Chương 449: Lẻn vào!
Chương 449: Lẻn vào!Chương 449: Lẻn vào!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Thoạt nhìn, Lý Diệu giống như một người mới lần đầu tham gia vào chiến trường, bởi vì gặp phải chém giết huyết tinh trên chiến trường liền lâm vào sự thất kinh, sự không chế với động lực phù trận liền rối tinh rối mù, giống như một con cua đang khua tay múa chân, xiêu xiêu vẹo vẹo đánh về phía một tên Thâu Tinh.
Tên Thâu Tinh này mặc một kiẹn tinh khải màu đỏ rực trên thân, giống như một con tôm hùm, phía trước hai tay hắn duỗi ra hai gọng kìm lớn, đang triền đấu cùng hai tên khải sự của Tinh Quân Miếu. Dường như lúc này hắn không hề chú ý tới Lý Diệu đang tiến về phía mình.
Mãi đến tận khi Lý Diệu xuất hiện ở sau lưng của hắn, tên Thâu Tinh này mới đột nhiên xoay người lại đá ra một cước như phong bạo xen lẫn linh năng nổ tung, một cước này liền đánh vào giữa ngực Lý Diệu. Trong nháy mắt, lòng bàn chân hắn liền bắn ra mười mấy đạo công kích chấn động cao tần đâm vào ngực Lý Diệu!
Nhất thời, ngực giáp trên Nham Binh liền chia năm xẻ bảy, thân thể Lý Diệu giống như một viên đạn pháo mạnh mẽ bắn ra. Sau một hồi giãy dụa, thân thể Lý Diệu liền từ từ cứng ngắc xuống, bất động.
Nếu như có một tên Thâu Tinh nào khác nhìn thấy một màn này, thì hắn sẽ cho rằng, đây là một tên nhà quê ngu xuẩn muốn đánh lén một tên tội phạm có kinh nghiệm phong phú từ phía sau lưng, nhưng hắn lại bị tên tội phạm kia phát hiện từ sớm, lại không chút biến sắc bố trí cạm bẫy, đánh ra một đòn trí mạng!
Từ một cước giống như phong bạo vừa nhanh vừa mạnh, xen lẫn lưu quang chói mắt này tới xem, thực lực của tên tội phạm này ít phải đạt tới Luyện Khí hậu kỳ, tuyệt đối không phải một tên nhà quê mặc "Nham Binh" trên người có thể chống lại!
Từng đóa tử vong chi hoa nở rộ trên chiến trường bao trùm cả tên Thâu Tinh này ở trong, không có người tiến tới xem xét kiện Nham Binh bị nổ ngực giáp trên tên nhà quê này dù chỉ một chút.
Bên trong kiện Nham Binh bị phá nát, trên miệng Lý Diệu hiện lên một nụ cười tàn nhẫn.
Trải qua muôn vàn thử thách, thể phách hắn đã cứng rắn tới trình độ giống như quái vật. Đạo trọng kích của tên tu sĩ Luyện Khí kỳ này ngoại trừ khiến tim hắn thoáng gia tốc lên một chút thì hoàn toàn không gây ra nửa điểm thương tổn nào cho Lý Diệu.
Lúc này, Lý Diệu giống như là một con rắn độc đang ngủ đông, tay chân hắn không hề nhúc nhích, thân thể hắn cứ lẳng lặng trôi nổi trong Tinh Hải.
Trên gáy hắn bốc lên lượng lớn nhiệt khí, những mồ hôi còn chưa thẩm thấu ra liền bị bốc hơi lên.
Bằng vào lực tính toán giống như bão táp, hắn đã đưa ra được kết quả, toàn bộ quỹ tích hành động của Ngạc Ngư chiến hạm, phương hướng thân thể di động cùng với những nhân tố có thể ảnh hưởng đến quỹ tích di chuyển của bản thân đều biến thành ngàn vạn đạo quang tuyến nhằng nhịt hiện lên trước mắt hắn.
