Chương 558: Sinh ở Thiết Nguyên, chết ở Thiết Nguyên!
Chương 558: Sinh ở Thiết Nguyên, chết ở Thiết Nguyên!Chương 558: Sinh ở Thiết Nguyên, chết ở Thiết Nguyên!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
“Trước khi thiên kiếp buông xuống, là thời đại hoàng kim của văn minh Phi Tinh nhân tộc, tất cả đều là sinh cơ bừng bừng, tích cực hướng về phía trước như vậy, giống như không có bất cứ khó khăn gì có thể ngăn được bước chân tiến lên của chúng ta.”
“Nhưng, tin tức thiên kiếp buông xuống, lại lập tức đem chúng ta từ thời đại hoàng kim, kéo đến thời đại sắt đen tuyệt vọng.”
“Thời đại sắt đen sinh ra tân nhân loại, nhận biết đối với thế giới, ngay từ đầu, đã khác với thế hệ trước thời đại hoàng kim, ngăn cách cùng địch ý với nhau, hầu như là trời sinh.”
Lý Diệu không rõ: “Đại nạn tới nơi rồi, mọi người càng nên đoàn kết nhất trí, cho dù nhìn đối phương không vừa mắt, cùng lắm thì không qua lại với nhau, còn có địch ý gì chứ?”
Sa Ngọc Lan nói: “Lúc ban đầu tính toán, thiên kiếp sẽ xảy ra ở hơn bảy mươi năm sau, mà theo thần thông quan trắc thiên kiếp không ngừng phát triển, lần lượt sửa quỹ đạo cùng tốc độ, cuối cùng tính toán ra chính xác thời gian đả kích, là một trăm lẻ một năm sau.”
“Một trăm năm, cũng đủ sinh ra vài thế hệ.”
“Thử nghĩ, ngươi là một gã gia viên tộc sinh ra ở thời đại sắt đen, từ lúc bi bô tập nói người nói đã nói cho ngươi, mấy chục năm sau, văn minh sẽ lọt vào đả kích có tính hủy diệt, mà toàn bộ hy vọng, chính là tạo ra một tấm khiên lớn vô cùng.”
“Cha mẹ của ngươi, tổ tông của ngươi, huynh đệ tỷ muội của ngươi, tất cả đều lấy mục đích này không ngừng nỗ lực, toàn bộ ý nghĩa sinh tồn của các ngươi, chính là tạo ra một tấm khiên như vậy!”
“Người tu chân bên trong các ngươi, có lẽ sẽ ngắn ngủi tiến vào trong vũ trụ, đi xây dựng hệ thống phòng ngự hành tinh.”
“Người thường trong các ngươi, thì ngày đêm không nghỉ ở trên đất đào hang, tạo ra những chỗ tránh nạn sâu tới vài trăm mét dưới lòng đất.”
“Mọi người đều cạn kiệt sinh mệnh, thiêu đốt thần hồn.”
“Vô số người tu chân ngã xuống trong quá trình xây dựng đại trận phòng ngự hành tinh, thậm chí là bị vẫn thạch vũ trụ gào thét lao đến ép thành bánh thịt.”
“Mà vô số người thường cũng ở trong quá trình lòng đất sụt lún, khí độc lòng đất tàn sát, yêu thú lòng đất xâm nhập, hy sinh lừng lẫy.”
“Khi ngươi trải qua tất cả cái này, khi cha của ngươi chết ở trong hệ thống phòng ngự hành tinh, khi anh em của ngươi ở lòng đất bị yêu thú xé nát, khi ngươi đều bởi vì kế hoạch phòng ngự hành tinh chồng chất vết thương, trả giá tất cả.”
“Lúc này, ngươi bỗng biết có một số người khác, thế mà không muốn ở lại kề vai chiến đấu với ngươi, thế mà chuẩn bị vứt bỏ các ngươi, vứt bỏ quê hương, chạy trối chết!”
“Hơn nữa, bọn họ không chỉ là chạy trối chết đơn giản như vậy, bọn họ còn cầm đi lượng lớn tài nguyên!”
“Những tài nguyên này, vốn có thể giúp tấm khiên của các ngươi đúc được lớn hơn một chút, càng dày hơn một chút. Có thể bảo hộ nhiều người hơn nữa!”
“Nhưng bây giờ, bởi vì những người này nhát gan, tấm khiên có thể bảo hộ toàn bộ văn minh trở nên nhỏ hơn, nhẹ hơn, mỏng hơn.”
