Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 482 - Chương 465: Uống Rượu Độc Giải Khát, Tinh Lưu Đột Phá!

Chương 465: Uống rượu độc giải khát, tinh lưu đột phá! Chương 465: Uống rượu độc giải khát, tinh lưu đột phá!Chương 465: Uống rượu độc giải khát, tinh lưu đột phá!

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

40

41

45
Cường độ của tấm chắn linh năng phục hồi lại rất nhanh, Bạch Trạch thật sự đã chữa được trục trặc.

Bạch Khai Tâm mang theo vẻ khó mà tin nổi, tự lẩm bẩm.
Ta đã nói rồi, ở trong Khải Sư Đoàn của chúng ta thì sau Bạch Trạch chính là luyện khí sư mạnh nhất sau Hùng bá, nhất định là không có vấn đề

Lôi Đại Lục cười ha hả nói.
Như vậy là tốt rồi, dưới sự gia trì của vòng xoáy lưu tinh, tốc độ của chúng ta càng lúc càng nhanh, sắp đột phá đột phá được tốc độ cực hạn của Kim Giác Hào.

Trong nháy mắt, Bạch Khai Tâm liền khôi phục trình độ chuyên nghiệp của mình, hai tay hắn chợt động, đánh ra từ đạo chỉ lệnh lên màn sáng hình tròn.
Tuy nhiên chúng ta càng lúc càng lún sâu, lực hút càng ngày càng mạnh, nhất định phải nắm chắc thời cơ then chốt đổi phương hướng.

Kim Giác Hào giống như mũi tên rời cung, vẽ ra một đường vòng cung kinh tâm động phách, hướng về trung tâm của vòng xoáy lưu lưu tinh lao đi, tốc độ càng lúc càng nhanh, từ từ hóa thành một đạo kim sắc lưu quang

Lượng lớn mảnh vụn của các ngôi sao cùng mưa thiên thạch oanh kích ở trên tấm chắn linh năng của Kim Giác Hào, bắn ra từng đạo gợn sóng khủng bố, giống như là một đôi tay quái dị đang liều mạng lôi kéo bọn hắn.

Trên màn sáng, những con số thể hiện ra cường độ của tấm chắn linh năng chợt run rẩy, đột nhiên thoăn thoắt tăng lên, trong khoảnh khắc lại rơi xuống, liều mạng giãy giụa ở trên dưới 50.
Chuẩn bị thay đổi phương hướng, tấm chắn linh năng sắp không kiên trì được nữa.

Bạch Khai Tâm nuốt ngụm nước bọt, có chút sốt sắng nói.
Chờ một chút!

Trên khuôn mặt to lớn của Lôi Đại Lục dường như bị vặn vẹo thành hai bộ phận trái ngược.

Khóe miệng hắn vẫn mang theo ý cười điên cuồng, hai mắt hiện lên tia máu.

Hắn trừng mắt, nhìn chằm chằm vào con số đang biến hóa thất thường trên màn sáng, cắn răng nói:
Linh năng tàn dư cùng cường độ kết cấu của tinh hạm đều chỉ đủ cho chúng ta thử một lần, nếu như một lần này chúng không thể chạy trốn thì sẽ không còn cơ hội lần thứ hai.

-Tốc độ hiện tại còn chưa đủ, phải nhanh hơn chút nữa, nhanh hơn chút nữa.

Bạch Khai Tâm vội la lên:
Tốc độ càng nhanh, áp lực mà tấm chắn linh năng phải chịu càng lớn, vạn nhất trong nháy mắt tấm chắn linh năng bị vỡ nát thì thì toàn bộ đám người chúng ta đều xong rồi.

Khi hai người đang nói chuyện, cường độ của tấm chắn linh năng lại tăng thêm 2 đơn vị, gian nan tăng lên đến 53.

Lôi Đại Lục nhếch miệng, lộ ra hàm răng trắng như tuyết. Hắn không nói tiếp nữa, mà lập tức ngồi xếp bằng ở trên ghế chỉ huy, trừng mắt nhìn lên màn sáng, giống như một pho tượng đang thiêu đốt.

