Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 572 - Chương 555: Không Thể Giao Dịch

Chương 555: Không thể giao dịch Chương 555: Không thể giao dịchChương 555: Không thể giao dịch

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

Lý Diệu âm thầm mắng một tiếng, không biết nên tiếp tục giả ngu hay là thành thật khai ra.

Hùng Vô Cực tuy còn ở cách ba bốn mét tùy ý đứng, nhưng khí thế lại điên cuồng ập tới, giống như một con gấu khổng lồ vô hình, cho hắn một đòn gấu ôm!

Sa Ngọc Lan nói: “Vô luận ngươi là người nào, ngươi đã cứu con ta, cũng là con nuôi Hùng Vô Cực tộc trưởng bộ lạc Cuồng Hùng, chúng ta thật sự phi thường cảm tạ ngươi, đối với ngươi hoàn toàn không có ác ý, cũng không phải cố ý lừa ngươi.”

“Tuy ta chưa từng thấy hình xăm ở ngực ngươi, lại cảm giác được một luồng khí âm tà cực kỳ độc đáo, loại khí tức này, là chỉ mình Hắc Chu Tử Chú có.”

“Ta biết, chỉ có giết chết Quỷ Thứ tử sĩ tinh nhuệ nhất trong Hắc Chu Tháp, mới có thể bị Hắc Chu Tử Chú dây dưa.”

“Nếu ngươi thật sự là dân bản xứ trên Thiết Nguyên tinh, vậy ta cũng quá không rõ, vì sao sẽ có một tên ‘Hắc Chu Quỷ Thứ’ vô duyên vô cớ đáp xuống trên Thiết Nguyên tinh, tới cho ngươi giết.”

Lý Diệu không còn lời nào mà chống đỡ.

Thực không thể trách hắn diễn xuất không tốt, hắn ngàn tính vạn tính, cũng không có khả năng tính đến, ở trên Thiết Nguyên tinh thế mà còn có người nhận biết Hắc Chu Tử Chú!

“Bằng hữu.”

Hùng Vô Cực chậm rãi mở miệng, giống như là một con gấu già cọ xát vỏ cây, thanh âm vừa thấp vừa trầm, “Ngươi không để ý tính mạng, cứu con nuôi ta, ta rất cảm tạ ngươi, ngươi là người Phi Tinh, Sa vu y là người Phi Tinh, con nuôi của ta Vu Mã Viêm cũng là người Phi Tinh, ngươi có thể thấy được, bộ lạc Cuồng Hùng chúng ta, so với một ít bộ lạc khác là khác nhau! Ngươi là ai, vì sao đến nơi đây, rốt cuộc muốn cái gì?”

Lý Diệu chớp mắt, trong lòng rối như tơ vò.

Không ngờ Sa Ngọc Lan này thế mà thật sự là người Phi Tinh, hơn nữa ở trong bộ lạc Cuồng Hùng, tựa như cũng không phải bí mật gì!

Sa Ngọc Lan ra hiệu Hùng Vô Cực đứng xa chút, lại chuyển một cái ghế ngồi xuống, dịu dàng nói: “Xem vết thương trên thân ngươi, hẳn là ở trên Thiết Nguyên tinh chịu khổ không ít, một người Phi Tinh đáp xuống trên Thiết Nguyên tinh, có cuộc sống thế nào, ta cũng có thể tưởng tượng, cho nên tính cảnh giác của ngươi cao một chút, cũng rất bình thường. Không bằng như vậy, ta nói trước về lai lịch bản thân, ngươi nói sau. Được không?”

Không đợi Lý Diệu trả lời, Sa Ngọc Lan tự nói: “Ta đến từ một gia tộc người tu chân chuyên về y thuật trong tinh vực Hoành Phong, phụ thân là danh y tinh vực Hoành Phong mọi người đều biết, từng có một bệnh nhân, chính là trúng Hắc Chu Tử Chú, chỉ còn lại có một hơi, tìm tới cha ta.”

“Tuy cuối cùng vẫn không thể cứu sống, nhưng ta lại đem khí tức của Hắc Chu Tử Chú gắt gao ghi nhớ, cho nên mới có thể nhìn thấu.”