Xoạt. . . Xoạt. . .
Lý Diệu điều tiết động lực phù trận đến trình độ yếu ớt nhất, chỉ có làm điều chỉnh thân thể đến một góc độ ra ngoài tầm mắt của tất cả mọi người thì hắn mới tình cờ phun ra một đạo lưu quang cực kỳ ảm đạm, tiến hành điều chỉnh phương hướng một cách vi điều.
Thỉnh thoảng hắn cũng sẽ di chuyển vào trong phạm vi chiến đấu của các khải sư, hoặc là tiến vào một đám tinh khải bị xé thành mảnh vỡ. Sau đó lại điều chỉnh phương hướng một lần nữa.
Ở trên chiến trường, nhũng thi thể cùng hài cốt đang ở trong trạng thái trôi nổi bất định như hắn lại có rất nhiều.
Nhưng lại không có ai chú ý tới, sau nhiều lần va chạm, thân thể hắn đã từ từ tiến về phía sau Ngạc ngư chiến hạm.
500 mét cuối cùng.
Lý Diệu nhìn chằm chằm những đạo cửa khẩu phun ra quang diễm chói mắt phía sau Ngạc Ngư chiến hạm. Nhìn những đạo quang diễm đỏ thẫm giống như núi lửa đang bạo phát này liền hơi nhíu mày, nuốt vào một ngụm nước bọt.
Hắn biết, muốn khởi động một chiếc Tinh Thạch chiến hạm dài ngàn mét thì quy mô của động lực phù trận trên chiến hạm này quả thực là lớn đến đáng sợ, từng đạo vĩ diễm kia có nhiệt độ cao đến đáng sợ, hơn nữa trong đó lại xen lẫn lượng lớn linh năng cuồng bạo .
Trên Nham Binh phát ra cảnh báo về hoàn cảnh nhiệt độ cao, loại công trình tinh khải này căn bản không thể chống đỡ được nhiệt độ cao của vĩ diễm, mặc dù chỉ là tới gần nhưng cũng có một ít pháp bảo đơn nguyên không được phong kín cũng bắt đầu hòa tan.
300 mét cuối cùng.
Lúc này, Lý Diệu như đang đặt mình vào trong lò nung. Tóc gáy hắn cuộn lại, miệng khô lưỡi khô.
Trên màn sáng điều khiển Nham Binh, tính năng tham số của không ít pháp bảo đơn nguyên đều hạ xuống đáy vực, nằm ở trong tình huống mất đi khống chế.
Lý Diệu vẫn cắn răng kiên trì, lao về phía vĩ diễm.
100 mét cuối cùng!
Nếu như hắn tiến tục di chuyển theo quỹ tích hiện tại thì chỉ ba giây sau hắn sẽ bị đạo vĩ diễm to lớn kia quét trúng, thân thể hắn sẽ triệt để hóa thành hư vô
Đây chính là 100 mét mấu chốt nhất!
Trong khoảnh khắc đạo vĩ diễm kia quét tới, Lý Diệu liền bộc phát, thân thể hắn giống như bị thiểm điện bắn trúng, toàn bộ động lực phù trận quanh thân hắn điên cuồng khởi động, phát ra quang mang lóng lánh. Nham Binh lấy tốc độ như xé rách tinh không trong nháy mắt gia tốc lên, hiểm hiểm sượt qua người hắn. Lúc này Lý Diệu đã đi tới một đạo cửa khẩu phun ra vĩ diễm đứt quãng đầu tiên.
Cho dù tại thời điểm này trên chiến trường có người chú ý tới tình hình bên này thì tầm mắt của người đó cũng sẽ bị vĩ diễm bao phủ, sẽ không có ai chú ý tới ở dưới đạo quang diễm giống như núi lửa bạo phát kia lại có một đài tinh khải đang bắn ra nhanh như một đạo kinh hồng!
