Chương 2568: Tống Vũ Thạch cuồng nộ
Chương 2568: Tống Vũ Thạch cuồng nộChương 2568: Tống Vũ Thạch cuồng nộ
“Uy Viễn hầu, hạm đội của ngươi rốt cuộc ở nơi nào, vì sao còn chưa tới gần ta? Cái gì, vẫn bị hạm đội chiến đấu của Vạn Giới Thương Minh gắt gao dây dưa, bước đầu nhắm chừng số lượng chiến hạm chủ lực của đối phương ở hai ngàn chiếc trở lên, ngươi căn bản không thoát được bọn hắn, còn yêu cầu quân đội bạn phụ cận lập tức hướng ngươi tiếp viện? Ngươi, ngươi! Ngươi ——
“Vậy mang số liệu tác chiến thời gian thật trên chiến trường đóng gói hết lại gửi qua đây, một khi xác nhận số lượng cùng cấp số tàu địch, ta lập tức phái viện quân cho ngươi!
“Cái gì, quân địch thực thi quấy nhiễu linh từ mãnh liệt đối với ngươi, mạng của ngươi ở bên bờ vực sụp đổ, số liệu nào cũng không truyền ra được, ngay cả ‘lưới chiến thuật siêu cấp Phi Điện Quang Ma’ cũng không duy trì được, sắp thoát ly chỉ huy, một mình chiến đấu hăng hái? Uy Viễn hầu, Uy Viễn hầu!
“Bành tông chủ, hạm đội của ngươi lại ở nơi nào? Cái gì, sáu giờ trước ngươi đã ở tọa độ 233. 343. 445, tập kết hơn năm trăm tàu vũ trụ, bây giờ vẫn ngưng lại ở nơi đó? Ngươi rốt cuộc đang làm cái gì, vì sao còn chưa tới gần bổn soái? Cái gì, các ngươi vừa mới bị chủ lực Vạn Giới Thương Minh đánh bất ngờ, thương vong thê thảm nặng nề, cần duy tu ngay tại chỗ, dự tính cần bảy mươi hai giờ mới có thể hoàn thành duy tu lâm thời toàn bộ tàu vũ trụ? Khốn kiếp, ngươi nói cho bổn soái, bốn phương tám hướng của ngươi đều là quân đội bạn, chủ lực Vạn Giới Thương Minh rốt cuộc là từ đâu toát ra, chẳng lẽ bọn họ đã nắm giữ kỹ thuật bước nhảy tinh hải khoảng cách siêu ngắn chính xác như thế, lập tức nhảy đến trên đầu của ngươi sao?
“Triệu trưởng lão, mời lập tức dẫn dắt hạm đội của ngươi, tới gần ‘tàu Tuyết Lở’, lặp lại một lần, xem ở trên phần đế quốc, mau dẫn dắt hạm đội của ngươi, tới gần ‘tàu Tuyết Lở’, kề vai chiến đấu với huynh đệ ta đi!”
Cách mỗi năm phút đồng hồ, Vân Tuyết Phong sẽ refresh một lần hạm đội kết nối mới nhất trong lưới chiến thuật, hướng quan chỉ huy lâm thời của những hạm đội này gào rống một trận, bảo bọn họ lập tức tới gần mình, hoặc là sau khi ngưng tụ được số lượng đủ nhiều, trực tiếp đánh vào vòng phòng ngự của chợ lớn Thất Hải.
Chỉ tiếc tuyệt đại đa số quan chỉ huy lâm thời đều lộ ra nét mặt khó xử, đều tỏ vẻ mình lòng có dư mà sức không đủ —— Bọn họ đối với đế quốc, đối với bốn đại gia tộc, bao gồm đối với Vân Tuyết Phong thống soái đương nhiên đều là thành và tận tâm, không sợ sống chết, vấn đề ở chỗ, tàu vũ trụ của bọn họ không phải ở trong quá trình bước nhảy bốn chiều vặn vẹo cùng hư hao nghiêm trọng, chính là vừa nhảy đến đã lọt vào phe phòng ngự đón đầu đánh đau, giờ phút này vẫn gắt gao dây dưa cùng một chỗ với hạm đội săn giết của Vạn Giới Thương Minh, như thế nào cũng không tách ra được.
