Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 444 - Chương 435: Không Còn Cô Đơn Nữa

Chương 435: Không còn cô đơn nữa Chương 435: Không còn cô đơn nữaChương 435: Không còn cô đơn nữa

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Không biết qua bao lâu Lý Diệu liền cảm giác mình đã biến thành một mũi khoan, không ngừng xoay tròn trong bóng tối dính nhơm nhớp.

Mỗi một lần xoay tròn liền đi tới trước một centimet, cứ như vậy đi tới, đi tới, đi tới, mãi đến tận khi phá tan hắc ám sền sệt, trước mắt xuất hiện quang minh mới thôi.

Ý thức vẫn còn chưa hoàn toàn chưởng khống não vực, nhưng bên tai đã truyền đến âm thanh tích tích, như là vô số con chuột nhỏ đang nói chuyện:

Thần thông của Tinh Hải đế quốc, thực sự là quá mạnh mẽ, toà động lực phù trận này có 95 % phù văn chúng ta đã nắm giữ, cũng mô hình ba chiều đó, linh phù đó, cường độ năng lượng đó, nhưng lực lượng thúc đẩy của nó so với động lực phù trận của chúng ta mạnh mẽ hơn gấp mấy chục lần!
>
Những pháp bảo sửa chữa siêu nhỏ này rất thần kỳ! Thiên Nguyên giới chúng ta vừa mới bắt đầu thăm dò sự huyền bí của những pháp bảo siêu nhỏ này, tuy chúng ta có thể luyện chế ra pháp bảo nhỏ hơn vô số lần so với hạt cát, nhưng không cách nào điêu khắc nhiều phù trận ở phía trên như vậy, khiến cho bọn chúng có được thần thông chữa trị mạnh mẽ như vậy!

Kho báu, chiếc Hỏa Hoa Hào này thực là một toà kho báu vô cùng vô tận! triệt để phân tích nó ra, chí ít có thể mang trình độ luyện khí của Thiên Nguyên giới, tiến về phía trước ba mươi năm!


Những thanh âm này như làn sóng chập trùng ở trong đầu Lý Diệu, biến thành một mảnh huyên náo, khiến cho đầu hắn đau như búa bổ, căn bản không có ý thức để ý đến hàm nghĩa trong đó.

Lý Diệu dùng sức nháy mắt, mỗi một lần chớp mắt, hình ảnh mơ hồ trước mắt liền trở nên rõ ràng hơn một phần, sau hơn trăm lần chớp mắt, rốt cục hắn cũng ý thức được, mình nhìn đang nằm trên phòng điều khiển, che kín vết rạn nứt.

Hỏa Hoa Hào, vẫn tồn tại!
Ta không chết? Ta vẫn ở trên phòng điều khiển? Hỏa Hoa Hào không có nổ tung?

Từng đoạn hình ảnh như con cá nổi lên mặt nước, Lý Diệu nhớ lại tất cả.

Hắn nhớ tới chuyện càng ngày có càng nhiều thiên thạch xuyên thủng phòng điều khiển, sượt qua người hắn, triệt để xuyên thủng tinh não chủ khống, quấy cho nó nát bét.

Hắn không ngừng ra quyền về phía Tinh Vân bão táp cùng mưa thiên thạch nhưng đều oanh kích ở trong chân không.

Mãi đến tận cuối cùng, một viên thiên thạch màu vàng to bằng nắm tay gào thét lao tới, mạnh mẽ bắn trúng hắn ngực...

Lý Diệu sợ hãi, hắn vội vàng kiểm tra lồng ngực mình.

Huyền Cốt chiến khải đã bị vỡ thành mảnh vụn, nhưng vết rạn ở ngực vẫn ẩn chứa lượng lớn ánh sáng bạc. Dường như nó đã được pháp bảo siêu nhỏ sửa chữa đúng lúc.

Xương ngực mơ hồ đau nhói, khẳng định bị vỡ vụn không ít, trước ngực còn có một mảng máu ứ đọng nhìn thấy mà giật mình, nhìn chúng như là bị tử hỏa đốt cháy vậy.

