Chương 569: Chiến ý truyền thừa!
Chương 569: Chiến ý truyền thừa!Chương 569: Chiến ý truyền thừa!
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
“Về phần truyền thừa của bọn họ vì sao sẽ xuất hiện ở trong thiên kiếp, vấn đề này, ta cũng rất muốn biết.”
Trên mặt Hùng Vô Cực toát ra biêu cảm khó có thể hình dung, lẩm bẩm, “Mấy ngàn năm qua, chúng ta chỉ biết là, mỗi một lần sau khi trứng thiên kiếp trưởng thành bùng nổ, tất nhiên sẽ mang đến thiên kiếp dị thú như thủy triều, nhưng chỉ cần chiến thắng những thiên kiếp dị thú này, thì có thể từ trong mảnh vỡ vẫn thạch đạt được lượng lớn truyền thừa.”
“Chúng ta căm hận thiên kiếp bùng nổ, bởi vì vô số thành trấn và thôn trang đều sẽ hủy hoại chỉ trong một buổi.”
“Nhưng chúng ta lại chờ đợi thiên kiếp bùng nổ, bởi vì bùng nổ mỗi một lần, chỉ cần chúng ta không chết, thì có thể đạt được nhiều truyền thừa hơn, có thể trở nên cường đại hơn một phần!”
“Chúng ta ở trong Cự Linh Ảo Cảnh, hóa thân trở thành Cự Linh Chiến Tộc, đã trải qua chém giết không ngừng nghỉ, học tập kỹ xảo giết chóc cao siêu, lại từ trên người bọn họ học được đem chiến ý hoàn toàn phóng thích, dùng chiến ý để khống chế linh năng, thậm chí dẫn phát thần thông chiến ý cộng hưởng!”
Lý Diệu thế mới biết, cái gọi là linh khí cộng hưởng, tên khoa học tên là “Chiến ý cộng hưởng”!
Chiến ý, một khái niệm phi thường hư vô mờ mịt, thường xuyên nói một người “chiến ý điên cuồng tăng lên”, nhưng chiến ý dâng cao như thế nào nữa, cũng không có khả năng trực tiếp dùng vào chiến đấu. Một đứa bé ba tuổi, cho dù chiến ý điên cuồng dâng lên như thế nào nữa, cũng không có khả năng chiến thắng một gã bộ đội đặc chủng.
Nhưng, ở trên người Cự Linh Chiến Tộc, định luật này, tựa như bị hoàn toàn đánh vỡ rồi.
Đây là một chủng tộc, chiến ý càng mạnh, thực lực liền càng mạnh!
Hùng Vô Cực nhìn chăm chú vào Lý Diệu: “Một mục đích ta mang ngươi đến, chính là muốn cho một người Phi Tinh cũng trải qua tất cả cái này, sau đó từ góc độ người Phi Tinh nói cho ta biết, ngươi cảm thấy, cái gọi là thiên kiếp, rốt cuộc là chuyện gì? Nó rốt cuộc là cứu vớt hay là hủy diệt, là gạt bỏ hay là truyền thừa?”
Lý Diệu lâm vào suy nghĩ sâu xa, hồi lâu sau, nhẹ nhàng lắc đầu, hoang mang nói: “Ta không biết.”
Hắn thật sự không thể nói rõ được.
Vốn ở sau khi nghe Sa Ngọc Lan và Hùng Vô Cực kể lại thiên kiếp buông xuống, lại thấy được thảm trạng Thiết Nguyên tinh, hắn tự nhiên mà vậy cho rằng, cái gọi là thiên kiếp, có thể hay không là một loại chủng tộc khác so với nhân loại càng cường đại hơn phát động công kích.
Vũ trụ mênh mông, chủng tộc như rừng, Tinh Hải đế quốc ở thời kì mở rộng to lớn, cũng từng hủy diệt vô số dị tộc vũ trụ.
Tuy trình độ văn minh những dị tộc này đều rất thấp, thường thường chỉ cư trú ở trên một hành tinh.
Nhưng khó bảo đảm ở ngoài ba ngàn đại thế giới nhân loại phát hiện, có thể còn có thế giới càng thêm rộng lớn, văn minh càng thêm cường đại hay không.
Các văn minh này phát hiện tiềm lực văn minh nhân loại, giành trước một bước phát động công kích, ý đồ gạt bỏ văn minh nhân loại.
