Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 457 - Chương 448: Mưa Gió Ngục

Chương 448: Mưa gió ngục Chương 448: Mưa gió ngụcChương 448: Mưa gió ngục

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com
Ầm!

Ngay sau khi đạo âm thanh này vang lên, bên trong Tinh Quân Miếu lại dấy lên một trận địa chấn, khung thuyền bằng sắt thép trên đầu mọi người liền truyền ra hàng loạt tiếng gãy vỡ, ngay cả mười mấy ống tuýp cũng nhịn không được, ầm ầm đổ xuống.

Lúc này, con ngươi Lý Diệu đột nhiên co rút lại thành hai mũi kim. Trong nháy mắt, toàn bộ bắp thịt quanh thân hắn liền co rúm lại, thoạt nhìn qua giống như cả người hắn đã thu nhỏ lại một vòng. Tuy nhiên y phục trên người hắn lại như được gió thổi thổi phồng, phát ra từng đạo âm thanh rách nát.

Đột nhiên có hai đạo âm thanh nổ vang truyền ra, mặt ngoài của giày công tác bằng kim loại Lý Diệu mang theo trên chân không có gì thay đổi, nhưng đáy giày làm bằng cao su cường hóa lại nổ thành bột phấn, ống quần rộnh rãi trên bắp chân cũng bị xé rách thành từng sợi vải rách. Đột nhiên thân hình Lý Diệu hóa thành một vệt sáng, hướng về phía ống tuýp đang đổ xuống kia lao đi như một đạo thiểm điện!
Bạch!

Cánh tay Lý Diệu biến ảo thành mười mấy đạo tàn ảnh, giống như từng đạo roi da cuốn mười bốn đạo ống tuýp vào lòng bàn tay, chỉ còn dư lại một cái cuối cùng rơi xuống chỗ không người, phát ra một đạo tiếng vang thật lớn.

Tuy rằng căn ống tuýp này không rơi trúng ai, nhưng lại dọa sợ không ít người bình thường, đám người vừa có chút bình tĩnh lại rối loạn hẳn lên, có không ít lão nhân cùng hài động bị đám động xô đẩy thiết chút nữa liền ngã lên mặt đất, cách đó không xa dường như có tiếng khóc bất lực của bé gái truyền đến.
Răng rắc!

Trong tay Lý Diệu nắm mấy cây ống tuýp này, trong nháy mắt bị hắn nắm ra những dấu tay vô cùng rõ ràng và sắc sảo.

Trên mặt Lý Diệu không hiện ra chút cảm xúc nào, nhưng đáy mắt hắn lại phóng ra từng tia nộ hỏa.

Mắt hắn hơi híp lại, tập trung toàn bộ tinh thần quan sát tình hình của trận chiến.

Lúc này ở trong tinh không đột nhiên xuất hiện một chiếc tinh hạm có độ dài vượt qua ngàn mét, ngoại hình bô cùng giống như một Ngạc Ngư, trên "Lưng" Ngạc Ngư trải rộng từng bệ pháo to lớn đang cuồn cuộn không ngừng phun ra những chùm linh quang chói mắt bắn về phía Tình Quân Miếu.

Chỉ có điều, cường độ phòng ngự của Tinh Quân Miếu rõ ràng lại vượt qua dự liệu của đám Thâu Tinh này.

Vòng tròn phòng ngự nhanh chóng xoay tròn, tấm chắn linh năng hấp thu hết toàn bộ năng lượng của những đạo công kích này. Mà dưới sự ảnh hưởng của trọng lực tràng trong hệ thống phòng ngự cũng khiến cho tất cả những công kích thực thể đều lệch khỏi phương hướng ban đầu, từng viên đạn pháo gào thét sượt qua thân hạm của Tinh Quân Miếu, bắn về phía Tinh Hải vô tận.

Chỉ chốc lát sau, đám Thâu Tinh liền hạ thấp tiết tấu tấn công mạnh mẽ, từ “bụng” chiến hạm phun ra lượng lớn tinh khải, nỗ lực đột nhập vào trong Tinh Quân Miếu.

Trong giây lát, đội hộ vệ của Tinh Quân Miếu cũng lập tức bay lên tinh không, mấy trăm tên khải sư quấn quýt lấy nhau, lao về phía Tinh Hải lạnh lẽo, từng đạo gợn sóng linh năng giống như hồng thủy tràn ra, điên cuồng khuấy động.

Trên nhân số thì những Thâu Tinh này cũng không hề chiếm ưu thế.

Ở mảnh sơn cùng thủy tận này tuy không được các tông phái tu chân che chở những hầu như tất cả đàn ông ở nơi này đều sẽ điều khiển từng kiện tinh khải, tiến hành giao chiến đơn giản.