Cho dù phát hiện ra một cảnh này thì bọn họ chỉ có thể cho rằng, kiện Nham Binh này bất hạnh bị vĩ diễm quét trúng, đã bị hòa tan một cách triệt để.
Hổn hển. . . Hổn hển. . . Hổn hển. . .
Lý Diệu liên tục thở dốc, pháp bảo đơn nguyên cung cấp không khí cho Nham Binh đã bị nhiệt độ cao phá hoại. Từng luồng không khí hít vào trong mũi đều nóng rực như dung nham , khiến cho Lý Diệu không nhịn được mà than nhẹ một tiếng.
Tiếp theo chính là một bước khó khăn nhất.
Lý Diệu đang đứng ở phía dưới đạo cửa khẩu mà phải mất mười chín giây mới có thể phun ra quang diễm một lần, vì lẽ đó nhiệt độ của nơi này hơi thấp một chút.
Có điều, tuy rằng nhiệt độ nơi này thấp hơn chu vi xung quanh những cũng cao tới hơn một nghìn độ!
Hô!
Đột nhiên, một đạo quang diễm cực kỳ đồ sộ phun trào ra, giống như là một đạo thái dương quang tiễn bắn ra từ mặt trời!
Trong khoảnh khắc Lý Diệu liền cắn chặt răng, thân thể hắn lập tức thoát ra khỏi Nham Binh!
Giờ khắc này, hắn chỉ cách tầng không khí nóng hơn một nghìn độ này một tầng giới tử trang phục chiến đấu mỏng manh!
Trong một sát na, Lý Diệu liền bị tổn thương, da hắn bị nứt ra, nhãn cầu trở nên đỏ chót.
Bạch!
Trong nháy mắt tiếp theo, trên người hắn liền xuất hiện một bộ tinh khải quỷ dị màu đen, trên khe hở của áo giáp có từng đạo lưu quang màu đỏ chậm rãi chảy xuôi, một ít vị trí then chốt lại âm thầm tỏa ra ánh bạc nội liễm.
Lý Diệu đã mặc Huyền Cốt chiến khải lên người!
Tuy rằng ở trong tình cảnh nhiệt độ cao hơn nghìn độ nhưng trải qua sự cường hóa của huyết nhục Hài Cốt Long Ma cùng mảnh vỡ các pháp bảo thượng cổ thì Huyền Cốt chiến khải trên người Lý Diệu cũng không phải là không thể chịu đựng, Lý Diệu như hắc sắc U Linh, chịu đựng nhiệt độ cao, nằm rạp ở trên đạo cửa khẩu đầu tiên phun ra quang diễm này, sắp phải triển khai một hành động vô cùng điên cuồng khiến tim Lý Diệu đập nhanh hơn, huyết dịch trong thân thể hắn như muốn tuôn trào ra!
Hô!
Sau khi đạo vĩ diễm vô cùng xán lạn kia được phun ra một lần nữa, ngay khi quang diễm còn chưa hoàn toàn phun hết, Lý Diệu liền gầm nhẹ một tiếng, thân thể hắn chợt hóa thành một đạo hắc sắc lưu quang, vọt vào trong đạo cửa khẩu này!
Thời gian mười chín giây đếm ngược, bắt đầu!
Nhiệt độ cao tới mấy ngàn độ!
Ngay cả Huyền Cốt chiến khải cũng không thể hoàn toàn chống đối lại nhiệt độ cao!
Nhãn cầu Lý Diệu đã hoàn toàn bị đốt thành màu đỏ sẫm, chỉ dùng một giây đồng hồ, hắn liền di chuyển được gần ba mươi mét, xâm nhập vào trong thân Ngạc Ngư chiến hạm.
Đường kính của những đường ống càng ngày càng chật hẹp, lại bị chia ra thành vài cái phương hướng khác nhau, không cách nào tiếp tục tiến lên.
