Chương 436: Tinh linh sinh ra
Chương 436: Tinh linh sinh raChương 436: Tinh linh sinh ra
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Lý Diệu hơi ngượng ngùng gãi gãi tóc, nói tránh đi:
Hiện tại mọi người đã hoàn toàn khôi phục ký ức cùng ý thức rồi sao? Ta nhớ hư linh thể trong Tụ Linh Trụy, không chỉ có mấy người các ngươi, những hư linh thể khác đều. . . tan thành mây khói rồi hay sao?
Mạc Huyền thở dài nói:
Quỷ tu, vốn là một loại hình thái sinh mệnh huyền diệu khó hiểu, hư linh thể càng huyền bí hơn gấp trăm lần so với quỷ hồn, từ người đến quỷ, từ quỷ đến hư linh, lại từ hư linh biến trở về quỷ tu, tất cả đều phát sinh ở trên người chúng ta, thực sự khó mà tin nổi, ngay cả chúng ta cũng rất khó miêu tả tình hình của mình.
>
Tất cả chúng ta đều khôi phục ý thức tự thân, nhưng ký ức và những hình ảnh ở thời điểm phản ứng lô đỉnh nổ tung lại bị ngắt quãng, sau khi biến thành hư linh thể một thời gian dài, tất cả đều như bọt nước, nổ vỡ vụn vặt, rất khó chắp vá lại.
Sau khi trở thành hư linh thể, ý thức cùng ký ức của chúng ta bị lạc lối, chỉ bảo lưu lượng lớn tư duy cùng năng lực tính toán, đồng thời bảo lưu chấp niệm với pháp bảo.
Có lẽ chính những chấp niệm này cùng tư duy và lực tính toán, mới khiến thần hồn của chúng ta, không có triệt để biến thành tro bụi.
Cho tới hiện tại, chúng ta vẫn không tính là quỷ tu, mà là quỷ hồn, chỉ cần hoàn cảnh thích hợp, là có thể rời khỏi khôi lỗi, tự do tự tại trôi nổi giữa trời.
Lý Diệu gật đầu, hắn đã từng ở trên chiến trường tìm tòi tàn hồn của Vệ Thanh Thanh, khi đó hồn phách của Vệ Thanh Thanh cũng trôi nổi ở giữa không trung.
Đối với quỷ tu mà nói, thể xác kim loại chỉ là một bộ y phục, bọn họ có thể thích làm gì thì làm, tiến hành thay đổi.
Sau đó Vệ Thanh Thanh lựa chọn một con tinh thạch thú điểu, làm thể xác của chính mình.
Mạc Huyền lẩm bẩm nói:
Ta chỉ nhớ rõ, mình mơ mơ hồ hồ trôi nổi trong một mảnh hải dương đen sì sì, trong nước biển có vô số thứ ánh sáng long lanh, con số vàng chói, đường nét, phù văn cùng kết cấu. Chúng nhanh chóng xoay tròn, nhảy lên, va chạm, mà ta thì theo bản năng vận dụng toàn bộ lực tính toán, không ngừng thôi diễn, suy nghĩ, vẽ bản thiết kết mới.
>
Ta cũng không biết, vì sao mình phải tính toán những thứ đồ này, cũng không biết mình đang tính toán cái gì, chỉ là mơ hồ có một loại cảm giác, đây chính là sứ mệnh quan trọng nhất của ta, nếu như ta đình chỉ tính toán, một giây sau ta sẽ triệt để tiêu tan.
Chúng ta là!
Chúng ta là!
‘Tứ đại thiên vương’ tranh cãi nhau lần thứ hai.
Sau đó, bầu trời tối tăm lại như bị chọc ra một cái lỗ thủng, vô số đạo ánh vàng xuyên thấu tầng mây, chiếu xuống dưới khiến cho ta ở trong nháy mắt nghĩ tới thân phận của chính mình.
Mạc Huyền tiếp tục nói.