“Chồng của ta, chủ quản phụ trách nghiệp vụ vận chuyển trong một tông phái nhỏ của tinh vực Hoành Phong.”

“Sau khi con trai Vu Mã Viêm sinh ra nửa năm, một nhà ba người chúng ta lên tàu vũ trụ, muốn về nhà mẹ đẻ thăm cha mẹ, lại ở nửa đường gặp phải tinh đạo.”

“Trong cùng một đội tàu, đại bộ phận tàu vũ trụ đều bị bắt giữ, nhưng chồng ta lại là một hảo thủ điều khiển tàu vũ trụ, mang theo chúng ta một đường phá vây, hoảng không chọn đường, lại bị bão tinh vân thổi quét, trôi giạt đến Thiết Nguyên tinh vực.”

“Sau khi đến nơi này, chúng ta đã hết đạn cạn lương, thực vật và nhiên liệu đều cực kỳ thiếu thốn, mà máy phóng thần niệm trên tàu của chúng ta cũng bị đánh hỏng, lại không có linh võng, không thể liên lạc với bên ngoài.”

“Chúng ta chỉ có thể mạo hiểm đáp xuống trên Thiết Nguyên tinh.”

“Lại không ngờ, mạng lưới phòng ngự hành tinh bên ngoài Thiết Nguyên tinh sẽ dày đặc như thế, ở trong quá trình đột phá vành đai hành tinh, tàu vũ trụ của chúng ta một lần nữa bị thương nặng.”

“Chồng của ta, vì miễn cưỡng khống chế tàu vũ trụ tàn phá, không để ý tất cả thiêu đốt thần hồn, cạn kiệt sinh mệnh, cuối cùng đáp xuống tuy thành công, chồng của ta lại bởi vì linh năng khô kiệt, bất hạnh qua đời.”

Sa Ngọc Lan thở dài một tiếng, tiếp tục nói: “Ta cùng Vu Mã Viêm nửa tuổi lưu lạc ở trên hoang nguyên, sắp bị yêu thú giết chết, Luyện Khí Sĩ bộ lạc Cuồng Hùng xuất hiện, đã cứu chúng ta.”

Lý Diệu há hốc mồm, muốn hỏi Sa Ngọc Lan, ngươi cũng là người tu chân, bọn họ chưa làm khó dễ ngươi?

Hùng Vô Cực giống như nhìn thấu tâm tư hắn, hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngươi cho rằng ta và Luyện Khí Sĩ các ngươi là loại người nào? Cặn bã bắt nạt vợ góa con côi sao?”

Sa Ngọc Lan miễn cưỡng cười, nói: “Ta trước kia cũng từng tiếp xúc một ít tư liệu cơ mật về Thiết Nguyên tinh, biết dân bản xứ trên Thiết Nguyên tinh cho dù không phải dã nhân ăn tươi nuốt sống, nhưng ấn tượng đối với cư dân vũ trụ, đặc biệt người tu chân cũng không tốt gì, nhưng lúc ấy vì con trai, ta là cái gì cũng không để ý được, thầm nghĩ cho dù bọn họ muốn đem ta thiên đao vạn quả, chỉ cần có thể giữ lại cho con ta một cái mạng là được rồi.”

“Nào ngờ, tên gấu to ngốc này nhìn thấy chúng ta vợ góa con côi, tuy nhìn ra ta là một người tu chân, lại có chút cảm giác không thể nào xuống tay.”

“Lúc ấy Vu Mã Viêm còn chưa cai sữa, chỉ là quả cầu thịt nho nhỏ, ta cũng chỉ là một người tu chân không phải loại hình chiến đấu tay trói gà không chặt, bọn họ đánh lại không thể đánh, mắng lại không thể mắng, đem chúng ta đuổi tới trên hoang nguyên, lại chỉ còn đường chết.”

“Cứ như vậy, bọn họ bịt mũi, ở góc Phi Hùng thành mở một khu vực nhỏ, chuyên môn cho hai mẹ con chúng ta ở lại, trái lại như có chút ý tứ sợ chúng ta, ha ha.”