Đây là suy đoán rất bình thường mà hợp lý.
Nhưng, vừa rồi đã trải qua tất cả cái này, Lý Diệu mới phát hiện, loại ý kiến này đầy điểm đáng ngờ, không trụ vững được.
Đầu tiên, là tốc độ của thiên kiếp.
Căn cứ Sa Ngọc Lan nói, năm ngàn năm trước nhà thiên văn học trên Thiết Nguyên tinh dò xét ra, thiên kiếp vẫn thạch đánh tới với quy mô lớn, tốc độ không nhanh, chưa vượt qua một phần ba vận tốc ánh sáng, hơn nữa ở trong hơn trăm năm nhà thiên văn học quan trắc nó, chưa từng biểu hiện ra, những vẫn thạch này có năng lực phá vỡ hư không.
Bọn họ là không cách nào bước nhảy vũ trụ, chỉ có thể thành thành thật thật, xuyên qua từng cái tinh vực, chậm rãi đánh tới, cho nên mới mang đến cho nhân loại thời gian chống cự cùng đào vong.
Vấn đề đến rồi. Thiết Nguyên tinh thật sự phát triển lên, cũng chính là chuyện một vạn năm gần đây.
Nếu thật sự tồn tại một loại dị tộc vũ trụ vượt qua văn minh nhân loại, phạm vi thế lực của bọn họ nhất định cách Tinh Hải đế quốc cực gần, mới có thể ở trong năm ngàn năm “ngắn ngủn” đầu tiên là phát hiện nhân loại tồn tại, sau đó lại “chậm rãi” phát động một lần công kích “gần trong gang tấc”!
Thời đại Tinh Hải đế quốc, nhân loại đã tiến hành vô số lần thăm dò, cũng chưa ở bên cạnh mình phát hiện hàng xóm đáng sợ như vậy.
Đáp án duy nhất, trận “thiên kiếp” này đã sớm phát ra, là ở một vạn năm trước, mười vạn năm trước, thậm chí là ở trước khi thế giới cổ tu sinh ra, lúc ban đầu một con khỉ vượn cũng chưa học được đứng thẳng đi lại thì đã phát ra.
Nó, không phải chuyên môn vì Thiết Nguyên tinh mà đến.
Chẳng qua, ở trên hành trình dài đằng đẵng, vừa lúc bay đến phụ cận Thiết Nguyên tinh vực, trinh sát được nơi này tồn tại văn minh nào đó, cho nên mới bị “kích hoạt” mà thôi.
Chuyện trứng thiên kiếp trưởng thành bùng nổ, càng thêm nói không thông.
Chỉ là đối phó một quả trứng thiên kiếp bùng nổ, đã cần sáu bộ lạc Thiết Nguyên liên thủ, toàn lực ứng phó, huyết chiến đến cùng.
Nếu mục đích của thiên kiếp, thật sự là hoàn toàn hủy diệt, chỉ cần cùng lúc có tám quả mười quả trứng thiên kiếp trưởng thành bùng nổ, liền hoàn toàn có thể làm được!
Càng không cần phải nói, còn có các truyền thừa chất chứa trong thiên kiếp, giống như cố ý đưa lên cửa cho người ta học!
Chỉ có học được kỹ xảo giết chóc của Cự Linh Chiến Tộc, mới có thể ở trong hoàn cảnh ác liệt thiên kiếp chế tạo ra sinh tồn tiếp được, mới có thể đối kháng thiên kiếp dị thú hung tàn!
Thiên kiếp, thiên kiếp thần bí, mục đích của nó rốt cuộc là cái gì đây?
Tâm tư Lý Diệu xoay chuyển thật nhanh, suy nghĩ không khỏi trôi đến ức vạn năm trước, về tới nơi khởi nguyên của nhân loại, hồng hoang đại thế giới, Thái Lam tinh!
Ở trước khi nhân loại sinh ra, trên Thái Lam tinh đã từng xuất hiện vài loại chủng tộc cường đại nắm giữ thần thông, mà các chủng tộc này cũng không chỉ một lần gặp phải thiên kiếp.
