Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 530 - Chương 513: Lý Diệu Ngoan Độc

Chương 513: Lý Diệu ngoan độc Chương 513: Lý Diệu ngoan độcChương 513: Lý Diệu ngoan độc

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Tô Cửu Châm đem tầm mắt ném về phía một màn hình bên cạnh, là hình ảnh theo dõi trong một khoang chật hẹp.

Trong hình ảnh, Hồ Quốc Hào vừa rồi đến “nghĩ cách cứu viện” Lý Diệu, đang cùng hai khải sư khác mặc tinh khải kiểu dáng tương tự đứng chung một chỗ, còn có vài nhân viên công tác đứng ở bên cạnh bọn họ.

“Đoạn Hổ, Đoạn Hùng, Đoạn Báo, ba người các ngươi đem tinh khải cởi ra kiểm tra sửa chữa một phen. Những bộ tinh khải đồng phục của Cuồng Hùng hội này rất khó có được, hư hao cũng không dễ tìm, sau đó đi xuống nghỉ ngơi đi, nhiệm vụ hoàn thành, làm khá lắm.”

“Đoạn Hổ, chuyện vừa rồi đừng để ở trong lòng, là kế hoạch của ta không chu toàn, mặc dù Lý Diệu xảy ra vấn đề gì, cũng là trách nhiệm của ta, ngươi chấp hành không có chút vấn đề nào.”

Hai câu nói này, làm Đoạn Hổ ngụy trang thành “Hồ Quốc Hào” phi thường cảm động, tinh khải run rẩy, nói: “Vâng, Tô lão!”

“Bá!”

Hai người tu tiên khác, đem tinh khải phân giải trút bỏ xuống trước, giao cho nhân viên công tác bên cạnh.

Tiếp theo, Đoạn Hổ này cũng kích phát thần niệm, tinh khải trào ra từng đường màu vàng, dần dần phân giải.

Lúc này, sáu nhân viên công tác cùng ba khải sư trong khoang, đều ở thời điểm không có tinh khải bảo hộ, hơn nữa cảnh giác lơi lỏng nhất...

Tinh khải của Đoạn Hổ sắp hoàn toàn trút bỏ, sau lưng tinh khải, chỗ lò phản ứng, phía dưới hai đường ống giao nhau, chỗ cực kỳ kín đáo, một pháp bảo so với ngón tay không lớn hơn bao nhiêu bỗng lóng lánh ra ánh sáng xanh lục yêu dị!

Trong đầu Hoàng Phủ Thập Nhất bỗng cảnh giác mãnh liệt, như ngàn vạn cây kim bạc đâm mạnh. Hắn rùng mình một cái, trực tiếp lao lên, khàn cả giọng hô: “Mau mặc vào tinh khải! Mau mặc vào!”

“Cái gì?”

Trong hình ảnh, nhân viên công tác đều có chút trì độn, chỉ có ba khải sư huấn luyện có bài bản đồng thời sắc mặt đại biến, biết Hoàng Phủ Thập Nhất vội vàng xao động như thế khẳng định có nguyên nhân, lập tức phát động thần thông triệu hồi tinh khải!

Chẳng qua, một kẻ nhanh nhất trong bọn họ, cũng cần 1 giây mới có thể hoàn thành trang bị nguyên bộ tinh khải.

Mà sau khi ánh sáng xanh lục lóe ra 0.3 giây, một ngọn lửa ngưng tụ thành dây nhỏ, liền từ trong pháp bảo nổ vỡ ra, trực tiếp đánh thủng lò phản ứng của tinh khải Đoạn Hổ!

Bản thân pháp bảo này uy lực không lớn, lại cực kỳ cuồng bạo, cực thiếu ổn định, lập tức đem linh năng trong lò phản ứng phóng hết ra, dẫn phát lò phản ứng xích phát nổ!

Rầm! Rầm rầm rầm rầm!

Ở Thiên Nguyên giới, uy lực một lò phản ứng linh năng nén siêu cao phát nổ, từng đem hệ luyện khí của Đại Hoang Chiến Viện hoàn toàn hủy diệt!

Tuy đó là lò phản ứng phát nổ, dẫn phát kho tinh thạch nổ mới dẫn đến.

Nhưng trong con tàu vũ trụ này, một lò phản ứng phát nổ, hủy diệt ba năm khoang tàu vẫn là dư dả!

Trong nháy mắt, con tàu vũ trụ giống như va phải ngọn núi vô hình trong vũ trụ, đất rung núi chuyển, khói đen tràn ngập, ánh lửa nổi lên bốn phía, trong lửa, vô số người tu tiên kêu rên thảm thiết, ngã gục!

Màn hình trong nháy mắt rơi vào một mảng tối tăm.