. . .

Trong khoang điều khiển cường độ của tấm chắn linh năng.

Lý Diệu nhổ ra một ngụm máu đen, lần thứ chín hắn mang theo lượng lớn pháp bảo cấu kiện lẻn vào làm nơi sâu trong hàn trì.

Thần niệm của hắn giống như từng đạo sóng gợn khuếch tán ra, lẻn vào mỗi một toà phù trận cùng mỗi một pháp bảo cấu kiện, thậm chí theo từng đạo khí nóng dập dờn tràn ra ngoài tinh hạm, dường như đã biến thành tấm chắn linh năng của Kim Giác Hào, khổ sở chống đỡ mưa thiên thạch cùng mảnh vụn của các ngôi sao.

Mỗt khi tấm chắn linh năng hứng chịu một lần oanh kích thì khí nóng trên phòng ngự phù trận sẽ đột nhiên phát ra lưu quang óng ánh. Não vực Lý Diệu giống như là bị chùy sắt hồng rực mạnh mẽ đập một cái khiến hắn đau đến nhe răng nhếch miệng, đau đến không muốn sống.

Hốc mắt, lỗ tai cùng lỗ mũi của hắn đều chảy ra từng dòng máu uyển chuyển uốn lượn, hết lần này đến lần khác khô cạn, cùng chảy xuôi, tạo nên những hình xăm yêu dị trên mặt hắn.

Làn da hắn lần lượt nứt ra, khép lại, bắp thịt khô gầy như que củi dựa vào thuốc cường hóa siêu cấp cùng Tỏa Tâm Hoa chống đỡ.

Uống rượu độc giải khát, Lý Diệu làm như vậy thuần túy chính là uống rượu độc giải khát.

Nếu không phải thân thể của hắn mạnh mẽ hơn rất nhiều so với tu chân giả bình thường, thần hồn lại vô cùng kiên cố thì hắn sớm đã bạo thể mà chết, hoặc là thần hồn bị dập tắt

Dưới sự tập kích của vòng xoáy lưu tinh, Lý Diệu dần dần không chống đỡ nổi.

Đầu tiên, toàn thân hắn giống như bị hỏa thiêu. Sau đó dần dần đánh mất cảm giác, cuối cùng là không còn chút cảm giác nào nữa, nếu như không có con mắt của hắn có thể nhìn thấy động tác của tứ chi thì quả thực là hắn muốn hoài nghi có phải thần hồn của mình đã tự động thoát ly thể xác hay không, bị vòng xoaý lưu tinh kéo thành một cái dây nhỏ dài tới mấy trăm ngàn km, không thể rơi rụng, nếu không sẽ rơi xuống hạt nhân của Chân Linh tụ biến. . .

Cái cảm giác này cũng không khó cảm nhận. Khí thế đau đớn hừng hực, không biết lúc nào đã bị cảm giức ấm áp, vui sướng đầm đìa thay thế. Trong khoảnh khắc có một ý nghĩ giống như đốm lửa yêu dị nhảy lên trong đầu khiến hắn quên đi tất cả, vùi đầu vào Chân Linh tụ biến trong ngực.

Trong con mắt hoảng hốt của Lý Diệu xuất hiện một khuôn mặt anh khí mười phần.

Đinh Linh Đang đang nở nụ cười nhìn hắn, không hề che giấu vẻ trào phúng trên khóe miệng, dường như đang nói:
Chỉ như vậy liền không đứng lên được sao? Thực sự là kém cỏi

Nhưng mà ở trong cặp mắt màu đỏ nhạt kia lại tỏa ra hào quang mỹ lệ như những vì sao, giống như đang nói:
Đứng lên đi, ta tin tưởng ngươi sẽ không dễ dàng bị đẩy ngã như vậy, chúng ta lại đánh một trận.

Đây chính là vẻ mặt thường thấy của Đinh Linh Đang khi hai người tranh tài.