“Ngươi, sẽ nghĩ như thế nào đối với những người này?”
Lý Diệu sửng sốt, lâm vào suy nghĩ sâu xa.
Sa Ngọc Lan tiếp tục nói: “Tinh không tộc bên này, cũng tương tự. Thế hệ mới của tinh không tộc từ khi vừa sinh ra đã được nói cho biết, sứ mệnh của bọn họ chính là luyện chế ra vô số tinh thạch chiến hạm, dẫn dắt văn minh giương buồm đi xa.”
“Trong mấy chục năm, cũng có vô số người hy sinh ở trên cương vị công tác, cũng toát ra vô số chuyện xưa vui buồn lẫn lộn, rất nhiều luyện khí sư, ngày đêm không nghỉ vẽ bản đồ kết cấu tàu vũ trụ. Vẽ rồi lại vẽ, liền ngã quỵ, không tỉnh lại nữa!”
“Mỗi một người của tinh không tộc đều tin tưởng vững chắc, chỉ cần luyện chế ra thêm một con tàu vũ trụ, thì có thể cứu vớt thêm sinh mệnh một ít người, có thể kéo dài văn minh!”
“Giả như, ngươi là một tên tinh không tộc như thế, khi ngươi biết, còn có một số người, bởi vì bọn họ ngu xuẩn cùng ngoan cố, sợ hãi thăm dò tinh hải, mà trộm đi lượng lớn tài nguyên, lại đi luyện chế một cái mai rùa lớn mà vô dụng, ngươi lại sẽ nghĩ như thế nào?”
“Thiếu một phần tài nguyên, thì ít đi một con tàu vũ trụ, bớt đi một con tàu vũ trụ, thì có mấy vạn người thậm chí mấy chục vạn người không thể chạy thoát!”
Lý Diệu im lặng.
Đây quả thật là bế tắc không thể cởi bỏ.
Sa Ngọc Lan nói: “Huống chi, theo kế hoạch của hai bên không ngừng đẩy mạnh, hình thái xã hội cũng đã xảy ra biến hóa hoàn toàn khác.”
“Kết cấu xã hội của gia viên tộc, lấy chỗ tránh nạn trong lòng đất làm trung tâm, ở trước khi chỗ tránh nạn trong lòng đất xây xong, bọn họ thành lập trước trên mặt đất vô số thành thị lớn kiểu phong bế, mô phỏng hoàn cảnh lòng đất, nhỡ đâu có mấy khối vẫn thạch đột phá phòng ngự, tấn công mặt đất, cũng có thể ở dưới lòng đất tiếp tục kiên trì.”
“Trong mấy chục năm, vì bắt chước tình trạng thiên kiếp đột kích, bọn họ thậm chí dùng thần thông khổng lồ, nhân tạo chế tạo ra từng trận mưa thiên thạch, tiến hành diễn tập thực chiến.”
“Mà tinh không tộc, vì thích ứng sau này ở trong tinh hải, lấy từng con tàu vũ trụ làm đơn vị xã hội loại nhỏ, đem mọi người đều chia thành từng cái thành trấn nhỏ, nhỏ có mấy vạn người, lớn có mấy chục vạn người.”
“Mỗi một trấn nhỏ, đều là một xã hội tàu vũ trụ mô phỏng, cư dân trong trấn nhỏ, về sau đều sẽ đi lên cùng con tàu vũ trụ.”
“Người tu chân của sáu tông phái lớn cũng mượn cơ hội này, xâm nhập đến trong các ‘trấn nhỏ tàu vũ trụ’, phát triển ra chi nhánh cùng phân bộ khác nhau, làm người lãnh đạo tàu vũ trụ.”
“Mỗi khi một con tàu vũ trụ luyện chế thành công, sẽ có một thành trấn tiến hành di dời chỉnh thể, mọi người đều di chuyển đến trên tàu vũ trụ.”
“Nhiều năm chuẩn bị, mọi người đều thích ứng loại hệ thống xã hội quy mô nhỏ này, thật ra cũng đâu vào đấy, chưa tạo ra nhiễu loạn quá lớn.”
“Có thể nghĩ mà biết, dưới hai loại hình thái xã hội đặc thù rõ rệt này, các thế hệ mới sinh ra, xa lạ lẫn nhau bao nhiêu, mà địch ý lại nồng đậm cỡ nào!”