Lý Diệu ở lúc tiếp nhận Nguyên Anh linh chủng của nguyên võ giả Nghiêm Phách, cũng từng từ chỗ sâu nhất của tế bào mình, từng thấy một ít hình ảnh loang lổ hồng hoang cường giả lưu lại.
Trong truyền thuyết, hơn trăm triệu năm trước, khủng long thống trị toàn bộ Thái Lam tinh, bá vương long tộc trong đó, càng phát hiện huyền bí tu luyện, nắm giữ thần thông cường đại!
Nghe nói, khi thần thông bá vương long tộc đạt đến mức tận cùng, có thể khai thiên tích địa, hái sao lấy trăng.
Bọn họ sáng tạo văn minh khủng long cực thịnh một thời, tự gọi là “Bàn Cổ tộc”!
Vương giả mạnh nhất bá vương long tộc, tự xưng là “Bàn Cổ”!
Các thế hệ nhà khảo cổ học lặp đi lặp lại phỏng đoán và tính toán, Bàn Cổ tộc thực sự có thể thay đổi bề mặt cùng tầng khí quyển hành tinh quy mô lớn, thậm chí có thể từ trên vệ tinh Thái Lam tinh thu thập tài nguyên, cũng chính là cái gọi là “khai thiên tích địa, hái sao lấy trăng”.
Đây là văn minh cổ xưa nhất nhân loại có thể chứng thật, ở trước Bàn Cổ tộc cũng có một số hồng hoang cường giả, nhưng đều chỉ vì các loại cơ duyên xảo hợp, bản thân cường đại mà thôi, chưa sinh ra một văn minh cường đại thật sự.
Bởi vậy, nhân loại đem Bàn Cổ văn minh coi là nguồn gốc của văn minh nhân loại, đem mình xưng là “truyền nhân của rồng”, thậm chí để lại truyền thuyết Bàn Cổ khai thiên tích địa.
Nhưng, Bàn Cổ văn minh cực thịnh một thời, lại ở trong một lần thiên kiếp vẫn thạch hủy hoại chỉ trong một buổi.
Sau Bàn Cổ văn minh, trên Thái Lam tinh lại từng lục tục xuất hiện một ít văn minh khác, nhưng lần thiên kiếp thứ hai lại nối gót mà tới.
Thiên kiếp một lần này không phải vẫn thạch, lại là một lần “Băng hà thiên kiếp”, làm nhiệt độ không khí cả tinh cầu, ở trong mấy trăm vạn năm đều liên tục giảm xuống mấy chục độ!
Kỷ băng hà dài đằng đẵng, hầu như đã diệt sạch toàn bộ văn minh, thẳng đến lúc kỷ băng hà qua đi, lại đã trải qua mấy chục triệu năm, văn minh nhân loại mới dần dần quật khởi, cũng cuối cùng đi ra khỏi Thái Lam tinh, chạy ra khỏi hồng hoang đại thế giới, ở trong ba ngàn đại thế giới trổ cành ra lá, nở hoa kết quả!
Ban đầu nghe được những truyền thuyết này, Lý Diệu cũng sẽ chỉ đơn thuần cho rằng, hai lần thiên kiếp, chỉ hủy diệt vô số chủng tộc và văn minh.
Nhưng bây giờ nhớlại, lần đầu tiên thiên kiếp vẫn thạch, tuy nhiên hủy diệt Bàn Cổ văn minh, lại là ở trong mấy chục triệu năm sau, sáng tạo ra hàng trăm triệu chủng tộc hoàn toàn mới, vài chủng tộc trong đó cũng đã học được tu luyện, sinh ra vô số cường giả, sáng tạo ra văn minh cường đại!
Lần băng hà thiên kiếp thứ hai, tuy lại đem những chủng tộc và văn minh này hủy diệt hết, cuối cùng lại sinh ra nhân loại “chủng tộc chiến đấu mạnh nhất trong vũ trụ mênh mông” như vậy, phát triển ra văn minh tu chân huy hoàng xán lạn, đem văn minh từ chỉ một hành tinh, mở rộng đến ba ngàn đại thế giới!
Tựa như, trải qua mỗi một lần thiên kiếp, văn minh sinh ra sau đó sẽ càng cường đại hơn một phần!
Nhưng ở thời đại Tinh Hải đế quốc, cũng có rất nhiều thế giới không chống đỡ được thiên kiếp, toàn bộ tinh cầu đều bị trực tiếp hủy diệt, cái đó thì hoàn toàn không thể sinh ra văn minh mới nữa.
