Chương 723: Tứ đại hung nhân
Chương 723: Tứ đại hung nhânChương 723: Tứ đại hung nhân
Team: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: Truyenyy.com
Thành phố lớn số một Tri Chu Sào Tinh, Sào Đô.
Vạn năm trước, nơi này từng là chỗ linh mạch tập trung nhất trên Tri Chu Sào Tinh, cũng là thành thị khai thác mỏ bị Tinh Hải đế quốc khai phá sớm nhất.
Lý Diệu từ cửa sổ mạn tàu tinh thạch chiến hạm giữa không trung nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy trong phạm vi mấy trăm dặm, trên mặt đất hoang vu nơi nơi đều che kín hố quặng rậm rạp, giống như là một tổ ong lớn vô cùng.
Trong quặng mỏ dưới lòng đất rắc rối phức tạp cất giấu vô số trung tâm luyện chế pháp bảo, trung tâm duy tu tàu vũ trụ cùng trung tâm thu thập, rèn luyện, xử lý thiên tài địa bảo, lại thêm thành thị dưới lòng đất đủ để cất chứa mấy ngàn vạn công nhân cùng người tu chân ở lại, cùng với pháo đài trong lòng đất giấu ở chỗ sâu hơn của thành thị dưới lòng đất... Rắc rối khó gỡ, từng cái hang liên hoàn, dưới mê cung còn có mê cung lớn hơn nữa, cho dù dân bản xứ nhiều đời cư trú ở đây, cũng không có khả năng biết Sào Đô rốt cuộc khổng lồ bao nhiêu!
Sào Đô là trung tâm Tri Chu Sào Tinh, chẳng những sào huyệt Tinh Đạo Chi Vương Bạch Tinh Hà ở ngay đây, tổng bộ Hắc Chu Tháp cũng thiết lập ở đây.
Giờ phút này, hai bên đều bày binh bố trận, đằng đằng sát khí, chỉ thiếu chưa xé rách da mặt lúc cuối cùng.
Toàn bộ Sào Đô cũng bị chia làm hai khu vực đông tây, hai bên phân biệt rõ ràng, không khí khẩn trương đến cực điểm, chỉ cần một đốm lửa, là có thể đem mấy trăm cái hố quặng dẫn nổ toàn bộ.
Tinh thạch chiến hạm Lý Diệu ngồi, thông qua một quặng mỏ khổng lồ nghiêng xuống phía dưới, chậm rãi bay vào khu vực Trường Sinh điện khống chế.
Phong mạo Sào Đô hoàn toàn khác với Ngân Dực thành.
Trong Ngân Dực thành tuy cũng có Phong Ba tinh đạo đoàn và Tà Dương tinh đạo đoàn chém giết quy mô nhỏ, nhưng hoạt động hằng ngày của đại bộ phận mọi người không chịu ảnh hưởng, chợ đen, tửu lâu cùng cửa hàng pháp bảo cũng vẫn mở cửa, trong sân thi đấu cùng chỗ đốt tiền trong lòng đất vẫn chật ních tinh đạo.
Sào Đô lại đã biến thành một cứ điểm quân sự đầy sát khí, không những đại bộ phận cửa hàng đều đóng cửa, lui tới trên đường cũng rất ít nhìn thấy tinh đạo lạc đàn. Phần lớn là kết đội, bước chân chỉnh tề, mặc tinh khải đồng phục, rất nhiều tinh đạo như quân đội.
Đại bộ phận tinh đạo, đều mặc hai loại tinh khải đỏ trắng rõ ràng.
Tinh đạo mặc tinh khải màu đỏ, ngực đều có dấu hiệu một con nhện màu đen giương nanh múa vuốt, đội trưởng cầm đầu, bên ngoài dấu hiệu con nhện màu đen, còn phác họa ra vài vòng hoa văn vàng.
Lý Diệu nghe quân sư Ngân Xà nhỏ giọng giới thiệu, tất cả đều là võ sĩ Hắc Chu Tháp nuôi dưỡng.
