Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 491 - Chương 474: Thần Thánh Phương Nào?

Chương 474: Thần thánh phương nào? Chương 474: Thần thánh phương nào?Chương 474: Thần thánh phương nào?

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Tiến vào Thế Giới Tinh Khải, nhanh chóng mở ra câu trả lời gần với câu trả lời của mình nhất, Tào Nhạc thình lình phát hiện, nguyên bản câu trả lời của mình có lượng bình luận cùng tán thành nhiều nhất, hiện giờ lại bị một câu trả lời mới vượt qua.

Đáp án này là ai viết? Chắc hẳn lại là lấy lòng mọi người, giả vờ viết chuyện giật gân, mới có khả năng nhận được nhiều bình luận như vậy.
>
Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi có cái cao luận gì!


Tào Nhạc mở đáp án này ra, lập tức khịt mũi coi thường, toát ra vẻ mặt không phản đối, hắn không nghĩ tới đây dĩ nhiên lại là đáp án của một người sùng cổ phái.

Ngay khi hệ thống tu chân hiện đại vừa thành lập, có rất nhiều người đặc biệt tôn trọng lý luận tu chân cổ đại, bọn họ cho rằng những lý luận càng cổ lão thì càng kinh điển, pháp bảo càng cổ lão thì có uy lực càng lớn, cho dù là một cái khố thuộc thời đại cổ tu ở bốn vạn năm trước cũng lợi hại hơn so với một cái chiến giáp hiện đại, những người như vậy liền được gọi là sùng cổ phái.

Có điều, theo hệ thống tu chân hiện đại càng ngày càng mở rộng cùng phát triển, những lý luận nguy nga như cao ốc không ngừng tăng cao, hơn nữa công tích vĩ đại của Tinh Hải đế quốc đã giúp cho tu chân giả hiện đại đã ngưng tụ lại đầy đủ tự tin trong lý luận, khiến mọi người tin tưởng rằng thời đại đang không ngừng phát triển, tu chân là không ngừng tiến hóa, cũ không bằng mới chính là pháp tắc tự nhiên.

Bây giờ trong Tu Chân giới, đã rất hiếm thấy sùng cổ phái, Tào Nhạc cũng không nghĩ tới lại có một vị sùng cổ phái từ một xó xỉnh nào chạy đến nơi này.

Tào Nhạc mở tài liệu cá nhân của người tên "Yêu Tinh" này ra, trong nháy mắt hắn lập tức sững sờ, trình độ của cái tên Yêu Tinh này lại đạt tới cấp chuyên gia, hơn nữa lại đặc biệt am hiểu lý luận luyện khí cổ điển, xem ra cũng không phải là hạng dễ nhằn.

Yêu Tinh, đến tột cùng là thần thánh phương nào? Lẽ nào là cao thủ trong tam đại trung tâm luyện chế tinh khải hay trong lục đại tông phái sao?
>
Không quản ngươi là ai, lại dám phản đối lý luận của ta? Hãy xem ta giết ngươi tới không còn manh giáp!


Tào Nhạc cười lạnh một tiếng,

Ánh mắt hắn hờ hững lướt qua đáp án của Yêu Tinh.

Trong giây lát, sắc mặt của hắn liền trở nên nghiêm nghị.

Mỗi khi xem qua một đoạn lý luận của Lý Diệu, sắc mặt của Tào Nhạc liền trắng bệch thêm một phần, nụ cười khinh thường trên khóe miệng hắn không cánh mà bay, mồ hôi lạnh trên trán càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng đôi môi gắn cũng đều run lên cầm cập.
Tào Nhạc, như thế nào, cái tên có chút ý tứ, không phải một tên sùng cổ phái bình thường chứ?

Tiểu bàn tử cười hì hì nói.
Quả là có chút môn đạo.

Vẻ mặt Tào Nhạc đã biến thành nghiêm túc. Lý luận của người tên Yêu Tinh này vô cùng vững chắc, những học thức mà hắn nắm giữ về luyện khí cổ điển thật sự rất uyên bác, sự thông hiểu về luyện khí thuật cổ kim của Yêu Tinh mang lại áp lực nặng nề cho Tào Nhạc, giống như hắn đang đối mặt với một đại dương mênh mông, sâu không lường được. Hắn muốn phản bác, nhưng lại không có chỗ nào để xuống tay.
Nhanh, triệu tập tất cả anh em kết nghĩa, lần này đã gặp gỡ cao thủ rồi, chúng ta phải cùng nhau tìm ra kẽ hở bên trong đáp án của đối phương!