Hoàng Phủ Thập Nhất và Tô Cửu Châm trợn mắt há hốc mồm, nhìn nhau. Hai người tu tiên ước chừng dại ra hơn một phút đồng hồ, sắc mặt so với cương thi còn tái hơn, nửa câu cũng nói không nên lời.

...

Một giờ sau.

Hoàng Phủ Thập Nhất và Tô Cửu Châm đứng ở bên ngoài khoang chữa bệnh, sắc mặt âm u nhìn vào bên trong.

Chỉ thấy Lý Diệu đang thoải mái ngâm ở trong nước thuốc chữa bệnh màu xanh lục nhạt, như ngâm nước ấm tắm, miễn bàn thoải mái thích ý cỡ nào.

“Phá hoại phi thường nghiêm trọng, một hơi nổ chết bốn tên, anh em sinh ba Đoàn gia chết hết, bảy người bị thương nặng, về sau cơ bản đều không thể chiến đấu nữa. Còn có năm tên đứt tay đứt chân, nội tạng và não vực đều có chấn động thương tổn nghiêm trọng, cho dù sau khi khôi phục, thực lực cũng sẽ giảm mạnh. Còn có sáu người tuy chỉ là vết thương nhẹ, nhưng cũng phải tu dưỡng mười ngày nửa tháng mới có thể hoàn toàn khôi phục chiến lực.”

“Về phần tàu vũ trụ tổn thương, càng không cần phải nói, ngươi là luyện khí sư, hẳn là rõ ràng hơn so với ta!”

“Cái này, cái này quả thực là…”

Tô Cửu Châm tỏ ra già nua thêm, mái tóc bạc đầy đầu dựng thẳng lên, lộ ra da đầu trụi lủi, nghiến răng nghiến lợi nói.

Sắc mặt Hoàng Phủ Thập Nhất cũng xanh mét.

Nhưng gã là luyện khí sư, những người chết phần lớn là hệ thống của Tô Cửu Châm, không có quan hệ trực tiếp với gã, cho nên chưa nổi trận lôi đình như vậy.

Nghĩ một chút, gã hỏi: “Lý Diệu bị thương thế nào?”

Tô Cửu Châm cố nén tức giận nói: “Vận khí của tiểu tử này tuyệt đối tốt đến thái quá. Một kiếm đó nhìn như ghê người, lại hoàn toàn tránh được lục phủ ngũ tạng của hắn, chỉ là xé rách máu thịt, chấn vỡ một cái xương sườn mà thôi, chỉ cần ở trong khoang chữa bệnh nửa ngày là có thể hoàn toàn phục hồi như cũ!”

Hoàng Phủ Thập Nhất có chút kinh ngạc, hỏi: “Có khả năng cố ý bị thương, tranh thủ chúng ta tín nhiệm hay không?”

Tô Cửu Châm hừ lạnh nói: “Ta đương nhiên từng suy xét khả năng này, nhưng nhìn từ phân tích thực tế, rất khó.”

“Hắn bị thương tuy không nặng, nhưng thật sự là phi thường tới gần khí quan chủ yếu, nếu là cố ý va vào, vậy thì phải nắm giữ chính xác mỗi một bó cơ bắp, mỗi một mạch máu chủ yếu, thậm chí là lục phủ ngũ tạng co bóp.”

“Nếu không, có chút vô ý, phi kiếm trực tiếp cắm nổ trái tim, cho dù kịp thời cứu giúp không chết, về sau thay trái tim linh năng, đối với thực lực cũng là suy giảm to lớn! Trả giá vậy, quá lớn!”

“Hơn nữa, tuy chưa thương tổn đến chỗ yếu hại, nhưng lúc đó quả thực chảy rất nhiều máu, xé rách cũng rất nghiêm trọng, sức chiến đấu nhất định suy giảm to lớn. Một kẻ trong lòng có quỷ, sao có khả năng đem mình đặt vào hoàn cảnh suy yếu như thế?”

“Theo ta phân tích, muốn cố ý chế tạo ra thương thế như vậy, còn có thể dưới loại thương thế này, giữ lại trên 90% sức chiến đấu, chỉ có một loại người.”

Hoàng Phủ Thập Nhất hỏi: “Một loại người nào?”

Tô Cửu Châm nói: “Người luyện thể bài xích pháp bảo, không sử dụng đao kiếm, chỉ tu luyện thân thể, không ngừng oanh kích xiềng xích gien, phóng ra năng lượng hồng hoang!”

Hoàng Phủ Thập Nhất sửng sốt, thở phào một hơi, hoàn toàn yên tâm.

Lý Diệu luyện khí sư cuồng nhiệt, tên điên bom, chuyên gia luyện đao này, đương nhiên không có khả năng là người luyện thể bài xích pháp bảo.