Mà mỗi lần như vây, mặc kệ là đau đớn hay mệt mỏi thì hắn đều sẽ cắn răng đứng lên, khiến cho vẻ xem thường bề ngoài của Đinh Linh Đang liền hóa thành sư kinh ngạc, khó mà tin nổi.

Đó chính là thời khắc mà hắn cảm thấy "thoải mái" nhất.

Một giây đồng hồ, kiên trì thêm một giây đồng hồ nữa, hay là tất cả sẽ khác.
>
Ta nhất định sẽ trở lại Thiên Nguyên giới, trở lại bên cạnh Đinh Linh Đang, một vòng xoáy lưu tinh nho nhỏ này cũng không thể ngăn được ta


. . .

Thiên Nguyên giới, Bắc bộ của Đại Hoang, lúc này là một đêm không sao, trong chiến trường bị bỏ dở, khắp nơi là thi hài, huyết hoa nở rộ, phô thiên cái địa thú triều hóa thành từng đám chân tay cụt tạo nên từng toà núi dữ tợn.

Nàng, nàng còn chưa chết!
>
Hỏa Diễm Ma Nữ vẫn sống sót!

Làm sao có khả năng! Một buổi tối, ròng rã ba làn sóng thú triều, tổng cộng bảy tên Yêu Tướng hậu kỳ.

Nàng, nàng


Binh sĩ của một đội quân liên bang cẩn thận, từng li từng tí một tiến tới gần đỉnh của toà núi cao nhất kia, ngọn núi này là do hài cốt của mấy con Sinh Hóa chiến thú cao mười mấy mét chồng chất lên nhau mà thành, ở trên đầu lâu của một con Sinh Hóa chiến thú có một cái mào đỏ tươi như máu, nồng nặc như lửa dựng thẳng, bị bảy đạo Hỏa Diễm Giao Long bao vây, thoạt nhìn có vẻ vụn vặt, nhưng đây lại là một kiện tinh khải có khí thế vô cùng mạnh mẽ vô cùng tinh khải

Hai tay kiện tinh khải này đều trải qua cường hóa đặc thù, còn muốn tráng kiện hơn so những tinh khải tầm thường, trên giáp tay có điêu khắc vô số đạo hỏa diễm lưu văn, quấn quít đan xen, từ từ hội tụ thành hai đóa hồng liên trên song quyền.

Những binh sĩ này chợt ngừng thở, dùng ánh mắt tràn ngập sự kính nể nhìn về phía chủ nhân của kiện tinh khải này, người này ở mấy tháng gần đây giống như là núi lửa bạo phát, kỳ tích quật khởi trở thành Trúc Cơ tu sĩ điên cuồng nhất trong số tu chân giả của Thiên Nguyên giới, Hỏa Diễn Ma Nữ.
Rầm!

Nhìn thấy viện quân đến, sau khi lay động hai lần, kiện tinh khải màu đỏ thẫm tinh kia cuối cùng cũng ngã xuống đất.
Ngươi không sao chứ?

Nhìn thấy một màn nay, các binh sĩ kinh hãi đến thất sắc, hai tên y binh vội vàng đi tới, ba chân bốn cẳng mở ra giáp mặt của tinh khải ra, chuẩn bị thuốc chữa bệnh một cách kỹ càng.

Dưới lớp giáp kim loại, mặt Đinh Linh Đang không còn chút máu, hô hấp yếu ớt, nhưng ánh mắt nàng vẫn nhìn chằm chằm vào bầu trời đêm, dường như nàng có thể nhìn thấy một tia tinh quang từ trong bóng tối vô tận vậy, khóe miệng nàng khẽ nhếch lên, bình tĩnh nở nụ cười.
Không có chuyện gì.

Đinh Linh Đang nhắm mắt lại, mỉm cười nói:
Ta còn muốn chờ một người từ sâu trong Tinh Hải trở về, trước khi hắn trở về thì ta tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì.

