Chương 459: Phá hoại lúc nào cũng dễ dàng hơn so với kiến thiết.
Chương 459: Phá hoại lúc nào cũng dễ dàng hơn so với kiến thiết.Chương 459: Phá hoại lúc nào cũng dễ dàng hơn so với kiến thiết.
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Phong Vũ Tinh Thần chính là một phần tài liệu cướp bóc mà Phong Vũ Trọng định giảng dạy, nên hắn không đi sâu vào lý luận quá mức huyền diệu, chỉ cần nắm chắc các loại hiện tượng phức tạp là tốt rồi.
Đối với người có lý luận cơ sở về tinh hạm bạc nhược như Lý Diệu mà nói, bản Phong Vũ Tinh Thần này so với trọng thứ sáu của sổ tay bảo trì tinh hạm càng phù hợp với hắn hơn.
Vài ngày tiếp theo, sau khi hoàn thành công tác thanh lý đống đổ nát kia xong, Lý Diệu lại không nghỉ, mà dành phần lớn thời gian, nghiên cứu Phong Vũ Tinh Thần.
Lúc hắn nhồi nhét mấy trăm loại kết cấu tinh hạm vào trong não vực thì hắn cũng học được ngàn vạn phương pháp phá hoại cùng lẻn vào tinh hạm.
Về sau, hắn còn muốn làm ra một loại game huấn luyện tư duy phi thường hứng thú, mang phá hoại cùng bảo trì dung hợp lại cùng một chỗ.
Lý Diệu mang thần niệm của chính mình chia ra thành hai bộ phận, mỗi một bộ phận nắm giữ sức tính toán tương đương.
Một bộ phận đứng ở góc độ người thủ hộ tinh hạm, vận dụng sổ tay bảo trì tinh hạm, cố gắng bảo trì tinh hạm hết mức.
Một bộ phận thần niệm còn lại, sẽ giả làm người tấn công, trong thời gian ngắn nhất dùng trăm phương ngàn kế, phá hoại tinh hạm, đột phá vào nội bộ.
Loại game tư duy chém giết lẫn nhau này khiến Lý Diệu chơi mãi không biết chán, say mê ở trong đó.
Mỗi một chủng loại tinh hạm khác nhau lại là một bản đồ game hoàn toàn mới.
Trong năm ngày ngắn ngủi, Lý Diệu liên tiếp chơi ba mươi bốn bản đồ.
Phần lớn game đều là phe tiến công dành chiến thắng, thành công phá hoại tinh hạm mà não vực của hắn tạo nên.
Theo sự xâm nhập của game, sự lý giải của hắn về các loại kết cấu của tinh hạm cũng càng ngày càng sâu, dần dần, hắn cũng có thể ở trong cuồng oanh lạm tạc, điên cuồng phục hồi, trong thời gian quy định, bảo vệ tinh hạm không bị phá hoại.
Thoả thích đắm chìm trong trò chơi đầy hứng thú này khiến Lý Diệu không nhớ tới việc thời gian đang nhanh chóng trôi đi.
Trong lúc bất tri bất giác, hắn đã ở trong Quỷ Ngục Hào trọn vẹn bảy ngày.
Mà Kim Giác Hào cũng tiến vào chỗ sâu trong tinh hải, chuyển sang trạng thái máy bay tuần tra.
. . .
Đối với mỗi một tên luyện khí sư trên Kim Giác Hào mà nói, bảy ngày qua thật sự là sống không bằng chết.
Hình như tâm tình của Hùng Đào đại sư ở trong mỗi một giây đồng hồ đều trở nên càng ác liệt.
Đôi mắt che kín tơ máu trừng lớn tới cực hạn, nhưng sau khi phát hiện trên pháp bảo vẫn còn mấy chỗ hỏng nhẹ thì con ngươi lại trừng lớn hơn một chút nữa.
Giống như là hai thanh trường thương liên tục bắn ra đinh sắt có khắc phù trận đông lạnh, mang tất cả luyện khí sư cùng thợ bảo trì bắn thành trăm ngàn lỗ thủng.