Tào Nhạc vỗ bàn một cái, cắn răng nói:
Hôm nay ta nhất định phải bác bỏ lý luận của tên gia hỏa này!

. . .

Lúc này bên trong không gian cá nhân, Lý Diệu đang hết sức chuyên chú hóa giải hệ thống tự chủ trong tinh não chủ khống của Bát Tí chiến khải.

Kiện tinh khải duy tu này thật không hổ danh là một trong những kiệt tác của trường phái Ngân Tâm Lưu trong tam đại trung tâm luyện chế tinh khải tại Thiên Thánh Thành, không những bề ngoài cực kỳ xinh đẹp mà kết cấu bên trong còn có thể nói là "kinh tâm động phách". Sau khi Lý Diệu mở lớp giáp ngoài của tinh khải ra, hắn liền nhìn thấy bên trong đều là những pháp bảo cấu kiện phát ra ánh vàng chói lọi, giống như là những linh kiện đồng hồ, lại vừa giống như một cái tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ, khiến cho Lý Diệu hô to đã nghiền.

Hắn hoàn toàn chìm đắm trong công việc, phải mất tới bốn, năm giờ đồng hồ hắn mới có thể cơ bản hiểu rõ kết cấu bên trong kiện tinh khải này. Ngay khi hắn đang muốn kết hợp tình huống thực tế của bản thân để đề ra phương án cải tạo cụ thể thì lại nhận được mấy cái tin tức mới.
Có người nhằm vào câu trả lời của ta, đưa ra bình luận?

Lý Diệu khẽ mỉm cười. Loại biện luận này chính là phương thức giao lưu giữa các đồng đạo, sẽ mang lại nhiều chỗ tốt đối với tu luyện, hắn đương nhiên sẽ chăm chú nhìn.

Thời điểm Lý Diệu mở tin tức ra hắn liền thấyphía dưới câu trả lời của mình đã có mấy trăm đạo bình luận.

Có mấy người hô to "Cao nhân", lại hỏi dò Lý Diệu đến cùng là cao thủ của môn nào phái mà lại có được trình độ uyên bác đối với lý luận luyện khí cổ điển như vậy.

Có mấy người lại vạch ra vài vấn đề tồn tại trên kết cấu đồ của hắn, sau đó liền vẽ ra kết cấu đồ mới để luận chứng.

Đương nhiên cũng có người xem thường, gọi hắn là một tên sùng cổ phái, thông thái rởm, khiến hắn không biết là nên khóc hay nên cười.

Đối với những bình luận chăm chú thảo luận vào vấn đề thì Lý Diệu liền đáp lại từng cái, còn những bình luận chửi rủa kia thì hắn cũng không có thừa sức lực để ý tới.

Mà người có câu trả lời xếp thứ nhất kia lại phát biểu ra một đạo lý luận dài gần vạn chữ, chuyên môn phản bác quan điểm của hắn.

Lý Diệu cẩn thận xem qua, liền cảm thấy bản trường bình (bình luận dài) này tuy rằng lập luận khá dài, lại dùng từ khuếch đại, thái độ quá mức kịch liệt những có điều một số lý luận của đối phương quả thực là có giá trị thảo luận, Lý Diệu trầm ngâm trong chốc lát liền một tay cầm phương án cải tạo Bát Tí chiến khải, một tay lại giống như rồng bay phượng múa, viết ra câu trả lời.

. . .

Trở về trở về, cái tên Yêu Tinh này đã nghênh chiến!
>
Mau nhìn xem, trường bình này là kết tinh trí tuệ sáu người thuộc phi kiếm hệ của đại học Phi Tinh chúng ta, để xem cái tên này có thể phản bác ra sao!


Trong ký túc xá của phi kiếm hệ trong đại học Phi Tinh đã chen chúc hơn mười người đồng học, tất cả mọi người đều ngước cổ, nhìn lên một màn sáng lớn, đặc biệt sáu tên học sinh ở giữa đám người này lại mặt đỏ tới mang tai, đặc biệt kích động.

