Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 477 - Chương 460: Thi Kiểm Tra

Chương 460: Thi kiểm tra Chương 460: Thi kiểm traChương 460: Thi kiểm tra

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Gần nửa phút đồng hồ, Hùng Đào á khẩu không nói được lời nào, mắt trâu cứng lại, trên mặt hiện ra biểu tình vô cùng quỷ dị.

Xảy ra chuyện gì vậy, mấy lão già cũng ngây ngẩn cả người?
>
Có lẽ cấu kiện pháp bảo của Lý Diệu hỏng hóc đến mức mấy lão giả kia cũng bị chấn kinh?


Vài tên luyện khí sư nhỏ giọng thảo luận.

Mãi đến khi Hùng Đào mở rương đựng cấu kiện pháp bảo ra, khiến tất cả lộ diện trên mặt đất thì những luyện khí sư kia cũng có biểu tình ngẩn người cả người giống như hắn.

Lý Diệu thu hồi những cấu kiện pháp bảo này, trước không nói đến chuyện tốt hay xấu, chỉ nói đến phương thức tồn trữ thì hắn và những người khác cũng có sự bất đồng.

Đại bộ phận cấu kiện pháp bảo của những người khác đều lộn xộn bừa bãi, chất đống cùng một chỗ, tối đa chỉ thể thu dọn theo chức năng sử dụng thành mấy cái rương nhỏ.

Nhưng Lý Diệu thì dùng những mảnh kim loại mỏng như cánh chuồn và một chút phù trận phong hệ cùng phản phù trận trọng lực, cất giấu ở đáy hòm giữ đồ, tạo thành không gian lập thể, vừa gia tăng hiệu suất sử dụng của hòm giữ đồ, vừa phân biệt mỗi một cấu kiện pháp bảo ra từng loại rõ ràng.

Giống như là một chi quân đội có quy định nghiêm ngặt, sắp xếp nghiêm chỉnh chờ đợi quân chủ kiểm duyệt.

Hơn nữa. . .

Những cấu kiện pháp bảo có chủng loại khác nhau đều được phân loại, để ở các khu vực bất đồng, nhưng dường như chúng ẩn chứa một loại liên hệ nào đó, những cấu kiện pháp bảo cách nhau gần nhất thường là câu kiện của một loại pháp bảo nào đó nhất định phải sử dụng, nên khi lắp đặt phi thường thuận tay.

Vài tên luyện khí sư từng trải chớp chớp con mắt, bởi vì đồng tử bị ánh sáng trên cấu kiện pháp bảo phóng xuất ra làm đau đớn, bọn họ cẩn thận rút ra vài cái cấu kiện pháp bảo từ trên giá, đặt trong lòng bàn tay cẩn thận ước đoán.

Những cấu kiện pháp bảo này, không những phát ra ánh sáng như mới, kể cả phù trận nhỏ bé không đáng kể ẩn nấp ở chỗ tối, đều được đánh bóng đến mức hoàn mỹ không tỳ vết, bề ngoài không lưu lại một chút xíu tì vết.

Hơn nữa cảm giác khi sờ lên đều tinh tế như tơ, phía ngoài như có một lớp dầu mỏng bao phủ, có thể giúp cấu kiện pháp bảo được bảo quản lâu hơn trong hoàn cảnh cực đoan.

Đặt ở dưới ngọn đèn, phía ngoài còn tỏa ra thất thải huyền quang nhàn nhạt, trông rất đẹp mắt, cho dù tài liệu bình thường nhất hay là thiên tài địa bảo đều giống nhau. Chúng đều thu hút ánh mắt mọi người vào trong đó, khiến họ không cách nào tự kềm chế.
Ong ong ong ông. . .

Một gã luyện khí sư từng trải gắng sức thổi một cái lên cấu kiện pháp bảo, sau đó đặt nó gần lỗ tai cận cẩn thận phân tích âm thanh chấn động, giống như là đang nghe một bản nhạc tuyệt diệu không thể tả, miệng lẩm bẩm.

Cường độ bên trong hoàn toàn đạt đến mức độ mới, nếu như hơn mười vạn cấu kiện pháp bảo này đều đạt đến loại tiêu chuẩn như thế, thì chuyện này cũng thật là đáng sợ!
>
Tốc độ của người này quá khủng bố rồi, trong bảy ngày ngắn ngủi, hơn mười vạn cấu kiện pháp bảo ở hiện trường vụ nổ, được hắn khôi phục đến mức độ này! Theo ta thấy một số cao thủ trong Thiên Thánh Thành chưa chắc đạt được mức độ thuần thục như vậy!

