Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 490 - Chương 473: Phi Kiếm Chuyên Gia

Chương 473: Phi kiếm chuyên gia Chương 473: Phi kiếm chuyên giaChương 473: Phi kiếm chuyên gia

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Ngay khi bản thân lạc vào cảnh giới kỳ lạ, được Thái Hư Ảo Cảnh vây quanh, dường như Lý Diệu thật sự đưa thân vào một toà lễ đường vàng son lộng lẫy, thưởng thức tám tên sinh viên đại học đang biện luận tới nước miếng văng tung tóe, thần niệm tung bay. Tuy rằng có rất nhiều lý luận bọn họ giải thích còn có chút non nớt, nhưng đây cũng là điểm đặc biệt mà những người trẻ tuổi có, bọn giống như thiên mã hành không, trắng trợn không kiêng dè lãn nhau khiến cho ánh mắt Lý Diệu mắt lên, dường như hắn đã nhận được gợi ý lớn.
Đại học Phi Tinh, học viện Thiên Thánh?

Trình độ học thuật của hai trường đại học này đã lưu lại ảnh hưởng sâu sắc đối với Lý Diệu.Trailer

Nếu như hắn có thể đi vào một trong hai học phủ cao nhất Phi Tinh giới này thì khẳng định sẽ có mang lại rất nhiều chỗ tốt đối với tu luyện sau này.

Đương nhiên, lấy thực lực Trúc Cơ hậu kỳ hiện giờ thì hắn chắc chắn sẽ không lấy thân phận học sinh phổ thông để gia nhập vào học phủ.

Lý Diệu tin tưởng, lấy trình độ của mình, cho dù là gia nhập vào một trong hai trường đại học này thì hắn đề có thế dễ dàng trở thành một giảng sư trẻ tuổi.

Chỉ có điều các giảng sư phổ thông có nhiệm vụ dạy học rát nặng nề, cũng chưa chắc có thể tiếp xúc được đến các lý luận tu chân tuyến đầu, mà cần trải qua thời gian tích lũy, từng bước một leo lên, nhưng Lý Diệu cũng không có nhiều thời gian như vậy.
Đường phía trước đến cùng là phải đi như thế nào? Ta cần phải tính toàn thật tốt.

Lý Diệu nói thầm.

Bảy ngày sau, hắn hầu như không ngủ không nghỉ, chỉ cần có thời gian liền ngâm mình ở trong Thế Giới Tinh Khải, xem qua toàn bộ năm ngàn vấn đề đứng đầu cùng các câu trả lời.

Tuy rằng giới hạn ở sự hạn chế của linh mạng, những vấn đề này không thể thâm nhập đến trình độ phi thường chuyên nghiệp, thế nhưng đối với Lý Diệu mà nói, những thứ này lại làm cho hắn có thể hiểu rõ một cách toàn diện đối với các lý luận luyện khí tại Phi Tinh giới.

Những lý luận này sẽ giúp cho các lý luận luyện khí cổ điển cùng với lý luận luyện khí của Thiên Nguyên giới dung hợp lại cùng nhau,phát sinh ra phản ứng vô cùng huyền diệu, rất nhiều vấn đề mà trước kia Lý Diệu nghĩ mãi không ra đều trở nên sáng tỏ, hiểu rõ.

Có những cơ sở lý luận này, Lý Diệu là có thể bắt đầu cải tạo tinh khải của mình.

Hiện tại trong tay hắn có ba kiện tinh khải, Nham Binh, Bát Tí cùng Huyền Cốt.

Tuy rằng Huyền Cốt chiến khải có sức chiến đấu kinh người, nhưng bề mặt tinh khải lại được gắn lên quá nhiều huyết nhục của Hài Cốt Long Ma cùng mảnh vỡ của pháo bảo thượng cổ nên hắn cũng không tiện lấy ra sử dụng một cách quang minh chính đại.

Tuy rằng hắn điều khiển Nham Binh rất thuận tiện, nhưng nó lại quá mức thấp kém một chút, dù sao đây cũng chỉ là một bộ pháp bảo dân dụng, sức chiến đấu của nó bị thiếu hụt nghiêm trọng.

Còn vấn đề của Bát Tí chiến khải đó là tính tự động của nó thực sự quá nhiều, không phù hợp với phong cách chiến đấu của Lý Diệu.

Vì lẽ đó Lý Diệu chuẩn bị chỉ cần đến Ngàn Phàm tinh vực, liền thuê một phòng cải tạo tinh khải chuyên nghiệp, hắn muốn tiến hành cải tạo một cách toàn diện đối với Bát Tí chiến khải, một mặt để tăng lên sức chiến đấu, mặt khác chính là loại bỏ hình thức chiến đấu tự động trong tinh não chủ khống!