Mấy ngày đầu lão già này còn tức giận dựng tóc gáy, chửi toáng lên, khi đó mọi người vẫn cảm thấy ổn một chút.
Nhưng mấy ngày gần đây, tinh hạm liên tục xuất hiện vài vấn đề lớn, hai pháp bảo cực kì trọng yếu báo hỏng khiến môi lão già trở nên khô khốc với tốc độ mắt thường có thể thấy rõ, mỗi ngày thân thể hắn lại gầy đi một vòng, giống như máu huyết của hắn bị Kim Giác Hào hút khô vậy.
Nếu gặp hỏng hóc gì, hắn không hề nói một câu nào mà dùng vành mắt đỏ ngầu, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào người phụ trách pháp bảo đó.
Những luyện khí sư bị lão già hành hạ như thế liền tập hợp cùng một chỗ, cùng nhau nói thà bọn họ đi ra ngoài tinh hạm băng giá sửa chữa ba năm hoạc là bảo trì tinh khải còn hơn là ở trong này chịu dày vò.
Hùng Đào rất lo âu.
Tình huống của Kim Giác Hào so với dự liệu của hắn tệ hơn nhiều lắm.
Vừa mới xuất phát liền gặp phải mấy lần hỏng hóc nghiêm trọng, làm tiêu hao rất nhiều linh kiện bảo trì, khiến linh kiện cất trong kho không còn nhiều lắm.
Đường phía trước dài đằng đẵng, còn có mấy đoạn đường hết sức nguy hiểm, tinh vân bão tố cùng mưa thiên thạch là không thể tránh né.
Vừa nghĩ tới việc dẫn một chiếc tinh hạm lảo đảo sắp ngã, xông vào mấy chỗ có tinh vân bão táp trong Phi Tinh Giới khiến Hùng Đào sởn tóc gáy, như người ngồi trên chông.
Nhưng bọn họ không có lựa chọn nào khác.
Muốn đi con đường an toàn nhất trở lại trung tâm tinh vực, sẽ mất quãng đường dài gấp ba lần, xuyên qua bảy mảnh nhỏ thế giới cùng năm cái tinh vực nhỏ.
Mà những địa phương này rất thiếu nguyên liệu, có một số mảnh thế giới nhỏ bé không một bóng người, không có khả năng lấy được tiếp tế.
Muốn trở lại Phi Tinh Giới trước khi năng lượng kiệt quệ thì họ chỉ có thể chọn con đường có cự ly ngắn nhưng tính nguy hiểm lại cao hơn.
Dưới tình huống gần như chịu chết thì Hùng Đào lại nhặt được một số người trên Quỷ Ngục Hào.
Những nhân vật mới này, hoặc là người trong Đại Giác khải sư đoàn bồi dưỡng lên, với tuổi tác còn rất trẻ, kinh nghiệm không đủ.
Hoặc là người được tuyển mộ trong Tinh Quân Miếu, tuy họ có kinh nghiệm bảo trì nhất định nhưng không có tiếp thu qua huấn luyện quá chuyên nghiệp.
Hùng Đào an bài bọn họ đi thanh lý tinh hạm, sưu tầm vật tư, cũng không phải hắn không tin những người này, mà muốn hiểu rõ nghĩ tính cách cùng thực lực của bọn họ một chút.
Gần đây Hùng Đào mới hiểu được, thông qua loại công việc cơ bản này, hắn có thể thấy rõ bản chất của một gã luyện khí sư.
Là cuống hay là quả dưa, không cẩn thận hay là cẩn thận, thậm chí là cho người đó tham gia công tác ở chỗ nào, cũng có thể từ mặt trên một cái cấu kiện pháp bảo nhỏ nhỏ nhìn ra.
Một đoạn thời gian đã trôi qua, có lẽ những nhân vật mới này đã thanh lý được rất nhiều cấu kiện pháp bảo rồi, có thể nhìn ra rất nhiều thứ gì đó.
Nếu trong đó có một chút người thật sự có tiềm lực, Hùng Đào sẽ không chút do dự giao cho bọn hắn công tác càng quan trọng.