Có điều, nói cho cùng thì cư dân tại nơi này cũng do người bình thường chiếm đa số, ngay cả bên trong đội hộ vệ của Tinh Quân Miếu cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay vài tên Luyện Khí kỳ tu sĩ, nhưng đa phần trong số những tu chân giả này đều đã có tuổi, hoặc là thân chịu trong thương nên mới về quê nhà dưỡng lão.

Thâu Tinh đều là những kẻ liều mạng, cùng hung cực ác, không ít người trong số chúng đều có tu vi Luyện Khí hậu kỳ, thậm chí là Trúc Cơ tu sĩ. Những Thâu Tinh này đều có được kinh nghiệm chém giết phong phú, trên thân lại được trang bị tinh khải chiến đấu đầy đủ vô cùng đầy đủ. Đối với đám Thâu Tinh này mà nói, chiến đấu với những tuyển thủ nghiệp dư này cũng dễ dàng giống như là ăn cơm uống nước.

Đội hộ về Tinh Quân Miếu chỉ có thể dựa vào vòng phòng ngự mạnh mẽ khổ sở chống đỡ, cố gắng kéo dài thời gian.

Tuy nhiên nhìn vào tình hình này thì ai cũng hiểu được, việc vòng phòng ngự bị công phá chỉ còn là vấn đề thời gian.

Lúc này, trên mặt Lý Diệu lại hiện ra một tia nghi hoặc, mắt hắn nheo lại, cẩn thận phân tích Ngạc Ngư chiến hạm phía trên.

Trên hạm thủ của chiếc chiến hạm này có khắc ba chữ lớn như đang giương nanh múa vuốt, "Phong Vũ Ngục" !

Ngay lập tức Lý Diệu liền nhanh chóng kiểm tra tất cả những tin tức mới nhất mà hắn đã sưu tập được.

Phong Vũ Ngục là Thâu Tinh Đoàn cỡ lớn xếp thứ hai mươi tại Phi Tinh giới, hành động của chúng vô cùng quỷ quyệt, tác phong tàn nhẫn, tiếng xấu đồn xa.

Thủ lĩnh Phong Vũ Trọng của Phong Vũ Ngục chính là một cường giả Kim đan, kẻ này làm người cực kỳ nhạy bén, Thiên Thánh Minh đã từng tổ chức vây quét nhiều lần đối với Phong Vũ Ngục, thậm chí còn điều động cả một tên tu sĩ có tu vi Kim đan đỉnh phong tham gia vài hành động vây quét chúng.

Mỗi một lần gặp phải Thiên Thánh Minh vây quét, Phong Vũ Ngục đều toàn quân bị diệt, nhưng Phong Vũ Trọng vẫn luôn chạy thoát, không tốn thời gian dài hắn liền triệu tập đươcn một nhóm nhân mã Đông Sơn tái khởi, thanh thế của Phong Vũ Ngục càng ngày càng hùng vĩ, thủ đoạn càng lúc càng tàn bạo!

Chắc hẳn sau khi đám người của Tinh Quân Miếu nhìn thấy ba chữ Phong Vũ Ngục này nên lập tức liền không chút do dự mà tích cực triển khai phòng ngự, căn bản không có dự định đầu hàng.
Kỳ quái, Thâu Tinh Đoàn đứng thứ hai mươi Phi Tinh giới lại đến loại thâm sơn cùng cốc này làm gì?

Cẩn thận nghiên cứu màn sáng, Lý Diệu chợt trở nên đăm chiêu.

Hắn phát hiện tuy rằng thế tới của Ngạc Ngư chiến hạm Phong Vũ Ngục rất hung hăng, nhưng trên chiến hạm lại có rất nhiều nơi lộ ra vết thương, thậm chí có vài toà cự pháo đã bị đánh nổ, từng luồng quang diễm phía sau đều đứt quãng, chợt lóe chợt tắt, đây chắc hẳn là do động lực phù trận xuất hiện vấn đề lớn.

Quan sát kỹ thì đám Thâu Tinh đang chém giết trong tinh không cũng khá là ngu ngốc cùng nôn nóng, dường như đám người này đang thiếu hụt linh năng cùng đạn dược, viễn trùnh công kúch được sử dụng rất hạn chế, tất cả đều lấy thiếp thân cận chiến làm chủ.

Tuy nói, Tinh Quân Miếu bên này giống như là thịt trên thớt gỗ.

Nhưng đám Thâu Tinh của Phong Vũ Ngục lại đang vung vẩy một chiếc đao cùn, tuy có thể chém vào bên trong thịt nhưng muốn thuận lợi băm thịt ra thành nhân bánh thì lại phải phí rất nhiều khí lực.
Bọn họ vừa trải qua một hồi ác chiến, sắp hết đạn dược cùng lương thực.

