Chương 2507: Bọn linh cẩu
Chương 2507: Bọn linh cẩuChương 2507: Bọn linh cẩu
Vì thế, ở từng đêm bị ác mộng quanh quẩn cùng ban ngày ngẩn ngơ thẫn thờ, Hoắc Đông Linh cũng dần dần giống với ba ba của cô, cùng với toàn bộ thuyền viên trên tàu Gấu Nhỏ, bắt đầu chán ghét khoảng vũ trụ vĩnh viễn không có điểm cuối bên ngoài, chán ghét đơn nguyên pháp bảo trên tàu động cái là vang loạn “xẹt xẹt” toát ra chân khí các loại màu sắc, chán ghét tư vị đầu đau muốn nứt, làm người ta buồn nôn sau mỗi lần bước nhảy khoảng cách ngắn.
Đương nhiên, cô ghét nhất vẫn là những hành khách kia, đặc biệt đám lính đánh thuê mắt lộ hung quang, cao ngạo ngang ngược, động tay đông chân trong hành khách.
Tàu Gấu Nhỏ là một con tàu hàng, hành khách không phải bọn họ từ quê nhà mang đến, mà là ở cảng ven đường tiếp tế tiếp viện nhiên liệu cùng vật tư lục tục đi lên.
Chỉ cần hành khách có thể trả đủ tiền bước nhảy tinh hải, tàu hàng bình thường sẽ không từ chối lên tàu của bọn họ đoạn đường, huống chi tuyệt đại đa số hành khách đều mang theo đao kiếm, hung thần ác sát, tự xưng tu tiên đại gia Luyện Khí kỳ hoặc là Trúc Cơ kỳ —— Hoắc Đông Linh dân đen như vậy, là vô luận như thế nào cũng không dám từ chối bọn họ.
Ở thời điểm rối loạn, chiến hỏa tán loạn như vậy, hành khách còn dám ngồi tàu thuận gió đi chợ lớn Thất Hải tổng bộ Vạn Giới Thương Minh, nghĩ chút thôi cũng biết sẽ không là thiện nam tín nữ gì.
Nếu không phải phạm nhân bỏ trốn phạm vào tội chết, thì là kẻ phá sản ở vào bước đường cùng, hoặc là sát thủ, thích khách, lính đánh thuê thậm chí tinh đạo mất đi tổ chức liếm máu trên lưỡi đao, thậm chí là gián điệp trung với bốn đại tuyển đế hầu gia tộc, tam giáo cửu lưu, sài lang hổ báo, không gì mà không bao quát.
Trong đó, đám lính đánh thuê liếm máu trên lưỡi đao, lấy mạng đổi tiền này ghét nhất.
Ngay cả chiến hạm của mình cũng không còn, bất đắc chí đến mức phải ngồi tàu Gấu Nhỏ tàu buôn dân dụng như vậy ra ngoài, có thể thấy được đám lính đánh thuê này lăn lộn cũng không xuất sắc.
Nhưng việc này cũng không gây trở ngại bọn họ lớn tiếng cười to, cao hứng bàn luận những chuyện trên giang hồ, động cái là rút ra kiếm lưỡi cưa và chiến đao chấn động, ở bên hông của nhau vang đinh đương, thậm chí nhìn chằm chằm Hoắc Đông Linh, không chút che giấu sự nóng rực đáng ghê tởm ở sâu trong ánh mắt.
Đám lính đánh thuê tầng dưới chót này, giống như là đại tinh tinh chưa cạo sạch lông—— Còn là loại đang ở giai đoạn động dục.
Hoắc Đông Linh chỉ cần ngửi thấy mùi thối hoắc trên người bọn họ, là đã muốn nôn.
Nhưng cô lại không thể không chịu đựng ghê tởm, cùng một đồng bạn đến từ quê nhà đưa cơm cho những hành khách này.
Tàu Gấu Nhỏ là tàu hàng, tự nhiên không có nhân viên phục vụ chuyên môn, mặc dù con gái chủ tàu kiêm hạm trưởng, cũng không có chút đặc quyền, có thể không làm việc này.
Quả nhiên, đẩy cửa khoang tàu ra, lao đầu vào trong khoang chướng khí mù mịt, đã nghe thấy tiếng cười to ra vẻ hào sảng của đám tinh tinh đó.