Dù sao hiện tại Kim Giác Hào cũng rất thiếu người bảo trì ở mỗi một vị trí công tác!
Nghĩ tới đây, Hùng Đào sai vài tên thủ hạ triệu tập những luyện khí sư kia tới đây, đồng thời ra mệnh lệnh nối ống dẫn vật tư của Kim Giác Hào với Quỷ Ngục Hào, triển khai vận chuyển cấu kiện pháp bảo!
Nửa tiếng đồng hồ sau, phía sau Kim Giác Hào xuất hiện một cái ống đường kính hơn mười thước dần dần triển khai về phía Quỷ Ngục Hào, dưới lực hút tinh từ, nó giống như một cái giác quan vững vàng hút lấy Quỷ Ngục Hào.
Vài tên luyện khí sư mặc tinh khải bảo trì, thông qua ống vận chuyển vật tư, trực tiếp mở vỏ ngoài của Quỷ Ngục Hào ra, lắp đặt một cánh cửa có thể tự động khép mở.
Con đường vận chuyển vật tư đã được hoàn thành.
Một tiếng đồng hồ sau, những cấu kiện pháp bảo đầu tiên đã thông qua con đường vận chuyển vật tư đi tới Kim Giác Hào.
Hùng Đào cùng bốn gã luyện khí sư từng trải đồng thời mở cấu kiện pháp bảo thứ nhất ra, phân tích đánh giá.
Đằng trước là hai cấu kiện pháp bảo do Lam An thanh lý, không tồi, hắn ở trong khu vực sinh hoạt của Quỷ Ngục Hào thanh lý ra ba vạn bảy ngàn năm trăm cấu kiện pháp bảo, số lượng rất nhiều, phẩm chất cũng tương đối tốt, rất ít có tì vết.
>
Lam An là người do khải sư đoàn chúng ta tự mình bồi dưỡng lên đi? Ta nhớ hắn cũng đã thức tỉnh linh căn rồi, hình như là Luyện Khí kỳ tầng ba thì phải.
Thiên phú của hắn khá tốt, có một chút thiếu sót chính là hắn không chú ý chuyện vặt vãnh lắm, các ngươi xem, những phù văn trong góc phòng, vẫn nhiễm một chút tì vết, chưa có thanh lý sạch sẽ.
Nhưng pháp bảo trong khu sinh hoạt đều là những pháp bảo phổ thông, với trình độ như hắn là có thể gánh vác rồi, chúng ta giao khu sinh hoạt cho hắn chịu trách nhiệm, điều nhân công đi chịu trách nhiệm những nơi trọng yếu hơn.
Hùng Đào cuốn lấy hơn trăm mảnh cấu kiện pháp bảo, hai mắt hơi quét nhìn một chút, rồi đi xuống kết luận.
Vài tên luyện khí sư từng trải cũng không có ý kiến khác, bao gồm cả sư phụ của vị học đồ Lam An này ở bên trong, mọi người đều tâm phục khẩu phục, cho rằng Hùng Đào đại sư đã làm ra an bài chính xác nhất.
Chịu trách nhiệm thanh lý khu vực bốn khẩu đại bác ở mũi Quỷ Ngục Hào là Miêu Phi, người này là luyện khí sư chúng ta mới tuyển mộ ở Tinh Quân Miếu, năm nay tám mươi tám tuổi, kinh nghiệm phi thường phong phú.
>
Cấu kiện pháp bảo hắn thanh lý ra rất kỹ lưỡng, tìm không được một chút dấu vết vụ nổ mạnh cùng tì vết. Khỏi cần làm xử lý nữa mà chỉ cần trực tiếp ứng dụng trên pháp bảo, đúng là không tồi.
Có điều trong thời gian này, hắn chỉ thanh lý ra một vạn bảy ngàn ba trăm mảnh cấu kiện pháp bảo, tốc độ xử lý hơi chậm một chút, xem ra phong cách của vị luyện khí sư này rất thong thả ung dung, hắn đi theo con đường chất lượng làm đầu.
