Chương 498: Xoay chuyển tình thế
Chương 498: Xoay chuyển tình thếChương 498: Xoay chuyển tình thế
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Trong phòng trực tiếp, âm thanh của người chủ trì trở nên cực kỳ phấn khởi:
Từ việc hai vị tuyển thủ trợn mắt nhìn nhìn nhau, nghiến răng nghiến lợi đến xem, hẳn là bọn họ đều bị đối phương rút mất vật liệu then chốt, Vô Trần thượng nhân, ngài có ý kiến gì không?
Âm thanh ẩn chứa sự tán thưởng nồng đậm của Vô Trần thượng truyền ra:
Lựa chọn của hai vị tuyển thủ này thực sự là chênh lệch rát lớn so với dự đoán của ta.
>
Lần này phương chủ sự cung cấp danh sách vật liệu rất tốt, giá cả của tất cả vật liệu đều bị đảo lộn, rất nhiều thiên tài địa bảo đều yết giá thấp hơn một ngàn, nếu như là luyện khí sư bình thường liền chạy tới lấy đi những thiên tài địa bảo đáng giá nhất của đối phương. Nhưng hắn lại không biết có rất nhiều lúc, thứ đáng giá tiền nhất cũng không có ý nghĩa mấu chốt nhất mà ngược lại là những thứ nhìn không đáng chú ý kia mới thật sự là trọng yếu.
Bất kể là Lý Diệu lựa chọn Thiên Sợi Tuyến cùng Bát Thần Lưu hay là Mạc Thiên Thủy lựa chọn tinh phiến khống chế “Thiết kỵ -2” đều có tính khống chế phân lưu tương quan, ta nghĩ, bọn họ đã suy đoán ra pháp bảo mà đối phương muốn luyện chế, đồng thời chọn dùng chiến thuật tiến công bén nhọn nhất tạo nên kết quả lưỡng bại câu thương.
Cứ như vậy, ta nghĩ, pháp bảo mà ban dâud song phương muốn luyện chế liền không cách nào thành công.
Tiếp đó, bọn họ nhất định phải tiến hành những bước điều chỉnh cực lớn đối với dự án của mình, có điều thời gian của bọn họ cũng không nhiều.
Người chủ trì lập tức kêu lên:
Quả thực là ở thời điểm hai vị tuyển thủ hung tợn nhìn nhau thì thi đấu đã bắt đầu, mỗi người sẽ có sáu tiếng thời gian, thoạt nhìn thì thời gian khá là dư dả so với hôm qua nhưng không nên quên, ở vòng thứ hai tốt song phương đã chiếm được mấy ngàn tấm pháp bảo kết cấu đồ từ trước đó.
>
Mà hiện tại, bọn họ lại phải bắt đầu từ con số không
Thiết kế pháp bảo kết cấu đồ chính là trụ cột nhất của quá trình luyện khí, là một bước mấu chốt nhất của việc luyện chế pháp bảo hiện đại, một cái pháp bảo đơn giản nhất chí ít cũng do mấy chục cấu kiện tạo thành, có mấy chục tấm, hàng trăm tấm kết cấu đồ.
Chỉ có hoàn thành hàng trăm hàng ngàn kết cấu đồ thì khi đưa nguyên liệu vào luyện khí lô trong tinh não, luyện khí lô mới có thể dựa theo ý chí của luyện khí sư luyện chế ra những cấu kiện pháp bảo tương ứng.
Chỉ cần thoáng có một ít sơ hở thì một lò cấu kiện pháp bảo đều sẽ uổng phí.
Tiếp đó, liền xem hai vị tuyển thủ sẽ xoay chuyển tình thế ra sao!
Theo một tiếng đao kiếm giao kích, cuộc quyết đấu giữa Lý Diệu cùng Mạc Thiên Thủy liền chính thức bắt đầu
Nhưng lúc này hai người lại không hề cử động, giống như hai pho tượng phủ đầy tro bụi, cả hai đều khoanh chân ngồi xuống, không chớp mắt nhìn chằm chằm đối phương, rơi vào trầm tư.
Bên dưới vẻ vắng lặng bên ngoài, trong tâm hai người đều giống như dung nham đang sôi trào. Cả hai đều đang suy nghĩ xem sau khi mất đi vật liệu then chốt, với những vật liệu còn lại thì đến cùng phải làm sao mới có thể thiết kế ra một vũ khí mang tính trí mạng.
Lúc này, trong một gian khách quý quan chiến gần với trường đấu nhất, có mấy chục tên luyện khí sư khí độ bất phàm hoặc đứng hoặc ngồi, nhìn chằm chằm lên danh sách vật liệu của hai vị tuyển thủ trên màn sáng, tất cả những người này cũng đang rơi vào trầm tư suy nghĩ.