Thoạt nhìn liền thấy hiện trạng của những người này cũng giống như Tào Nhạc lúc trước, mồ hôi lạnh ứa ra, thân thể giống như là bị mưa to dội cho ướt sũng.

Không thể nào, phép tính của Ngọc Đỉnh chân nhân còn có biến hóa như thế, lại có thể cùng Kim Minh phù trận ở bốn mươi lăm ngàn năm trước kết hợp tới mười phân vẹn mười!
>
Triền tia mài đao pháp? Cái này là cái gì? Trong nháy mắt lại có thể khiến cho trình độ sắc bén của phi kiếm tăng lên 1 %!

Có lầm hay không, ta chỉ từng nhìn thấy tên ba loại phi kiếm cổ đại này ở trong ngọc giản, ngay cả hình ảnh không gian ba chiều cũng không thấy qua, chứ không nói đến kết cấu bên trong! Cái tên này lại nói tới có nề có nếp, giống như hắn đã từng thấy tận mắt vậy!

Cái gì, hắn không chỉ thấy tận mắt, hơn nữa còn luyện chế ra? Có cần phải khuếch đại như thế hay không?


Vài tên sinh viên đại học chuyên môn nghiên cứu về lĩnh vực phi kiếm liền hai mặt nhìn nhau, câu trả lời chứa lượng lớn phép tính, công thức cùng kết cấu đồ cực kỳ tường tận này của Lý Diệu hiện ra trước mặt khiến bọn họ như gà mắc nghẹn, không nhấc lên được nửa điểm đấu chí, hoàn toàn bị thuyết phục.

Cái tên Yêu Tinh này sẽ không phải là giáo sư của một trường đại học nào đó chứ?
>
Có thể, rất có thể, cao thủ như vậy, đừng nói là trường học của chúng ta, mà ngay cả trong đám học sinh thuộc phi kiếm hệ của học viện Thiên Thánh cũng đều không thể tìm ra được nửa người giống như vậy!

Rõ ràng là lý luận già cỗi của sùng cổ phái lại bị cái tên này nói tới làm như có thật, ngay cả ta đều có chút tin!

Mang này mấy thiên văn chương này cho lão sư nhìn!


. . .

Hàn Tử Thanh là một giáo sư trẻ tuổi tại phi kiếm hệ trong đại học Phi Tinh.

Hắn xuất thân từ Huyền Cực Kiếm Phái, một trong lục đại tông môn của Phi Tinh giới, từ nhỏ đã tiếp thu quá trình tu hành kiếm đạo nghiêm khắc nhất, bất kể là lý luận hay thực chiến thì hắn đều đạt tới trình độ rất xuất chúng. Hơn nữa hắn còn là một tên si kiếm thành cuồng. Nguyên bản hắn có thể ở Huyền Cực Kiếm Phái đảm nhiệm chức vụ trọng yếu, nhưng bởi vì một lòng cầu kiếm cho nên hắn mới gia nhập vào liên minh đại học Phi Tinh, trở thành một tên kiếm tu đạo sư.

Khi nhận được sự cầu viện của học sinh thì Hàn Tử Thanh hơi có chút bất ngờ.

Người học sinh tên Tào Nhạc này hắn hiểu rất rõ, xưa nay luôn luôn kiêu căng tự mãn, nhưng lại không nghĩ tới hôm nay hắn lại mang dáng dấp gục đầu ủ rũ, giống như là bị người ta mạnh mẽ chà đạp một hồi.

Mang theo vài phần hiếu kỳ, Hàn Tử Thanh mở đạo linh văn do bọn học sinh gửi tới, đồng thời tiến vào Thế Giới Tinh Khải.

. . .

Lý Diệu xoa xoa tay, huýt sáo một tiếng.

Hắn vừa hoàn thành bộ phươngán cải tạo Bát Tí chiến khải thứ mười hai, liền thu được tin tức mới. Sau khi kiểm tra hộp thư một hồi, hắn liền phát hiện ra đã có hơn trăm tên đạo hữu liên lạc với hắn, có không ít người đều phản bác đáp án mà hắn mới đưa ra, cũng có người đưa ra vấn đề mới có quan hệ tới lĩnh vực luyện khí cổ điển, muốn giao lưu, luận bản cùng hắn.
Thật là biết điều!

Lúc này xem như Lý Diệu đã biết, tại sao mọi người đều thích Thế Giới Tinh Khải.