Ta thấy chúng ta có thể cho hắn đi duy trì hệ thống trọng lực nhân tạo, dù sao hệ thống trọng lực nhân tạo cũng nằm ở vị trí trung tâm tinh hạm, đây là nơi tối trọng yếu nên bình thường không có tình huống đột phát. Đối với yêu cầu tùy cơ ứng biến không cao.
Chỉ dùng nửa tiếng đồng hồ, Hùng Đào đã thành thạo phân phối vị trí công tác thích hợp cho hơn mười tên nhân vật mới, vì vậy những luyện khí sư có kinh nghiệm phong phú, thủ đoạn cao minh có thể qua thở ra một hơi.
Kế tiếp, còn ba gã nhân vật mới cuối cùng.
Về sau có một nhân vật mới thanh lý cấu kiện pháp bảo, khiến Hùng Đào sửng sốt giật mình một cái, lông mày như bàn chải bàn nhíu lại thật sâu.
Chịu trách nhiệm thanh lý khu tu luyện Quỷ Ngục Hào là Lý Diệu, hắn sưu tầm được mười ba vạn bảy ngàn bốn trăm năm mươi năm khối cấu kiện pháp bảo sao?
>
Tính giỡn hay kiểu gì đây!
Sau khi tìm ra cấu kiện pháp bảo từ đống đổ nát, đại bộ phận trong đó sẽ bị rách nát, cường độ cùng độ cứng yếu đi rất nhiều, có một số pháp bảo còn bị dung dịch trong vụ nổ mạnh ăn mòn nghiêm trọng, phải cẩn thận đánh bóng mới có thể sử dụng được.
Tinh thần một người là có hạn, cẩn thận thanh lý một cái cấu kiện pháp bảo, có thể làm cho người ta tiêu hao rất nhiều thời gian cùng tâm huyết.
Có thể ở trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, thanh lý hơn mười vạn cấu kiện pháp bảo, chỉ có một khả năng, đó chính là tên Lý Diệu này không có cẩn thận thanh lý mỗi một mảnh cấu kiện pháp bảo, thậm chí không có cẩn thận phân biệt cấu kiện pháp bảo, mang không ít cấu kiện bị vặn vẹo biến hình nghiêm trọng, mất đi giá trị thu hồi, sưu tầm lại!
Hùng Đào nhớ người này tên là Lý Diệu.
Ấn tượng đầu tiên của hắn với người thanh niên này không tốt lắm.
Hắn biết, đối với một gã luyện khí sư mà nói, phẩm chất trọng yếu nhất là sự kiên định và thực tế.
Có lẽ người thanh niên Lý Diệu này thật sự có vài phần thiên phú, đã từng gặp kỳ ngộ, nhưng khi hắn luôn miệng nói mình là một gã cao thủ sửa chữa thì kết quả là ngay cả một cái tinh không la bàn đơn giản nhất cũng không nhận ra, khiến Hùng Đào hiểu người thanh niên này có phần hư ảo, không đủ chân thực.
Nhưng lúc ấy nhân công thiếu hụt nghiêm trọng, và tốc độ tay của thanh niên này đích thực là rất nhanh, lại còn thức tỉnh linh căn rồi nên Hùng Đào cũng lưu hắn lại.
Từ đó về sau, hắn vẫn sai Bạch Khai Tâm đi khuyến khích người thanh niên này một phen, còn lấy sổ tay bảo trì tinh hạm của chính mình cho Lý Diệu học tập, để hắn có một cơ hội cố gắng phóng xuất ra tiềm lực của hắn.
Có lẽ hắn thật sự có thiên phú bảo trì, nhưng một mực lưu lạc ở nơi khỉ ho cò gáy nên thiên phú bị hoang phế.
Hùng Đào không đành lòng để hắn tiếp tục hoang phí tài năng của chính mình.
Không nghĩ tới, tên Lý Diệu này lại thích khoác lác như vậy!
Hắn cho rằng thanh lý ra càng nhiều cấu kiện pháp bảo thì càng chứng minh thực lực của chính mình sao? Đúng là người trẻ tuổi mà!
Hùng Đào thở dài, nén một chút thất vọng, mở rương đựng cấu kiện pháp bảo của Lý Diệu ra.