Chương 499: Thịt người khắc tinh phiến
Chương 499: Thịt người khắc tinh phiếnChương 499: Thịt người khắc tinh phiến
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Làm sao có khả năng!
Người chủ trì giống như bị người khác đâm một đao vào mông, khiến cho hắn gân cổ kêu to.
Vô Trần thượng nhân, tuy rằng ta không phải luyện khí sư, nhưng cũng biết tinh phiến là một trong những cấu kiện pháp bảo hiện đại chủ yếu nhất, trên mỗi một viên tinh phiến lớn bằng móng tay ít nhất đều được điêu khắc hơn vạn đạo linh lộ nhỏ bé đến cực điểm, những đạo linh lộ này ít nhất được phân bố thành hơn mười tầng, hình thành tầng tầng lớp lớp kết cấu lập thể.
>
Điêu khắc tinh phiến, cần chính xác đến micrômét, cấp số như micrômét chính là một phần ngàn, một phần vạn đường kính của một sợi tóc.
Chỉ dưới sự phát triển bùng nổ của kỹ thuật tinh não, khi các loại tinh não khống chế cùng máy khắc vi quang xuất hiện, sau khi pháp bảo tinh phiến được chế tạo thì kỹ thuật tinh phiến loại nhỏ mới chính thức thành thục lên.
Hiện tại, ngài lại nói cho chúng ta, một tên luyện khí sư chỉ dựa vào hai tay huyết nhục lại có thể khắc nên tinh phiến sao? Vô Trần thượng nhân, ngài sẽ không là đang nói đùa chứ?
Vô Trần thượng nhân cười khổ nói:
Liên quan tới công nghệ luyện chế tinh phiến, ta rõ ràng hơn so với ngươi rất nhiều, ta tin tưởng chỉ cần khán giả hơi có chút thường thức về pháp bảo thì đều biết điêu khắc tinh phiến là công việc phức tạp cùng khó khăn bực nào, vì lẽ đó, chúng ta đều coi luyện chế tinh phiến là ngành nghề luyện chế pháp bảo đỉnh cao nhất.
>
Nhưng sự thực lại bày ra ở trước mắt, một loạt chuyển bị cùng động tác của tuyển thủ Lý Diệu cho thấy không có khả năng thứ hai.
Hắn, đúng là muốn dùng cánh tay hai tay máu thịt khắc tinh phiến.
Người chủ trì mở miệng thở hổn hển, hai tay hắn như dùng sức xoắn mái tóc của mình lại, nói:
Quá điên cuồng, khó mà tin nổi, hơn vạn đạo linh lộ cấp bậc micrômét, không thể phạm chút sai lầm nào. Chỉ cần có một đạo linh lộ phạm phải sai lầm thì cả khối tinh phiến liền hoàn toàn báo hỏng.
>
Hơn nữa nhiều nhất thì hắn cũng chỉ có nửa giờ, nửa giờ mà thôi.
Lẽ nào hai tay của hắn có thể ổn định như vậy ? Tốc độ tay của hắn có thể nhanh hơn so với máy khắc vi quang sao? Như vậy thì chẳng phải thực lực của hắn còn cường đại hơn so với luyện khí sư Kết Đan kỳ hay sao!
Tại một gian khách quý khác, luyện khí sư Tất Lạc Linh của Hồng Tuyến Lưu nói:
Không thể như thế, như vậy thì quá là...
>
Mọi người đều biết, luyện khí sư trong tu chân giới thời cổ đại rất chú trọng đến việc dùng hai tay để tiến hành khắc trận, có một ít luyện khí sư cổ đại đạt tới cấp độ trong truyền thuyết được ghi vào sử sách như Bách Luyện Tông Âu Dã Tử đại sư thậm chí có thể điêu khắc mấy vạn toà phù trận trên pháp bảo lớn chừng hạt gạo.
Có điều tại tu chân giới hiện đại lại theo cộng đồng tinh não phát triển, phần lớn luyện khí sư hiện đại đều thêm chú trọng đối với việc vận dụng tinh não.
Muốn điêu khắc tinh phiến? Vậy thì phải thông qua tinh não khiến cho thao tác của pháp bảo điêu khắc vi quang mới là vừa nhanh lại chính xác.
Ở tình huống có được tinh não, một luyện khí sư lý tính làm sao có thể lãng phí đi lượng lớn thời gian, tu luyện kỹ xảo khắc tinh phiến thủ công? Đây thuần túy là vấn đề trên quan niệm, không có quan hệ với thực lực cùng cảnh giới.