Bọn họ đều là những nhân vật nổi dsnh trong giới luyện khí của Phi Tinh giới.
Có không ít người là đến từ tam đại trung tâm luyện chế tinh khải, những tinh khải mạnh mẽ nhất trong Phi Tinh giới đều được sinh ra từ trong tay bọn họ.
Còn có các đại thế gia với trụ cột thâm hậu, bao gồm cả các truyền nhân của ngàn năm đúc kiếm thế, Mạc gia cùng Hoàng Phủ gia.
Bọn họ đều đang suy nghĩ vấn đề khó mà Lý Diệu cùng Mạc Thiên Thủy gây ra cho đối phương.
Hai người trầm tư kéo dài tới một giờ mười phút.
Cùng lúc này, không gian quanh thân Mạc Thiên Thủy giống như mặt hồ bị người ném vào một cục đá, lấy huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu của hắn làm trung tâm tràn ra từng vòng gợn sóng, khuếch tán ra toàn bộ luyện khí thất.
Đồng thời quanh thân Lý Diệu lại có từng đạo sương trắng tung bay.
Lực tính toán của hắn được đề thăng đến cực hạn, tế bào não của hắn tiêu hao lượng lớn năng lượng, mặc dù đang ngồi bất động nhưng hắn lại rơi vào trạng thái vô cùng mệt nhọc.
Những khán giả phổ thông cùng người yêu thích pháp bảo xưa nay cũng đều không nghĩ tới việc này có thể khuếch đại đến như vậy. Bầu không khí trở nên căng thẳng tới cực điểm, hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả một cái châm rơi xuống đất cũng giống như là lôi đình nổ vang.
Sau một giờ mười lăm phút, trong nửa phút tiếp theo, Lý Diệu cùng Mạc Thiên Thủy đều lần lượt đứng dậy.
Bọn họ muốn thiết kế pháp bảo kết cấu đồ.
Bá!
Trên mặt Mạc Thiên Thủy hiện ra vẻ cổ kính, giống như một đoạn cổ mộc chìm dưới hồ nước bị đóng băng ngàn vạn năm. Trong nháy mắt bên người hắn hiện ra hai mươi tấm màn sáng nửa trong suốt màu vàng nhạt.
Thần niệm của hắn giống như sóng gợn bành trướng, ngàn vạn ý nghĩ tung hoành ngang dọc trên màn sáng. Từng đạo kim tuyến giống như những con rắn nhỏ kéo dài vô tận, kề sát nhau, từ từ phác hoạ ra hơn hai mươi kết cấu đồ lập thể, tất cả đều là kết cấu đồ của một cái pháp bảo đơn nguyên tinh tế nhất nào đó.
Khó mà tin nổi!
>
Tài năng như thần!
Luyện khí sư thâm niên có thể một lần vẽ nhiều tấm kết cấu đồ, thế nhưng Mạc Thiên Thủy lại có thể đồng thời vẽ hai mươi tấm kết cấu đồ. Đến cùng thì lực tính toán của hắn khủng bố đến mức độ nào?
Động tác của Mạc Thiên Thủy giống như thủy ngân cuồn cuộn trên mặt đất, không có nửa điểm trì trệ, nhìn hắn vẽ kết cấu đồ, lại như là xem đại sư âm luật khẽ vuốt dây đàn, đây hoàn toàn là một sự hưởng thụ.
Xem ra trải qua hơn một giờ suy nghĩ, Mạc Thiên Thủy đã hoàn toàn nghĩ đến cách phá giải thế tiến công Lý Diệu, chắc hẳn là hắn đã định liệu từ trước.
Theo tốc độ này, dùng không được hai cái giờ, hắn liền có thể hoàn thành hàng ngàn tấm kết cấu đồ, thiết kế ra một cái thần binh lợi khí!
Mà Lý Diệu...
Linh cảm của Mạc Thiên Thủy như suối nguồn cuồng phun, từng cái kết cấu đồ cuồn cuộn không ngừng bắn ra theo thời gian. Còn Lý Diệu lại nhanh chóng giả thiết tốt các tham số cơ bản của luyện khí lô sau đó mới tiến hành xử lý lý linh hóa đối với thiên tài địa bảo.
Sau khi Hắn đơn giản vẽ ra ba, năm tấm kết cấu đồ liền lấy ra nhóm vật liệu đầu tiên đưa vào trong luyện khí lô, bắt đầu luyện chế.
Biểu hiện củaLý Diệu vo cùng nghiêm túc, trước mặt hắn trôi nổi mấy chục tấm màn sáng chia làm hai nửa, một nửa là màn sáng khống chế luyện khí lô, nửa kia lại là màn sáng trống không dùng để vẽ kết cấu đồ.