Ở đây là tiến hành giao lưu luận bàn trên lý thuyết, bất luận là đáp án đúng hay sai thì đều có trợ giúp rất lớn với việc tăng lên tu vi của lẫn nhau.

Giống như Lý Diệu, tuy rằng hắn không quá tán thành một ít đáp án trong đó, nhưng chưa chắc trong những đáp án này đã không có một ít điểm sáng, còn hắn lại trả lời từng, không ngừng sắp xếp, củng cố lý luận của mình, chỉ trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi, dòng suy nghĩ của hắn càng thêm rõ ràng, đạo tâm càng thông suốt.
Xem ra sau này không thể chỉ nhìn không nói, nên trả lời thật nhiều, phải tích cực giao lưu cùng đạo hữu Phi Tinh giới mới có khả năng mau chóng nâng cao thực lực được!

Lý Diệu tiện tay mở một lời bình luận ở phía trước nhất, hắn rõ ràng cảm giác được, công lực của đạo bình luận này tăng lên diện rộng so với mấy đạo bình luận trước đó, lập trường càng thêm công chính, bút phong càng nghiêm cẩn hơn, số liệu càng tường tận, đạo bình luận này đầu tiên là thừa nhận ưu điểm khi hắn nói tới vài loại phi kiếm cổ đại, nhưng lại bắt đầu từ số không, từ một cái tầng thứ cao hơn, tiến hành phản bác trên căn bản với câu trả lời của hắn.
Gặp phải cao thủ!

Lý Diệu chợt hưng phấn lên, hắn cẩn thận nhìn xem từng câu từng chữ, lực tính toán giống bão táp cuốn lên, suy nghĩ về ưu khuyết trong quan điểm của đối phương có liên quan tới phi kiếm cổ kim.

. . .

Hàn Tử Thanh trợn mắt ngoác mồm, thật lâu không thể tin được vào con mắt của mình.

Hắm bỏ ra ba giờ thời gian, tìm ra dẫn chứng phong phú, tỉ mỉ soạn viết ra luận điểm, lại bị đối phương lật đổ hơn nửa!

Mà lúc này, chỉ cách lúc mình phát ra bình luận chỉ một giờ đồng hồ!

Nói cách khác trong hơn nửa giờ đồng hồ đối phương đã có thể tiện tay viết ra đáp án, dùng sự thực không thể biện bác hoàn toàn đánh tan biện luận của hắn!

Đối phương đưa ra vài loại phù trận cổ đại cùng linh văn mà bản thân hắn chưa từng nghe thấy, thế nhưng đối phương lại dùng linh năng hư không vẽ bùa, sau khi hơi thôi diễn hắn liền phát hiện ra lộ tuyến vận chuyển linh năng phi thường thông thuận, quả thực là có thể kích phát ra hiệu quả tương ứng!

Còn có vài phương pháp luyện chế phi kiếm, gia nhập thêm thiên tài địa bảo, kim loại hiếm mà hắn chưa từng nghe nói, bù đắp toàn bộ thiếu hụt trên phi kiếm cổ đại!
Không thể nào, lẽ nào ta lại gặp gỡ mấy vị giáo sư trong hệ sao?

Hàn Tử Thanh suy nghĩ hồi lâu nhưng vẫn không nghĩ ra ai trong số mấy vị giáo sư thuộc phi kiếm hệ lại có được bản lĩnh thâm hậu trong phương diện lý luận luyện khí cổ điển như vậy.

Nhưng Hàn Tử Thanh lại cảm thấy rất kỳ quái, học thức về luyện khí cổ điển của đối phương cao đến đáng sợ, thế nhưng những lý luân dính đến lý luận luyện khí hiện đại thì dường như trình độ của đối phương lại giảm xuống rất nhiều, chỉ sàn sàn với bản thân hắn mà thôi.
Xem ra, đây là một vị cao nhân chuyên môn nghiên cứu lý luận luyện khí cổ điển, Tinh Hải mênh mông, thực sự là ngọa hổ tàng long!

Hàn Tử Thanh liên tục cảm thán trong lòng, hắn suy nghĩ một chút, liền một mực cung kính ngưng kết những vấn đề này thành linh văn, gửi cho một vị giáo sư đức cao vọng trọng trong phi kiếm hệ.
Bình Luận (0)
Comment