Kèm theo lời ma quỷ khẳng định, phòng điều khiển không ít tàu vũ trụ đều khói lửa hừng hực thậm chí xảy ra vụ nổ quy mô nhỏ, giống như thật sự đang kịch chiến, ngay cả tàu chỉ huy cũng phải vác đao xung phong.
Nhưng khi Vân Tuyết Phong yêu cầu những kẻ này mang số liệu chiến trường thời gian thật truyền tống tới, để tiến một bước hiểu biết tình hình chiến đấu, bọn họ lại đều đùn đẩy bị linh từ quấy nhiễu mãnh liệt, linh võng đều bị cào xé tới mức thất linh bát lạc, ngay cả duy trì thông tin cơ bản nhất cũng dị thường khó khăn, càng đừng nói truyền tống con số thiên văn tin tức.
Vân Tuyết Phong tiếp tục truy hỏi, những kẻ này liền dứt khoát lưu loát chặt đứt thông tin, căn bản không phục tùng Vân Tuyết Phong chỉ huy.
Vân Tuyết Phong tức đến mức ngay cả bàn điều khiển cũng muốn đập vỡ tan —— Hắn thật sự không ngờ, những người tu tiên chết tiệt này, thế mà có thể không để ý đại cục, bảo tồn thực lực đến loại trình độ này!
May mắn, vô luận nhà khác sống chết mặc bây như thế nào, nhân mã của bản thân Vân gia vẫn rất trung thành cùng cường hãn.
Bốn chiếc tàu kho vũ khí siêu cấp cấp Kim Cương lệ thuộc Vân gia, trừ “tàu Tuyết Lở” của hắn, đã liên hệ được hai chiếc khác.
Hơn nữa hai chiếc tàu kho vũ khí siêu cấp này cũng đều hấp dẫn hơn một ngàn tàu vũ trụ các loại hình, quay quanh bản thân, hình thành hai hạm đội lâm thời, đang nhanh như điện chớp hướng tọa độ của Vân Tuyết Phong chạy tới.
Trừ tàu kho vũ khí siêu cấp, quyền hạn chỉ huy tàu vũ trụ khác của Vân gia ở trong “lưới chiến thuật siêu cấp Phi Điện Quang Ma” cũng được Vân Tuyết Phong điều chỉnh đến cấp bậc khá cao, không có ngoại lệ đảm đương trung tâm hạm đội lâm thời, thống lĩnh mấy chục hạm đội lâm thời to nhỏ, từ bốn phương tám hướng dựa sát về phía hắn.
Chỉ cần những hạm đội này tất cả đều vào chỗ, hắn liền đứng ở thế bất bại, đến lúc đó chỉ bằng vào lực lượng Vân gia, cũng có thể đánh một trận tiêu diệt sạch sẽ lưu loát, độc chiếm toàn bộ công lao, để Tống gia, Lệ gia và Đông Phương gia đám người đó trợn mắt cứng lưỡi, hối hận không ngừng đi!
Vân Tuyết Phong nghĩ như vậy, kênh thông tin bỗng truyền đến một chuỗi tin tức dồn dập, là quan chỉ huy một chiếc tàu kho vũ khí siêu cấp cấp Kim Cương khác muốn trò chuyện với hắn.
“Tống Vũ Thạch?”
Vân Tuyết Phong cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.
Tống Vũ Thạch là trưởng lão Tống gia, đế quốc nhất đẳng hầu, cường giả cấp số Hóa Thần, quan chỉ huy hạm đội tư cách lâu năm của Tống gia, là nhân vật siêu quần trước Vân Tuyết Phong một thế hệ, cũng một trong những người cạnh tranh mạnh mẽ nhân tuyển tổng chỉ huy “hạm đội liên hợp trăm vạn tàu vũ trụ” lần này.
Từ rất nhiều góc độ để nói, Tống Vũ Thạch lão tướng sa trường thân trải trăm trận, thậm chí so với Vân Tuyết Phong càng thêm thích hợp đảm đương tổng chỉ huy trận chiến này.
Nhưng, ở lúc cạnh tranh vị trí tổng chỉ huy, Vân Tuyết Phong thề nhất định phải được, Tống Vũ Thạch lại biểu hiện tương đối lạnh nhạt, rất có ý tứ thuận theo tự nhiên, cuối cùng thuận nước đẩy thuyền mang vị trí tổng chỉ huy nhường cho Vân Tuyết Phong.
