỏ —— Ta không giống ngươi, Quyền Vương đại nhân, ngươi là đại nhân vật, ngươi, Diệu lão còn có Bạch lão đại, các ngươi hết thảy đều là đại nhân vật uy phong lẫm liệt, mạnh mẽ vô cùng, các ngươi muốn kiêu ngạo, lúc nào cũng có thể kiêu ngạo, hôm nay không kiêu ngạo, ngày mai cũng có thể.
“Nhưng ta chỉ là một tiểu nhân vật, một tiểu nhân vật thấp hèn nhất, hôm nay không kiêu ngạo, nói không chừng ngày mai ta sẽ chết, sẽ bị người ta đánh chết ở trong chân không vũ trụ, ngay cả tro xương cũng không thể lưu lại một chút nào!
“Ta vì sao không hung hăng đi khoái hoạt, hung hăng đi kiêu ngạo? Ai biết ngày mai của ta rốt cuộc ở nơi nào, ai biết!”
Hàn Đặc như điên, hoa chân múa tay, vừa tru lên vừa khóc, đến cuối cùng, không gào nổi nữa, nước mắt kích động lại vẫn chảy giàn giụa ở trên khuôn mặt sưng vù.
“Ta rất sợ, ta rất sợ mình cái gì cũng chưa làm, đã lặng lẽ chất mất như vậy, như là nhiều người như vậy ở Nghiệt Thổ cùng trong tinh hải! Ta không sợ chết, ta chỉ là muốn cho càng nhiều người hơn nhớ tới ta, nhớ được tên Hàn Đặc ta...”
Thiếu niên Nghiệt Thổ rúc cái đầu thật sâu vào giữa hai tay cùng hai chân, bả vai run rẩy một trận, rốt cuộc phát ra thanh âm rầu rĩ, “Quyền Vương đại nhân, non nửa năm qua, biểu hiện của ta có phải thật sự rất nát hay không?”
Quyền Vương: “Đúng.”
Hàn Đặc: “Ta có phải thật sự làm rất nhiều người đều thất vọng hay không?”
Quyền Vương: “Đúng.”
Hàn Đặc: “Ta có phải thật sự không thể so với Lệ Gia Lăng hay không, ngay cả một ngón tay của gã tự kỷ cuồng lông vàng này cũng không bằng?”
Quyền Vương: “Từ các mặt mà nói, đúng.”
Hàn Đặc: “Này này này, Quyền Vương đại nhân, không cần phải trực tiếp như vậy chứ, ngươi không thể nói đôi câu dễ nghe, an ủi một phen tâm linh tổn thương của ta sao?”
Quyền Vương: “Tuy ngươi gần đây biểu hiện là rất nát, hoàn toàn kém Lệ Gia Lăng, cũng may còn có thể cứu. Nói tới, ta có lẽ đã phạm một sai lầm, không nên dễ dàng phó thác ngươi cho Bạch lão đại —— hắn là một quan chỉ huy hạm đội ưu tú cùng siêu nhất lưu tinh đạo, lại không phải đạo sư cuộc đời đủ tư cách gì. Kế tiếp, ta sẽ cùng Bạch lão đại xâm nhập câu thông, thay đổi phương thức bồi dưỡng đối với ngươi.”
Hàn Đặc vui mừng quá đỗi, lại ngẩng cái đầu heo, trong mắt phóng ra hy vọng: “Vậy…vậy chỉ cần ta từ giờ khắc này trở đi thay da đổi thịt, một lần nữa làm người, liền có hi vọng ở trong mười năm thần công đại thành, hung hăng đánh tên tự kỷ cuồng lông vang fkia một trận, phải không?”
Quyền Vương: “Ặc... Hy vọng khẳng định có, nhưng ngươi thật sự phải nghiêm khắc yêu cầu bản thân, tiến hành tu luyện điên cuồng nhất. Mặt khác, về sinh hoạt cá nhân của ngươi, tốt nhất cũng phải có tiết chế.”
“Ai?”
Hàn Đặc không hiểu chút nào, “Cái này lại là có ý tứ gì?”
“Ta tuyệt đối không phải muốn can thiệp sinh hoạt cá nhân của ngươi —— ngươi biết thân phận của ta, ta căn bản không để ý những việc này.”
Quyền Vương thản nhiên nói: “Chỉ là nhắc nhở ngươi, tiết chế một chút, đối với mọi người đều tốt, hơn nữa Lưu Ly cũng sẽ không đau lòng như vậy.”
“Cái gì?”