Tầng tầng nỗi băn khoăn, làm Lý Diệu lâm vào mê cung tư duy, nghĩ như thế nào cũng không hiểu được.
Hùng Vô Cực vỗ mạnh bờ vai của hắn: “Thôi, vô luận thiên kiếp là cái gì, đều không sao cả, tất cả vì sinh tồn, sinh tồn chính là tất cả, liều mạng tu luyện, hung hăng đánh nổ nó đi!”
Từ hôm nay trở đi, Lý Diệu một lần nữa bước lên con đường tu luyện vô cùng điên cuồng.
Hắn luyện so với mỗi một tên Luyện Khí Sĩ, thậm chí so với Hùng Vô Cực còn vất vả hơn.
Ban ngày đeo khóa chân khí, hướng trong cơ thể rót vào mười mấy hai mươi lần chân khí cao áp, dùng tạ nặng mấy tấn tiến hành huấn luyện lực lượng, lại ở trên người buộc gần một tấn phụ trọng, tiến hành tu luyện xung phong, đổi hướng cùng với vật lộn, bảy tám giờ không ngừng nghỉ chút nào.
Mỗi lần tu luyện, chỉ ở giữa đường bổ sung năng lượng, đều phải ăn hết cả một con trâu!
Sau khi hoàn thành mở rộng kinh lạc, lại tới chỗ sâu nhất của thần thông đại điện, ở trong căn phòng bí mật bày đầy truyền thừa Cự Linh Chiến Tộc, tiến vào trạng thái minh tưởng, xuất hiện ở trong Cự Linh Ảo Cảnh.
Mỗi một trái tim hoá thạch Cự Linh Chiến Tộc, đều đại biểu cho một đoạn ký ức truyền thừa khác nhau, thể tích trái tim càng to lớn, nói lên địa vị Cự Linh Chiến Tộc này càng cao, sức chiến đấu càng mạnh, mà ký ức truyền thừa cũng càng thêm tàn khốc thảm thiết.
Luyện Khí Sĩ tầm thường, nhiều nhất chỉ có thể minh tưởng hơn nửa giờ, não vực liền không chịu nổi, phải rời khỏi, nếu không sẽ tẩu hỏa nhập ma, ký ức bản thân và ký ức Cự Linh Chiến Tộc trộn vào nhau, trở thành quái vật chỉ biết giết chóc.
Lý Diệu lại khác, hắn từ nhỏ đã mang theo ký ức “Địa Cầu” cổ quái, lại từng tiếp nhận mấy trăm năm ký ức công kích của Âu Dã Tử, kết cấu não vực khác hẳn với người thường, thần hồn kiên cố đến cực điểm, tự nhiên sẽ không sợ hãi ký ức Cự Linh Chiến Tộc quấy nhiễu.
Mỗi đêm, hắn đều sẽ tốn bảy tám giờ ở lại trong căn phòng bí mật, từ trong từng trái tim hoá thạch, tham lam học tập kỹ xảo chiến đấu của Cự Linh Chiến Tộc.
Đây là một chủng tộc vì chiến đấu mà sinh ra.
Bọn họ không có thần thông hoa cả mắt như văn minh nhân loại, lại chuyên chú vào tu luyện đối với “chiến ý”, hơn nữa thông qua chiến ý kích động, để thao túng và tăng phúc linh năng, cuối cùng đem tất cả cái này đều chuyển hóa trở thành lực phá hoại thuần túy nhất!
Toàn bộ mảnh vỡ ký ức, tất cả đều là chiến đấu, chiến đấu, lại chiến đấu.
Đại đa số thời điểm bọn họ đều cùng một loại dị thú loài côn trùng chém giết khó phân thắng bại, nhưng ngẫu nhiên dưới tình huống rất lâu không tìm được kẻ địch, bọn họ cũng sẽ tự giết lẫn nhau, giết tới mức máu chảy thành sông.
Ngay từ đầu, Lý Diệu còn tưởng bọn họ chiến đấu với dị thú trùng loại, là xâm nhập hoặc thủ hộ.
Nhưng đến sau này, Lý Diệu đã biết, chiến đấu là mục đích của bọn họ, chiến đấu là tất cả của bọn họ!