Đây là lần thứ nhất hắn cải tạo tinh khải cao cấp tạo Phi Tinh giới. Vì vậy trước tiên hắn vẫn cần phải thử nghiệm bên trong Thế Giới Tinh Khải một phen rồi nói.

Hắn được đánh giá là cấp "Chuyên gia", khi vừa mới tiến vào Thế Giới Tinh Khải thì hệ thống liền biếu tặng hắn 10 ngàn tinh tệ, hắn có thể dùng để kiến thiết không gian cá nhân thành duy tu hạm, thuận tiện mua một kiện Bát Tí chiến khải giả lập.

Ngay khi hắn muốn bắt đầu thì lại thu được một phong thư tín, có người mời hắn trả lời một vấn đề.

Lý Diệu chợt sững sờ, mặc dù hắn đạt đến cấp bậc chuyên gia, nhưng từ trước đến nay chưa từng có trả lời vấn đề nào nên hắn cũng không có chút danh tiếng nào. Vì sao lại có người mời hắn giải đáp?

Ngay khi mở đạo thư tín này nhìn xem thì mới hắn liền hiểu được.

Vấn đề này chính là:
Tại sao ở bốn vạn năm trước, các tu chân giả cổ đại đều ưa thích giẫm lên trên phi kiếm, 'Ngự kiếm mà đi' . Phương thức này không phải rất không phù hợp với không khí động lực học sao? So với phi kiếm hiện đại thì phi kiếm cổ đại tồn tại những tai hại nào?

Hóa ra đây là vấn đề có dính dáng đến lý luận luyện khí cổ điển.

Ở Phi Tinh giới, chuyên gia nghiên cứu về lý luận luyện khí cổ điển cũng không nhiều, mà những người công khai thân phận trong Thế Giới Tinh Khải lại càng thiếu.

Trong tài liệu về Lý Diệu thì hắn chính là chuyên gia trên lĩnh vực lý luận luyện khí cổ điển, cái này cũng đã trải qua hệ thống chứng thực.

Chắc hẳn người đưa ra vấn đề này đã trải qua một phen tìm kiếm phát ra lời mời tới phần lớn các chuyên gia về phương diện luyện khí cổ điển.

Lý Diệu trầm ngâm chốc lát, trải qua bảy ngàu chuyên tâm học tập cũng coi như là vô tư tiếp thu đồ đạc của tu chân giới tại Phi Tinh giới, chỉ nhận mà không trao đi cũng là một sự việc không tốt, cần phải giao lưu cùng các vị đồng đạo mới đúng.

Lý Diệu lập tức mở vấn đề này ra, nhìn lướt qua.

Ở phía dưới vấn đề này đã có hơn trăm câu trả lời, những câu trả lời hàng đầu đều rất lưu loát, hơn nữa còn có lượng lớn hình ảnh, vô cùng tường tận, phái bên dưới có rất nhiều đạo hữu thảo luận về vấn đề này, có không ít người đang tranh chấp vô cùng kịch liệt, bầu không khí tương đối nóng nảy.

Lý Diệu nhìn quét qua vài lần, lông mày hắn liền hơi nhíu lại, hắn cảm thấy có một vài đáp án có hơi bị bất công quá mức.

Trầm tư trong chốc lát, Lý Diệu liền bắt đầu viết ra câu trả lời của mình:

Ta chỉ là một người yêu thích lý luận luyện khí cổ điển phổ thông, có điều ta lại muốn phản đối đáp án xếp ở vị trí thứ nhất.
>
Trong Tu Chân giới có câu tục ngữ, trước tiên nói 'Có phải là', quay lại phải hỏi 'Tại sao', đầu tiên, cái đề mục này cũng không quá rõ ràng, cũng không phải tất cả các tu chân giả thời cổ đại đều giẫm trên phi kiếm, 'Ngự kiếm mà đi', phương pháp “ngự kiếm mà đi” có rất nhiều loại, nhưng lại có ba loại thường thấy nhất.

Hơn nữa, phi kiếm hiện đại tất nhiên là tồn tại một ít tai hại so với phi kiếm cổ đại, nhưng phi kiếm hiện đại cũng có ưu thế của mình, thậm chí ta vẫn cho rằng, hiện nay tu chân giới vẫn chưa hoàn toàn khai quật ra tiềm lực của phi kiếm cổ đại, nếu như lấy phi kiếm cổ đại làm đại biểu cho toàn bộ pháp bảo thượng cổ thì không khỏi quá mức coi khinh trí tuệ của tiền nhân.