Chẳng lẽ tất cả lời hắn nói đều là sự thật? từ bé hắn đã sinh hoạt trong cổ chiến trường, phải dựa vào công việc thu nhặt pháp bảo để sống?

Nếu như quả thật là như thế, chúng ta đã nhặt được bảo rồi!


Tất cả luyện khí sư từng trải đều cảm thấy hưng phấn.

Một người trẻ tuổi có tốc độ tay siêu cao, cơ sở chắc chắn như thế, quả thực là trợ thủ tốt nhất mà mỗi một tên luyện khí sư từng trải mơ ước!

Đôi lông mày nhíu chặt của Hùng Đào còn chưa có dãn ra nhưng trong lòng đã nói thầm như vậy, hắn không nghĩ tới biểu hiện của tên Lý Diệu này xuất sắc như thế.

Xem ra, tất cả lời hắn nói đều có khả năng là sự thật.

Nhưng du lãng trong cổ chiến trường nhiều năm như vậy, mà ngay cả tinh không la bàn cũng không tiếp xúc qua thì cũng quá kỳ quái rồi!

Nhất định là người thanh niên này bị mình mắng xong, đã tách biệt ra dùng thời gian một tuần lễ, làm việc liên tục không nghỉ để thanh lý đống hoang tàn kia.

Chỉ có điều làm như vậy thì hắn có bao nhiêu thời gian đi nghiên cứu sổ tay bảo trì đây?

Hùng Đào hơi có phần ân hận.

Một người trẻ tuổi như thế không nên bồi dưỡng thành một gã bảo trì viên hay là trợ thủ luyện khí, hắn nên trèo lên ngọn núi cao hơn!
Kết nối với tên Lý Diệu này cho ta, ta có mấy cái vấn đề muốn hỏi hắn.

Mặt Hùng Đào không chút thay đổi nói.

Người trẻ tuổi xuất hiện trên màn sáng khiến Hùng Đào có phần bất ngờ.

Bởi vì người này một mình ở trong tinh hạm, không có hấp thu ánh mặt trời nên da dẻ của hắn trở nên trắng bệch, trước kia hai tròng mắt của hắn ẩn chứa một ngọn lửa, nhưng giờ lại trở nên càng tĩnh mịch, khiến người nhìn không nhìn thấu nội tâm hắn ẩn giấu cái gì.

Hơn nữa. . .

Đối người thường mà nói, một thân một mình ở trong xác tinh hạm nghỉ ngơi một tuần lễ, chính là một sự tình rất khó chịu, không ít người nghỉ ngơi hai ngày liền ồn ào đòi về nơi có nhiều người, sau một tuần lễ cho dù người có ý chí càng cường đại cũng gặp phải một chút nóng lòng bất an.

Nhưng Lý Diệu lại là dương dương tự đắc, không có một chút khó chịu, hết sức hưởng thụ loại cô đơn này.

Hùng Đào rất tán thưởng loại khí chất đó.

Luyện khí chính là một môn nghệ thuật đơn điệu, tuyệt đa số luyện khí sư đều một mình một người nhốt mình ở trong phòng luyện khí.

Vì tìm kiếm một loại tài liệu tối phù hợp cho pháp bảo, họ có thể thử ngàn vạn lần nhưng cuối cùng cũng không nhất định thành công.

Nếu kiếm tu ở bên ngoài ngự kiếm cưỡi gió, hưởng thụ cảm giác được muôn người chú ý đến thì luyện khí sư lại đi trên một con đường không có tiếng nói.

Người không thể chịu đựng được cô đơn, nhất định không thể biến thành luyện khí sư.

Người có thể chịu đựng được nhưng không cách nào hưởng thụ sự cô đơn thì hắn cũng không cách nào trở thành luyện khí sư ưu tú.

Chỉ có người biết hưởng thụ cô đơn, mới có thể ở trong cô đơn kiến tạo ra một cái thế giới hoàn toàn thuộc về mình, những người như vậy mới là cao thủ luyện khí chân chính!