Hàn Đặc dùng sức ngoáy lỗ tai, “Ta, ta giống như bị tên tự kỷ cuồng lông vàng kia đánh cho có chút ù tai, chưa nghe rõ, Quyền Vương đại nhân cuối cùng nói cái gì... Lưu Ly làm sao vậy?”
“Không có gì.”
Quyền Vương trầm mặc một lát, “Ngươi nghe lầm rồi. Tóm lại, tiết chế sinh hoạt cá nhân, đừng khiến cho cả thành đều biết nữa, hiểu chưa?”
“Ồ.”
Hàn Đặc day mũi, thuận miệng nói: “Ta sẽ cố!”
“... Cố gắng?”
Camera của Quyền Vương lóe lên, lâm vào trầm ngâm, sau một lát, mặt không biểu cảm ghé tới Hàn Đặc.
“Rắc rắc, rắc rắc”, hai cánh tay máy móc phân giải ra, lộ ra các loại khí giới giải phẫu lập lòe ánh sáng lạnh.
Hàn Đặc không rét mà run, từ trong ánh mắt âm lãnh của đối phương đã nhận ra nguy cơ mãnh liệt, sợ tới mức kêu oai oái: “Quyền Vương đại nhân, rốt cuộc làm sao vậy, ngài, ngài hẳn sẽ không là muốn đánh ta chứ? Ngài không thể đánh ta, ngài là phải bảo vệ ta, ngài không thể thương tổn ta!”
“Không sai, ta đương nhiên sẽ không thương tổn ngươi, mà là muốn toàn tâm toàn ý, dốc hết khả năng bảo hộ ngươi.”
Quyền Vương thay đổi một loại âm điệu vô cùng dịu dàng, nói: “Ta phải bảo vệ ngươi không chịu bất cứ công kích uy hiếp nào —— bao gồm virus.”
“Virus?”
Hàn Đặc sửng sốt, “Cái gì, virus gì đó?”
“Đủ loại virus, đặc biệt bởi vì sinh hoạt cá nhân quá mức hỗn loạn mà mang đến nấm, vi khuẩn cùng virus.”
Cánh tay phải của Quyền Vương phân giải, như sợi roi dài quăng ra, dùng sức tụt quần Hàn Đặc, “Xét thấy biểu hiện của ngươi một đoạn thời gian qua, ta phán định nửa thân dưới của ngươi đang ở trong các loại bệnh khuẩn uy hiếp thật lớn, vì an toàn của ngươi, ta muốn giúp ngươi tiến hành tiêu độc toàn diện.”
“Nửa thân dưới, tiêu độc toàn diện?”
Sắc mặt Hàn Đặc trắng bệch, nhìn thấy khí giới tiêu độc tay trái Quyền Vương chậm rãi vươn ra, càng thêm sợ hãi, thét to, “Cây kim thép vừa to vừa dài đó lại là làm gì, quá khoa trương rồi nhỉ!”
“Là dùng để tiến hành tiêu độc vách trong.”
Quyền Vương cố định Hàn Đặc chặt chẽ ở trên mặt đất, thành hình chữ “Thái (太) ”, giải thích nói: “Nếu ngươi muốn tiến hành tiêu độc đối một cái ống nước, vỏ ngoài chỉ là thứ yếu, vách trong mới là trọng điểm, đúng không?”
“A!”
Hàn Đặc đang muốn trả lời, lại đã đau tới mức nói không ra lời, chỉ là dưới nước mắt giàn giụa kêu lên thảm thiết, “A a a a a a a a a a a a a a!”
Hắn kêu thảm thiết khoảng ba phút đồng hồ, biến thành một con tôm nấu chín, Quyền Vương mới dừng động tác.
“Tốt rồi, ống nước nhỏ của ngươi đã không dính một hạt bụi nào nữa, sáng bóng như mới, tạm thời sẽ không gặp bất cứ virus cùng vi khuẩn nào uy hiếp nữa.”
Quyền Vương nói, “Nhưng, nếu ngươi tiếp tục ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, vẫn có xác suất thật lớn bị virus cùng vi khuẩn lại lần nữa xâm nhập, cho nên kế tiếp, ta sẽ căn cứ cách sống của ngươi, phán đoán ngươi còn cần tiếp nhận trị liệu có tính dự phòng mới hay không —— từ trong ra ngoài, toàn diện tiêu độc.”
“Ta sai rồi.”
Hàn Đặc thở mong manh, ôm bụng nhỏ không ngừng co giật, “Ta thật sự biết sai rồi, ca!”
“Tốt lắm.”
