Chương 557: Sát thần!
Chương 557: Sát thần!Chương 557: Sát thần!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Sa Ngọc Lan nói: “Trung tâm phái vũ trụ, chính là thành viên hạm đội Phi Tinh lúc ban đầu chuẩn bị tiến hành vượt qua đại thiên thế giới viễn chinh, Phi Tinh hạm đội tập kết tinh hoa toàn bộ tu chân giới, có được lượng lớn cường giả Kim Đan, cao thủ Nguyên Anh, phần lớn là trung cao tầng của các tông phái lớn.”
“Mà phái quê hương, chính là do đám đông người tu chân cấp thấp tạo thành, tu vi bọn họ tuy không cao, lại được đại bộ phận người thường ủng hộ.”
“Bởi vì, vũ trụ mênh mông, nguy cơ khắp nơi, ai cũng không biết thiên kiếp tàn phá qua đi Phi Tinh giới sẽ biến thành bộ dáng gì, nói không chừng không một chỗ hành tinh nào có thể ở lại nữa, vậy sẽ vĩnh viễn phiêu lưu trên tinh hải, trở thành một văn minh lưu lạc.”
“Kim Đan cường giả và Nguyên Anh cao thủ, có lẽ còn có thể tiếp tục sinh tồn trong nguy cơ như vậy, nhưng đối mặt vũ trụ mênh mông, người tu chân cấp thấp cùng người thường, lại có bao nhiêu tỷ lệ sống sót đây?”
“Toàn bộ hệ thống sinh tồn tu luyện đều bị hoàn toàn phá hỏng, không có hành tinh làm căn cơ, còn có thể xây dựng lại hay không, thật sự là con số chưa biết.”
“Hai loại quan điểm vừa sinh ra, từ một giây đầu tiên đã đối chọi gay gắt, phái quê hương châm chọc phái vũ trụ là người nhu nhược nhát như chuột, loại nhát gan không đánh mà chạy, cho dù bọn họ thật sự khống chế tàu vũ trụ chạy thoát ra ngoài, không có hành tinh, không có động thiên phúc địa, không có thiên tài địa bảo, kết quả sẽ chỉ là ở trong ngàn vạn năm thời gian không ngừng thoái hóa, ngọn lửa văn minh hoàn toàn dập tắt.”
“Mà phái vũ trụ trả lời lại một cách mỉa mai, nói phái quê hương đều là rùa đen rút đầu ngu không ai bằng, ở lại chống cự thiên kiếp, nhìn như chí lớn, thật ra lại là cái dũng của thất phu, phái quê hương mới là người nhu nhược thật sự, không dám đối mặt tinh hải mênh mông. Cuối cùng, phòng ngự đại trận hành tinh của phái quê hương cũng không có khả năng ngăn được thiên kiếp, sẽ chỉ kéo mọi người cùng chết.”
“Mà phái vũ trụ, mới là người dũng cảm thật sự, bọn họ không chỉ có thể đem văn minh kéo dài, còn muốn dẫn theo văn minh nhân tộc Phi Tinh mở rộng lãnh thổ, đi thăm dò một cái lại một cái đại thiên thế giới, đem văn minh tăng lên tới độ cao hoàn toàn mới.”
“Hai phái tranh luận không ngớt, mâu thuẫn càng ngày càng trở nên gay gắt. Ngay từ đầu còn chỉ là tranh luận trên lý luận, nhưng rất nhanh, thời điểm sắp thật sự đầu nhập tài nguyên, chuẩn bị thực thi kế hoạch chống lại thiên kiếp, tranh luận trên lý luận, đã biến thành máu cùng lửa trong hiện thực.”
“Căn cứ nhà thiên văn học đo lường tính toán, cách thiên kiếp đả kích còn có bảy mươi mốt năm, nhưng vô luận là phòng ngự đại trận hành tinh, hay là luyện chế hàng vạn tàu vũ trụ, đều là công trình kéo dài trăm năm, phải giành giật từng giây, lập tức hành động.”
“Tài nguyên của Phi Tinh giới là có hạn, đổ vào một cái phương án trong đó, nhất định sẽ suy yếu một phương án khác.”