Hai tay Lý Diệu hóa thành hai đạo khói xám, tay trái điều chỉnh tham số luyện chế phức tạp rắc rối trên màn sáng khống chế, tay phải thì lại không ngừng vẽ ra những kết cấu đồ mới.
Nhất tâm nhị dụng.
>
Lý Diệu lại có thế một bên luyện khí, một bên vẽ kết cấu đồ mới.
Quá khoa trương, hắn dĩ nhiên lại tự tin về năng lực thiết kế cùng năng lực trù tính chung của mình đến trình độ như vậy, chẳng lẽ hắn hoàn toàn không cho là quá trình nhất tâm nhị dụng của bản thân sẽ xuất hiện sự cố mảy may sao?
Tốc độ vẽ kết cấu đồ của Mạc Thiên Thủy đã sắp đến tận cùng, nhưng lại không chống đỡ được tuyển thủ Lý Diệu cướp được tiên cơ, bắt đầu luyện khí trước, cứ như vậy mà tính toán xuống thì tuyển thủ Lý Diệu sẽ nhanh hơn so với tuyển thủ Mạc Thiên Thủy nửa giờ, như vậy liền có thể hoàn thành toàn bộ công tác luyện khí.
Tất cả khách quý trong phòng quan chiến đều xôn xao hẳn lên.
Nhất tâm nhị dụng, một bên luyện khí, một bên vẽ kết cấu đồ, cái này giống như là hoàn toàn không có chút ý tứ nào, nhưng lại giống như hạ bút có thần trợ, dùng thời gian trong chớp mắt viết câu này để suy nghĩ nội dung câu tiếp theo.
Lúc này, vài tên luyện khí sư thâm niên liền liếc mắt nhìn nhau. Trong đó có một tên người đàn ông trung niên có bộ râu dài không nhịn được thở dài, nhẹ nhõm, lẩm bẩm nói:
Dường như ta đã trở lại Không Sơn Luận Kiếm năm ấy, nhìn thấy Hoàng Phủ Thập Nhất thứ hai.
Hoàng Phủ Thập Nhất, danh tự này giống như là một cơn lốc lạnh lẽo khiến cho toàn bộ khách quý như hoàn toàn đông lại.
Trở lại trên đấu trường, Mạc Thiên Thủy tình cờ liếc mắt nhìn thấy biểu hiện điên cuồng của Lý Diệu liền trố mắt ngoác mồm, cả nửa ngày cũng nói không ra lời.
Nhất tâm nhị dụng thì hắn cũng có thể làm được, nhưng lại không có cách nào bảo đảm tỷ lệ thành công, chỉ cần một tấm kết cấu đồ nào đó xảy ra sự cố, luyện chế ra cấu kiện pháp bảo có điểm không thích hợp rất nhỏ bé, cho dù đến phân đoạn lắp ráp cuối cùng có phát hiện ra đi chăng nữa thì cũng là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Đây là Lý Diệu tự tin hay vẫn là điên cuồng?
Dựa theo tiết tấu của Mạc Thiên Thủy thì thời gian sáu tiếng là hoàn toàn đủ, hắn không có cần thiết phải so đấu tốc độ cùng Lý Diệu.
Nhưng trong lòng hắn lại có chút bất an mơ hồ.
Lý Diệu dùng loại phương thức gần như điên cuồng “Loan Đạo Vượt Tốc” này chính là vì tranh thủ thêm một ít thời gian.
Thời gian của trận tranh tài này là đầy đủ, nhưng hắn lại mạo hiểm tranh thủ thời gian như vậy là muốn làm cái gì?
Dưới tầng tầng nghi ngờ, từng giây từng phút thời gian vẫn từ từ trôi qua.
Ba giờ sau khi thi đấu bắt đầu, Mạc Thiên Thủy đã hoàn thành tổng cộng 3,792 tấm kết cấu đồ, liền lập tức sốt sắng tập trung vào phân đoạn luyện chế.
Lúc này, Lý Diệu đã hoàn thành gần một nửa cấu kiện pháp bảo.
Sau bốn tiếng, song phương liền phát ra chân hỏa, quanh thân hai người đều có một tầng u mang nhàn nhạt lượn lờ. Thân hình hai người có chút mơ hồ, dường như bước vào một thế giới sâu không lường được.
Sau năm tiếng, Mạc Thiên Thủy lại vùi đầu vào luyện chế mà Lý Diệu lại giành trước thời gian hoàn thành quá trình luyện chế cấu kiện pháp bảo.
Tới thời điểm còn cách thời gian kết thúc thi đấu một giờ cuối cùng.