Nghe đến đó, Hùng Vô Cực bỗng nôn nóng hẳn lên, cao giọng: “Đừng nói về những thứ vô dụng này nữa, nói về ‘Hành động đạo hỏa’!”
Sa Ngọc Lan ngừng một chút, bình tĩnh thong dong trên mặt lần đầu tiên bị xé rách, buồn bã nói: “Hai bên tuy địch ý rất sâu, nhưng chung quy gặp phải uy hiếp tương tự, suy xét vì đại cục, vẫn chưa nổ súng, cục diện duy trì mãi đến một trăm năm, cũng chính là trước khi thiên kiếp buông xuống.”
“Lúc này, gia viên tộc rốt cuộc xây dựng xong đại trận phòng ngự hành tinh, chỉ là vì tài nguyên không đủ, vẫn chưa đạt tới cấp bậc pháp bảo cấp Hằng Tinh ban đầu, chỉ là một pháp bảo ‘cấp chuẩn Hằng Tinh’ mà thôi.”
“Mà tinh không tộc, cũng luyện chế ra lượng lớn tàu vũ trụ với thành trấn vũ trụ.”
“Chịu giới hạn bởi trình độ kỹ thuật, thành trấn vũ trụ cũng chưa có năng lực hàng hải vượt qua tinh vực, càng không cần phải nói vượt qua đại thiên thế giới.”
“Nhưng ưu điểm là thể tích cực lớn, có được vòng sinh thái kiểu tự tuần hoàn của mình, có thể cho lượng lớn người thường ở lại.”
“Rốt cuộc, đến thời điểm mỗi người đi một ngả!”
“Một văn minh hai chi nhánh, sắp bước lên con đường chạy trốn khác nhau!”
“Nếu chỉ là như thế, có lẽ ở trăm ngàn năm sau, ngăn cách của hai bên còn có thể dần dần tiêu trừ, một lần nữa dung hợp với nhau.”
“Nhưng vào lúc này, đã xảy ra ‘hành động đạo hỏa’.”
“Tinh không tộc, phần lớn là lấy trung cao tầng của sáu tông phái lớn trước đây, nắm giữ thần thông tu luyện cơ mật nhất cùng phương tiện tu luyện trong tông phái.”
“Rất nhiều thần thông cùng thiết bị tu luyện truyền thừa từ Tinh Hải đế quốc, đều là chỉ có thể đọc lấy, sử dụng, không thể phục chế, mô phỏng lại.”
“Căn cứ hiệp nghị, tinh không tộc trước khi rời đi, sẽ lưu lại một bộ phận thần thông và thiết bị tu luyện.”
“Nhưng, ai cũng không ngờ, Ở trong tinh không tộc, đã có một số thế hệ mới trưởng thành lên, nắm giữ bộ phận quyền lực, trở thành nòng cốt hành động rút lui sau cùng!”
“Tổng cộng có hai trăm tám mươi mốt tên tinh không tộc thế hệ mới, đạt thành hiệp nghị bí mật, thực thi ‘hành động đạo hỏa’, trộm long tráo phượng, đem lượng lớn thần thông cùng thiết bị tu luyện nên lưu lại trộm hết đi!”
“Chờ khi bị người ta phát hiện, bọn họ đã khống chế tàu vũ trụ, bỏ trốn mất dạng!”
Lý Diệu trợn mắt cứng lưỡi: “Quá vô sỉ rồi!”
Thần thông cùng thiết bị tu luyện, chính là căn bản của một tông môn tu luyện, những thứ này đều bị trộm đi, tông phái liền không truyền thừa nổi nữa!
Trách không được, trên Thiết Nguyên tinh chỉ còn lại có “Luyện Khí Sĩ”, lượng lớn thần thông ban đầu đánh mất hết!
Vậy thì khó trách, Luyện Khí Sĩ đối với người tu chân sẽ có oán khí to lớn như thế!
Sa Ngọc Lan buồn bã nói: “Ở trước mặt văn minh kéo dài, hơn chục tỉ người sống chết, còn nói gì vô sỉ, nói gì đạo đức?”
“Đám thế hệ mới này, tin tưởng vững chắc không nghi ngờ đối với lý luận của phái vũ trụ, cho rằng lưu lại trên Thiết Nguyên tinh chỉ còn đường chết, các thần thông cùng thiết bị tu luyện đó, chỉ là chôn cùng cho gia viên tộc.”