Lý Diệu không hiểu chút nào, thế tới của thiên thạch màu vàng rất hung hăng, làm sao lực phá hoại chỉ có một chút xíu như thế, ngay cả thân thể của hắn cũng không thể xuyên thủng?

Thực sự là kỳ quái!

Trên ngực còn dính không ít bột phấn màu bạc. Thậm chí có một ít mảnh vỡ màu bạc, đâm vào trong lồng ngực của hắn, may là đâm vào không sâu, nên hắn không thấy đau đớn lắm.

Nhìn qua, giống như là có vật thể kim loại màu bạc, nổ tung ở trong ngực hắn, giúp hắn chặn lại một kiếp.
Là Tụ Linh Trụy, ta không thấy Tụ Linh Trụy nữa!

Lý Diệu cảm thấy trên cổ trống rỗng, hắn tách ra một tia thần niệm, kiểm tra Tụ Linh Trụy vẫn đeo ở ngực nhưng nó đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Ba năm trước, lúc hắn mới tiến vào Đại Hoang chiến viện, kiểm tra phản ứng lô đỉnh siêu cao bị thất bại. Gây ra một vụ nổ kinh thiên động địa, toàn thể sư sinh luyện khí hệ hầu như ngã xuống, ngay cả một tên quỷ tu cũng không thể chuyển hóa, hiện trường chỉ còn dư lại một bộ Huyền Cốt chiến khải ở trạng thái bán hòa tan.

Thế nhưng một năm rưỡi sau Lý Diệu từ trong xác cái tinh khải kia nhận thấy gợn sóng linh năng quỷ dị, mới biết được không phải tất cả mọi người đều biến thành tro bụi, còn có một phần nhỏ sư sinh ở thời khắc sống còn chạy trốn vào bên trong đỉnh, tránh thoát kết cục thần hồn câu diệt. Nhưng họ cũng đã biến thành hình thái sinh mệnh càng quỷ dị hơn so với quỷ hồn —— hư linh thể!

Hư linh thể, cũng chính là một trong hai hình thái của quỷ hồn. Họ không có ý thức, không có ký ức. Thứ duy nhất có được, chỉ là một chút chấp niệm vĩnh không buông!

Kể từ ngày đó, Lý Diệu liền hứa hẹn với những hư linh thể này rằng một ngày nào đó, hắn sẽ giúp bọn họ khôi phục ký ức cùng ý thức tự thân, muốn cho bọn họ biết đến tột cùng bản thân bọn họ là ai, muốn cho bọn họ từ hư linh thể biến thành quỷ tu có thể tu luyện một lần nữa!
Chấp niệm của Hư linh thể chính là Huyền Cốt chiến khải.

Vì lẽ đó Lý Diệu liền luyện chế một viên "Tụ Linh Trụy", để hư linh thể đều ẩn náu ở bên trong, sau đó đeo nó trên cổ, đồng thời điều động Huyền Cốt chiến khải cùng hắn, trải qua từng trận chiến đấu!

Tuy ở trong ác chiến, các hư linh thể phản ứng một lần so với một lần mãnh liệt hơn, nhưng từ đầu đến cuối không có xuất hiện bước nhảy vọt mang tính then chốt.

Người chết không thể sống lại, thần hồn tiêu tan mà muốn tụ hợp lại, có biết bao khó khăn!

Không nghĩ tới, Tụ Linh Trụy đã chặn thiên thạch lại, cứu hắn một mạng.

Chỉ có điều hư linh thể chất của giáo viên cùng các sư huynh hắn chứa ở bên trong, e sợ đều tan thành mây khói, thần hồn dập tắt rồi!

Lý Diệu thở dài, đưa tay muốn xoa xoa ngực, nhưng động đến vết thương, khiến hắn nhịn không được hô lên một tiếng.

Tích tích, âm thanh như tiếng chuột nhỏ nói chuyện truyền đến lần thứ hai:

Tỉnh rồi! Lý Diệu tỉnh rồi!
>
Quá tốt rồi, khoang chữa bệnh cần bao lâu nữa mới chữa trị xong?

Đã chữa trị được 65 % rồi, có điều nó có rất nhiều phù trận chưa phân tích rõ ràng, còn phải nghiên cứu một chút!