Trước tiên nói tới “ngự kiếm mà đi”, chân đạp phi kiếm chỉ là một phương thức trong đó, ngoài ra, còn có “nhân kiếm hợp nhất”, “thân hóa kinh hồng mà đi”, thậm chí là người cùng kiếm đều bất động, nhưng thần niệm của tu chân giả đã dung hợp với ánh kiếm, chớp mắt bay ra ngoài ngàn dặm, giết người trong vô hình, thực sự là nhanh hơn so với bất cứ ai, so với những phi kiếm của ngày hôm nay thì những phi kiếm cổ đại kia cao hơn không biết bao nhiêu lần.

Phía dưới chính là sơ đồ đơn giản của vài phương thức ngự kiếm phi hành.

Chỉ nói riêng về chân đạp phi kiếm thì xem ra là có chút ngốc nghếch, không phù hợp với không khí động lực học, tốc độ cũng không thể nhanh hơn bao nhiêu.

Có điều, phương thức này lại có ba chỗ tốt cực lớn.

Một trong số đó, chính là khiến tính nhanh nhẹn được tăng lên rất nhiều, có thể trong khoảnh khắc thực hiện chuyển động trong phạm vi nhỏ, thích hợp nhất là chính hướng phi hành ở bên trong cương phong tạo thành lốc xoaý.

Thứ hai, khi phi hành làn da của tu chân giả sẽ tiếp xúc trực tiếp cùng không khí, giúp cảm nhận các gợn sóng linh năng trong trong không khí càng thêm nhạy cảm, càng dễ dàng phát hiện ra tung tích củe kẻ địch.

Thứ ba, một khi gặp phải công kịc của địch nhân, tu chân giả có thể thuận lợi lấy ra các pháp bảo, tiến vào trạng thái chiến đấu!

Phải biết, khi cao thủ chém giết, chỉ cần một phần mười giây liền có thể quyết định ra sinh tử, có ba điểm ưu thế này, cho dù tốc độ hơi chậm một chút thì cũng không phải là không thể tiếp thu.

Kỳ thực trong phi kiếm cổ đại có ẩn chứa tam đại thần thông được truyền lưu tới hôm nay và đã diễn hóa thành ba loại pháp bảo không giống nhau.

Một trong số đó chính là phi toa, có thể thay thế phi kiếm cổ đại, mang theo thần thông phi hành.

Thứ hai, là đạn pháo cùng phi kiếm loại nhỏ dùng một lần, thay thế cho kiếm hoàn do phi kiếm cổ đại hóa thành, là thần thông có thể khiến phi kiếm bay ra giết địch.

Thứ ba. Là lấy Liên Cứ Kiếm làm đại biểu cho các đao kiếm mà tu chân giả cầm trong tay, thay thế được thàn thông cận chiến cùng thần thông kích phát ra kiếm quang của phi kiếm cổ đại.

Hôm nay, tu chân giới có thể ở không những nghiên cứu, gia tăng tính chuyên môn của các pháp bảo, khiến cho tam đại thần thông đều bị tách ra, phát triển từng phần, bất kể là phi toa, đạn pháo hay là đao kiếm, đều phát triển ra ngàn vạn thần thông, hình thành một hệ thống hoàn chỉnh.

Thế nhưng không nên quên, chúng ta mặc dù có thể xây dựng thành ba hệ thống là do văn minh tu chân của chúng ta đứng ở độ cao phát triển, lại có được hậu cần phát triển, năng lực nghiên cứu phát minh cùng sản xuất cực cường.

Ngày hôm nay, tất cả các tu sĩ đều có thể thuận lợi mua được phi toa, phi kiếm, súng ống cùng đạn dược ở trong cửa hàng pháp bảo, một khi những thứ này bị hư tổn thì có thể duy tu một cách rất dễ dàng, thậm chí trực tiếp vứt bỏ thì cũng không tạo nên tổn thất lớn.

Mà thời cổ đại, một tên tu chân giả cất bước ở trong hoang sơn dã lĩnh, căn bản không thể có lượng lớn tiếp tế, rất khó có thể tìm được địa phương có thể duy tu pháp bảo của hắn.

Nếu hắn là người điều khiển phi toa. Cầm Liên Cứ Kiếm cùng súng ống trong tay thì sẽ tạo ra uy lực rất lớn nhưng một khi bị hư tổn thì phải làm sao bây giờ?

Vì lẽ đó, các phi kiếm cổ đại chỉ có thể tập hợp đông đảo thần thông lên kiếm, đồng thời lại cố gắng đơn giản hóa các loại thần thông. Cho dù bởi vậy mà phi kiếm sẽ trở nên thô lậu không thể tả nhưng ít nhất có thể khiến phi kiếm trở nên kiên cố, bền chắc, thuận tiện, có thể thỏa mãn nhu cầu của một tên cổ tu hoạt động trong thế giới hoang dã.