Lấy tốc độ tay của Lý Diệu, tất cả cấu kiện pháp bảo liền được tổ hợp lại, sau đó hắn liền tiến hành công tác điều chỉnh cuối cùng, công đoạn này tuyệt đối không dùng tới nửa giờ.
Vậy nửa giờ còn lại Lý Diệu muốn làm gì đây?
Toàn bộ người ở trong ngoài đấu trường đều trợn to hai mắt.
Quái lạ. Thật quái lạ!
>
Từ kết cấu đồ mà Lý Diệu vẽ có thể nhận ra thứ hắn muốn luyện chế dường như là một loại song trọng chiến đao dung hợp hai loại thần thông rung động cùng xoay tròn.
Nhưng là loại pháp bảo dung hợp song trọng thần thông này có được hai hệ thống linh năng tuần hoàn khác nhau, nhất định cần phải có một tinh phiên khống chế, bằng không nhất định sẽ tạo nên ảnh hưởng tới lẫn nhau.
Mà viên tinh phiến khống chế “Thiết kỵ -2” duy nhất của Lý Diệu đã bị Mạc Thiên Thủy rút đi rồi.
Xem ra từ khi bắt đầu Mạc Thiên Thủy đã đoán được tâm tư của Lý Diệu nên hắn lập tức lấy đi vật liệu then chốt của đối phương, nhưng Lý Diệu lại tâm không thay đổi, thờ ơ không động lòng.
Như vậy đến cùng thì hắn có thể lấy tới một viên tinh phiến không chế mới từ nơi nào đây chứ?
Trong giọng nói của lão sư đại học Phi Tinh, Vô Trần thượng nhân, ẩn chứa nghi hoặc nồng đậm.
Lý Diệu hoạt động xương cổ một chút, hé miệng thổi đi khí nóng trên hai tay, hắn lựa chọn một chút cấu kiện pháp bảo vừa mới ra lò, nhanh chóng tạo thành một pháp bảo có chút kỳ quái.
Pháp bảo này trông giống như một chiếc kính viễn vọng đan đồng, ở giữa có bảy viên thấu kính thủy tinh to nhỏ khác nhau bị từng vòng kim loại cố định lại, trên mỗi một vòng kim loại lại điêu khắc mấy trăm đạo linh phù nhỏ như hạt gạo, tạo thành một chuỗi phù trận hình tròn.
Dưới sự ảnh hưởng của phù trận, bảy viên thấu kính thủy tinh kia liền ngưng tụ ra sáu tầng linh năng tạo thành màn sáng hình tròn.
Nhìn thấy một màn này, người chủ trì có chút khó hiểu mở miệng hỏi:
Vô Trần thượng nhân, đây là cái gì? Dường như nó không có quan hệ cùng binh khí.
Âm thanh nghiêm nghị của Vô Trần thượng nhân chợt truyền ra:
Đây là một loại pháp bảo tương tự như kính hiển vi, có thể phóng to hình ảnh của vật thể, nếu như được luyện chế một cách cực kỳ tinh xảo thì bội số phóng to của nó sẽ rất cao.
Người chủ trì ngạc nhiên:
Kính phóng đại? Kính hiển vi? Tuyển thủ Lý Diệu luyện chế một pháp bảo không có lực công kích như vậy để làm gì?
Lúc này, Lý Diệu thông qua một trang bị cố định, đeo “Kính hiển vi” lên mắt phải của mình, thấu kính thủy tinh hơi chuyển động, sáu tầng màn sáng phóng to kẹp ở giữa không ngừng mở rộng co rút lại, lộ ra ra một luồng khí tức thần bí cùng kỳ quái.
Hai tay Lý Diệu khẽ vung, trên tay hắn liền xuất hiện bảy, tám cây châm còn nhỏ dài hơn so với sợi tóc.
Tiếp theo hắn liền bày lên trên bàn thao tác một mảnh tinh thạch đã cắt lát to bằng móng tay, mỏng như cánh ve, tỏa ra ánh sáng bạc trạch, vô cùng rực rỡ.
Lý Diệu cúi đầu, từ trên pháp bảo như “Kính hiển vi” kia lập tức phun trào ra một đạo thất sắc huyền quang, hoàn toàn bao ohủ mảnh tinh thạch kia lại.
Bảy, tám cây châm chuyển động không ngừng, giống như linh xà thổ tín, phát ra tiếng hí yếu ớt.
Lần này, ngay cả Vô Trần thượng nhân cũng đều có chút ngạc nhiên thốt lên:
Dường như tuyển thủ Lý Diệu đang muốn dùng hai tay của mình, dùng phương thức thủ công đêt điêu khắc ra một khối tinh phiến khống chế.