Lần này, Lý Diệu nghe thấy rất rõ ràng, khiến hắn không khỏi sởn cả tóc gáy.

Trôi nổi ở chỗ sâu trong Tinh Hải, trên Hỏa Hoa Hào không có một bóng người, bây giờ dĩ nhiên truyền đến nhiều âm thanh quỷ dị như vậy, trong đó còn có vài đạo âm thanh nghe rất quen tai.

Càng chết người chính là, chủ nhân của những thanh âm này, còn biết tên của hắn!

Quanh thân Lý Diệu nhất thời chảy ra mồ hôi lạnh, gầm nhẹ một tiếng:

Ai? Ai đang nói chuyện?
>
Bạch!


Trên phòng điều khiển toả ra ánh sáng chói lọi, năm đám kim loại tròn vo ở trạng thái lỏng, như năm con tiểu thú ngây thơ đáng yêu đang nhúc nhích bay lại chỗ hắn, bốn đám nhỏ và một đám có thể tích đặc biệt lớn bảo vệ ở chính giữa.

Nguyên bản bọn chúng đều là pháp bảo sửa chữa siêu nhỏ trên Hỏa Hoa Hào, nhưng giống như có được ý chí của chính mình.

Năm đám kim loại trạng thái lỏng kia chậm rãi chảy xuôi, phân biệt ra một khối nhỏ, không ngừng kéo dài thân thể, biến thành một màng kim loại mỏng gần như trong suốt.

Màng kim loại mỏng chấn động với tần số cao, phát sinh ra âm thanh mà con người có thể nghe được.

Khối kim loại trạng thái lỏng lớn nhất bắt đầu ‘nói chuyện’, trong thanh âm như ẩn chứa một nụ cười:
Bạn học Lý Diệu, rốt cục ngươi cũng tỉnh rồi? Vừa nãy sợ sệt đã tạo thành thương tổn nghiêm trọng đối với ngươi, chúng ta không dám di chuyển ngươi, giờ cảm thấy sao rồi, nếu như cảm giác có thể hành động thì chúng ta đi phòng y tế đi!

Lý Diệu càng nghe càng cảm thấy quen tai, tuy trong âm thanh có tiếng kim loại quấy rầy, nhưng âm thanh khàn khàn này hắn đã nghe được ở nơi nào đó!

Kim loại trạng thái lỏng lại nói:
Tuy chúng ta có thể dùng thần hồn câu thông cùng ngươi, nhưng làm như vậy tiêu hao quá nhiều, thần hồn của mấy người chúng ta vừa mới từ hình thái hư linh tụ lại, không thể chịu nổi gió táp mưa sa như vậy, vì lẽ đó chúng ta dùng phương thức này nói chuyện cùng ngươi, ngươi có thể nghe hiểu chứ?

Hư linh... Hư linh...

Con ngươi Lý Diệu càng lúc trừng càng lớn, đáy mắt dâng trào ra ngàn vạn tia điện, không nhịn được muốn ngửa mặt lên trời thét dài.

Hắn đã nghe ra thanh âm này là của ai rồi!

Đã có vô số ngày đêm, hắn thông qua từng đoạn video dạy học, lắng nghe chủ nhân của thanh âm này giáo huấn, từ trên người của chủ nhân thanh âm này, học được rất nhiều tri thức quý giá!

Một bóng người đầu tóc rối tung, hai con mắt đỏ chót, mỗi thời mỗi khắc đều khua tay múa chân, như Phong Tử phát điên, phảng phất xuất hiện ở trong đoàn kim loại trạng thái lỏng này!

Người này hoàn toàn xứng đáng là nhân vật thủ lĩnh của phái luyện khí sư cây cỏ phái Thiên Nguyên giới, lấy sức một người, hướng về toàn bộ tinh anh phái phát sinh lời khiêu chiến, dẫn dắt luyện khí hệ Đại Hoang chiến viện, triển khai kế hoạch Huyền Cốt, cuối cùng lấy thân tuẫn đạo, được người xưng là Phong Tử, chủ nhiệm luyện khí hệ tiền nhiệm, Mạc Huyền lão sư!
Lão sư...

Mắt Lý Diệu đỏ chót, kích động vạn phần.

