Chương 2569: Bên nào cũng cho là mình đúng
Chương 2569: Bên nào cũng cho là mình đúngChương 2569: Bên nào cũng cho là mình đúng
“Tống trưởng lão, bây giờ thế cục trên chiến trường hỗn loạn như thế, hơn trăm đại thiên thế giới vô số tàu vũ trụ đều đảo loạn cùng một chỗ, trong đó khó bảo đảm có gian tế bị phản quân cách tân thẩm thấu hay không, cho nên thật sự xảy ra cái gì hiểu lầm, cũng không phải không có khả năng. Tóm lại, bổn soái nhất định sẽ tra rõ việc này, trả Hổ Sơn hầu một cái công đạo, cũng cho Tống trưởng lão một câu trả lời!”
Vân Tuyết Phong vô cùng thành khẩn nói: “Cũng xin Tống trưởng lão tuyệt đối phải lấy đại cục làm trọng, nhớ đạo lý chân thành đoàn kết, đền đáp đế quốc, đừng làm chuyện kẻ thù vui vẻ, người thân đau lòng.”
“Ngươi tốt nhất là mau chóng điều tra rõ ràng, cho ta một câu trả lời, nếu không, ta liền trực tiếp hỏi gia chủ các ngươi đòi một câu trả lời!”
Tống Vũ Thạch hừ lạnh một tiếng nói: “Ngươi cũng biết đạo lý phải chân thành đoàn kết, vậy đừng để loại chuyện này xảy ra! Ta cho ngươi thời gian nửa ngày, nếu cuối cùng điều tra ra, thế mà thật là ngươi ở sau lưng sai khiến, Tống gia chúng ta liền rời khỏi trận chiến này, còn bảo Lệ gia và Đông Phương gia cùng nhau rời khỏi, Vân gia các ngươi tự mình đi đánh đi!”
“Cái này —— “
Vân Tuyết Phong ở trong bụng chửi ầm lên hồi lâu, không biết rốt cuộc nên mắng Tống Vũ Thạch hay là Lệ Vô Tật hay là Bạch lão đại hay là chính mình, da mặt căng càng lúc càng chặt, vội vã không ngừng nói: “Tống trưởng lão yên tâm, bổn soái nhất định điều tra rành mạch, rõ ràng —— “
Hắn còn chưa nói xong, Tống Vũ Thạch đã chặt đứt thông tin, chỉ để lại cho hắn một màn hình màu đen băng lạnh.
Ngay sau đó, thủ hạ báo cáo, tuyệt đại bộ phận chiến hạm Tống gia trong lưới chiến thuật ùn ùn thoát ly, thậm chí còn cuốn theo quân lính tản mạn bị bọn họ tụ tập lại cùng nhau thoát ly, chặt đứt tất cả thông tin với tàu chỉ huy, chẳng biết đi đâu!
Vân Tuyết Phong sửng sốt hồi lâu, rốt cuộc nhịn không được đấm một phát mang giao diện khống chế trước mặt đánh lõm xuống thật sâu, phát ra một tiếng sói tru: “Tống Vũ Thạch, ngươi chờ cho bổn soái, chờ đó!”
Hắn đứng bật dậy, đi qua đi lại, mỗi một bước đều như là cự chùy vạn cân hung hăng đánh xuống mặt sàn, ngắn ngủn nửa phút, trên đầu đã toát ra mấy trăm sợi tóc bạc, trên mặt ép ra nếp nhăn sâu tới mức có thể thấy được xương, tướng mạo trở nên dữ tợn vô cùng.
Đang muốn ra lệnh cho thủ hạ một lần nữa tìm tòi tung tích hạm đội của Lệ Vô Tật cùng Trung Nghĩa Cứu Quốc quân, thủ hạ lại hướng hắn báo cáo ——tàu chỉ huy “Virus Hợp Kim” của Trung Nghĩa Cứu Quốc quân đã nối vào lưới chiến thuật, liên hệ với “tàu Tuyết Lở”!
“Mau tiếp nối!”
Vân Tuyết Phong hét lên một tiếng, bổ nhào đến trước đài khống chế thông tin.
Hắn vốn có đầy bụng máu chó muốn phun đến trên đầu Bạch lão đại và Lệ Vô Tật, nhưng nhìn thấy bộ dáng hai người thể hiện ra trên màn hình, lại chấn động, toàn bộ lời mắng cùng rít gào đều nghẹn ở trong cổ họng.