Khải sư mặc tinh khải màu trắng, địa vị càng ở trên các võ sĩ nhện đen này, tinh khải của bọn họ càng thêm tròn trịa mượt mà, khắp nơi cho người ta một loại khuynh hướng cảm xúc long lanh trong suốt như “giọt nước”. Tựa như chọn dùng phù trận bán ẩn hình nào đó, từng đạo dao động quấn quanh tinh khải, giống như một nửa hòa tan trong không khí, thể hiện ra hương vị tiên phong đạo cốt, siêu phàm thoát tục.
Ngực trái tinh khải những người này, khắc nổi hai chữ “Trường sinh” cổ kính.
Những người này không phải tinh đạo, mà là võ trang lệ thuộc trực tiếp Trường Sinh điện, xem như quân chính quy của người tu tiên.
Hơn một năm trước, Trường Sinh điện chính thức trồi lên mặt nước, công khai hoạt động ngay tại Tri Chu Sào Tinh, cũng từng triển khai chiêu mộ quy mô lớn ở trong tinh đạo.
Nhưng điều kiện chiêu mộ “Trường Sinh quân” cực kỳ khắc nghiệt, tuyệt đại bộ phận tinh đạo đều không chịu nổi thí luyện, bị loại.
Có thể được chọn, tất cả đều là người nổi bật ngàn người mới chọn một.
Nghe nói sau khi gia nhập Trường Sinh quân, còn có thể nhận được Trường Sinh điện tiến một bước điều chế cùng rèn luyện, rất nhiều bí pháp đều là bí thuật quân đội thời đại chính phủ liên hiệp Phi Tinh thất truyền mấy ngàn năm, ngắn ngủn mấy tháng, có thể làm người ta xảy ra thay đổi thay da đổi thịt!
Nơi Phong Vũ Trọng triệu kiến Lý Diệu, chính là một doanh địa huấn luyện của Hắc Chu Tháp.
Khi Lý Diệu tới doanh địa huấn luyện, trong đại sảnh đã có mấy chục tên tinh đạo.
Vừa thấy hắn, không ít người đều không chút nào che giấu đề phòng cùng địch ý đáy mắt.
“Toàn bộ hung nhân tiếng thối rõ ràng trên Tri Chu Sào Tinh, đều đã đến đông đủ!”
Lý Diệu nhanh chóng quét một vòng, nhịp tim hơi tăng tốc.
Chỉ liếc một cái, hắn liền phát hiện không ít kẻ hung ác ở đầu bảng truy nã tu chân giới, thậm chí ở trong giới tinh đạo cũng làm trong lòng người ta run sợ.
Ở bên trái hắn, lão giả râu tóc bạc trắng, mặt mũi hiền lành, nhìn như đức cao vọng trọng, tên là Huyễn Hải Chân Nhân, vốn là trưởng lão Ngân Nguyệt tông một trong Thiên Thánh lục tông.
Nhưng hắn tranh cử tông chủ thất bại, ghi hận trong lòng, thế mà âm thầm lấy thuật cổ độc đối phó tông chủ, kết quả sự tình bại lộ, Ngân Nguyệt tông phái ra nhiều cao thủ đến bắt, lại bị hắn giết chết một gã Kim Đan cùng mười sáu mười bảy tên Trúc Cơ, chạy ra khỏi Thiên Thánh thành, đầu nhập vào Tri Chu Sào Tinh.
Từ đó về sau, hắn trở thành đạo tặc tung hoành vũ trụ, ra tay tàn nhẫn, không chút lưu tình, đặc biệt gặp tàu vận tải dưới trướng Ngân Nguyệt tông, thì càng chó gà cũng không tha!
Bên người Huyễn Hải Chân Nhân, là một tráng hán chiều cao vượt qua hai mét ba mươi, một thân cơ bắp bành trướng đến trình độ vô cùng khoa trương, mắt như chuông đồng nung đỏ, trong lỗ mũi không ngừng phun ra luồng khí màu trắng, quả thực như là đem một con trâu điên nổi giận, cứng rắn nhét vào bên trong một thể xác nhân loại!
Hai cây rìu khổng lồ giao nhau sau lưng người này so với ván cửa còn rộng hơn, trên lưỡi rìu vết máu loang lổ, che kín vết mẻ, không biết từng cắn nuốt bao nhiêu oan hồn, nhẹ nhàng nhìn quét một cái, cũng làm người ta thấy sợ nổi da gà.