Đây không phải chuyện quá mức đơn giản, bày rõ sao?

Trầm ngâm một lát, hắn nói: “Ta bây giờ phải đi hỏi Lý Diệu một chút, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng vô luận như thế nào, hắn cũng không biết Đoạn Hổ là người của chúng ta, tất cả đều là hiểu lầm.”

“Ta đương nhiên biết đây là hiểu lầm, cũng chứng thật hắn là thật tâm đầu nhập vào, nếu không, đã sớm một đao đâm chết tiểu tử này!” Hai mắt Tô Cửu Châm đỏ rực, tràn ngập lửa giận, nhưng lại không thể phát tiết.

Lão ngay cả tâm tư bóp chết tươi bản thân cũng có, một vạn cái không nghĩ ra, rõ ràng là một kế hoạch kiểm tra chu toàn, kết quả sao có thể biến thành như vậy?

Cho dù thật sự bị tàu vũ trụ Cuồng Hùng hội đuổi kịp, hai bên đại chiến một trận, tổn thất cũng chỉ có vậy mà thôi!

Hoàng Phủ Thập Nhất hít sâu một hơi, mặt mỉm cười, đi vào khoang chữa bệnh.

Lý Diệu vừa thấy gã, trên mặt mất máu quá nhiều mà trắng bệch toát ra vẻ mặt kích động, liều mạng giãy dụa, thét to: “Trường Sinh điện các ngươi không phải rất lợi hại sao, giống như tất cả đều đều ở trong sự khống chế, vì sao những người tu chân này sẽ vụng trộm mò lên được? Các ngươi là bảo vệ ta như thế nào? Tên kia trước khi đi còn nói, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ta gã ‘phản đồ’ này! Sau này lại nên làm gì bây giờ? Ta cũng không muốn cả đời không thể ra ngoài ánh sáng! Ở trên Tri Chu Sào Tinh kéo dài hơi tàn!”

“An tâm một chút đừng vội, chuyện này ngươi cũng có một bộ phận trách nhiệm, ai bảo ngươi để lại ở trong phòng một cái pháp bảo báo nguy?” Hoàng Phủ Thập Nhất nhíu mày nói.

Lý Diệu hừ một tiếng thật mạnh, khí thế thấp đi, lầu bầu: “Khi đó ta lại không biết tình huống gì, để lại một pháp bảo báo nguy không phải rất bình thường?”

“Đúng rồi.”

Lý Diệu đảo mắt, cực kỳ quan tâm nói sau khi vào khoang chữa bệnh, hình như nghe được một đợt tiếng nổ kinh thiên động địa, cả con tàu vũ trụ đều như là bị xé rách. Chuyện là thế nào? Người tu chân đều bị đánh lui rồi sao? Hoàng Phủ Tiểu Nhã thế nào?”

“Khụ, khụ khụ khụ khụ!”

Hoàng Phủ Thập Nhất lớn tiếng ho khan, miễn cưỡng nói, “Hoàng Phủ Tiểu Nhã vẫn ở trong tay chúng ta, người tu chân đã đánh lui, nhưng ở trước khi rút đi, chiến hạm của bọn hắn phát động một lần chủ pháo đồng loạt bắn cuối cùng, tạo thành một ít ảnh hưởng đối với chúng ta, vấn đề... Không lớn, ừm. Không lớn.”

“Ba bốn ngày nữa, chúng ta liền có thể hội hợp với Phong Vũ Trọng, khi đó, tất cả đều sẽ trở lại quỹ đạo. Sẽ không xảy ra chút sai sót nào nữa!”

Lý Diệu đã là thật tâm đầu nhập vào Trường Sinh điện, Hoàng Phủ Thập Nhất cũng không ngại đem một ít cơ mật chia sẻ với hắn, tiến một bước tranh thủ hảo cảm của “đệ tử tương lai” này, để từ trên người hắn đào móc ra thêm một ít bí mật luyện khí nho nhỏ.

Lý Diệu thở phào nhẹ nhõm một hơi, oán hận nói: “Coi như bọn tạp chủng đó chạy nhanh!”

Nói xong, lại sờ sờ vết thương dần dần khép lại dưới sườn, nheo mắt, cười dữ tợn nói, “Đám tạp chủng này, ra tay thật sự là tàn nhẫn, thiếu chút nữa đã lấy mạng nhỏ của ta!”

“Nhưng, ta cũng không để bọn chúng dễ chịu, ở trước khi người tu chân kia rút đi, đã để lại ở trên người hắn một món quà nho nhỏ, ha ha ha ha, tin tưởng bọn hắn nhất định sẽ rất thích!”

Hoàng Phủ Thập Nhất nhịn không được rùng mình: “Quà, quà gì?”