Tàu Gấu Nhỏ không có khoang tàu chuyên môn, lại ở trong khoang chứa hàng dọn dẹp ra một không gian không nhỏ an trí hành khách. Hành khách khác đều cuộn mình ở trong góc trầm mặc không nói, đều tự cân nhắc tâm sự, chỉ có đám lính đánh thuê này chiếm đầy trung ương khoang chứa hàng, múa đao nghịch thương, khoe chiến công, tán gẫu tới mức mặt mày hớn hở, bừng bừng hứng thú.
“... Cổ to như vậy, một cái cây nhỏ như vậy, ‘Xoẹt’ một đao hạ xuống, cắt thành hai đoạn ngay tại chỗ, đầu rơi xuống đất, còn có thể nói chuyện, chớp mắt nói —— thì ra là ngươi, Phích Lịch Thiểm Điện Đao!”
Một gã lính đánh thuê miệng thiếu hai cái răng cửa, khiêng thanh đao lưỡi rộng như rìu chiến vỗ đùi cười điên cuồng, “Không phải chính là lão tử sao? Nếu không phải Phích Lịch Thiểm Điện Đao của lão tử, nào có nhanh như vậy? Ha ha, ha ha ha ha!”
“Lão tử lần đó cũng tương tự, gặp kẻ không có mắt, thế nào cũng muốn tranh một con đàn bà, kết quả ‘Thập Tự Truy Hồn Kiếm’ của lão tử vừa mới rút ra đã sợ, nhấc chân bỏ chạy!”
Một gã lính đánh thuê khác bộ dạng vừa cao vừa gầy, làn da trắng như tuyết cười quái dị nói: “Chạy? ‘Thập Tự Truy Hồn Kiếm’ đã ra khỏi vỏ, chạy lại có tác dụng gì? Còn không phải chạy ra mười mấy hai mươi mét có thừa, đã bị ta chém đứt hai chân! Nhưng ta thật ra không lấy mạng chó của hắn, vì người đàn bà, không đáng! Bảng giá ta giết người, ít nhất ba ngàn tinh tệ một tên, còn không thu tinh của đế quốc tệ, không thu!”
“Gần đây tinh vực Phi Hạc có cái thực hỏa dong binh đoàn kêu ‘Huyết vũ minh’ nghe qua không, vừa mới đầu nhập vào bốn đại gia tộc, liền giúp bọn hắn liên tiếp đánh mấy tràng thắng trận, ăn luôn Vạn Giới Thương Minh vài chi thương đội, toàn bộ hàng hóa hết thảy bị huyết vũ minh cướp đi, thực mẹ nó phát tài phát về nhà, móng tay phùng dặm đều phải lưu du!”
Tên lính đánh thuê đầu tiên, gã “Phích Lịch Thiểm Điện Đao” thiếu răng cửa kia bĩu môi nói: “Phó đoàn trưởng của bọn họ là người quen cũ của ta, mười mấy năm trước luôn theo ta lăn lộn, khi đó là thằng nhóc không chút bắt mắt, không ngờ bây giờ cũng lăn lộn rất khá, nói không chừng vài ngày nữa sẽ tiếp nhận huân chương của bốn đại gia tộc, hê hê, vận khí tốt, thật sự là vận khí tốt!”
“Không sai, gần đây bốn đại gia tộc lại tăng lên bảng giá, chiêu binh mãi mã khắp nơi, bọn lính tôm tướng cua ngày xưa không lăn lộn được tốt lắm, bây giờ đều đang phát tài rồi. Nói tới, cái này thật sự là năm tháng rực rỡ nhất của lính đánh thuê chúng ta, thực sự nên hảo hảo cảm tạ niên đại vĩ đại này!”
Lính đánh thuê làn da trắng bệch, gã “Thập Tự Truy Hồn Kiếm” kia cảm khái một phen, lại đánh giá mọi người cao thấp một phen, cười nói: “Bây giờ không ít huynh đệ đều chạy hướng bốn đại gia tộc bên kia, sao lão huynh ngươi ngược lại chạy hướng chợ lớn Thất Hải thế, coi trọng Vạn Giới Thương Minh có thể thắng như vậy sao?”
“Ta coi trọng mụ nội nó con gấu!”