Tráng hán này tên là “Huyết Phủ”, là vương giả sân thi đấu trong lòng đất Tri Chu Sào Tinh.
Tinh đạo trời sanh tính tàn bạo, sân thi đấu thế giới ngầm ở chỗ mấy ngàn mét hố trời dưới lòng đất cũng coi trời bằng vung, tanh máu tàn khốc, đấu sĩ cường tráng nữa, một khi đầu nhập sân thi đấu trong lòng đất, đều rất khó sống quá mười trận đánh cược.
Mà “Huyết Phủ” này, lại là cường giả đầu tiên của mấy chục năm qua ở trong sân thi đấu thế giới ngầm đánh đủ một trăm trận, còn có thể toàn thân mà lui.
Tuy chỉ là Kết Đan kỳ sơ giai, nhưng một khi nổi điên lên, ngay cả Kết Đan kỳ trung giai, thậm chí Kim Đan cường giả thật sự, cũng chém hết không bỏ sót!
Trong bóng tối phía sau Huyết Phủ che giấu một cô gái xinh xắn lanh lợi, đôi mắt trong suốt như nước, vòng eo một tay có thể ôm hết, làm cô không hợp với hoàn cảnh chướng khí mù mịt, giống như là con tin bị tinh đạo bắt đến nơi đây.
Lý Diệu lại biết, nữ nhân nhìn như học sinh cấp ba thanh thuần mười sáu mười bảy tuổi này, ít nhất cũng đã bảy tám mươi tuổi, cô được người ta gọi là “Ngân Hoàn Tiên Tử”, thậm chí so với “Huyết Phủ” toàn thân sát khí còn nguy hiểm hơn.
Ngân Hoàn Xà (rắn cạp nong), đẹp nhất, cũng trí mạng nhất!
Cô lúc ban đầu xuất hiện, chẳng qua là người tình của lão đại một tinh đạo đoàn, mọi người đều đem cô coi là một món đồ chơi đơn thuần, không có một tinh đạo nào đem cô để vào mắt.
Nhưng rất nhanh, tinh đạo cô dựa vào, đã xảy ra sống mái với nhau cùng một thế lực khác lớn hơn, sau khi bị đối phương thâu tóm, cô cũng thuận nước dong buồm, làm chiến lợi phẩm, phụng dưỡng tên lão đại tiếp theo.
Cứ như vậy, cô giống như là bị nguyền rủa, toàn bộ lão đại tinh đạo đoàn tiếp nhận cô, đều sẽ ở trong vòng một năm ù ù cạc cạc gặp tai họa bất ngờ, hoặc là bị tinh đạo đoàn khác thâu tóm, hoặc là bị người ta ám sát, hoặc là lúc săn bắn ở trong vũ trụ để lộ tin tức, bị người tu chân bao vây, xử phạt nghiêm minh.
Tóm lại, chỉ cần cô ở lại tinh đạo đoàn nào, tinh đạo đoàn đó sẽ ở không lâu sau đó hủy diệt, mà cô lại có thể thần không biết quỷ không hay tiếp thu tài phú quý giá nhất của tinh đạo đoàn này.
Trong truyền thuyết, cô tinh thông thuật mị hoặc, thậm chí bí mật tu luyện thuật thải dương bổ âm nào đó, có thể hấp thu sinh mệnh tinh hoa của người khác, khiến mình giữ mãi thanh xuân.
Cũng từng có không ít tinh đạo bị cô mị hoặc cùng lừa gạt, liên hợp lại muốn tìm cô trả thù, lại đều ù ù cạc cạc biến mất.
Bởi vậy, tinh đạo giáp mặt đều tôn xưng cô là “Ngân Hoàn Tiên Tử”, sau lưng, gọi cô “Ngân Hoàn Yêu Nữ” cũng không ít.
Đại bộ phận ánh mắt Lý Diệu đều bị bốn tinh đạo hấp dẫn, trừ ba kẻ bọn họ, tên thứ tư, lại là một tên lùn chiều cao không đến một mét ba, tứ chi ngắn nhỏ.
Gã lùn này tên “Vương Cáp Cáp”, có một nghề nghiệp phi thường hiếm thấy ở trên Tri Chu Sào Tinh.