Lý Diệu cười quái dị khặc khặc, nói: “Mấy ngày nay, ta căn cứ thần thông ngươi truyền thụ, lại thêm một ít tâm đắc nho nhỏ luyện chế bom tinh thạch của bản thân ta, rốt cuộc nghiên cứu phát triển ra một loại bom tinh thạch phản tinh khải kiểu mới, ta gọi nó là ‘Tinh Khải Sát Thủ’!”

“Tinh Khải Sát Thủ, tổng cộng có ba đặc điểm lớn.”

“Thứ nhất, hình thể cực nhỏ! Trọng lượng cực nhẹ! Tính kín đáo cực mạnh!”

“Ở trong Không Sơn luận kiếm, ta từ trong hai tay mài con chip đạt được thể ngộ hoàn toàn mới, đối với tuyên khắc phù trận mini, lại có một tầng lý giải sâu hơn, rất nhiều phù trận tính công kích cùng tính nổ, đều có thể tuyên khắc nhỏ hơn quá khứ hai phần ba, ở trên tất cả cơ sở này, bom tinh thạch ta luyện chế, thể tích cũng thu nhỏ lại so với bom cùng loại một phần ba thậm chí nhỏ hơn!”

“Thứ hai, bom thể tích quá nhỏ, lượng thuốc bỏ vào nhất định sẽ không quá nhiều, không sao, vậy ta liền chuyên môn đem Tinh Khải Sát Thủ lắp ở sau lưng tinh khải kẻ địch, chỗ lò phản ứng!”

“Một khi kích phát, toàn bộ uy lực của Tinh Khải Sát Thủ, liền hóa thành một sợi linh năng, trực tiếp xuyên qua lò phản ứng của kẻ địch!”

“Nói cách khác, Tinh Khải Sát Thủ, thật ra chỉ là một ‘ngòi nổ’, tác dụng của nó, chính là đem lò phản ứng trên tinh khải của kẻ địch biến thành bom thật sự! Uy lực lò phản ứng nổ đáng sợ bao nhiêu, không cần ta nói kỹ nhỉ?”

Lý Diệu cười vô cùng dữ tợn, “Thứ ba, cũng là một điểm bản thân ta đắc ý nhất, đó là hệ thống kích hoạt của nó!”

“Tinh Khải Sát Thủ, không phải dùng máy đếm ngược kích hoạt, cũng không phải dụng thần niệm điều khiển kích hoạt, mà là chọn dùng hình thức điều kiện kích hoạt.”

“Điều kiện kích hoạt nó, chính là khi kẻ địch trút bỏ tinh khải, phân giải đến khoảng 50%.”

“Ngươi xem, nếu kẻ địch mặc tinh khải, đại bộ phận uy lực bom nổ đều bị tinh khải phòng ngự được, chưa chắc có thể sinh ra bao nhiêu lực sát thương.”

“Mà người không mặc tinh khải, đương nhiên yếu đi rất nhiều!”

Đúng, một khải sư khi nào mới sẽ trút bỏ tinh khải?”

Đương nhiên là lúc hắn cảm thấy an toàn nhất, hoàn toàn buông xuống cảnh giác, là lơi lỏng nhất!”

“Hơn nữa lúc này, nói không chừng còn có rất nhiều đồng bạn, cùng với luyện khí sư cùng nhân viên công tác phụ trách bảo trì sửa chữa tinh khải quay quanh hắn, mọi người đều là thả lỏng cảnh giác giống nhau!”

“Nếu lúc này phát nổ, ha ha ha ha, ngươi cảm thấy, có bao nhiêu người có thể ở nháy mắt một lần nữa mặc vào tinh khải, hoặc là kích phát ra khiên linh năng bảo vệ đây?”

Lý Diệu từ trong nước thuốc chữa bệnh đột ngột đứng dậy, bám vào mép khoang chữa bệnh, mặt ướt sũng ghé đến trước mặt Hoàng Phủ Thập Nhất, ánh mắt sắc bén như đao, đâm thẳng vào sâu trong con ngươi của Hoàng Phủ Thập Nhất, nói từng chữ một, “Có oan báo oan, có thù báo thù, Lý Diệu ta, là một người cực kỳ ghi thù!”

“Vô luận là loại người nào, thế lực nào đối địch với ta, đều phải chuẩn bị sẵn trả giá thê thảm nặng nề!”

“Không biết kẻ tên Hồ Quốc Hào kia, về tới trên tàu vũ trụ của Cuồng Hùng hội, sẽ trước mặt đám đông sư huynh đệ cởi tinh khải hay không?”

“Vừa nghĩ đến loại hình ảnh đó, ta liền hưng phấn, hưng phấn đó! Ha ha, ha ha ha ha!”
Bình Luận (0)
Comment