Làm một ví dụ, trong xã hội hiện đại thì lửa tùy ý có thể thấy được, một chút tiền là có thể mua một cái bật lửa bao hàm hai toà phù trận hệ “hỏa”.
Ở trong môi trường này sẽ không có ai đi tu luyện thần thông đánh lửa, cho dù tu luyện tới cực hạn liệu sẽ có ý nghĩa sao?
Người chủ trì sửng sốt cả nửa ngày, nói:
Tất nữ sĩ. Ý của ngài là, môn thần thông này của tuyển thủ Lý Diệu giống như đánh lửa, căn bản... là không có tác dụng gì?
Tất Lạc linh cười khổ nói:
Trong tình huống bình thường là như vậy, bất quá tình hình trước mắt lại không giống, ta thật nhìn không thấu vị tuyển thủ tên Lý Diệu này. Đến cùng là hắn có hoàn cảnh ra sao, lưu phái nào mới có khả năng đản sinh ra quái thai như hắn.
Lý Diệu ngồi ngay ngắn ở trước đài làm việc, tâm tĩnh như nước, hai con mắt cực nóng, trải qua mấy lần điều chỉnh hô hấp, hồn nhiên quên mất mình chính đang ở trong thi đấu kịch liệt, dường như toàn bộ khán giả bốn phía đều hóa thành tro bụi. Giữa không trung, âm thanh người chủ trì cùng khách quý hô to gọi nhỏ cũng trở nên mờ ảo hư vô.
Tâm thần của hắn đã hoàn toàn tập trung vào tinh phiến trong lòng.
Tinh phiến chủ khống mà hắn muốn điêu khắc, tuy rằng không phải loại siêu cấp phức tạp tổng thể thức mà chỉ là tinh phiến khống chế có công năng đơn giản nhất, nhưng cũng bao hàm một vạn hai ngàn ba trăm ba mươi đạo linh lộ.
Thông qua khắc pháp tinh phiến mỏng như cánh ve kia được chia làm mười một tầng, hơn một vạn hai ngàn đạo tinh phiến được phân bố đều ở trong mười một tầng, vừa không ảnh hưởng lẫn nhau lại muốn dựa theo quy luật huyền diệu khó hiểu xâu chuỗi lại với nhau.
Cái này giống như là ở trên một viên sỏi kiến tạo một toà mê cung, đây quả thực là một hạng nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Chí ít là ở trong nửa giờ thì tuyệt đối không thể.
Nếu là hai tháng trước thì ngay cả nửa điểm tự tin bản thân làm được Lý Diệu cũng không có.
Thế nhưng hiện tại, trải qua quá trình tu luyện tàn khốc đến cực điểm với Tử Hoàn Kiếm Nghĩ, tốc độ tay của hắn được đề thăng lên đến một cảnh giới hoàn toàn mới, tính ổn định của hai tay hắn đã vượt xa những linh giới tay chân giả có cấp bậc cao nhất.
Hắn, chuẩn bị dùng đôi tay đầy rẫy vết thương này hướng về chiến đài đỉnh cao không thể vượt qua này.
Trong thế giới cổ tu đâu có cái gì gọi là tinh não, tất cả pháp bảo đều dựa vào hai tay luyện khí sư từng chút bồi dưỡng ra.
>
Hôm nay, hãy để ta dùng phương pháp luyện khí cổ đại bốn vạn năm trước đến bồi dưỡng ra cái gọi là tinh hoa ngưng tụ của tu chân giới hiện đại, tinh phiến khống chế.
Trong cơ thể Lý Diệu, linh năng chợt khuấy động lên, hai tay hắn hơi tỏa ra ánh sáng, bảy chi khắc châm phía trước cũng ngưng tụ ra bảy cột huyền quang cực kỳ nhỏ bé.
Đường kính của bảy cột huyền quang này có đường kính không đến một phần ngàn sợi tóc, mắt thường không cách nào nhìn thấy được, chỉ có dưới kính hiển vi đặc chế trên đầu Lý Diệu mới có khả năng nhìn thấy bảy đạo huyền quang này, mang hình thái vi mô của một thanh tuyệt thế chiến đao.
Bảy thanh vi kiếm quang đao này có tần suất gợn sóng không giống nhau, có thể phân biệt thâm nhập đến những tầng khác nhau của tinh phiến, đồng thời triển khai quá trình khắc tinh phiến.