Lại thấy phòng điều khiển tàu Virus Hợp Kim là một mảng chướng khí mù mịt, khói nghi ngút cùng gió thảm mưa sầu, bao gồm Bạch lão đại ở trong, trên thân tuyệt đại bộ phận thuyền viên đều quấn băng vải cường hóa và keo chữa bệnh, lại còn có người máu chảy như suối, cũng không để ý tới việc trị liệu, vẫn cầm trong tay bình phun bọt biển, ra sức dập tắt lửa trong góc.
Bạch lão đại như là vừa mới từ trong hầm đào than đào ra, trừ răng là màu trắng, toàn thân đều đen xì như con tinh tinh, trong đen lộ ra đỏ, trong đỏ lại lộ ra đen, đó là từng mảng lớn vết máu khô cạn.
Tình trạng của Lệ Vô Tật, so với Bạch lão đại càng thê thảm hơn gấp trăm lần, toàn thân hắn một mảng cháy đen, đều là máu tươi thẩm thấu cùng vảy của dịch thể, cả người ngâm ở trong một khoang chữa bệnh, chìm chìm nổi nổi trong dịch dinh dưỡng màu xanh lục, bên cạnh đường cong đại biểu tham số sinh lý của hắn chợt cao chợt thấp, nói rõ mạng nhỏ của hắn mơ hồ bất định như ngọn nến trước gió.
“Tuyết soái, cuối cùng liên hệ được ngài rồi, việc lớn không ổn rồi, ngài cần phải làm chủ cho ta còn có Vĩnh Xuân hầu!”
Bạch lão đại nức nở nói: “ ‘Tàu Virus Hợp Kim’ của ta vừa nhảy đến tinh vực Thất Hải, lập tức dựa theo ngài chỉ thị, một đường vơ vét quân lính tản mạn, chỉnh biên thành hạm đội lâm thời, một đường tìm tòi tọa độ của ngài, muốn tích cực tới gần ngài.
“Kết quả, nhờ phúc Tuyết soái, tuy còn chưa tìm được ngài, lại tìm được hạm đội của Vĩnh Xuân hầu trước, chúng ta hợp binh với nhau, đang muốn tiếp tục tìm kiếm chỗ tàu tổng chỉ huy.
“Ai ngờ, ai ngờ nửa đường gặp phải hạm đội của Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt, quyền hạn chỉ huy của hắn ở trong ‘lưới chiến thuật siêu cấp Phi Điện Quang Ma’ thấp hơn chúng ta, vốn nên phục tùng mệnh lệnh của chúng ta, chúng ta cũng tận tình khuyên bảo hắn, hắn cùng Vĩnh Xuân hầu dù sao đều là đường đường tam đẳng hầu đế quốc, thật sự không muốn nghe theo chúng ta chỉ huy cũng không miễn cưỡng, không bằng hai hạm đội chúng ta hô ứng nhau từ xa, hộ giá hộ tống cho nhau, cùng nhau tìm kiếm tàu tổng chỉ huy ‘Tuyết Lở’, hướng Tuyết soái ngài đưa tin.
“Nào ngờ, Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt ương ngạnh đến cực điểm, căn bản không mang Tuyết soái ngài để vào mắt, nói cái gì ‘Tuyết soái nhà các ngươi chẳng qua là nhóc con chưa cai sữa, còn xưng song bích quân viễn chinh? Ta nhổ vào, hắn ngay cả đánh giày cho Lôi Thành Hổ cũng không xứng’ !
“Không sai, hắn lúc ấy chính là nói như vậy, còn nói hạm đội Tống gia bọn hắn tuyệt đối không có khả năng phục tùng mệnh lệnh của Tuyết soái, hắn muốn đi vòng ngoài tinh vực tìm kiếm hạm đội của Tống Vũ Thạch, còn nói Tống Vũ Thạch mới là tổng chỉ huy thật sự hạm đội Tống gia bọn hắn, muốn bọn hắn theo Tuyết soái cùng nhau chịu chết? Cửa cũng không có!”
“Đủ rồi!”
Vân Tuyết Phong nghe đến đó, cả khuôn mặt đều nghẹn thành màu gan heo, quát to một tiếng, “Sau đó như thế nào?”