Hắn là một tên trộm vặt.
Tri Chu Sào Tinh là hang ổ cường đạo, ở trong hang ổ cường đạo lại xuất hiện một tên trộm vặt, danh tiếng tên trộm vặt này còn cực lớn, mọi người đều biết hắn dựa vào cái gì mà sống, nhưng hắn vẫn có thể cả ngày cười ha ha sống mấy chục năm.
Điều này chỉ có thể nói lên hai chuyện.
Thứ nhất, thủ pháp của hắn rất cao minh, cao minh đến mức cho dù người khác biết rõ hắn là trộm, nhưng cũng không bắt được hắn.
Thứ hai, thực lực của hắn rất mạnh, cho dù tinh đạo biết món đồ nào đó là bị hắn trộm đi, cũng không dám tìm hắn trả thù.
Mọi người trên Tri Chu Sào Tinh đều biết, Vương Cáp Cáp cái gì cũng trộm, bao gồm đầu người, bao gồm đầu người còn sinh trưởng ở trên cổ, biết nói biết cười.
Lý Diệu quét một vòng, trong lòng có tính toán.
Hôm nay được Phong Vũ Trọng mời đến nơi đây, tất cả đều là độc hành đạo tặc không thuộc về bất cứ thế lực nào, cùng với lính đánh thuê cầm tiền làm việc.
Nếu là đơn thuần người tu chân loại hình chiến đấu, như vậy thực lực ít nhất đều đạt tới Trúc Cơ kỳ đỉnh phong trở lên, thậm chí còn có không ít cao thủ Kết Đan kỳ.
Nếu thực lực chưa đạt tới Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, như vậy trừ chiến đấu, khẳng định còn nắm giữ sở trường nào đó.
Nói ví dụ hắn là chuyên gia bạo phá, Ngân Hoàn Tiên Tử sở trường thuật quyến rũ, Vương Cáp Cáp là một tên thần trộm.
Đang lúc suy tư, Chu nho Vương Cáp Cáp đã hoạt động thân thể béo lùn, nhìn như rất cố hết sức đi về phía hắn.
Hắn đang cân nhắc thân phận người khác, người khác cũng đang âm thầm quan sát hắn.
Một tháng qua, đại danh “Huyết Thứu” ở trong giới tinh đạo cũng như sấm bên tai, nhìn thấy hắn thứ dữ này gần đây quật khởi được Phong Vũ Trọng triệu tập đến nơi đây, trong lòng đám hung nhân lâu năm kia cũng hơi kinh hãi.
“Ngươi là Ngân Dực thành Huyết Thứu, nghĩ hẳn cũng biết ta là ai, ha ha ha ha!”
Thần trộm Vương Cáp Cáp hi hi ha ha vươn cái tay ngắn nhỏ, trừng mắt nhìn nói, “Nghe nói tay ngươi rất nhanh, có thể thần không biết quỷ không hay đem bom tinh thạch đặt tới trên thân người khác, vừa lúc tay của ta cũng rất nhanh, có thể thần không biết quỷ không hay từ trên thân người khác, đem bất cứ thứ gì cũng lấy ra được!”
“Ngươi có thể đem đồ bỏ vào, ta có thể đem đồ lấy ra, hai chúng ta, thật ra nên thân cận hơn chút nữa!”
Giọng Vương Cáp Cáp vừa chói vừa sắc, lập tức hấp dẫn toàn bộ tinh đạo chú ý.
Đám hung nhân lâu năm này đều đem ánh mắt ném về phía hai người, như có hứng thú chờ mong so đấu giữa hai kẻ nhanh tay.
Ngân Hoàn Tiên Tử đánh giá Lý Diệu từ trên xuống dưới, đáy mắt hiện lên một mảng tia sáng kỳ dị, muốn dựa đến trên người Huyết Phủ.
Huyết Phủ lại như là thấy quỷ, vội vàng lao đến một bên, hiển nhiên không muốn xảy ra tiếp xúc với yêu nữ sở trường thải dương bổ âm này.
Lý Diệu nheo mắt, khóe miệng nhếch lên, hướng Vương Cáp Cáp vươn tay phải.