Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 506 - Chương 489: Đói Bụng Hỏng Rồi.

Chương 489: Đói bụng hỏng rồi. Chương 489: Đói bụng hỏng rồi.Chương 489: Đói bụng hỏng rồi.

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Sáng sớm ba ngày sau.

Chào mọi người, đây là đài truyền thông Huyền Quang, đơn vị được độc quyền truyền hình trực tiếp giải thi đấu Không Sơn luận kiếm lần thứ bảy trăm sáu mươi tám của Phi Tinh giới, lần này Không Sơn luận kiếm do Hỗn Thiên Kiếm Phái tổ chức, lượng tiêu thụ của Hồn Thiên Nhất Tự Lôi Kiếm vẫn luôn dẫn trước phi kiếm lôi điện ở Phi Tinh giới, hiện nay nó đã được thăng cấp toàn diện, vỏ kiếm đã được mạ màu vàng xa hoa, hoan nghênh mọi người thông qua kênh truyền hình này đặt hàng, nếu khách hàng đặt hàng trong lúc giải thi đấu diễn ra khách hàng sẽ được miễn chi phí chuyển phát nhanh và còn được tặng một bó kiếm tuệ luyện chế từ Kim Ti.
>
Được rồi, hiện tại chúng ta đã đi tới Phù Không Sơn một trong những tòa thành lớn nhất Không Sơn vực, nơi này đang tiến hành xây dựng trường đấu để chuẩn bị cho giải thi đấu Không Sơn luận kiếm, bên trong có được Luyện Khí Thất lớn nhất Phi Tinh giới, có thể chứa đựng mấy ngàn tên luyện khí sư đồng thời thi thố, quy mô rất hùng vĩ và đồ sộ.

Mặc dù bây giờ mới là bảy rưỡi sáng nhưng Vạn Phong sơn đã phi thường náo nhiệt, mọi người đều biết Không Sơn luận kiếm không chỉ là một cuộc tranh tài, là một lần thịnh hội để các luyện khí sư giao lưu mỗi năm mà nó còn là nơi các luyện khí thế gia cùng tông phái tổ chức giới thiệu sản phẩm mới, rất nhiều người yêu thích pháp bảo không ngại đường xa vạn dặm, từ mỗi cái tinh vực cũng tới rồi.

Năm nay Không Sơn luận kiếm cạnh tranh rất kịch liệt, chúng ta đã mời đến hai vị khách quý đều là nhân vật có trọng lượng, đầu tiên là Vô Trần thượng nhân đến từ trường đại học Phi Tinh, Vô Trần thượng nhân là chuyên gia chuyên nghiên cứu luyện chế đao kiếm, lý sự hiệp hội Đúc Kiếm Sư của Phi Tinh giới.

Xin chào các vị khán giả.

Nhất định mọi người sẽ hết sức quen thuộc với vị khách tiếp theo, người này là Tất Linh nữ sĩ đến từ Xích Phong Các, năm ngoái Tất nữ sĩ là người giành được huy chương đồng trong cuộc thi Không Sơn luận kiếm, cũng là luyện khí sư mới lên cấp của Hồng Tuyến Lưu, có người nói hệ thống vũ khí trong tinh khải đời mới nhất của Hồng Tuyến Lưu do Tất nữ sĩ tham dự phát minh, xin chào Tất nữ sĩ.

Xin chào Đại Bằng, chào các vị khán giả.

Được rồi, chúng ta trực tiếp tiến vào chủ đề, xin hỏi hai vị một chút, mọi người đều nói năm nay Không Sơn luận kiếm phi thường đặc sắc, vậy xin hỏi nguyên nhân ở đâu? dự đoán của các vị năm nay là như thế nào, mời Tất nữ sĩ nói một chút với các vị khán giả được không?

Được.


Mọi người đều biết trong giới luyện khí Phi Tinh giới có hai luyện khí thế gia lớn là Mạc gia cùng Hoàng Phủ gia. Bọn họ được xưng là thế gia ngàn năm đúc kiếm, có ngàn vạn thần thông, nội tình thâm hậu, thực lực mạnh mẽ hơn phần lớn các gia tộc khác.