“Về sau, có vợ của một Luyện Khí Sĩ gặp chứng khó sinh, mắt thấy sẽ là kết quả một xác hai mạng người, mọi người đều bó tay không có cách nào, vừa lúc bị ta gặp phải, thuận lợi đem hai mẹ con cứu sống hết.”

“Từ đó về sau, dần dần liền có người tới tìm ta trị liệu, ban đầu đều là những nữ nhân cùng trẻ con, làm cũng đều là công việc kiểu như đỡ đẻ.”

“Chẳng qua, người nơi này tuy thể trạng cường kiện, nhưng thường xuyên phải chém giết với yêu thú, thương cân động cốt cũng không tránh được, một ít bí pháp quê mùa của bọn họ tất nhiên hữu hiệu, nhưng cũng có rất nhiều bệnh, phải dùng đến y thuật bên ngoài.”

“Sau khi cứu sống vài Luyện Khí Sĩ bị thương nặng, dần dần, tiếng tăm của ta liền lớn, bọn họ đều gọi ta ‘Sa vu y’, chẳng những mọi người ở bộ lạc Cuồng Hùng đều biết, ngay cả Luyện Khí Sĩ bộ lạc Ngân Nguyệt và bộ lạc Tham Lang, thật sự không có cách nào nữa, cũng sẽ tìm ta trị liệu.”

“Mười hai năm qua, người Thiết Nguyên dưới tay người Phi Tinh là ta cứu sống vô số kể, ngay cả ngực Hùng Vô Cực bị thương nặng như vậy, cũng là được ta cứu sống lại.”

“Ở dưới ảnh hưởng của ta, người lớn bộ lạc Cuồng Hùng, tóm lại xấu hổ trước mặt của ta nói xấu người Phi Tinh, nhiều nhất trẻ con lúc cãi nhau, ngẫu nhiên sẽ nói mấy lời không biết nặng nhẹ.”

Sa Ngọc Lan ngừng lại một chút, có chút bất đắc dĩ nói: “Buổi chiều hôm qua, con ta chơi với mấy đứa bạn, nó rất thích đấu dũng khí đọ hung hãn, là đứa không biết chịu thua, đem ba đứa bạn đều đánh ngã hết, ra tay lại nặng chút, một đứa bạn trong đó nói năng không biết lựa lời, đã nói một số lời không dễ nghe.”

“Con ta lúc đó không nói một lời, về nhà cắm đầu ngủ nửa ngày, ai biết hơn nửa đêm nó sẽ một mình vụng trộm chạy ra ngoài, muốn một mình săn giết yêu thú, để chứng minh trên người mình tuy chảy dòng máu vũ trụ, nhưng trình độ dũng mãnh, lại không kém hơn bất cứ một dân bản xứ Thiết Nguyên nào.”

“May mắn có ngươi xuất hiện, nếu không, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi.”

Hùng Vô Cực nói: “Tối qua ta thu được tin tức của bộ lạc Liệt Nhật, nói có một người tu chân đáp xuống trên Thiết Nguyên tinh, vừa lúc gặp bộ lạc Liệt Nhật, còn muốn làm giao dịch gì với bọn họ, lại chẳng biết bộ lạc Liệt Nhật là một cái thù hận người tu chân nhất trong Thiết Nguyên sáu bộ, kết quả người tu chân kia chạy trối chết, còn làm cho con trai tộc trưởng bộ lạc Liệt Nhật mặt xám mày tro, nếu ta không đoán sai, người tu chân đó chính là ngươi nhỉ?”

“Bộ lạc Cuồng Hùng chúng ta cùng bộ lạc Liệt Nhật, là khác nhau, ngươi muốn làm giao dịch gì, không ngại đưa ra xem?”

Tâm tư Lý Diệu xoay chuyển thật nhanh, lại nhìn vẻ mặt hai người, tất cả đều bình tĩnh tự nhiên, không có một chút ngụy trang nào.

Huống chi, nếu Hùng Vô Cực thật sự là dũng sĩ số một sáu bộ lạc Thiết Nguyên, cũng không cần thiết ngụy trang.

Lý Diệu trầm ngâm một lát, giấu đi đại bộ phận chi tiết, chỉ nói mình là một thành viên khải sư đoàn, ở vùng Thiết Nguyên tinh vực xảy ra kịch chiến với tinh đạo, cuối cùng bị ép đáp xuống nơi này.