Ngay từ đầu, Vân Tuyết Phong còn đắc chí, cho rằng Tống Vũ Thạch là tuổi cao sức yếu, hùng tâm không còn nữa, không dám chống lại “ngôi sao mới dần dần dâng lên” như mình.
Đợi hắn thật sự lên làm “tổng chỉ huy” vác tù và hàng tổng này, đặc biệt sau khi nhảy đến tinh vực Thất Hải, đối mặt chiến cuộc rối như tơ vò cùng thuộc hạ lòng mang ý xấu, làm theo điều mình cho là đúng, mới biết được củ khoai lang mình chủ động đoạt lấy rốt cuộc phỏng tay bao nhiêu, mà bên trong củ khoai lang lại chôn bao nhiêu cái móc câu.
Tống Vũ Thạch ngược lại ở ngay sau khi nhảy tới liền lấy được liên lạc với hắn, cũng chưa bịa ra lời nói dối cái gì “gặp phải đám đông quân địch”.
Nhưng quan chỉ huy hạm đội thế hệ trước này của bốn đại gia tộc khuôn mặt lạnh lùng nói cho Vân Tuyết Phong, lão sẽ ở sau khi tụ tập một hạm đội lâm thời, lập tức tìm hạm đội săn giết phương diện Vạn Giới Thương Minh, hơn nữa triển khai quyết chiến với đối phương, để giảm bớt áp lực của quân đội bạn.
Ở trong quá trình này, lão vô cùng có khả năng bảo trì trạng thái thông tin lặng im, cắt đứt linh võng, bảo Vân Tuyết Phong không có việc gì đừng liên hệ với lão, cho dù liên hệ cũng chưa chắc liên hệ được.
“Khi Tuyết soái còn bú mẹ trong tã lót, bản hầu đã tung hoành tinh hải, tắm máu sa trường, làm sao tiêu diệt đám phản quân cách tân nho nhỏ này, bản hầu tự có chủ trương, Tuyết soái không bằng mang sức lực tiêu hao ở trên tàu vũ trụ của Lệ gia cùng Đông Phương gia đi!”
Tống Vũ Thạch trực tiếp mang lời nói vừa thối vừa cứng như vậy đập ở trên mặt Vân Tuyết Phong.
Vân Tuyết Phong lại chẳng có biện pháp nào với lão già tư cách từng trải sâu hơn mình, mối quan hệ rộng hơn mình, thực lực không chênh lệch mấy với mình thậm chí cao hơn mình một bậc, chỉ có thể trơ mắt nhìn tàu kho vũ khí siêu cấp cấp Kim Cương của lão biến mất từ trong biểu đồ lập lòe tỏa sáng trên lưới chiến thuật.
Vân Tuyết Phong vốn tưởng lão già sẽ cực kỳ đáng khinh tránh ở vòng ngoài tinh vực, chờ hắn đấu tới mức cạn kiệt tinh lực với hạm đội hộ tống của Vạn Giới Thương Minh mới xuất hiện, không ngờ sau ngắn ngủn ba mươi giờ, lão già lại chủ động xông ra, có ý tứ gì, phát hiện thiên lương rồi sao, rốt cuộc chuẩn bị muốn tận trung vì đế quốc sao?
Vân Tuyết Phong nghĩ như vậy, kích hoạt kênh thông tin, để hình chiếu trực tiếp của Tống Vũ Thạch hiện lên ở trước mặt mình.
Tống Vũ Thạch giờ phút này, lại không còn chút nào trầm ổn cùng bình tĩnh của lão tướng sa trường nữa, ngược lại như là quả pháo khẽ chạm là nổ tung.
Râu tóc lão dựng hết lên, như là ở đỉnh đầu cùng trên cằm cắm mấy trăm thanh đao sắc bén màu đen, không đợi hình chiếu trực tiếp hoàn toàn thành hình, đã chỉ vào chóp mũi Vân Tuyết Phong chửi ầm lên: “Vân Tuyết Phong, ngươi thật to gan, thật không ngờ ngươi thế mà sẽ phát rồ đến loại trình độ này! Rốt cuộc là ngươi điên rồi, hay là toàn bộ Vân gia tất cả đều điên rồi, các ngươi là muốn đối địch với ba đại gia tộc còn lại sao, là muốn thay trời đổi đất hoàn toàn triệt để sao?”