Quyền Vương gật đầu, bỗng nhiên thay đổi cái đề tài thiên mã hành không, “Đúng rồi, có biết Lưu Ly thích ăn nhất cái gì hay không?”
“A?”
Vấn đề cổ quái, làm Hàn Đặc trong lúc nhất thời quên nửa thân dưới đau đớn như sao băng va phải vẫn thạch, “Tình huống gì vậy?”
“Ta không phải hỏi khẩu vị bình thường của cô ấy, là hỏi có thức ăn nào có thể khiến cô ấy ăn một lần liền cảm thấy kinh hỉ, giống như là...”
Quyền Vương tìm tòi kho số liệu, “Giống như là trên sách nói, có thể từ trong lòng dâng lên mặt trời, thái dương hoặc như là ô che nở rộ, trên mặt ô còn có hoa tươi nở rộ loại kinh hỉ đó?”
Tóc gáy của Hàn Đặc cũng sắp run rẩy rơi xuống rồi: “Cái này, cái này là phương thức hình dung gì vậy, Quyền Vương đại nhân, ngài... Dính virus máy tính sao?”
“Không phải, ta chỉ là hy vọng cho Lưu Ly một niềm vui bất ngờ, có thể khiến cô ấy bảo trì trạng thái làm việc hoàn mỹ nhất, mài giũa cơ thể của ta thật tốt.”
Quyền Vương nhìn chằm chằm Hàn Đặc, “Có hay không —— tốt nhất là giấu ở sâu trong ký ức của cô ấy, ngay cả chính cô ấy cũng quên mất - loại hương vị đó.”
Ánh mắt không chút nhân tính, khiến Hàn Đặc lạnh toát run cả người, ôm bụng nhỏ chặt hơn nữa, lắp bắp nói: “... Có, Lưu Ly thích ăn nhất mẹ cô ấy làm mỳ trứng lòng đào, nhưng cần bỏ hai quả trứng lòng đào, một quả bày ở bên trên, một quả nhét thật sâu ở dưới cùng.
“Trứng gà là nguyên liệu nấu ăn quý giá nhất trên Nghiệt Thổ, bởi vì thả dù không tiện, rất dễ vỡ, cho nên chỉ có lúc Lưu Ly sinh nhật, mẹ cô ấy mới có thể làm cho cô ấy ăn, quả trứng lòng đào chôn ở bên dưới, chính là ‘niềm vui bất ngờ’, mỗi lần Lưu Ly đều ăn rất vui vẻ.
“Nhưng, từ sau khi mẹ cô ấy qua đời, thì không có ai làm cho cô ấy nữa, cho dù làm, nhiều nhất thả một quả trứng lòng đào ở bên trên, nào có quả thứ hai ở phía dưới xa xỉ như vậy?”
“Hiểu rồi.”
Quyền Vương như có chút nghĩ ngợi, đứng dậy đi luôn, “Ta đi đây, ngươi bị thương không nhẹ, mau tự mình đi phòng chữa bệnh kiếm chút thuốc để bôi.”
“Ta nào còn đi được nổi?”
Hàn Đặc khóc không ra nước mắt, run giọng nói: “Quyền Vương đại nhân, ca, ngài không thể cõng ta đi sao?”
“Không thể.”
Quyền Vương lạnh lùng từ chối, “Ta phải chạy về làm mỳ trứng lòng đào cho Lưu Ly, trị liệu tâm linh bị thương của cô ấy ——Cô ấy bị thương rất nặng, về phần chút vết thương đó của ngươi còn chưa chết được, ta đã quét, chung quanh không tồn tại bất cứ uy hiếp trí mạng nào, ngươi hoàn toàn có thể tự mình từng bước một chậm rãi di chuyển đến phòng chữa bệnh.”
“Nấu mỳ... Vết thương nhỏ... Không chết được...”
Hàn Đặc gian nan cúi đầu, nhìn thân thể mình đầy thương tích, sưng bầm xanh đỏ của mình, bi phẫn muốn chết, “Quyền Vương đại nhân, Diệu lão là mang ta và Lưu Ly cùng nhau phó thác cho ngài, muốn ngài thủ hộ chúng ta, cái này chênh lệch cũng quá lớn rồi nhỉ! Ngài không phải bất công như vậy chứ?”
Quyền Vương đã đi ra ngoài hai bước, nghe được lời này, lại quay lại, ngồi xổm trước mặt Hàn Đặc, đoan đoan chính chính gật đầu một cái.
“Đúng.”
Quyền Vương nghiêm túc nói: “Ta chính là bất công như vậy.”