Cuối cùng ngài cũng từ hư linh thể nghịch hướng biến trở về quỷ tu! Quá tốt rồi, thật sự quá tốt rồi!
>
Còn có ta, còn có ta!


Bốn đám kim loại trạng thái lỏng nhỏ hơn một ít tranh nhau chấn động lên:

Ta tên Sử Đằng Phi, trước kia là một trong tứ đại học sinh, am hiểu luyện chế cùng nghiên cứu động lực phù trận!
>
Ta tên Cao Dương, thích nhất nghiên cứu tất cả pháp bảo cùng thần thông liên quan đến truyền tống trận!

Ta tên Hoa Nguyên Giáp, phương hướng nghiên cứu của ta là trận pháp phòng ngự cùng tấm chắn linh năng, giấc mộng của ta là luyện chế ra tấm chắn linh năng mạnh mẽ nhất Thiên Nguyên giới!

Ta tên Hùng Thất Lực, thứ ta nghiên cứu chính là vật liệu học cùng kết cấu học, nói rõ một chút thì công việc của ta là làm sao dùng vật liệu thích hợp nhất, kết cấu tinh diệu nhất, hoàn thành luyện chế cùng lắp ráp loại pháp bảo siêu lớn!

Hống hống hống hống, bốn người chúng ta chính là tứ đại cao thủ luyện khí hệ trong truyền thuyết của Đại Hoang chiến viện, mười năm sau sẽ là tứ đại thiên vương của cây cỏ phái!


Lý Diệu không nhịn được khà khà cười lên.
Tứ đại thiên vương

Hắn cũng từng thấy tài liệu về cái cái tổ hợp này ở luyện khí hệ, xác thực là trước khi hắn vào, Đại Hoang chiến viện từng có bốn tên học sinh rất xuất sắc, tuy rằng không tính là toàn diện, thế nhưng ở lĩnh vực nghiên cứu của từng người đều có thực lực phi thường mạnh mẽ.

Bên dưới sự hỗ trợ của bọn hắn, kế hoạch Huyền Cốt mới tiếp cận thành công.

Chỉ tiếc trong số bọn họ không có chuyên gia về phản ứng lô đỉnh, cuối cùng dẫn đến bi kịch phát sinh.

Không nghĩ tới tất cả bọn họ đều lấy hình thái hư linh thể may mắn sống sót, giờ khắc này đã khôi phục ý thức cùng ký ức!

Dù cho thân ở phần cuối Tinh Hà, thế nhưng biết có nhiều lão sư cùng sư huynh đồng hành cùng mình như vậy, hắn không phải chiến đấu một mình nữa.

Cái cảm giác này, thật sự là quá tốt rồi!
Bạn học Lý Diệu, cám ơn ngươi, thật sự rất cảm tạ ngươi vì chúng ta, vì luyện khí hệ Đại Hoang chiến viện mà làm nhiều chuyện như vậy.

Mạc Huyền lão sư thông qua màng mỏng kim loại không ngừng chấn động, trịnh trọng nói.

Lý Diệu sư đệ, cám ơn ngươi!
>
Chúng ta ở trạng thái hư linh thể, cảm thấy vô cùng quỷ dị, không thể tại mọi thời khắc đều nhận biết được sự vật cụ thể, chỉ là tình cờ tiếp thu được một ít mảnh vỡ tin tức.

Thế nhưng mỗi một lần ngươi điều động Huyền Cốt chiến khải chiến đấu, thiêu đốt lên chiến ý hừng hực là chúng ta lại có thể cảm nhận được trăm phần trăm!

Chính ý chí như vậy đã không ngừng tẩm bổ chúng ta, bảo vệ chúng ta, để chúng ta không đến nỗi ở trong thời gian trôi qua tan thành mây khói, thậm chí trở nên càng ngày càng lớn mạnh, càng ngày càng rõ ràng!

Mãi đến tận vừa nãy, chiến ý của ngươi bỗng nhiên bành trướng gấp năm lần, uy lực như là một quả bom nổ tung, đã giúp chúng ta tụ hợp lại trong nháy mắt!


‘Tứ đại thiên vương’ tranh nhau nói chuyện.
Bình Luận (0)
Comment