. . .

Trong hàn trì.

Lý Diệu đã kiên trì không biết bao nhiêu cái "Một giây", tinh khải trên người hắn từng mảnh từng mảnh vỡ vụn. Nhưng lại bị hắn dùng linh năng kéo lại, tụ hợp ở trên người hắn, thậm chí bởi vì nhiệt độ cao những mảnh vỡ này liền lún vào sâu trong trong máu thịt của hắn.

Lượng lớn thuốc cường hóa đủ cho một tu chan giả phổ thông sử dụng trong một năm đã bị hắn nuốt toàn bộ.

Tỏa Tâm Hoa dùng để khóa chặt thần hồn cũng bị hắn nhai nuốt tới không còn một mống.

Toàn bộ bắp thịt quanh thân hắn đều khô héo, từng cái huyết quản thô to nổi lên trên da hắn, từng đợt hết co rụt lại bành trướng lên, thoạt nhìn quả thực là vô cùng dữ tợn.

Trong lúc này, từ nơi địa phương sâu xa nhất trong Chân Linh tụ biến, một đạo Viêm Lưu Toàn Thủ dài hơn vạn km xen lẫn mảnh vụn của các ngôi sao tính bằng ức vạn bỗng nhiên mở rộng ra. Trong nháy mắt bùng nổ ra quang diễm có thể so với vùng ánh sáng năng lượng trên thái dương.

Viêm Lưu Toàn Thủ còn cách Kim Giác Hào vài ngàn km, nhưng đạo quang diễm phía trước nhất lại giống như một cự chưởng phô thiên cái địa nghiền áp về phái Kim Giác Hào.

Oanh!

Trong nháy mắt, tấm chắn linh năng của Kim Giác Hào giống như bong bóng xà phòng dưới ánh mặt trời, liều mạng run rẩy, sắp nứt toác ra.

Cùng lúc này, Lý Diệu giống như bị ngũ lôi oanh đỉnh, tinh khải trên người hắn hoàn toàn nổ tung, hóa thành từng mảnh vỡ óng ánh, thân thể khô quắt của hắn lập tức bạo lộ ra.

Bên trong huyết quản màu xanh tím dường như có từng sợi kim ti lưu động, tốc độ lưu chuyển của những kim ti này từ từ tăng nhanh.

Thời điểm đối kháng với Hài Cốt Long Ma, bởi vì thần hồn bị thiêu đốt đến cực hạn, Lý Diệu từng liều lĩnh nuốt vào lượng lớn Lưu Minh Tinh.

Ngoại trừ một phần nhỏ bị hấp thu tại chỗ ra thì những tro cặn Lưu Minh Tinh còn lại đều tích tụ ở bên trong tứ chi bách hải của hắn.

Lưu Minh Tinh chính là "Tinh tủy trong tinh tủy", nó ẩn chứa một lượng linh năng cực kỳ khổng lồ. Dựa theo thủ đoạn luyện bình thường thì sợ rằng cho dù trải qua mười mấy, hai mươi năm cũng chưa chắc có thể bị hắn hấp thu hoàn toàn.

Nhưng mà, ở dưới áp lực mạnh mẽ của Chân Linh tụ biến, khi đứng ở ranh giới sinh tử, mỗi một cái tế bào của Lý Diệu đều bị bản năng cầu sinh điều động, điên cuồng kích thích, tiến hành nuốt chửng tro cặn của những Lưu Minh Tinh này.

Lý Diệu giống như đang bị hai tên tuyệt thế cao thủ kẹp ở giữa. Bên ngoài là vòng xoaý lưu tinh vô cùng cuồng bạo, trong cơ thể lại là mấy chục viên Lưu Minh Tinh liên tiếp bạo phát, hai cỗ năng lượng đan dệt vào nhau tạo thành xoắn ốc, đấu đá lung tung trong thân thể hắn, kinh mạch của hắn không ngừng được mở rộng, cường hóa. Cuối cùng đám năng lượng này liền ngưng tụ thành từng luồng linh năng trạng thái lỏng, giống như nước lũ xông lên đại não hắn.