Bạch!
Trong nháy mắt, Tử Điện Thanh Minh Trảo trên tay trái Huyền Cốt chiến khải liêng bắn ra, đầu ngón tay hắn hợp lại, hình thành một mũi khoan, cao tốc xoay tròn lên.
Hồ quang màu tìm cùng minh hỏa màu xanh cuồn cuộn không ngừng tuôn ra, hình thành một đạo huyền quang hình xoắn ốc đang điên cuồng xoay tròn bên ngoài mũi khoan !
Huyền quang mũi khoan!
Sau khi chiến một trận cũng Hài Cốt Long Ma, Lý Diệu có cảm hứng mạnh mẽ với muic khoan huyền quang của Hỏa Hoa Hào. Trong hơn một tháng ở cùng đám người Mạc Huyền, Lý Diệu đã thâm nhập nghiên cứu các phù trận cùng thần thông sử dụng huyền quang mũi khoan, hắn đã bước đầu phân tích ra tác dụng của hơn ba trăm phù trận hoàn toàn mới cùng với kết cấu linh năng tuần hoàn rắc rối phức tạp, đồng thời những thần thông này đều được hắn ứng dụng vào việc cải tạo Tử Điện Thanh Minh Trảo.
Hiện giờ, phía trước cánh tay của Huyền Cốt chiến khải, do năm nhánh ngân sắc hài cốt trường hà cùng từng mảnh pháp bảo thượng cổ cường hóa tạo thành trảo nhận, một khi mở ra, liền biến thành Tử Điện Thanh Minh trảo nham hiểm tàn nhẫn, một khi khép lại và cao tốc xoay tròn, liền có thể tự động kích phát ra linh năng mạnh mẽ, biến thành một mũi khoan huyền quang loại nhỏ không gì không xuyên thủng!
Như thế vẫn chưa đủ.
Lý Diệu biết, loại vật liệu dùng để vhees tạo ra đường ống phun ra quang diễm nà vì mục đích chống đỡ nhiệt độ cao tơi mấy ngàn độ thì cường độ của nó nhất định là vô cùng cao, mặc dù Lý Diệu dùng mũi khoan huyền quang, cũng chưa chắc có thể dùng mấy giây thời gian phá hủy đường ống này.
Bạch!
Tay phải Lý Diệu chợt động, trong khoảnh khắc có mấy quả bom tinh thạch hình trụ liền được gắn lên thạch bích của đường ống.
Giây lát sau, chợt có tiếng nổ vang nhẹ nhàng truyền ra, nhất thời một tầng thạch bích này liền biến thành u lan sắc, nhiệt độ trên đó kịch liệt giảm xuống.
Đây chính là băng phong bom có uy lực mạnh nhất được khai quật trong U Minh băng ngục của Thiên Nguyên giới!
Thời điểm Lý Diệu đi tới Hài Cốt Long Tinh thám hiểm, hắn đã tiến hành võ trang rất đầy đủ, Lý Diệu thân là một tên cuồng nhân về bom, đương nhiên không thể không mang theo hàng trăm hàng ngàn quả bom được.
Chỉ là lúc hắn tiến lên Hài Cốt Long Tinh cũng không có sử dụng đến, mà lại được hắn sử dụng ở nơi này.
Vật liệu dùng để luyện chế thạch bích này có được năng lực kháng nhiệt độ cao cực cường, nhưng khi được thiết kế lại không có tính đến việc gặp phải hoàn cảnh nhiệt độ giảm xuống vô cùng thấp.
Dưới sự ảnh hưởng của việc nhiệt độ bị thay đổi đột ngột, nhất thời tầng thạch bích này liền trở nên yếu đuối không ít.
Lúc này, thời gian đã qua năm giây.
Lý Diệu chợt rít gào một tiếng, mũi khoan huyền quang liền mạnh mẽ oanh kích lên thạch bích phía trước.
