Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 757 - Chương 724: Phong Vũ Trọng Hứa Hẹn

Chương 724: Phong Vũ Trọng hứa hẹn Chương 724: Phong Vũ Trọng hứa hẹnChương 724: Phong Vũ Trọng hứa hẹn

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com

“Ba!”

Tay phải hai người nhẹ nhàng va chạm, trong đại sảnh lập tức truyền đến một tiếng nổ vang của bình khí nén bịt chặt bị cạy ra.

Tinh đạo nhãn lực kém một chút chỉ nhìn thấy giữa hai tay Lý Diệu và Vương Cáp Cáp tuôn ra một mảng ánh sáng trắng.

Tinh đạo ánh mắt sâu sắc lại nhìn thấy, mười ngón tay của hai người cùng lúc bùng nổ, giống như có thêm bảy tám khớp, lại như là nháy mắt rút hết xương cốt, biến thành hai con bạch tuộc tám xúc tu nổi giận, hung hăng vụt đối thủ, gắt gao dây dưa cùng một chỗ, mỗi một ngón tay đều như là một con mãng xà, muốn đem ngón tay đối phương nghiền nát!

Khi những tinh đạo này chớp chớp mắt, còn muốn nhìn càng thêm rõ ràng, lại “Ba” một tiếng, tay phải Lý Diệu và Vương Cáp Cáp đều bị hất văng cao cao, như là có một quả bom vô hình nổ tung ở giữa bọn họ.

Vương Cáp Cáp thi triển ra sự linh hoạt tuyệt không tương xứng với thân hình mập mạp, như một quả khí cầu nhẹ nhàng bay ngược ra bảy tám mét, vô thanh vô tức đáp xuống đất, hướng trên tay phải hơi đỏ lên thổi một hơi, cười tủm tỉm nói: “Tay phải của ngươi, quả nhiên rất nhanh, ha ha, ha ha ha ha!”

Tay phải hắn dần dần sưng lên, còn toát ra từng luồng khí nóng, tay trái lại giống như ảo thuật, hơi nhoáng lên một cái, trong kẽ ngón tay xuất hiện ba hạt châu tròn long lanh trong suốt.

Lý Diệu sờ sờ bên hông, chợt biến sắc.

Vương Cáp Cáp vẫn hi hi ha ha như cũ, cũng chưa thấy tay trái của hắn động tác như thế nào, ba hạt châu gần như thủy tinh trong suốt “bốp bốp” rã thành một đống cấu kiện nhỏ vụn, ở trên không lòng bàn tay hắn chậm rãi xoay tròn, ba miếng tinh thạch nho nhỏ trong đó rạng rỡ tỏa sáng, nở rộ ra hào quang cực độ nguy hiểm.

Đám đông tinh đạo hít một hơi thật sâu, lúc này mới biết, vừa rồi tay phải Vương Cáp Cáp khi so đấu với Lý Diệu, tay trái lại là ở trước mắt bao người, thần không biết quỷ không hay từ bên hông Lý Diệu móc đi ba quả bom tinh thạch, hơn nữa trong thời gian ngắn đã tháo dỡ thành cấu kiện nhỏ vụn nhất, làm bom tinh thạch hoàn toàn mất đi tác dụng!

Cái tên thần trộm, danh bất hư truyền!

Trong lúc nhất thời, không ít tinh đạo đều cười lên trào phúng kỳ quái đối với Lý Diệu.

Bọn họ đều là hung nhân thành danh đã lâu ở trên Tri Chu Sào Tinh, tuy có thể có rất nhiều mâu thuẫn với nhau, nhưng đối với Lý Diệu người mới này nổi lên mới hơn một tháng, lại đều không có hảo cảm gì.

Vương Cáp Cáp cho Lý Diệu một cái hạ mã uy, những hung nhân này cũng vui sướng khi người gặp họa, cười lạnh không thôi.

Lý Diệu khẽ nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo, chưa phát tác.

Sau khi có thêm hai hung nhân có tiếng xấu trong giới tinh đạo tiến vào đại sảnh, phù trận chiếu sáng lơ lửng phía trên đại sảnh dần dần ảm đạm đi, một chùm tia sáng từ trên trời giáng xuống, biến ảo thành một hư ảnh sống động như thật.

Chính vừa mới kết anh, dã tâm bừng bừng muốn thành bá chủ một thế hệ mới của Tri Chu Sào Tinh - Phong Vũ Trọng!

Đây vẫn là Lý Diệu lần đầu tiên “đối mặt” Phong Vũ Trọng đạo tặc cáo già này, trái tim không khỏi hơi treo lên.