Thần hồn của ta ngưng tụ một lần nữa, nhưng tâm tư lại hỏng, cũng không biết mình đang ở phương nào, chỉ dựa vào bản năng, liều mạng hướng về phía ánh vàng bơi lội qua.
>
Những thứ ánh sáng vàng này rất có sức hút, mang ta hút lên bầu trời màu vàng.
Tiếp đó, thần hồn của ta chìm xuống, giống như là bị mạnh mẽ nhét vào một bộ thân thể mới, có rất ít dị linh năng cùng gợn sóng tinh từ nhảy nhót lung tung ở trong thần hồn của ta và thể xác. Chúng không ngừng lượn lờ, khiến cho hai bên dính chặt vào nhau không thể tách rời.
Rất lâu sau đó, ta mới ý thức được, mình và những pháp bảo sửa chữa siêu nhỏ này, không đúng, phải nói là —— cùng chiếc chiến hạm này, hòa làm một thể!
Bốn người Cao Dương cũng giống như vậy.
Ta cùng bọn họ thảo luận rất lâu, dựa vào một ít mảnh vỡ ký ức trong quá khứ, biết mấy năm qua mình vẫn luôn lấy hình thái linh thể tồn tại. Kết quả bị Lý Diệu ngươi phát hiện, đồng thời mang chúng ta mang theo bên người. Cuối cùng, không biết nguyên nhân gì, chúng ta bị Tinh Vân bão táp cùng mưa thiên thạch cường đại dị thường tấn công.
Ở bên dưới sóng xung kích của chiến ý cùng với vô số sóng từ trong Tinh Vân bão táp đã khiến chúng ta khôi phục ý thức, nhưng chúng ta không giống với quỷ hồn tầm thường, mà được pha thêm vào càng nhiều thứ.
Mới nghe thì khó mà tin nổi.
Có điều, hư linh thể nghịch hướng tụ hợp lại vốn là chuyện ngàn năm có một, cực kỳ hiếm thấy, trong ngàn tỉ khả năng, mới có một trường hợp phát sinh.
Có thể trong Tinh Vân bão táp cùng mưa thiên thạch ẩn chứa một loại năng lượng đặc thù nào đó, mới tạo nên hình thái hiện tại của chúng ta, ha ha, có lẽ chúng ta không phải là quỷ tu, mà là 'tinh linh', tinh không chi linh mới đúng!
Ban đầu, chúng ta có hơn trăm người bạn, có điều phần lớn đều ở thời gian ăn mòn chậm rãi tiêu tan, cũng có không ít người không thể vượt qua trận Tinh Vân bão táp này, bị dập tắt ở trong tinh hải hắc ám.
Có điều, tồn tại ở hình thức hư linh thể, cùng người và quỷ có khác biệt rất nhiều, đồ vật quý giá nhất của chúng ta, chính là lực tính toán cùng phương thức tư duy.
Những hư linh thể còn lại ở thời điểm trước dập tắt, đã mang tất cả lực tính toán cùng năng lực suy nghĩ của bọn họ, lấy một loại phương thức không cách nào hình dung, truyền cho chúng ta.
Ngươi có thể lý giải thành, một điểm trí tuệ cuối cùng của bọn họ, đều giao cho chúng ta, có lẽ họ dùng phương thức này, truyền thừa ý chí cùng sứ mệnh của bọn họ cho chúng ta!
Không sai, hiện tại ta cảm giác, lực tính toán của mình so với quá khứ mạnh mẽ hơn mấy chục lần, không ít vấn đề thâm thuý huyền ảo, đều giải quyết dễ dàng, trước kia cần vài cái giờ để suy nghĩ tính toán một vấn đề, nhưng hiện tại chỉ cần mấy giây liền giải quyết một cách tối ưu!
Cao Dương dùng kim loại trạng thái lỏng ngưng tụ ra hai cánh tay, khua múa loạn lên.