“Quay quanh vấn đề phân phối tài nguyên, hai phái hầu như nhấc lên nội chiến.”
Lý Diệu nhịn không được xen mồm: “Phi Tinh giới lúc đó, không phải có chính phủ liên hiệp sao? Hơn nữa sáu tông phái lớn, chung quy là có tông chủ, trưởng lão vân vân, bọn họ phần lớn đều là phái vũ trụ. Chẳng lẽ lời bọn họ nói, người tu chân cấp thấp bên dưới sẽ không nghe?”
Sa Ngọc Lan cười khổ nói: “Chính phủ Phi Tinh, là do sáu phái liên hợp xây dựng, không có một cường giả thiết huyết uy vọng đặc biệt cao đi ra độc tài lộng quyền; hơn nữa, cái này không phải vì lợi riêng của một người một nhà, mà là vì tiền đồ của toàn bộ văn minh.”
“Nếu là vì bản thân, người tu chân cấp thấp, đương nhiên sẽ nghe theo sư phụ trưởng lão tông chủ an bài.”
“Nhưng bây giờ, là một văn minh. Là sinh mạng của mấy chục tỷ người.”
“Đổi ngươi là một người tu chân Luyện Khí kỳ, khi ngươi tin tưởng vững chắc phòng ngự đại trận hành tinh nhất định có thể chống đỡ được thiên kiếp, mà một khi thoát đi hành tinh, tùy ý thiên kiếp đem toàn bộ hành tinh có thể ở lại đều hủy diệt, ngọn lửa văn minh tuyệt đối không thể kéo dài tiếp. Khi ngươi tin tưởng vững chắc một điểm này, tin tưởng vững chắc phái ngươi mới có thể cứu vớt mọi người, mới có thể khiến những đứa trẻ sơ sinh còn trong tã lót kêu than thực phẩm sống sót, ngươi còn có thể nghe lời Kim Đan, Nguyên Anh nói sao?”
“Đừng nói Kim Đan. Nguyên Anh, lúc ấy, còn từng xảy ra một chuỗi kinh thiên đại án.”
“Ở trên ghi chép của Thiết Nguyên tinh, những vụ án lớn này, được xưng là sát thần.”
“Phi Tinh giới lúc đó, văn minh tu chân phát triển cao độ, ở trên Nguyên Anh, còn có ba siêu cấp cường giả Hóa Thần kỳ, tất cả bọn họ đều ủng hộ phái vũ trụ.”
“Ba gã Hóa Thần này, đều là chiến thần nhân loại thật sự, ở trong quá trình văn minh Phi Tinh phát triển, vào sinh ra tử, trảm yêu trừ ma, lập chiến công hiển hách, vô luận ở tu chân giới hay là ở dân gian, đều cực có uy vọng.”
“Phân tranh vừa nổi lên, ba gã Hóa Thần liền tận hết sức lực hối hả ngược xuôi, tuyên dương lý luận của phái vũ trụ, đổi lấy dân gian ủng hộ.”
“Ở dưới ảnh hưởng của ba gã Hóa Thần, dần dần, không ít dân chúng bình thường đều nghiêng về phía phái vũ trụ, nguyện ý theo tu sĩ Hóa Thần cùng nhau thoát khỏi hành tinh, chạy đi tinh hải.”
“Đúng lúc này, ở trên một lần đại nghị sự hội của chính phủ liên hiệp, đã xảy ra ám sát đối với một tu sĩ Hóa Thần trong đó.”
“Đúng vậy, ám sát một gã Hóa Thần.”
“Mà thích khách, chỉ là một người tu chân Luyện Khí kỳ, còn là một người tu chân Luyện Khí kỳ loại hình quản lý, là nhân viên ghi chép trên đại nghị sự hội.”
“Một tên Luyện Khí, ám sát một tên Hóa Thần.”
“Có thể nghĩ mà biết, cô ta vừa mới sinh ra sát khí, đã bị phát hiện.”
“Nhưng mục đích của cô ta, vốn đã không phải ám sát, mà là mượn cơ hội tuyên dương lập trường của phái quê hương mà thôi.”