Dựa vào tình hình trước mắt, Lý Diệu liền đưa ra kết luận:

Bên phía Tinh Quân Miếu chỉ là người bình thường cùng tu sĩ cấp thấp tạo thành quân đội không chính quy, nói cách khác, bọn họ là những nông dân mặc khôi giáp.
>
Theo lý mà nói, lấy thủ đoạn thiết huyết của Phong Vũ Ngục, coi như là bị vòng phòng ngự ảnh hưởng thì cũng có thể dễ dàng giải quyết chiến đấu mới đúng, không thể nào tiến hành giằng co lâu như vậy được?

Lão đại của Phong Vũ Ngục, Kim đan cường giả Phong Vũ Trọng, hoặc là không ở trên chiếc chiến hạm này, hoặc là đã bị thương nghiêm trọng nỗi căn bản không thể đứng lên được, bằng không dựa vào tu vi Kết Đan kỳ của hắn thì sợ rằng chỉ cần một tay một chân hắn cũng có thể nghênh ngang đột phá tuyến phòng ngự này.

Phi Tinh giới nhưng thật là không biết điều, đường đường là tu chân giả không những không bảo hộ người bình thường mà lại hóa thân thành những Thâu Tinh này trắng trợn tiến hành cướp bóc cùng giết hại người bình thường này!


Lý Diệu nghỉ lại những thông tin về những Thâu Tinh Đoàn trong cửa hàng tin tức, thông tin về Phong Vũ Ngục này quả thực là loang lổ việc ác, đầy rẫy tội ác. Trong đáy mắt Lý Diệu chợt phóng ra quang mang còn sắc bén hơn băng trùy, thân thể hắn lập tức lao về phía boong tàu số một.

Lúc này, boong tàu số một đã hỏng.

Không có sự che chở cùng chỉ đạo của tông phái tu chân, những người bình thường cùng tán tu cấp thấp này chỉ là năm bè bảy mảng, hoàn toàn dựa vào dũng khí, sau khi hét to một tiếng liền mặc tinh khải vào, lao thẳng về phía Tinh Hải.

Chứng kiến một màn này, Lý Diệu không khỏi nhếch miệng.

Nếu như số hóa những hạng năng lực của hắn để tính toán thì sức chiến đấu của hắn là sáu mươi, còn năng lực chỉ huy lại gần như như bằng không, căn bản không thể tiến hành chỉ huy cùng tổ chức đám quân lính tản mạn này.

Thở dài một tiếng, Lý Diệu chỉ có thể lấy Nham Binh ra, thả người nhảy một cái, nhằm về phía tinh không lao đi.

Có điều hắn cũng không giống như những người khác, không gào thét mà lao vào chiến đoàn chém giết.

Hắn bình tĩnh quan sát chiến trường liền phát hiện ra vài tên Thâu Tinh có thủ đoạn vô cùng sắc bén, nhìn dáng dấp thì ít nhất những người này đều có trình độ Trúc Cơ kỳ.

Tuy rằng Lý Diệu có thể đối phó hai, ba người trong đó, nhưng nếu như bị ba, năm tên vây công thì hắn sẽ bị chúng dây dưa, kéo chậm bước tiến lại.

Mà hạm pháo trên Ngạc Ngư chiến hạm của đối phương cũng không phải là ngồi không, coi như công kích của những hạm pháo này không công phá được vòng phòng ngự của Tinh Quân Miếu nhưng nếu muốn đánh nổ hắn thì vẫn là một chuyện vô cùng dễ dàng.
Lý Diệu, tình huống hiện tại thế nào, ta nhận thấy ở một vùng trên Tinh Quân Miếu truyền đến từng đạo gợn sóng linh năng phi thường mạnh mẽ, có cần chúng ta tiến tới hay không?

Trong tần số truyền tin truyền đến âm thanh lo lắng của Mạc Huyền.
Không cần.

Lý Diệu trầm ngâm chốc lát liền mở miệng nói:

Chúng ta đang tạo ngộ công kích của Thâu Tinh, đối phương có một chiếc chiến hạm với hỏa lực mạnh mẽ, Hỏa Hoa Hào là thám hiểm hạm nhiều chức năng, hiện tại ta mới chỉ chữa trị được vài phó pháo mà thôi, nếu như lấy ra đối công thì cũng không chiếm được lợi lộc gì.
>
Hiện tại cục diện rất hỗn loạn, ta không biết đối phương là có còn tiếp viện hay không, Hỏa Hoa Hào ngàn vạn lần không thể bại lộ.

Các ngươi tiếp tục ngụy trang phiêu lưu, duy trì hệ thống thông tin linh năng ở trạng thái tĩnh lặng, đợi đến thời điểm an toàn thì ta sẽ chủ động thông báo.

Còn chiếc chiến hạm này. . . Để ta giải quyết nó!