Hùng Vô Cực gật đầu: “Không sai, hơn một tháng trước, chúng ta quả thực quan trắc được ở trong vũ trụ từng xảy ra một trận kịch chiến, hơn nữa hệ thống phòng ngự hành tinh cũng có dấu hiệu kích hoạt.”

Lý Diệu giấu đi đại bộ phận chi tiết, chẳng qua liên quan quá trình Không Sơn luận kiếm, thì lại nói kỹ một lần, tỏ vẻ thực lực luyện khí của mình tương đối khá, hoàn toàn có thể giúp bộ lạc Cuồng Hùng luyện chế ra lượng lớn pháp bảo.

Hùng Vô Cực lẳng lặng nghe, lúc nghe Lý Diệu nói đến Không Sơn luận kiếm, bỗng nói: “Ngươi là một luyện khí sư? Vậy ngươi biết sửa tàu vũ trụ hay không?”

Lý Diệu mắt sáng ngời, nói: “Sở trường của ta là pháp bảo cận chiến, cũng chính là luyện chế cùng sửa chữa loại đao kiếm, tàu vũ trụ mà nói, từng sửa vài lần, nhưng không tinh thông, chủ yếu xem chủng loại tàu vũ trụ, trình độ tổn hại cùng với phụ tùng sửa chữa thay thế bao nhiêu!”

So sánh với sửa tàu vũ trụ, hắn vẫn sở trường phá hoại tàu vũ trụ hơn.

Hùng Vô Cực “Ồ” một tiếng, ý bảo hắn tiếp tục nói.

Thẳng đến lúc Lý Diệu toàn bộ nói xong, Hùng Vô Cực mới tổng kết nói: “Cho nên, giao dịch theo như lời ngươi, chính là từ chỗ chúng ta đạt được tài nguyên cùng thiết bị sửa chữa, sau đó giúp chúng ta luyện chế ra lượng lớn pháp bảo.”

“Không sai!”

Lý Diệu gật đầu, đáy lòng dâng lên ngọn lửa hy vọng, “Hùng tộc trưởng, ta thấy ngươi khác với Yến Xích Hỏa kia của bộ lạc Liệt Nhật, là đối tượng có thể nói đạo lý. Ta đưa ra giao dịch, đối với mọi người đều có lợi, nếu không tin, ta có thể hiện trường luyện chế một ít đao kiếm, ngươi xem qua là biết!”

“Ta tin tưởng ngươi, nhưng bây giờ không được.”

Hùng Vô Cực lắc lắc đầu nói, “Bây giờ, ta không đủ tài nguyên và thiết bị làm giao dịch với ngươi.”

Lý Diệu sửng sốt: “Vì sao?”

Hùng Vô Cực nheo mắt, đáy mắt phát ra hai ánh lửa khủng bố, trầm giọng nói: “Bởi vì thiên kiếp sắp đến rồi, tất cả tài nguyên, đều phải dùng để rèn khí giới chiến tranh cỡ lớn; tất cả nhân viên, đều phải ứng đối trận chiến thiên kiếp! Tinh khải của ngươi, hẳn là một loại pháp bảo cực kỳ tinh vi, nếu muốn sửa được, cần chiếm dụng lượng lớn tài nguyên, hao phí thời gian thật dài, bây giờ, ta không có nhiều tài nguyên cùng thời gian như vậy giao dịch với ngươi.”

“Chờ thiên kiếp qua đi, mọi người nếu còn sống sót, lại giao dịch đi!”

Đây là Lý Diệu lại một lần nữa nghe được từ “trận chiến thiên kiếp” này.

Xem bộ dáng Hùng Vô Cực “dũng sĩ số một sáu bộ lạc Thiết Nguyên” này cũng là vẻ mặt ngưng trọng, trái tim Lý Diệu co thắt lại, hỏi: “Thiên kiếp không phải ở năm ngàn năm trước đã từng xảy ra sao? Khi đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao người Thiết Nguyên và người Phi Tinh ngăn cách sẽ sâu như vậy? Trận chiến thiên kiếp, lại là cái gì?”
Bình Luận (0)
Comment