Trong nháy mắt, đại não Lý Diệu như chìm đắm vào trong một linh năng ôn tuyền vô cùng phong phú, vô tận thống khổ lậpo tức bị quét sạch, mỗi một cái tế bào não đều thoải mái tràn trề hấp thụ từng chút linh năng, giống như cây héo gặp mưa liền sống lại

Đột phá!
>
Dĩ nhiên ta lại ở trong ranh giới sinh tử này đột phá lên Trúc Cơ hậu kỳ.


Lý Diệu mừng rỡ như điên.

Trúc Cơ kỳ cùng Luyện Khí kỳ có điểm khác biệt lớn nhất, cần phải áp súc linh năng cao độ khiến chúng trở thành trạng thái lỏng, để tẩm bổ thân thể tu chân giả.

Ở Trúc Cơ sơ kỳ, linh năng chỉ có thể tẩm bổ bắp thịt cùng xương cốt.

Khi đạt đến Trúc Cơ trung kỳ, linh năng có thể tẩm bổ huyết quản cùng mạch máu, đây cũng là nguyên nhân mà Lý Diệu không sợ việc nổ tung gây ra xuất huyết não.

Nhưng khi bước vào Trúc Cơ hậu kỳ, linh năng có thể vọt thẳng vào trong đại não, tẩm bổ tế bào não, khiến cho tư duy của tu chân giả càng thêm nhanh nhẹn, năm giác quan càng thêm nhạy bén, lực tính toán càng mạnh mẽ hơn, đây chính là đã đặt xuống cơ sở cho con đường tu luyện sau này, đây chính là hàm nghĩa của hai chữ "Trúc Cơ".
Không, không đúng, không phải Trúc Cơ hậy kỳ, mà là...

Lý Diệu cảm thấy, sau khi linh năng quanh thân tràn vào não vực, chúng liền cùng tế bào não phát sinh ra biến hóa kỳ diệu, mỗi một cái tế bào não cũng giống như là một tiểu Vũ trụ đang chầm chậm xoay vần, sau khi tùng đạo linh năng lượn một vòng ở trong đó liền tuôn trào ra một lần nữa, dọc theo xương sống một đường hướng xuống phía dưới, mãi đến tận khi đuôi xương (phần cuối cả xương sống, xương cụt) đều truyền đến cảm giác tê dại, dường như bành trướng tới thống khoái.

Đây chính là dấu hiệu của Trúc Cơ đỉnh phong.

Dưới song trọng áp lực của vòng xoáy lưu tinh cùng Lưu Minh Tinh, Lý Diệu không chỉ một hơi đột phá đến Trúc Cơ hậu kỳ mà hắn còn mơ hồ nhìn thấy ngưỡng cửa của Trúc Cơ đỉnh phong.

Đuôi xương truyền đến cảm giác đau đớn rất mơ hồ, đại diện cho ở đốt sống cuối cùng đang thai nghén ra một bộ phận hoàn toàn mới, đây chính là đại não thứ hai của nhân loại.

Một khi đại não thứ hai bắt đầu trưởng thành, vậy thì là cái gọi là “đan” của cảnh giới Kết Đan trong truyền thuyết chính là cái đại não thứ hai này.

Một khi đại não thứ hai hoàn toàn thành hình, thì sức mạnh của tổ tiên từ ngàn tỉ năm trước ẩn chứa ở sâu trong các tế bào của nhân loại liền bắt đầu thức tỉnh, đó chính là cảnh giới Nguyên Anh vô cùng mạnh mẽ.

Nguyên, chính là nguyên thủy, đại diện cho sức mạnh ban đầu, sức mạnh viễn tổ.

Anh, chính là đại não thứ hai vừa thức tỉnh, giống như là lúc trẻ sơ sinh bình thường đang chìm trong trạng thái tỉnh tỉnh mê mê.
Bình Luận (0)
Comment