Ngày hôm nay, tu chân giả đều rất may mắn, chúng ta có một cái xã hội ổn định xã hội, có đông đảo tông phái tu chân được hình thành. Có đông đảo đạo hữu đồng tâm hiệp lực, có xưởng luyện chế pháp bảo chuyên nghiệp, linh mạng lại có mặt khắp ở khắp nơi, vì lẽ đó, phi kiếm cùng pháp bảo của chúng ta mới có thể không ngừng tiến hóa, tiến hóa, lại tiến hóa.

Các tu chân giả thời cổ đại cũng không có những thứ này, phần lớn thời gian bọn họ đều giống như những lữ khách, gian nan bôn bs trong những cánh đồng hoang vu, vì thỏa mãn nhu cầu sinh tồn mà phi kiếm của bọn họ chỉ có thể ở trong hình thái nguyên thủy.

Dù vậy, nhưng trong phi kiếm cổ đại vẫn có rất nhiều thiết kế nổi bật để cho chúng ta thâm nhập vào học tập.

Làm một ví dụ, Huyết Lang Tông luyện chế 'Lang Nha Trảm Yêu Kiếm', theo kỹ thuật chế tạo lưỡi kiếm ba mặt, phi thường thú vị, ta thấy hiện nay có rất ít phi kiếm được thiết kế giống như vậy, phía dưới chính là sơ đồ đơn giản về Lang Nha Trảm Yêu Kiếm, mọi người có thể nghiên cứu một chút. . .


Trong giây lát, thần niệm Lý Diệu giống như có hàng vạn con ngựa chạy chồm, vừa động liền không dừng được, viết một mạch liền mấy vạn chữ, liệt kê ra mười mấy loại phi kiếm cổ đại, miêu tả ra hơn ba mươi loại phù trận cổ đại, bỏ ra nửa giờ, cuối cùng cũng coi như đại công cáo thành, khiến cho tâm thần có cảm giác thoải mái tràn trề.

Lý Diệu hài lòng, thở phào nhẹ nhõm, đưa ra câu trả lời sau đó liền quẳng chuyện này ra sau đầu, tiến vào không gian cá nhân, bắt đầu cải tạo Bát Tí chiến khải.

. . .
Tào Nhạc, Tào Nhạc! Nhanh lên một chút lên, ngươi bị người khác làm cho mất mặt rồi! Đáp án này thực sự là có lý có chứng cứ, khiến cho người ta tin phục, hoàn toàn bác bỏ ý kiến của ngươi một cách tơi bời hoa lá, thương tích đầy mình, ha ha ha ha, ta thay ngươi cảm thấy đau quai hàm!

Bên trong ký túc xá của phi kiếm hệ trong đại học Phi Tinh, một trong hai đại học phủ của Phi Tinh giới tại Thiên Thánh Thành, một tên tiểu bàn tử đang nháy mắt, nâng tay đập bàn, cười trên sự đau khổ của người khác.

Tào Nhạc ngáp một cái, lấy giáp đầu chứa tinh não chuyên dụng kết nối vào Thái Hư Ảo Cảnh xuống, con mắt màu đỏ của hắn chợt chớp động, không chút tức giận nói:
Tôn Tiểu Bàn, đừng nghịch, ta đang xem so tài, Long Phi Hổ đã đạt được chín mươi bảy liên thắng, quả thực là lợi hại!

Tào Nhạc là một sinh viên tài cao khí ngạo của đại học Phi Tinh, tự xưng là một chuyên gia về phi kiếm, vũ khí mà vương bài của Thiên Kiếm đấu kỹ tràng, Long Phi Hổ sử dụng chính là một thanh phi kiếm khổng lồ, hắn chính là người hâm mộ trung thành nhất của Long Phi Hổ, mỗi tràng giao đấu của Long Phi Hổ hắn đều không buông tha.
Ngươi vẫn còn có tâm tình xem so tài sao?

Trên mặt tiểu bàn tử hiện ra vẻ đầu trộm đuôi cướp, mỉm cười nói:

Ngươi, cái chuyên gia phi kiếm này, cái đáp án mà ngày hôm qua ngươi phát biểu về vấn đề so sánh phi kiếm cổ đại cùng phi kiếm hiện đại đã bị người ta giết cái tơi bời hoa lá, vụn vặt, máu chảy thành sông, quân lính tan rã, thực sự là cực kỳ bi thảm, cực kỳ tàn ác, thảm đến cực điểm!
>
Cái gì!


Trong nháy mắt, hai mắt Tào Nhạc liền trợn lên, tơ máu trog viền mắt lập tức biến mất, giống như một thanh phi kiếm ra khỏi vỏ.
Bình Luận (0)
Comment