Trong hai, ba mươi năm gần nhất hai đại thế gia phân biệt sinh ra hai nhân vật thiên tài là Mạc Thiên Thủy cùng Hoàng Phủ Tiểu Nhã.
>
Tuy trước đây hai người bọn họ không có tham dự giải đấu cỡ lớn thế nhưng giao đấu ở trong nội bộ gia tộc thì hoàn toàn là nghiền ép nhân vật cùng thế hệ, thậm chí cao thủ thế hệ trước trong gia tộc đối đầu với bọn họ cũng phải đặc biệt cẩn thận, có thể nói họ là thiên tài năm trăm năm mới ra một!

Đương nhiên thứ đáng xem nhất trong giải thi đấu Không Sơn luận kiếm năm nay chính là trận quyết đấu giữa hai con quái vật luyện khí này!

Ta bổ sung vài câu như này, ngoại trừ Mạc Thiên Thủy cùng Hoàng Phủ Tiểu Nhã ra thực lực của mười bốn tên tuyển thủ hạt giống cũng rất mạnh, Chu Tiếu Ngọc đến từ cánh đồng tuyết cùng Long Vân Tâm đến từ Linh Khê Long gia, cũng là hai người nằm trong tốp ba mươi của năm ngoái, đội hình xa hoa như vậy khiến lão già như ta cũng có chút không thể chờ đợi được nữa!


. . .

Khu chuẩn bị có quy mô vô cùng hùng vĩ trên Vạn Phong sơn.

Nơi này là điểm tập kết cuối cùng trước khi giao đấu bắt đầu.

Mỗi một tên tuyển thủ ở đây đều có được một gian phòng để tĩnh dưỡng, họ có thể ăn một chút ẩm thực đơn giản ở khu công cộng để bổ sung thêm một hồi thể lực cùng thần hồn.

Long Vân Tâm thông qua tinh não loại nhỏ xem trương trình trực tiếp lúc trước thấy thầy giáo của đại học Phi Tinh nhắc đến tên của mình thì không khỏi âm thầm vui mừng, trên mặt nổi lên hai đám đỏ ửng.

Tạ An An ăn mặc trang phục công nhân viên đứng ở sau lưng nàng nhưng rất là nôn nóng và bất an, thỉnh thoảng nàng lại hướng ra cửa lớn ngó ngó.
Ngươi đang chờ người?

Long Vân Tâm cau mày.
Không, không có.

Tạ An An đang mất tập trung bỗng nhiên sáng mắt lên, "A" một tiếng.

Long Vân Tâm theo ánh mắt của nàng nhìn tới thì trong lòng cũng cảm thấy rùng mình.

Linh áp thật mạnh mẽ!

Không biết có phải là trùng hợp hay không mà hai nhân vật lớn của kỳ Không Sơn luận kiếm năm nay là Mạc Thiên Thủy cùng Hoàng Phủ Tiểu Nhã đồng thời đi vào từ hai bên cửa lớn.

Tóc Mạc Thiên Thủy cột theo kiểu cành mận gai, dưới chân đạp ma hài, như là một thanh cổ kiếm vừa khai quật, linh văn tràn ngập màu đất vàng, hai con mắt dài nhỏ cực kỳ quỷ dị, phảng phất như có thể nhìn thấy một thế giới khác, một cái linh vực chỉ có đao kiếm!

Hoàng Phủ Tiểu Nhã lại như là một đạo thiểm điện.

Dung mạo của nàng không tính là xinh đẹp, cũng tuyệt đối khiến người ta có ấn tượng sâu sắc, nàng như là một đạo dao động bất ổn, lúc nào cũng có thể nổ tung ra hồ quang, những đạo hồ quang này mạnh mẽ áp xúc lại cùng nhau, ngưng tụ thành hình người, không ngừng bùng nổ áp lực ra bên ngoài!

Hai đại quái vật đến khiến cho khu chuẩn bị hoàn toàn sôi trào lên, không ít luyện khí sư đều âm thầm xông về phía trước, chuẩn bị quan sát hai con quái vật này ở khoảng cách gần.

Long Vân Tâm và Hoàng Phủ Tiểu Nhã cũng có chút giao tình nên muốn tiến lên tiếp lời, còn Tạ An An thì vọt ra ngoài như con thỏ nhỏ thấy cà rốt.

Long Vân Tâm vỗ trán một cái, tiểu muội muội của hắn là một tên Kiếm Si, nhìn thấy danh nhân liền không quản được chân cùng miệng, chỉ xin nàng đừng làm ra chuyện gì đó kỳ quái, bằng không mình làm sao có mặt mũi gặp bạn bè?