Phích Lịch Thiểm Điện Đao nhổ một bãi nước bọt vừa vàng vừa đặc, không cho là đúng: “Ta mặc kệ nó ai thắng ai thua, chỉ xem ai trả tiền nhiều! Bảng giá mời chào của bốn đại gia tộc bên kia là đã tăng không ít, nhưng Vạn Giới Thương Minh bên này, bảng giá mời chào một gã Luyện Khí là gấp đôi tháng trước, bảng giá Trúc Cơ là gấp ba, về phần Kết Đan, như vậy tùy tiện ngươi ra giá!
“Tinh tệ vang leng keng, qua tay có thể đổi thành tinh thạch trắng bóng, không cầm thì uổng không cầm, vì sao không lấy? Thật sự hướng gió không đúng, không phải còn có thể ‘khởi nghĩa chiến trường’ sao, phối hợp bốn đại gia tộc nội ứng ngoại hợp, trói lại Kim Ngọc Ngôn thủ lĩnh Vạn Giới Thương Minh, nói không chừng liền một bước lên trời, trèo lên trên đầu bọn ngu ngốc đầu nhập vào bốn đại gia tộc kia!”
“Ta và lão huynh ngươi, thật sự là ‘anh hùng có cùng cái nhìn’ !”
Thập Tự Truy Hồn Kiếm cười chói tai, như là một con rắn độc uốn lượn, “Dù sao, Vạn Giới Thương Minh nếu có phần thắng lớn, chúng ta liền thành thành thật thật cầm tiền của bọn họ, giúp bọn họ đánh trận; Nếu Vạn Giới Thương Minh mắt thấy sắp xong đời, chúng ta liền ‘chiến trường khởi nghĩa’, phối hợp bốn đại gia tộc ở chợ lớn Thất Hải quấy rối; Thật sự không được, dứt khoát nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, thừa dịp chợ lớn Thất Hải tràn đầy hỗn loạn, cướp một con tàu vũ trụ, nghênh ngang mà đi, ai có thể làm gì chúng ta?”
“Hay, hay, hay lắm!”
Đám đông lính đánh thuê cùng nhau vỗ tay hoan nghênh cười to, lộ hết trò hề.
“Nhưng, ‘chiến trường khởi nghĩa’ cũng không phải đơn giản như vậy.”
Thập Tự Truy Hồn Kiếm lại đè thấp giọng, ra vẻ thần bí nói: “Ít nhất cần ở trong bốn đại gia tộc có chỗ dựa, mới tiện khơi thông quan hệ, không đến mức bị người ta một đao làm thịt, trở thành chiến công!”
“Cái này, tự nhiên là có.”
Phích Lịch Thiểm Điện Đao vẻ mặt kiêu căng nói: “Phân hạm đội thứ bảy ‘hạm đội Lưu Vân’ Vân gia có một tham mưu, là truyền nhân trực hệ Vân gia, còn là đường đường nam tước đế quốc, tên là Vân Ngạo, là đại ca của ta, chúng ta trước giờ không đứt liên lạc, có việc có thể tìm hắn, có tình báo gì của Vạn Giới Thương Minh cũng có thể bán cho hắn!”
“Nam tước đế quốc?”
Thập Tự Truy Hồn Kiếm bật cười, “Loại thân phận này, mua bán tình báo, tiêu thụ tang vật các thứ có lẽ có thể, dùng để làm chỗ dựa, không khỏi, hê hê, không khỏi...”
“Hả?”
Phích Lịch Thiểm Điện Đao đầu tiên là mặt lộ vẻ không vui, đảo tròng mắt, lại nặn ra nụ cười, “Nói như vậy, lão huynh ngươi có chỗ dựa lớn hơn nữa?”
“Cái này sao...”
Thập Tự Truy Hồn Kiếm làm bộ làm tịch một phen, cũng có ý muốn thu phục gã lính đánh thuê vừa mới kết bạn không lâu này, liền cũng không thừa nước đục thả câu thêm nữa, cười nói: “Có biết mấy tháng gần đây, bốn đại gia tộc bên này trừ hạm đội tinh nhuệ truyền thống, cường giả nổi bật nhất, biểu hiện kiêu ngạo nhất, hạm đội dưới trướng mãnh liệt nhất là ai hay không?”
“Là ai?”
Đám đông lính đánh thuê đều vểnh tai.
Thập Tự Truy Hồn Kiếm chờ tất cả mọi người đều ghé đầu tới, lúc này mới bất ngờ hét lớn một tiếng, “Chính là Vĩnh Xuân hầu Lệ Vô Tật đó!”