Một giây, hai giây, ba giây. . .
Khoảng cách lần quang diễm phun trào tiếp theo càng ngày càng gần.
Tâm thần của Lý Diệu hết sức chăm chú, con ngươi hắn như đọng lại, hồn nhiên không có suy nghĩ qua vấn đề thời gian không kịp, thần hồn hắn thiêu đốt đến cực hạn, tren mũi khoan huyền quang phóng ra vạn đạo lưu quang, không ngừng xung kích, xung kích, xung kích!
Rốt cục, tầng thạch bích này cũng nhịn không được nữa, liền bị mũi khoan huyền quang nổ ra một cái lỗ to lung!
Lý Diệu liều lĩnh, xông vào.
Nơi này là một mảnh không gian to lớn trống rỗng, ở giữa vô số đường ống lập thể đứng sừng sững giống như rừng rậm, các loại đường ống lít nha lít nhít, nhằng nhịt trải rộng khắp nơi.
Từng trận cuồng phong gào thét, không ngừng thổi dưới các đường ống kim loại, mang theo phần lớn nhiệt lượng.
Nơi này là Hàn Phong Thất.
>
Hóa ra loại Tinh Thạch chiến hạm này chọn dùng hệ thống hàn phong, chu vi xung quanh toàn bộ hệ thống động lực được đặt một vòng phù trận phong hệ cỡ lớn, dường như còn có một chút băng phong phù trận, thổi ra từng trận lãnh phong, dùng để gạ nhiệt độ của động lực phù trận cùng các đường ống.
Lý Diệu chợt lâm vào suy tư nhưng tay chân của hắn lại không dừng. Lúc này hắn như biến thành một con Viên Hầu to lớn liên tục di chuyển trong các đường ống, liều lĩnh chạy về nơi sâu trong những đường ống chằng chịt này, khoảng cách giữa hắn cũng đường ống bị hắn xuyên phá càng ngày càng xa.
Ầm!
Rốt cục, quang diễm cũng lại dâng trào ra một lần nữa, một phần quang diễm lập tức theo lỗ thủng vọt vào bên trong đường ống, giống như một con hỏa diễm cự thú đang giương nanh múa vuốt!
Nhưng từ lâu Lý Diệu đã chạy trốn ra khỏi phạm vi tàn phá của quang diễm, chạy trốn tới một góc trong Hàn Phong Thất.
Trong bóng tối, ánh mắt Lý Diệu nhìn chằm chằm lên những đường ống rắc rối, phức tạp giống như rừng rậm trên đỉnh đầu, căn cứ vào cách phân bố cùng hướng đi của đường ống hắn liền bình tĩnh phân tích bố cục đại thể cùng vị trí của khoang động lực phía sau chiến hạm.
Từ hướng đi của những đường ống này mà xem xét, hẳn là khoang động lực nằm ở góc bên trái, mà vị trí phía dưới bên phải là khu vực không người có độ khả thi lớn nhất.
Lý Diệu tìm tòi từng tấm thép lạnh lẽo, khóe miệng hắn khẽ mỉm cười, mũi khoan huyền quang lại một lần ngưng tụ trên tay hắn.
Mười phút sau, phía sau Tinh Thạch chiến hạm, tại một chỗ của hàn trì mà không người trông giữ, phía dưới tấm che dùng để rót dung dịch làm lạnh vào, truyền đến một đạo âm thanh:
Kẹt kẹt kẹt kẹt!
Tiếp theo lại liên tiếp có hỏa tinh tỉ mỉ bắn ra từ trong khe hở giữa tấm che cùng hàn trì.
Trong khoảnh khắc, tấm che từ từ mở ra, có một đạo hắc sắc U Linh từ trong hàn trì chậm rãi hiện lên.
Lúc này, Lý Diệu đã thần không biết quỷ không hay, đột nhập vào trong hạm bộ của Phong Vũ Ngục.