Nhìn dáng điệu hiện tại của Lý Diệu, Hùng Đào mới hoàn toàn tin tưởng lời hắn nói, vì vậy Hùng Đào hỏi rất ngắn gọn:
Tài liệu có độ khó bậc một trong sổ tay bảo trì tinh hạm ngươi nắm chắc chưa, phải chăng đạt đến trình độ 80% rồi?

Nếu đạt đến 80% Hùng Đào quyết định để cho Lý Diệu tự mình chịu trách nhiệm một số khu vực trọng yếu, sau khi quan sát một đoạn thời gian rồi lại nói.

Lý Diệu trầm ngâm trong khoảnh khắc.

Hắn đang tự hỏi có cần ẩn dấu một bộ phận thực lực hay không.

Nhưng rất nhanh hắn liền bỏ đi cái ý niệm trong đầu này.

Bởi vì hắn nhất định phải giành giật từng phút từng giây, nắm chắc mỗi một cơ hội tăng cao thực lực, mau chóng tiến về thánh địa tu luyện của Phi Tinh Giới, nắm chắc thần thông cường đại nhất, luyện chế ra pháp bảo cường đại nhất, mới có thể sớm tìm được đường về nhà!

Nếu hiện tại hắn ẩn dấu một bộ phận thực lực, thì quá trình hắn tu luyện sau này sẽ hiện ra cả thôi, đến lúc đó che đậy sẽ biến thành một điểm đáng hoài nghi.

Như vậy còn không bằng nói toạc một đường cho xong!

Nghĩ tới đây, Lý Diệu liền nhìn thẳng vào Hùng Đào nói:
Ba trọng đầu đều nắm chắc tất cả; hai trọng sau nắm chắc 79,5%; trọng thứ sáu nắm chắc 33,2%; trọng thứ sáu trở lên còn chưa có tiếp xúc qua.

Hùng Đào sửng sốt gần ba giây.

Bốn gã luyện khí sư từng trải cũng ngây ngẩn cả người.

Ba giây đồng hồ sau Hùng Đào mới hít sâu một hơi, vẻ mặt bình tĩnh nói:
Tốt, ngươi chờ một chút.

Truyền tin bị ngắt quãng, bốn gã luyện khí sư bắt đầu thảo luận.

Bảy ngày thời gian, dưới tình huống hoàn thành công tác thanh lý nhiều cấu kiện pháp bảo như vậy, còn có thể nắm chắc gần một nửa sổ tay bảo trì tinh hạm sao?
>
Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, tối đa hắn chỉ có thời gian giở xem một lần, làm sao có khả năng hoàn toàn nắm chắc?

Các ngươi ồn ào quá!


Hùng Đào trừng mắt trâu lên nói.

Ta muốn ra một bài thi đặc thù, nên ta muốn dùng những hỏng hóc Kim Giác Hào làm đề thi, các ngươi hãy nói ra tất cả những vấn đề lớn nhỏ xuất hiện trong khu vực các ngươi chịu trách nhiệm một tuần qua ra!
>
Ống vận chuyển linh năng ở chỗ của ta xuất hiện tình trạng bế tắc, khiến động lực phù trận bị quá tải gây nên hỏng hóc; có một lần hai tòa động lực phù trận bị đảo ngược, tạo thành hiện tượng linh áp hạ thấp rất nhanh, loại hỏng hóc này hết sức hiếm thấy, ta phải dùng ba mươi phút mới có thể loại bỏ các khả năng, tìm ra vấn đề.


Luyện khí sư chịu trách nhiệm khoang động lực nói.

Chỗ của ta xảy ra hiện tượng, trọng lực nhân tạo đột nhiên biến mất hai lần, gây ra việc bốn loại cấu kiện pháp bảo hết sức nhạy cảm đối với trọng lực bị bay loạn, bởi vì sự tình trọng lực nhân tạo biến mất chỉ xảy ra trong sát na, nên lúc đầu chúng ta không phát hiện được, sau khi tìm tòi thật lâu mới tìm được chỗ hỏng.
>
Khu vực đại bác ở mũi tàu của chúng ta thì càng không cần phải nói, mặc dù vài khẩu đại bác ở mũi tàu đã trải qua phục hồi khẩn cấp nhưng một ngày sẽ nổ một lần nhỏ, ba ngày một lần lớn, không có một ngày nào là yên tĩnh cả!


Bốn gã luyện khí sư từng trải nhao nhao bàn luận, rất nhanh thì sưu tầm ra hơn trăm loại hiện tượng hỏng hóc.