Vân Tuyết Phong bị nước miếng Tống Vũ Thạch hầu như muốn bắn thủng màn hình phun cho mù tịt, sửng sốt hồi lâu mới nói: “... Tống trưởng lão, ngươi đây là ý tứ gì?”
“Có ý tứ gì, còn ở nơi này giả bộ sao?”
Tống Vũ Thạch giận không thể át, “Ngươi xui khiến ‘Trung Nghĩa Cứu Quốc quân’ dưới trướng còn có hạm đội của Lệ Vô Tật, xung đột với hạm đội lâm thời vừa hoàn thành chỉnh biên của Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt, thậm chí đánh tàu chỉ huy ‘Hổ Gầm’ của Tống Trường Liệt vỡ tan tành, bao gồm Tống Trường Liệt ở trong, toàn bộ người tu tiên đều không trốn thoát! Vân Tuyết Phong, đối đầu kẻ địch mạnh, ngươi thân là chủ soái liên quân, thế mà còn làm ra chuyện phát rồ, tội nghiệt ngập trời như thế, ngươi muốn giải thích như thế nào!”
“Cái gì!”
Trong đầu Vân Tuyết Phong thật sự giống có một vạn tia chớp hình cầu đồng thời nổ tung, nổ làm cho đại não hắn trống rỗng, theo bản năng nói: “Sao, sao có khả năng? Nhất định là hiểu lầm, tuyệt đối đừng bị gian nhân xúi giục nha, Tống trưởng lão!”
“Hiểu lầm, còn gian nhân xúi giục? Ta nhổ vào!”
Hai mắt Tống Vũ Thạch đỏ rực, hung hăng nhổ một bãi.
Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt không đơn giản là tộc nhân trung tâm Tống gia, càng là hàng con cháu của Tống Vũ Thạch lão, ba bộ Cự Thần Binh kia trên tàu chỉ huy của Tống Trường Liệt, cũng ở dưới sự ủng hộ của lão mới ghép lại, không ngờ chưa gặp được kẻ địch, đã báo hỏng ở trong một lần xung đột ù ù cạc cạc của người một nhà, khó trách Tống Vũ Thạch giận đến phát cuồng.
“Có không ít người tu tiên Tống gia trốn thoát chính mồm nói với ta, chính là ‘Trung Nghĩa Cứu Quốc quân’ cùng hạm đội của Lệ Vô Tật trước sau kẹp đánh, mới mang chiến hạm của Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt dứt khoát đánh nổ, ai cũng biết Lệ Vô Tật gần đây đi lại rất gần với ngươi, xem như tâm phúc của ngươi, ngươi còn lấy ra lượng lớn tài nguyên, võ trang ‘Trung Nghĩa Cứu Quốc quân’ dưới trướng hắn, còn nói không phải ngươi sai bảo?”
Tống Vũ Thạch nghiến răng nghiến lợi nói: “Tống Trường Liệt thực lực thế nào, lòng ta biết rõ, nếu không phải ngươi ra sức ủng hộ, chỉ dựa vào Lệ Vô Tật còn có gã tinh đạo họ Bạch kia, sao có khả năng làm gì được hắn chứ!”
“Cái này, cái này, Tống trưởng lão bớt giận, bổn soái đối với việc này thật sự hoàn toàn không biết gì cả!”
Mồ hôi lạnh chảy đầm đìa ở trán Vân Tuyết Phong, hắn thật sự quá rõ hậu quả đắc tội Tống Vũ Thạch loại cường giả thế hệ trước này, huống chi đối đầu kẻ địch mạnh còn muốn xung đột lẫn nhau với quân đội bạn, chuyện phát rồ như vậy, nói đến chân trời cũng không chiếm lý.
Chiến trường đã hỗn loạn như thế, bây giờ lại lửa cháy đổ thêm dầu, Vân Tuyết Phong mơ hồ bắt đầu hối hận, quá mức thân cận Lệ Vô Tật cùng Bạch lão đại rồi —— Ai có thể ngờ, hai kẻ dã tâm bừng bừng này, thế mà điên cuồng tới mức như vậy!