“Thích khách này ở trên đại nghị sự hội nói sang sảng, trước mặt mấy ngàn nghị viên và mấy trăm triệu người xem, lên án mạnh mẽ tu sĩ Hóa Thần vứt bỏ quê hương, không chiến mà chạy, nhát như chuột.”
“Cô cao giọng quát mắng, phái vũ trụ sẽ chỉ đem văn minh nhân tộc Phi Tinh dẫn về phía bước đường cùng, tuy thành viên phái quê hương phần lớn là người tu chân cấp trung và thấp, hơn nữa phần lớn là hậu duệ môn nhân đồ đệ của phái vũ trụ, nhưng ở trước mặt chân lý, ở trước mặt chân lý quyết định vận mệnh văn minh, bọn họ tuyệt không cúi đầu.”
“Đây, là đại đạo của bọn họ, đối mặt đại đạo chi tranh, cho dù đối phương là Nguyên Anh Hóa Thần, thậm chí là thần ma thật sự, bọn họ cũng không sẽ lùi nửa bước, nhất định huyết chiến đến cùng.”
“Thích khách này còn nói, cô tuy bị bắt, nhưng toàn bộ người tu chân cấp trung và thấp của phái quê hương, đều ôm quyết tâm nhất định phải chết, bắt đầu từ hôm nay, chỉ cần ba gã Hóa Thần còn ở trường hợp công khai lợi dụng sức ảnh hưởng của mình đi kích động dân chúng, tuyên dương lý luận phái vũ trụ, như vậy…”
“Mỗi một ngày, đều sẽ có ba tu sĩ Luyện Khí, triển khai ám sát đối với ba lão quái Hóa Thần.”
“Không, không phải ám sát, là hành thích quang minh chính đại.”
“Lúc ấy, trong toàn bộ đại nghị sự hội, có không ít nghị viên đều là phái quê hương, ở dưới sự kiên trì của bọn họ, không có ai dám ngăn nữ thích khách này phát ra tuyên ngôn.”
“Vẻn vẹn một người phụ nữ yếu ớt lên tiếng, thế mà nói cho toàn bộ đại nghị sự hội lặng ngắt như tờ, ngay cả tu sĩ Hóa Thần kia cũng chấn động bởi đảm phách của cô, thật lâu không đáp lại.”
“Mà vô số dân chúng bình thường được xem nghị sự trực tiếp, càng bị rung động thật sâu.”
“Sau khi bắt giữ thích khách này, rạng sáng hôm đó, không biết dùng thủ đoạn gì, cô thế mà ở trong tầng tầng cấm chế, tự sát xong còn để lại trên tường một hàng chữ bằng máu.”
“Sinh ở Thiết Nguyên, chết ở Thiết Nguyên “
Lý Diệu nghe mà trợn mắt há hốc mồm.
Không ngờ năm nghìn năm trước Phi Tinh tu sĩ thế mà dữ dội như vậy, vẻn vẹn một tên Luyện Khí, đã dám ám sát Hóa Thần, thất bại bị bắt, còn tự sát thong dong, tráng liệt như thế.
Đây, chính là đại đạo chi tranh, không quan hệ thực lực cao thấp, chỉ luận đạo tâm kiên nghị.
“Sinh ở Thiết Nguyên, chết ở Thiết Nguyên...”
Hùng Vô Cực ở bên cạnh, nghe được sự tích lừng lẫy như thế của tiền bối phái quê hương, tuy sớm nghe qua vô số lần, câu chuyện cũ này còn là hắn nói cho Sa Ngọc Lan, lại vẫn như là lần đầu tiên nghe được, hit sthở dồn dập, mắt hổ mơ hồ chớp động hào quang, lẩm bẩm.
Chỉ là, vẻ mặt có chút u ám, đặc biệt khi nói đến bốn chữ “Sinh ở Thiết Nguyên”, mày rậm mắt to hiện lên một mảng ảm đạm rối rắm.