Lý Diệu nhắm mắt lại, trong lòng hắn yên lặng đếm ngược, ba giây sau, mí mắt hắn đột nhiên mở ra, con ngươi trong tròng mắt hắn có từng vầng sáng màu vàng óng vờn quanh, tinh nhãn có độ nhận thức cực cao không ngừng phóng to, thu nhỏ lại.
Từng tấc trên thân hình bất động của hắn bùng nổ ra tiếng long ngâm hổ gầm. Khiến cho hiện trường nhất thời rối loạn.
Trải qua cuộc tranh tài dài dòng này, phần lớn khán giả phổ thông đều có chút uể oải. Ngay tại thời khắc bọn họ đang có chút buồn ngủ thì lại bị tiếng nổ liên tiếp không ngừng thức tỉnh, đồng thời cùng nhau dựng thẳng lỗ tai lên.
Người chủ trì chợt phát ra âm thanh như xé rách yết hầu:
Xảy ra chuyện gì? Tuyển thủ Lý Diệu nhìn như không nhúc nhích trước bàn làm việc thế nhưng ở trước mặt hắn lại không ngừng truyền đến từng trận âm thanh khủng bố, giống như một con mãnh thú không nhìn thấy đang ăn uống để chúng ta dùng tinh mắt nhắm vào hai tay của hắn. Phóng to hình ảnh, lại phóng to.
Hai tay tuyển thủ Lý Diệu đã hóa thành một đoàn sương trắng, dĩ nhiên lại biến ảo ra ngàn vạn tàn ảnh
Không phải tàn ảnh
Âm thanh của Tất Lạc Linh giống như đao ngâm, mạnh mẽ chặt đứt âm thanh của người chủ trì.
Là âm chướng!
>
Mỗi một ngón tay trên hai tay Lý Diệu đều di động với tốc độ cao ở một khoảng cách cực kỳ nhỏ, tốc độ tay của hắn đã vượt qua tốc độ âm thanh.
Âm thanh hổ gầm long ngâm chính là do việc hai tay hắn vượt qua tốc độ âm thanh phát ra
Tốc độ tay của hắn đã vượt qua cực hạn, hắn đang lấy tốc độ siêu âm để điêu khắc tinh phiến.
Người chủ trì rít gào:
Hai tay đạt tới tốc độ siêu âm? Có cần phải khuếch đại như thế hay không?
Lúc này toàn trường đều ồ lên, có không ít khán giả đều trợn mắt ngoác mồm mà nhìn vào hình ảnh được phóng to ra giữa không trung.
Tất cả những khách quý đang quan chiến cùng những luyện khí sư có thâm niên cùng kiến thức rộng rãi cũng đều hai mặt nhìn nhau.
Tốc độ tay vượt qua tốc độ âm thanh. Dựa theo thường thức mà nói thì đây là sự tình chỉ có luyện khí sư Kết Đan kỳ mới có thể làm được.
Mà từ trước tới nay, thực lực mà Lý Diệu bộc phát ra nhiều nhất chỉ là Trúc Cơ trung kỳ trở lên mà thôi, càng trọng yếu hơn chính là tuổi của hắn chỉ khoảng chừng hai mươi.
Đến cùng thì hắn đã tiếp nhận quá trình tu luyện kinh khủng đến mức nào mới có thể khiến tốc độ tay đề thăng đến trình độ như thế.
Lúc này, người phụ trách của tam đại trung tâm luyện chế tinh khải liếc mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời lùi lại trong góc, thông qua linh mạng liên hệ tới người phân bố tài nguyên của thế lực từng người, mau chóng định ra một phần hợp đồng rất có sức mê hoặc.
Người phụ trách của Hồng Tuyến Lưu vội đến ruột đều xoắn lại. Rõ ràng tối hôm qua bọn họ có cơ hội bỏ một quái thai như vậy vào trong túi nhưng lại bởi vì một chút bảo thủ liền bỏ lỡ cơ hội.
Nhìn thấy hai đối thủ cạnh tranh kia mặt tỏa ánh sáng, dáng dấp cực kỳ tham lam thì hắn có thể thấy lần “ tranh đoạt thiên tài chi chiến” này nhất định là kịch liệt chưa từng có, muốn chiêu mộ được con quái vật này thì bọn hắn nhất định phải xuất ra rất nhiều huyết.
Ở phía đối diện Lý Diệu, không biết từ lúc nào, Mạc Thiên Thủy đã đình chỉ động tác, chỉ thiếu một chút nữa là hắn đã đè bẹp mũi mình lên vách tường kính, hai mắt chết lặng, nhìn chòng chọc vào Lý Diệu.