Từ trước tới nay, Lý Diệu rất ít khi chiến đấu trong chân không, từ lâu hắn đã quen thuộc hoàn cảnh tác chiến chịu sự ràng buộc của trọng lực ở khắp nơi.

Lý Diệu một bên chậm rãi vận chuyển động lực phù trận, một bên bình tĩnh quan sát, suy nghĩ kế hoạch tác chiến lại một lần

Đừng nói là đài Nham Binh này, coi như là ta mặc Huyền Cốt chiến khải thì cũng rata khó co thể đánh tan Ngạc Ngư chiến hạm từ bên ngoài, vẫn là phải nghĩ biện pháp lẻn vào trong.
>
Làm sao bây giờ?

Tuy rằng vỏ ngoài của Ngạc Ngư chiến hạm đã thủng trăm ngàn lỗ, nhưng hiển nhiên đám Thâu Tinh trên chiến hạm cũng nhận ra được điểm này nên tất cả những nơi tổn hại này đều được súng phòng không chăm sóc, một khi có kẻ địch tới gần thì sẽ gặp phải hỏa lực dày đặc công kích.

Dù cho có thể xuyên thấu qua tầng công kích này thì ta vẫn sẽ bị kẻ địch bên trong chiến hạm phát hiện, việc tiềm hành sẽ hoàn toàn mất đi ý nghĩa.

Đến cùng là ta phải bắt đầu từ nơi nào mới có thể thần không biết quỷ không hay mà lẻn vào trong Ngạc Ngư chiến hạm đây?


Đáy mắt Lý Diệu như có tinh mang nhanh chóng rung động, lực tính toán tăng lên đến cực hạn, hắn đang chìm trong việc khổ sở suy nghĩ đối sách lại tình cờ quan sát được một khá hiện tượng là kỳ quái, nhất thời ánh mắt hắn liền sáng lên.

Phần sau của Ngạc Ngư chiến hạm tổng cộng có mười đạo cửa khẩu dâng trào lên mười đạo hỏa diễm cực nóng, đây chính là địa phương cung cấp động lực cuồn cuộn không ngừng cho chiến hạm.

Nhưng mà, bởi vì chiếm hạm gặp phải tổn thương nghiêm trọng nên quang diễm phun ra từ bốn cửa khẩu trong đó lại liên tục đứt quãng.

Trong đó có một của khẩu mỗi mười chín giây mới sẽ phun trào một lần, mỗi một lần phun trào đều kéo dài năm giây.

Theo như Lý Diệu bước đầu phỏng đoán thì mỗi một đaok cửa khẩu đều có một cái đường ống với đường kính vượt qua ba mét.
Dường như có thể lợi dụng cái này.

Tuy rằng trước đây Lý Diệu chưa từng nhìn thấy tạo hình của loại chiến hạm này, thế nhưng tất cả các loại hệ thống động lực đặt ở phần sau của Tinh Thạch chiến hạm đều có cấu tạo bên trong đại khái giống nhau.

Đường ống phun ra linh diễm vẫn sẽ kéo dài tới dưới đáy khoang động lực ở phía sau chiến hạm, mà bởi vì mục đích hạ nhiệt, bên cạnh đó còn có thể có thêm lượng lớn khe hở, thậm chí có vài tòa hàn trì, bên trong chưa đầy dung dịch làm lạnh đặc thù.

Cho dù trong khoang động lực có rất nhiều người, nhưng nếu như hàn trì này không xuất hiện trục trặc thì sẽ có rất ít người trông coi.

Chính là chỗ này!
>
Phong Vũ Ngục không có lý do gì xuất hiện ở loại thâm sơn cùng cốc này, lại vội vã không nhịn nổi phát động tiến công với một thành trấn cằn cỗi, không chút màu mỡ này, nhưng trải qua một khoảng thời gian lại không thể công phá nổi tầng phòng tuyến này, đối với đám Thấu Tinh này mà nói thì đây thực là vô cùng nhục nhã.

Nếu như bọn họ còn có dư lực, khẳng định thì ngay từ sớm đã toàn lực phá hủy tầng phòng ngự của Tinh Quân Miếu.

Vì lẽ đó, phần lớn thực lực của Phong Vũ Ngục đã hiện ra ở trên chiến trường.

Tuyệt đối số lượng cao thủ trong chiến hạm sẽ không quá nhiều!


Tất cả những thứ được ánh mắt Lý Diệu chiếu tới đều hóa thành những bóng ảnh nửa trong suốt, sau đó lại dần dần hóa thành ngàn tỉ còn số trong não vực của hắn. Lý Diệu đang điên cuồng tính toán khoảng cách, tốc độ cùng góc độ. Giây lát sau, hắn liền vung vẩy bốn cánh tay của Nham Binh, vụng về giết vào trong chiến đoàn!

. . .
Bình Luận (0)
Comment