Mắt thấy Tạ An An vui mừng sắp nhào vào người Hoàng Phủ Tiểu Nhã thì Long Vân Tâm thầm kêu không ổn.

Nhưng Tạ An An lại làm như không thấy chỉ chào hỏi thoáng qua, liền xem Hoàng Phủ Tiểu Nhã là không khí, đi ra phía sau nàng, đến trước mặt một tên nam nhân đầu tóc rối tung, nhìn như còn buồn ngủ.

Nếu như nàng có một cái đuôi xù lông, khẳng định vào lúc này nàng sẽ ra sức vẫy đuôi.
Lý Diệu đại sư, ngài đã tới rồi, tối hôm qua ngủ có khỏe không? Phòng nghỉ ngơi của ngài nằm ở khu số hai phòng năm trăm tám mươi tám, chờ một lát ta liền mang ngài qua đo làm bước chuẩn bị cuối cùng, có điều ngài có muốn dùng một chút đồ ăn sáng hay không? Sáng sớm hôm nay có món cháo cá nhẹ nhàng, lại tăng thêm mười sáu loại thiên tài địa bảo, có công hiệu tĩnh khí ngưng thần, rất có ích lợi đối với những người như ngài, ta giúp ngài lấy một bát lại đây nhé?

Long Vân Tâm trợn mắt ngoác mồm, tình huống gì thế này?

Hoàng Phủ Tiểu Nhã cũng có chút ngây người.

Thân là một đời thiên tài xuất sắc nhất của Hoàng Phủ gia, nên nàng đã có thói quen bị người vây quanh, vừa nãy thấy tiểu cô nương kia lảo đảo lại đây, còn tưởng rằng nàng vội vàng như vậy là muốn phục vụ mình, không nghĩ tới nàng lại chạy đến bên cạnh mình!

Ngoái đầu nhìn lại nhìn xem thì thấy người trẻ tuổi phía sau rất lạ mặt, hình như không giống người nổi tiếng lắm.

Hoàng Phủ Tiểu Nhã khẽ cau mày, mặt không hề cảm xúc, cũng không quay đầu lại mà đi về phía trước.

Long Vân Tâm phiền muộn đến cực điểm, thấy Tạ An An cùng Lý Diệu cười cười nói nói, hướng về chỗ ngồi đi đến liền vội vàng đuổi tới, đặt mông ngồi xuống chỗ đối diện với Lý Diệu.

Lý Diệu nhếch miệng nở nụ cười, rất sảng khoái nói:

Long đạo hữu khỏe không!
>
Lý đạo hữu. . .!


Long Vân Tâm nói một câu khô khốc, ánh mắt hồ nghi quét tới quét lui ở trên người Lý Diệu cùng Tạ An An, hắn có mười ngàn cái không nghĩ ra, đến tột cùng thì cái tên này có cái gì huyền diệu, lại có thể khiến Tạ An An trở nên ngốc nghếch như thế!

Lý Diệu ngáp một cái, chậm rãi tháo găng tay xuống.

Tạ An An kêu một tiếng quái dị, càng làm Long Vân Tâm sợ hết hồn.

Nhưng bên trong găng tay không có thứ gì.

Lý Diệu hà hơi một cái lên lòng bàn tay, nhẹ nhàng lung lay mười ngón, lại lấy ra một bình nhỏ màu xanh nhạt từ trong lòng, khui ra một ít thuốc mỡ màu trắng, bôi lên hai tay.

Một mùi hương quỷ dị xông vào mũi, khiến cho khóe mắt Long Vân Tâm hơi nheo lại.

Tám phần mười công phu của luyện khí sư đều ở trên tay, nên họ rất chú ý tới việc chăm sóc hai tay.

Muốn biết thực lực của một tên luyện khí sư cao hay thấp, người ta cũng có thể nhìn ra mấy phần đầu mối từ thuốc mỡ bảo vệ hai tay.

Long gia rất am hiểu việc chế thuốc, từ nhỏ Long Vân Tâm đã biết rõ hơn một nghìn loại thuốc mỡ để tẩm bổ hai tay, thuốc mỡ do hơn trăm loại thiên tài địa bảo trộn lại cùng nhau luyện chế mà thành, nàng tùy tiện nhìn cũng có thể nói ra hết các thành phần.