Vị đúc kiếm sư thiên tài nhận được truyền thừa ngàn năm đúc kiếm thế gia này chợt lâm vào sự kinh hoàng, sắc mặt trắng bệch.
Không thể, tuyệt đối không thể!
>
Tốc độ hai tay đạt tới siêu âm, hai tay huyết nhục khắc tinh phiến, thật quá đáng.
Đây là chiến thuật tâm lý!
Cho dù thực sự là tốc độ tay của hắn rất nhanh, thế nhưng chỉ dựa vào hai tay thì làm sao có khả năng điêu khắc ra tinh phiến hàng thật giá thật chứ? Nhất định là hắn cố làm ra vẻ bí ẩn.
Không được, ta phải tỉnh táo, từ nhỏ đến lớn, mỗi một tràng giao đấu, ta đều trực tiếp nghiền ép lên, lần này sẽ không ngoại lệ
Đúng lúc này, luyện khí lô sau lưng của hắn liền phát ra một trận cảnh báo chói tai.
Quay đầu nhìn lại, Mạc Thiên Thủy nhất thời phát ra một tiếng kinh hô.
Chỉ thấy trên màn sáng khống chế, có vài hạng tính năng tham số đều biến thành màu đỏ sẫm, mà một loại tham số trong đó lại trực tiếp phát ra hắc mang.
Không tốt!
Một lò cấu kiện luyện chế mất 15 phút đã hoàn toàn báo hỏng
Trong nháy mắt Mạc Thiên Thủy liền cắn nát một chiếc răng.
Hai tay Lý Diệu cực tốc rung động, tiến hành chuyển hướng với tốc độ siêu âm trong một khoảng cách siêu vi kéo lấy bảy thanh dao trổ tỏa ra huyền quang lưu lại từng đạo linh lộ cực kỳ rõ ràng ở trên tinh phiến.
Hai mươi phút sau, khi Lý Diệu khắc xuống một đao cuối cùng, hai mắt hắn liền tối sầm lại, thân hình lay động, thiếu một chút liền ngã về phía sau.
Trong nháy mắt hai tay hắn liền khôi phục trạng thái bất động tuyệt đối, nhưng lại phát ra một đạo âm thanh, tỏa ra hỏa diễm sáng loáng.
Hai tay của hắn ma sát quá độ với không khí, từ lâu nhiệt độ đã đê thăng đến đỉnh điểm, giống như thiên thạch rơi vào tầng khí quyển, bốc cháy lên.
Lý Diệu hơi thở phào nhẹ nhõm, mặt mày hắn có chút uể oải nhưng lại có vẻ ung dung nồng đậm.
Coi như không cần linh năng hộ thể thì sự đau đớn khi hai tay hắn bị đốt cháy vẫn kém xa một phần mười nỗi đau bị Tử Hoàn Kiếm Nghĩ cắn xé.
Hắn cứ tùy ý để hai tay cháy hừng hực như vậy, vận động, lung lay gân cốt một chút, lúc này mới chậm rì rì đi tới một góc của luyện khí thất.
Bên trong góc này bày ra một chậu kim loại, bên trong đựng dịch dinh dưỡng màu xanh nhạt.
Trải qua quá trình luyện khí cường đô cao kéo dài đến sáu tiếng, mỗi một quãng thời gian luyện khí sư đều phải nghỉ ngơi trong chốc lát, dùng dịch dinh dưỡng này tiến hành bảo dưỡng với hai tay.
Lý Diệu đưa hai tay đang bị thiêu đốt của mình vào trong dịch dinh dưỡng, trong nháy mắt hỏa diễm liền bị dập tắt.
Lấy hai tay của hắn làm trung tâm, dịch dinh dưỡng kia nhất thời xuất hiện hai đạo vòng xoáy, nhanh chóng xoay tròn lên,
Nửa phút sau, Lý Diệu rút hai tay về, thể tích của dịch dinh dưỡng này liền giảm xuống một phần ba.
Một phần ba dịch dinh dưỡng đều bị hai tay Lý Diệu cắn nuốt mất,hai tay của hắn quả thực chính là hai con quái thú cùng hung cực ác.
Âm thanh cực kỳ tối nghĩa của người chủ trì vang lên.
Trải qua nhiều hình ảnh không thể tưởng tượng như vậy, ngay cả khí lực rống lớn một tiếng mà hắn cũng không có.