Sa Ngọc Lan thở dài, tiếp tục nói: “Bắt đầu từ ngày đó, phái quê hương quả nhiên thực tiễn lời hứa của mình, mỗi ngày đều sẽ có ba người tu chân Luyện Khí kỳ, ở trước công chúng ám sát ba gã Hóa Thần.”
“Hành động của bọn họ, đương nhiên toàn bộ thất bại.”
“Nhưng vậy thì sao nào, phái quê hương người đông thế mạnh, ngàn ngàn vạn vạn Luyện Khí kỳ, mỗi một người đều ôm chặt quyết tâm nhất định hẳn phải chết cứu vớt văn minh, là giết như thế nào cũng giết không hết.”
“Hơn nữa mọi người đều là đồng bào, không ít người phái quê hương, vốn chính là môn nhân đệ tử cùng con nối dòng phái vũ trụ, thật sự có thể đem bọn họ giết sạch hay sao?”
“Đây, chính là hành động sát thần “
“Bị chí lớn kịch liệt của phái quê hương cảm nhiễm, không ít người tu chân nghiêng về phía phái vũ trụ, lại dần dần trở về phái quê hương.”
“Người tu chân cấp thấp của phái quê hương, bình thường ở trong tông phái phần lớn quản công việc, cũng nhân cơ hội chiếm cứ không ít kho vũ khí cùng căn cứ luyện chế pháp bảo.”
“Mắt thấy thiên kiếp còn chưa đến, nội chiến lại ở bên bờ bùng nổ.”
Lý Diệu nghe mà không thở nổi, hai nắm tay siết thật chặt.
“Nếu nội chiến thật sự bùng nổ, luận thực lực khẳng định là phái vũ trụ mạnh hơn, nhưng thực lực cao thấp, căn bản không quan trọng, bởi vì chiến cuộc vừa mở ra, sẽ tiêu hao lượng lớn tài nguyên, còn có thể kéo dài lượng lớn thời gian, càng sẽ hoàn toàn xé rách văn minh, tạo thành hai giai tầng hoàn toàn đối lập, kể từ đó, ai cũng không có khả năng chạy thoát thiên kiếp.”
“May mắn, thủ lãnh hai bên đều còn sót lại một tia lý trí cuối cùng, ở trước khi nội chiến bùng nổ, rốt cuộc đạt thành hiệp nghị, chia đều phân phối tài nguyên.”
“Dù sao, luyện chế phòng ngự đại trận hành tinh, cùng luyện chế mấy chục vạn con tàu vũ trụ, tài nguyên cần cũng không phải là hoàn toàn giống nhau.”
“Loại phương án này, nhìn như đơn giản thô bạo, nhưng thật sự là biện pháp trong khi không có biện pháp, vì không dẫn phát nội chiến, hai bên cũng chỉ đành bịt mũi tiếp tục chấp hành.”
“Từ một ngày này bắt đầu, văn minh Phi Tinh nhân tộc, liền dần dần chia làm gia viên tộc và tinh không tộc hai tộc đàn lớn, cũng chính là người Thiết Nguyên cùng người Phi Tinh ngươi bây giờ nhìn thấy.”
Lý Diệu nghĩ nghĩ, nói: “Đã đạt thành hiệp nghị, hai bên không phải nên chung sống hoà bình sao? Ta cảm thấy phương án phân phối chia đều cũng có chỗ đáng để học theo. Tục ngữ nói, đừng đem trứng đặt ở trong một giỏ, có hai chiêu chuẩn bị, một đi một ở lại, vô luận một bên nào thành công, tốt xấu có thể bảo vệ được mồi lửa của một bộ phận văn minh mà.”
Sa Ngọc Lan cười khẽ, lại nhìn quét Hùng Vô Cực một cái, thở dài nói: “Ban đầu ký kết hiệp nghị, thủ lãnh hai bên cũng là nghĩ như vậy, hai bộ phương án hai bút cùng vẽ, cho dù một trong số đó thất bại, có lẽ cũng có thể bảo vệ được một mũi văn minh khác, nhưng theo kế hoạch đẩy mạnh, đặc biệt một thế hệ mới sinh ra, vết nứt của hai bên lại càng ngày càng sâu, hoàn toàn không thể khép lại.”