“Một gã hầu gia!”
Đám đông lính đánh thuê quả nhiên bị dọa giật mình.
Một gã hầu gia, tự nhiên so với một gã nam tước cao hơn không biết bao nhiêu nữa.
“Không sai, chính là Vĩnh Xuân hầu lão nhân gia hắn.”
Thập Tự Truy Hồn Kiếm đắc ý nói: “Chẳng lẽ các ngươi đều chưa từng nghe nói sao, Lệ hầu gia đầu tiên là chiêu mộ ba mươi chi tinh đạo đoàn tiếng tăm lừng lẫy, cải biên thành ‘Trung Nghĩa Cứu Quốc quân’, lấy Bạch lão đại đoàn trưởng Đại Bạch tinh đạo đoàn làm tư lệnh.”
“Đại Bạch tinh đạo đoàn?”
Ở trên chuỗi thức ăn của đám bạt mạng tinh hải, những lính đánh thuê tầng dưới chót này nhiều nhất tính là linh cẩu cắn nuốt xác thối, nghe được tên Bạch lão đại loại hung thú này, tự nhiên bắp chân mỗi kẻ đều chuột rút.
“Ừm, ngay cả Bạch lão đại cũng bị Vĩnh Xuân hầu thu phục, còn nội ứng ngoại hợp, diễn một hồi trò hay, nuốt cả chợ Lam Thiên!”
Thập Tự Truy Hồn Kiếm nói: “Bốn đại gia tộc tiến công chiếm đóng đối với chợ bên ngoài Vạn Giới Thương Minh, hầu như đều gặp phải các loại chặn lại cùng ngăn trở, tiến triển cực không thuận lợi, tiến công chiếm đóng mấy khu chợ đều tổn thất thê thảm nặng nề, đánh lâu mà không hạ được.
“Chỉ có chợ Lam Thiên, nói là xảy ra một trận huyết chiến, nhưng cuối cùng rơi vào trong tay Vĩnh Xuân hầu cùng Trung Nghĩa Cứu Quốc quân, chẳng phải là công lao cực lớn?
“Cái này còn chưa tính, nghe nói Vĩnh Xuân hầu và Trung Nghĩa Cứu Quốc quân đánh hạ chợ Lam Thiên không lâu, đúng là lúc người kiệt sức, ngựa hết hơi, hết đạn cạn lương, ‘hạm đội Phi Hồng’ của mấy thế giới ở gần thế mà lại muốn đến chiếm tiện nghi, kiếm nước béo, tranh đoạt chiến công với bọn họ —— kết quả các ngươi đoán như thế nào, một mũi hạm đội Phi Hồng to như vậy, đều bị hạm đội Vĩnh Xuân hầu và Trung Nghĩa Cứu Quốc quân bọc sủi cảo, nuốt chửng!
“Ai cũng không ngờ sức chiến đấu dưới trướng Vĩnh Xuân hầu mạnh mẽ như thế, lão nhân gia hắn được tiện nghi còn khoe mã, trở lại bộ chỉ huy liên quân bốn đại gia tộc giận dữ, cứng rắn tố cáo hạm đội Phi Hồng, mang chỗ dựa của hạm đội Phi Hồng, ‘Bác Hổ hầu’ của Tống gia tố cáo không ra một cái gì cả, thậm chí trước mặt ‘Bác Hổ hầu’ cùng cao tầng bốn đại gia tộc khác nói rõ, hạm đội Phi Hồng ở sau khi đánh một trận với Trung Nghĩa Cứu Quốc quân, bị đánh cho nát bét, hốt hoảng chạy trốn, kết quả chạy trốn tới trong bão vũ trụ toàn quân bị diệt! Còn hỏi ‘Bác Hổ hầu’ muốn hắn thế nào —— Bác Hổ hầu đương nhiên không thể làm gì Vĩnh Xuân hầu, dù sao người thắng là không chịu trừng phạt!
“Vừa cáo trạng vậy, Vĩnh Xuân hầu ở bộ chỉ huy liên quân bốn đại gia tộc quả thực là đoạt hết sự nổi bật, ai cũng biết hắn là một... con hổ điên cực không dễ chọc, ai cũng không dám dễ dàng vào trú đóng chợ Lam Thiên nửa bước.”