Nhưng nàng không biết trong đám thuốc mỡ kia chứa đựng bao nhiêu loại thiên tài địa bảo!

Làm sao có khả năng! Ngay cả thuốc mỡ của Mạc gia cùng Hoàng Phủ gia dùng ta cũng có thể phân biệt được mà!
>
Lẽ nào cái tên này chế độ thuốc mỡ, sử dụng vô thượng thần thông, ép hết thảy thiên tài địa bảo lại, hoàn toàn hấp thu một giọt cũng không dư thừa?

Nói như vậy, cái tên này thực sự là một cao thủ thâm tàng bất lộ?


Trong nháy mắt bình nhỏ màu xanh nhạt trở nên rất thần bí trong mắt Long Vân Tâm, hắn rất muốn hỏi dò nhưng không tiện mở miệng.

Tạ An An lại không lo lắng nhiều như vậy, mặt đầy vẻ sùng bái, một mực cung kính hỏi:

Mùi hương thật lạ! Lý Diệu đại sư, đây là thuốc do chính ngươi luyện chế sao? có phải nó có công dụng cực kỳ hữu hiệu đối với việc bảo dưỡng hai tay hay không?
>
Không.


Lý Diệu lại trà trà mấy cái trên tay, thuận miệng nói.

Đây là Tuyết Hoa cao ta mua ở ven đường có giá ba nghìn một bình.
>
Khặc khặc khặc khặc!


Long Vân Tâm ho khan một tiếng, thực sự không thể nhịn được nữa, hắn hít sâu một hơi, đứng lên nói:
Thật không tiện, Lý đạo hữu, ta phải đi tĩnh dưỡng thất làm chuẩn bị cuối cùng đây, chúc ngươi ở trong trận thi đấu triển lộ tài năng!

Dứt lời, hắn liền dùng sức giẫm xuống đất nhanh chóng rời đi.

Tạ An An cắn môi, do dự nửa ngày, rồi lấy dũng khí nói:

Lý Diệu đại sư, làm sao ngài có thể dùng loại Tuyết Hoa cao rẻ tiền này để thoa hai tay chứ?
>
Những phương diện khác có thể không để ý, nhưng những chuyện trên con đường tu luyện không thể qua loa được!

Ngài là cao thủ, đôi tay dùng Tử Hoàn Kiếm Nghĩ tu luyện qua thiên tân vạn khổ mới thành, đó là bảo vật vô giá, ngài nên dùng thuốc mỡ ẩn chứa thiên tài địa bảo, quý giá nhất đến bảo dưỡng mới đúng, tùy tiện lấy Tuyết Hoa cao đến dùng, thực là quá xằng bậy mà!

Coi như ngài có chút bất tiện thì người chủ trì vẫn cung cấp một ít thuốc tốt, lấy bất cứ cái gì ra so với Tuyết Hoa cao cũng quý giá hơn?


Lý Diệu sững sờ, thấy buồn cười:

Ngươi muốn đi đâu, ta cũng không phải là người ngay cả thuốc mỡ chuyên dùng cũng không có, mà ta cố ý không dùng, ta muốn để đôi tay này đói bụng hai ngày.
>
Để hai tay đói bụng hai ngày?


Tạ An An bối rối.

Lý Diệu nói:
Ngươi có xem qua chọi gà hoặc là đấu cẩu hay không, có biết bí quyết dành chiến thắng là cái gì hay không?

Chọi gà? Đấu cẩu?

Tạ An An mờ mịt, lắc lắc đầu.
Bí quyết chiến thắng của chọi gà đấu cẩu là trước khi thi đấu phải khiến chúng đói bụng.

Đó chính là thuốc kích thích tốt nhất.
Một con mãnh thú bị đói bụng cồn cào thì hung tính trong xương mới triệt để kích phát, dù cho đối mặt đối thủ lớn hơn vài lần, nó cũng không chút do dự mà nhào tới, xé con mồi thành mảnh vỡ!

Tạ An An như hiểu mà không hiểu, ánh mắt tìm đến hai tay Lý Diệu, không tự chủ được tràn ngập sợ hãi.

Lý Diệu nâng hai tay ra, xòe rộng mười ngón, lạnh nhạt nói:
Giờ khắc này, đôi tay của ta đã đói bụng hỏng rồi.
Bình Luận (0)
Comment