Ta cũng thế, Ta cũng thế, trước khi biến thành hư linh thể, ta đang suy tư làm sao tối ưu hóa kết cấu của hai trăm ba mươi năm loại động lực phù trận thông thường, thế nhưng hiện tại, ta dĩ nhiên ở trong vòng mười phút, liền đưa ra phương án tối ưu hóa ba trăm hai mươi năm bộ kết cấu!
Sử Đằng Phi hưng phấn vặn vẹo.
Lý Diệu thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, cuối cùng hắn đã rõ ràng:
Vì lẽ đó, các ngươi chữa trị Hỏa Hoa Hào?
Tinh Vân bão táp đã qua, bên ngoài là gió êm sóng lặng, tuy bốn phía phòng điều khiển vẫn thủng trăm ngàn lỗ, nhưng ít ra không rung động kịch liệt nữa, mà đã bị phong kín lại, nhiệt độ cùng hàm lượng dưỡng khí khôi phục ở mức bình thường.
Có vài màn ánh sáng nhảy lên vô số phù văn, chuyện này có nghĩa là hơn năm mươi cái pháp bảo đơn nguyên đang tiến hành đo lường.
Hỏa Hoa Hào, đã miễn cưỡng ổn định lại.
Mạc Huyền mỉm cười nói:
Không sai, tuy rằng tử vong đáng sợ, thế nhưng khi chúng ta phát hiện mình dĩ nhiên hòa làm một thể cùng một chiếc chiến hạm có uy lực mạnh mẽ thời đại Tinh Hải đế quốc, trở thành 'Linh hồn' của nó thì liền có loại hưng phấn không gì sánh kịp này, thân là luyện khí sư nên ngươi nhất định cảm nhận được!
>
Chúng ta lập tức triển khai nghiên cứu mỗi một góc chiếc tinh hải chiến hạm này. Ngay lập tức chúng ta liền phát hiện nó đang đứng bên bờ vực tan vỡ, vậy là chúng ta điên cuồng triển khai sửa chữa, dựa vào lực tính toán mạnh mẽ tích lũy được ở hình thái hư linh. Chúng ta đã để nó vượt qua sự công kích của Tinh Vân bão táp cùng mưa thiên thạch!
Đúng rồi, chúng ta thật sự là phi thường hiếu kỳ. Sau khi chúng ta ‘chết đi', đến tột cùng Thiên Nguyên giới đã xảy ra chuyện gì, làm sao ngươi chiếm được chiếc tinh hải chiến hạm này, tại sao trên thuyền lại trống rỗng, không có bất kỳ ai, chỉ có ngươi điều động?
Ngươi là luyện khí sư, hay là người điều khiển Huyền Cốt chiến khải cũng được, nhưng bất luận làm sao thì ngươi cũng không thể điều động một chiếc tinh hải chiến hạm chứ, không phải quân đội có rất nhiều hạm sư thực lực mạnh mẽ sao?
Nơi này lại là nơi nào? Một đại thế giới mới sao?
Tuy rằng không biết khoảng cách, nhưng căn cứ chúng ta suy đoán, mặt trời nơi này ảm đạm hơn ít nhất mười lần so với mặt trời ở Thiên Nguyên giới, hoàn toàn không đủ để chống đỡ một thế giới tu chân, vì lẽ đó nơi này hẳn là một thế giới hoang vu cằn cỗi, chúng ta xuyên qua thế giới này làm gì?
Hư linh thể có cảm giác với thế giới bên ngoài rất khác người bình thường. Đám người Mạc Huyền ở hình thái hư linh, chỉ có thể tình cờ nhận biết được thần hồn Lý Diệu đặc biệt mãnh liệt, nghi hoặc hắn có liên quan với các vấn đề của Huyền Cốt chiến khải.
Đối với những sự tình còn lại, không biết gì cả.
Như Lý Diệu nói, hắn cũng không cách nào nhận biết được tất cả sự tình phát sinh ở trên người bọn họ.
Lý Diệu suy nghĩ rất lâu, về chuyện đã xảy ra trong vụ nổ ở luyện khí hệ, có thể nói ngắn gọn điểm trọng yếu nhất, chính là việc huyết yêu xâm lấn, tinh khải số lượng lớn, Bí Tinh Hội, cùng với mật thám trên Hài Cốt Long Tinh.