“Đã như vậy, còn không bằng trộm hết ra, để cho tinh không tộc trở nên cường đại hơn, để tỷ lệ văn minh tiếp tục kéo dài cao hơn!”
“Mỗi một loại thần thông, chính là một mồi lửa văn minh, bọn họ làm tất cả, chính là để mồi lửa văn minh nhân loại truyền thừa tiếp. Như thế mà thôi.”
“Rất vô sỉ, rất tàn nhẫn, nhưng cũng là lựa chọn rất thực tế.”
“Gia viên tộc sau khi phát hiện, đương nhiên giận tím mặt, lại không thể làm gì được. Bọn họ tuy cũng có một chút tàu vũ trụ, lại thiếu nhân viên khống chế, thiên kiếp sắp tới, đại bộ phận mọi người cần ở lại bên trong đại trận phòng ngự hành tinh thiêu đốt thần hồn, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn tinh không tộc chật vật chạy trốn.”
“Rốt cuộc, thiên kiếp buông xuống!”
Lý Diệu ngừng thở, tuy biết rõ văn minh nhân tộc Phi Tinh tránh được một kiếp, vẫn sinh ra cảm giác kinh tâm động phách.
Sa Ngọc Lan cay đắng nói: “Ra ngoài mọi người dự kiến, mưa thiên thạch đả kích vốn chia làm ba đợt, thế mà lại phân hoá ra đợt thứ tư, hướng tới hạm đội chiến đấu của tinh không tộc đánh tới!”
“Hạm đội chiến đấu của tinh không tộc, không chút phòng bị, hầu như toàn diệt.”
“Tàu vũ trụ còn lại cũng bị cuốn vào cơn bão tinh vân, vỡ vụn trôi giạt ở trong tinh hải, lâm vào một mình phát triển không có ánh mặt trời, ước chừng dùng bốn ngàn năm thời gian, mới từng bước khôi phục.”
“Nhưng, thẳng tới hôm nay, cũng chưa thể khôi phục đến trình độ cường thịnh nhất của năm đó!”
“Kết cục của gia viên tộc cũng không tốt hơn là bao, tuy trong một đợt thiên kiếp mạnh nhất, phân hoá ra một bộ phận lực lượng đi đả kích hạm đội vũ trụ, nhưng lực lượng thiên kiếp còn lại, vẫn không phải phòng ngự đại trận cấp chuẩn Hằng Tinh có thể hoàn toàn ngăn cản được, vẫn có lượng lớn vẫn thạch đột phá phòng ngự, đánh phá mặt ngoài Thiết Nguyên tinh, hoàn toàn thay đổi hoàn cảnh Thiết Nguyên tinh, tạo thành một trận hạo kiếp kéo dài mấy trăm năm!”
“Trong trường hạo kiếp này, toàn bộ người tu chân Luyện Khí kỳ trở lên trong gia viên tộc, bao gồm Trúc Cơ, Kết Đan cùng vài tên Nguyên ít ỏi có thể đếm được Anh, đều ở dưới một gã Hóa Thần tu sĩ dẫn dắt, toàn lực thúc giục đại trận phòng ngự hành tinh, chống đỡ thiên kiếp, cuối cùng đều thiêu đốt hết thần hồn, ùn ùn ngã xuống!”
Lý Diệu khó hiểu: “Đợi chút, ngươi không phải nói chỉ có ba tu sĩ Hóa Thần, đều là tinh không tộc sao?”
Sa Ngọc Lan thở dài nói: “Tên tu sĩ Hóa Thần kia ban đầu bị ‘hành động sát thần’ ám sát, ở thời điểm cuối cùng ở lại trên Thiết Nguyên tinh. Hắn nói mình không thay đổi quan điểm, vẫn tin tưởng vũ trụ là lối thoát duy nhất, nhưng thân là người tu chân chức trách chính là thủ hộ nhân loại, nhiều người thường như vậy đều đã ở lại quê hương, như vậy, trong ba gã Hóa Thần, cũng cần có một ngừi lưu lại, tận hết chức trách của mình.”
“Sinh ở Thiết Nguyên, chết ở Thiết Nguyên.”
“Đây là lời một trăm năm trước nữ thích khách kia ám sát hắn lưu lại.”
“Nhưng, khi thiên kiếp buông xuống, tu sĩ Hóa Thần này, lại lặp lại ngâm xướng tám chữ này, dẫn dắt lượng lớn người tu chân cùng nhau xông về phía thiên kiếp, khẳng khái chịu chết!”