“Sau đó —— “
Bạch lão đại gian nan ho khan hai tiếng, lại phun ra một ngụm máu đen đặc sệt, nói: “Nếu Tống Trường Liệt chỉ là nói như vậy, chúng ta cũng không có cách nào làm gì hắn, dù sao hắn là đường đường đế quốc Hổ Sơn hầu, Tống gia kiêu ngạo cùng cuồng ngạo lại là có tiếng.
“Nhưng người này không những bản thân muốn chạy trốn, hơn nữa còn giựt giây tàu vũ trụ ta và Vĩnh Xuân hầu vừa mới thu nạp tới đợc, quay sang đầu nhập dưới trướng hắn, theo hắn cùng nhau chạy trốn!”
“Cái gì!”
Hai mắt Vân Tuyết Phong trợn lên, gầm nhẹ: “Buồn cười!”
“Nói để Tuyết soái biết, nếu là hạm đội của thuộc hạ và bản thân Vĩnh Xuân hầu, vậy chúng ta suốt ngày đều rót cho bọn họ đại ân đại đức của Tuyết soái, cùng với đạo lý trung quân đền nợ nước, là tuyệt đối sẽ không lâm chiến lùi bước.”
Khuôn mặt Bạch lão đại nhăn nhó nói: “Nhưng lúc này dưới trướng chúng ta chỉ huy, chỉ có chút ít tinh nhuệ của mình, tuyệt đại đa số đều là bộ đội quân phiệt thế giới vòng ngoài.
“Tư binh của đám quân phiệt này, ý chí chiến đấu vốn đã không quá cao, rất nhiều người âm thầm mắt đi mày lại cùng Vạn Giới Thương Minh, đã sớm có tâm tư bảo tồn thực lực, trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, thuộc hạ và Vĩnh Xuân hầu cũng là mất rất nhiều sức, mới mang bọn họ chỉnh biên, thật ra là đám ô hợp lỏng lẻo, căn bản không chịu nổi châm ngòi cùng lợi ích dụ dỗ.
“Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt thông qua kênh công khai hướng những tàu vũ trụ này nói, bọn họ tiếp tục đi theo thuộc hạ và Vĩnh Xuân hầu, sau khi thật sự tìm được Tuyết soái, nhất định sẽ đi cường công chợ lớn Thất Hải, đi liều mạng với phản quân cách tân đám chó điên cùng đường, như sói như hổ kia, mà Tuyết soái vì, A, vì giảm bớt đích hệ tổn thất, nhất định sẽ mang tàu vũ trụ của những tạp bài quân và địa đầu xà kia xếp ở trước nhất, vậy bọn họ 99% là chỉ còn đường chết.
“Cho nên, bọn họ còn không bằng đi theo Hổ Sơn hầu Tống Trường Liệt, đến vòng ngoài tinh vực đi tạm tránh đầu sóng ngọn gió, chờ kẻ ngu ngốc khác đều đi lên đánh tới mức vỡ đầu chảy máu, đấu sức cùng lực kiệt, nhìn rõ hình thức, lại tính toán cho lâu dài cũng không muộn.
“Hắn vừa nói như vậy, thuộc hạ và tuyệt đại bộ phận quan chỉ huy tàu vũ trụ dưới trướng Vĩnh Xuân hầu đều có chút dao động, thế mà thật sự muốn đi theo hắn, chỉ để lại thuộc hạ cùng Vĩnh Xuân hầu hai gã tư lệnh không quân, lại phụ tá bá nghiệp của Tuyết soái như thế nào đây?
“Thuộc hạ không ngờ, đường đường Hổ Sơn hầu, thế mà có thể vô sỉ đến loại trình độ này —— Ngay cả thuộc hạ một tinh đạo lạc đường biết quay lại, bỏ gian tà theo chính nghĩa như vậy, cũng biết đạo lý bảo vệ đế quốc chính là bảo vệ ích lợi bản thân, sao những người tu tiên Tống gia này có thể ích kỷ cùng thiển cận như vậy chứ? Ai da, thật sự là vô sỉ, vô sỉ cực điểm! Thuộc hạ nhất thời tức không chịu được, nhất thời tức không chịu được, liền...”
“Liền xung đột với hạm đội của Tống Trường Liệt, còn mang bản thân hắn cũng xử lý?”
Vân Tuyết Phong nheo ánh, lạnh lùng hỏi.
“Ồ, Tuyết soái như thế nào biết?”
Bạch lão đại mặt đầy kinh ngạc, thất thanh nói.
“Ừm...”