Cộng cả ba khu vực Hùng Đào tự thân chịu trách nhiệm nữa thì tất cả gồm có một trăm tám mươi hai loại hỏng hóc, tất cả được tổng hợp lại làm thành một bài thi đặc thù, được truyền tống tới tinh não cỡ nhỏ của Lý Diệu.

Nhìn một tấm kết cấu đồ trong suốt chi chít chữ đang xoay tròn trong đầu mình, ánh mắt Lý Diệu toát ra một hồi hưng phấn, đôi má có phần hồng nhuận, lỗ mũi cũng phun ra nhiệt khí.

Những cái đầu đề này, cũng không phải là những tri thức đơn giản quan sát từ lý thuyết, mà trộn lẫn rất nhiều tình huống có thực, khiến người ta phải vận dụng kiến thức tổng hợp để giải quyết vấn đề.
Bài thi này rất hợp tiêu chuẩn!

Đối với người có học thức trên phương diện luyện khí thuật như Lý Diệu mà nói, bài thi khó hơn nữa cũng không có gì, bài thi càng có trình độ cao càng khiến hắn vui vẻ.

Lý Diệu liếm liếm khóe miệng, rồi nhét mười bảy mười tám cái bánh bao nhân thịt lớn vào trong, sau đó lại dùng nước uống dinh dưỡng năng lượng cao cố gắng nuốt xuống, bổ sung đầy đủ thể năng.

Tiếp theo hắn lấy một cái vòng sắt được gia công khá đẹp đeo lên đầu.

Đây là một cái pháp bảo giả lập do Lý Diệu dùng thời gian rảnh thiết kế ra, nó cũng chính là bản thăng cấp của ‘đông lạnh hoàn’ mà hắn tại Đại Hoang chiến viện, trừ việc bên trên khắc rất nhiều phù trận đông lạnh có thể trợ giúp đại não giảm nhiệt ra, nó còn có thêm chức năng thẩm thấu dược liệu điều trị vào trong và theo dõi tốc độ chảy của máu huyết trong não bộ.

Tốc độ máu huyết chảy quá nhanh thì nó sẽ tự động thẩm thấu dược liệu vào trong, tăng cao cường độ của mạch máu não, hạ thấp tỉ lệ bạo liệt mạch máu não, nếu thực sự khống chế không được, nó còn có thể phát ra cảnh báo, khiến cho Lý Diệu kịp thời hạ thấp hoạt động của tế bào não, chưa đến nỗi triệt để tẩu hỏa nhập ma.
Bắt đầu đi!

Lý Diệu hăm hở, miệng cười gằn, như sói đói đánh về phía linh dương.

-

Chỗ bình luận xuất hiện một vấn đề, đó là hai vị huynh đệ nói chuyện, cảm giác đoạn giới thiệu vắn tắt về tinh hạm không đúng, làm sao Nguyên Anh lão quái có thể trấn áp một cái tinh cầu?

Trong sách cũng viết qua, Nguyên Anh lão quái như thiết thần Nghiêm Phách cũng cảm giác mình không thể trấn áp một cái tinh cầu.

Chuyện này cũng xuất hiện qua mấy lần, cho nên lão ngưu muốn ngươi giải thích một chút, không phải tinh hạm có thực lực ngang bằng Nguyên Anh lão quái, mà là sức tính toán của tinh hạm ngang bằng Nguyên Anh lão quái, đây là hai cái khái niệm bất đồng.

Giả thiết, hiện tại có một cái siêu cấp chiến hạm, được một đội ngũ rất lợi hại điều khiển, hơn nữa tự thân còn mang đạn hạt nhân các loại, chiếc chiến hạm này còn được một cái tinh não siêu cấp khống chế.

Mà cái tinh não siêu cấp này có trí tuệ tương đương một gã tướng lĩnh cấp cao.

Một chiếc siêu cấp chiến hạm như thế, không dám nói trấn áp được địa cầu, nhưng trấn áp một cái châu lục như Châu Phi vẫn rất thoải mái!

Mà nếu tướng lĩnh cấp cao nhất của siêu cường quốc chỉ có đầu óc cùng vũ lực đơn giản, không có pháp bảo cùng hỏa lực cường đại ủng hộ thì đương nhiên hắn không trấn áp được một cái tinh cầu!
Bình Luận (0)
Comment