Cứ cho hắn lược mất lượng lớn chi tiết nhỏ thì năm tên quỷ tu vẫn nổi lên lòng tôn kính.
Hùng Thất Lực là một trong ‘tứ đại thiên vương’, lúc này cũng duỗi ra một cánh tay nhỏ dài bằng kim loại, vỗ một cái lên bả vai Lý Diệu:
Vì tiêu diệt Long Ma, dĩ nhiên lựa chọn nhảy đến chỗ sâu xa trong tinh hải! bạn học Lý Diệu thật là dũng cảm!
Hoa Nguyên Giáp cũng cười nói:
Nghe nói lúc trước ở trong đám tân sinh có một gia hỏa, lấy việc khiêu chiến luyện khí hệ Thâm Hải đại học là mục tiêu, muốn đoạt lại cái danh hiệu 'thánh địa luyện khí sư', chúng ta còn tưởng rằng, đó là tên ngốc không biết giữ mồm giữ miệng, không nghĩ tới hắn là một anh hùng chân chính!
Lý Diệu có chút lúng túng ho khan.
Anh hùng sao?
Hắn xưa nay không biết anh hùng là gì, vậy mà mình lại có quan hệ cùng hai chữ này.
Hồi tưởng những chuyện phát sinh ở trên người mình mấy năm trước thì hắn thấy thực sự là khó mà tin nổi.
Nhớ năm đó, lần đầu tiên hắn cảm nhận được tu chân giả mạnh mẽ, là lúc Yêu Đao Bành Hải đạt đến Xích Tiêu cấp hai.
Khi đó hắn muốn trở thành tu chân giả, nhưng động lực lớn nhất là khi hắn nghe nói Bành Hải làm tu chân giả, có thể ở biệt thự, mua xe, ôm mỹ nữ, một năm thu hơn mấy chục triệu thậm chí hơn trăm triệu cũng có thể.
Khi hắn lên phía bắc Đại Hoang, bảy tên tu chân giả sóng vai dắt tay nhau, khắc dấu ấn ở bên trong linh căn của hắn, để hắn ở ngày thứ hai thức tỉnh linh căn, bước lên con đường tu chân.
Sau này hắn lấy việc luyện chế Huyền Cốt chiến khải làm mục đích mà không ngừng tu luyện, là vì danh tiếng chấn động liên bang, chưa bao giờ nghĩ tới, phải làm anh hùng.
Mãi đến tận khi cuộc chiến ở Thanh Trạch thị và cuộc chiến thất thành xảy ra, Bí Tinh Hội tham chiến, hắn mới kiến thức được nhiệt huyết của vô số tu chân giả cùng người bình thường, ở bước ngoặt sinh tử, tâm Tinh Cựa hắn đã bất tri bất giác thay đổi.
Mà trên Hài Cốt Long Tinh. ..
Nhìn thấy nhật ký của Cao Tinh Sách tiền bối, lại từ trong cuộc tấn công tinh thần của Long Ma, thấy được Thiên Nguyên giới sắp gặp kiếp nạn.
Hắn không có lựa chọn nào khác.
Lần thứ hai Lý Diệu xác định mình không phải là anh hùng, xưa nay đều không muốn làm cái anh hùng chó má gì đó.
Hắn chỉ muốn bản tâm không thay đổi, muốn làm một tên tu chân giả.
Một tên tu chân giả như Đinh Dẫn, Vệ Thanh Thanh, Quan Hùng, Cao Tinh Sách. . . mà thôi!
Hai con mắt Lý Diệu lóe lên tinh mang, nói:
Hiện tại, các ngươi đã biết tất cả rồi, sáu người chúng ta cùng lên một chiếc chiến hạm tàn tạ, trôi nổi ở trong chỗ sâu tinh hải.
>
Tiếp theo nên làm gì, mới có thể tìm được đường về nhà?