Vân Tuyết Phong nhíu mày trầm ngâm, “Bạch Tinh Kiếm, ngươi thành thành thật thật nói cho bổn soái, rốt cuộc là ai động thủ trước, là ‘tàu Virus Hợp Kim’ của ngươi, hay là ‘tàu Hổ Gầm’ của Tống Trường Liệt?”
“Cái này...”
Bạch lão đại có chút xấu hổ cúi đầu, nói: “Muốn nói động thủ, có lẽ là thuộc hạ động thủ trước đi, nhưng thuộc hạ bổn ý chỉ là hù dọa Hổ Sơn hầu một phen, hy vọng bức lui hắn, sau đó mọi người mỗi người đi một ngả là tốt, nào dám thật sự mạo phạm cường giả Tống gia, vậy không phải tự mình muốn chết sao? Cho nên, thuộc hạ công kích cũng không trực tiếp nhắm vào tàu Hổ Gầm, mà là bắn tới trong hư không.
“Ai ngờ Hổ Sơn hầu xuống tay độc ác như thế, lượt đồng loạt bắn thứ nhất của tàu Hổ Gầm, đã chính xác trúng mục tiêu tàu Virus Hợp Kim của thuộc hạ.”
Vân Tuyết Phong không chút dao động: “Có chứng cớ sao?”
Bạch lão đại nhìn phòng điều khiển như đống hỗn độn, cười khổ nói: “Máy chủ chúng ta cũng bị đánh trúng, các loại số liệu đều loạn hết cả lên, trong thời gian ngắn không lấy ra được, nhưng, chỉ cần Tuyết soái ủng hộ ta cùng Vĩnh Xuân hầu, chứng cớ thứ này, không tới nửa ngày là có thể ‘tìm’ ra.”
Vân Tuyết Phong đương nhiên hiểu ý tứ Bạch lão đại, nghĩ nghĩ, lại nói: “Vậy ngươi lại hướng bổn soái thành thành thật thật giải thích rõ, ngươi là như thế nào đánh chìm ‘tàu Hổ Gầm’, bằng sức chiến đấu của ngươi, sao có khả năng?”
“Cái này đại khái chính là Tuyết soái hồng phúc tề thiên, cũng làm thuộc hạ cùng Vĩnh Xuân hầu đều thơm lây.”
Bạch lão đại nghiêm túc nói: “Vốn, ‘tàu Virus Hợp Kim’ của thuộc hạ chỉ là một con tàu công kích nhanh rách tung toé, tuyệt đối không phải đối thủ của ‘tàu Hổ Gầm’, nhưng ở trong hai bên bắn nhau, một lượt công kích của thuộc hạ không nghiêng không lệch, vừa lúc trúng kho đạn hoặc không biết là khoang nhiên liệu của ‘tàu Hổ Gầm’, dẫn phát vụ nổ lớn liên hoàn, làm thuộc hạ cùng Vĩnh Xuân hầu gặp được một tia hy vọng.
“Xin Tuyết soái đừng trách trách chúng ta xuống tay độc ác ——Tình huống lúc đó, tuyệt đại bộ phận quân lính tản mạn đều đang lắc lư bất định, mơ hồ đầu phục trận doanh Hổ Sơn hầu, nếu chúng ta không đuổi tận giết tuyệt, mang ‘tàu Hổ Gầm’ hoàn toàn đánh chìm, chờ những tàu vũ trụ này hoàn toàn đầu nhập vào, chết chính là ta cùng Vĩnh Xuân hầu.
“Chúng ta vì mang đến nhiều binh lực hơn cho Tuyết soái, chỉ có thể giết một người răn trăm người, thừa dịp tàu Hổ Gầm xảy ra vụ nổ lớn liên hoàn, một hơi đánh chìm nó. Đương nhiên, tàu Hổ Gầm sắp chết vồ ngược cũng khá sắc bén, tàu riêng Vĩnh Xuân hầu ngồi ở bên bờ vực báo hỏng, tàu Virus Hợp Kim của thuộc hạ cũng bị đánh thành bộ dáng này.
“Thật sự là không dám đi nghĩ, nếu thuộc hạ cùng Vĩnh Xuân hầu thoáng do dự một lát, sẽ là kết quả thê thảm đau đớn cỡ nào. Có lẽ, chúng ta vĩnh viễn không thể liên hệ được ‘tàu Tuyết Lở’, tiếp tục hướng Tuyết soái nguyện trung thành!”