Phong Vũ Trọng khoác một bộ áo choàng màu đen, hơn phân nửa khuôn mặt đều giấu ở trong bóng tối phía dưới áo choàng, tỏ ra thần bí khó lường.

Hắn ho khan một tiếng, không nhanh không chậm nói: “Các vị đều là anh hùng hào kiệt của Tri Chu Sào Tinh, hoặc là thành danh đã lâu, hoặc là gần đây quật khởi...”

Khi nói đến bốn chữ “gần đây quật khởi”, không ít tinh đạo đều đem ánh mắt ném về phía Lý Diệu.

Vương Cáp Cáp càng không chút che giấu cười ra tiếng “Hắc hắc”.

Tiếng cười còn chưa dừng lại, từ gáy hắn bỗng phát ra một tiếng thét chói tai “Nha”!

Một tiếng thét chói tai này, như quỷ khóc, như sói tru, lại như là mèo nửa đêm bị hung hăng ngã chết, càng giống một con ác linh ghé vào gáy hắn!

Da đầu toàn bộ tinh đạo đều phát tê, ánh mắt kinh ngạc chuyển hướng về phía Vương Cáp Cáp.

Vương Cáp Cáp càng lao lên trên nháy mắt, một khuôn mặt vặn vẹo ngay cả bản thân cũng sắp không nhận ra, hai tay hai chân như là ấn lò xo, dài ra gấp đôi, như không có khớp nối hướng sau lưng sờ soạng, nhảy lên nhảy xuống, sờ soạng hồi lâu, mới từ sau lưng lấy ra một hạt châu tròn long lanh trong suốt!

Mọi người đều nhìn ra, hạt châu tròn này, cùng bom tinh thạch Vương Cáp Cáp vừa rồi trộm từ bên hông Lý Diệu, vẻ ngoài giống nhau như đúc.

“Tên Huyết Thứu này, rốt cuộc khi nào đem quả bom này đặt tới sau lưng Vương Cáp Cáp!”

“May mắn chỉ là phát ra một tiếng rít, nếu trực tiếp phát nổ...”

Khuôn mặt Vương Cáp Cáp nghẹn đến mức so với gan heo còn đỏ hơn, vừa sợ vừa e ngại trừng mắt nhìn Lý Diệu, trên mặt tràn đầy mồ hôi.

Lý Diệu mỉm cười: “Đừng sợ, đây là giả. Thứ thật sự ở nơi khác.”

Nửa câu đầu, vừa mới làm Vương Cáp Cáp thở phào nhẹ nhõm một hơi, nửa câu sau lại khiến hắn một lần nữa nhảy dựng lên, sắc mặt trắng bệch, hai tay sờ loạn ở toàn thân.

“Còn có năm giây.”

Lý Diệu cực kỳ bình tĩnh đếm ngược, “Năm... Bốn... Ba...”

Toàn bộ tinh đạo đều trợn mắt cứng lưỡi, không dám tin Lý Diệu thế mà ở trong nháy mắt đặt trên người Vương Cáp Cáp hai quả bom tinh thạch mini, càng không dám tin hắn thế mà phát rồ đến loại trình độ này, trước mặt Phong Vũ Trọng, cũng dám dẫn nổ bom!

Nhưng nhìn bộ dáng hắn định liệu trước, thong dong nhàn nhã, không giống như là giả bộ nha!

Vương Cáp Cáp càng cuống lên hoa tay múa chân đạo, nước mắt cũng sắp toát ra rồi, nơi nào còn có phong thái Diệu Thủ Không Không vừa rồi?

Hắn như là con khỉ ngựa to lớn bắt rận, hai tay hai chân hóa thành một đám sương mù xám, hận không thể không mọc thêm cái đuôi đi ra cùng nhau tìm tòi, còn thiếu chưa đem quần áo quần đều lột sạch sẽ, từ đầu tới cuối cũng chưa tìm được bom tinh thạch!

“Hai... Một...”

Lý Diệu kéo dài âm điệu.

Đám đông tinh đạo âm thầm kinh hãi: “Hắn, hắn sẽ không là đang gạt Vương Cáp Cáp chứ, sao có khả năng ở trên người Vương Cáp Cáp lắp quả bom tinh thạch thứ hai, ngay cả bản thân Vương Cáp Cáp cũng chưa phát hiện?”

Vương Cáp Cáp biến sắc, bỗng hú lên quái dị, hai tay xoa vào nhau, thế mà từ trên mu bàn tay phải, kéo xuống non nửa khối làn da nhân tạo to bằng móng tay!

Phía dưới làn da nhân tạo này giấu một “hạt gạo nhỏ” màu đen, cũng không biết là khi nào dính đến trên mu bàn tay hắn, đáng thương hắn cấp hỏa công tâm, mỗi một nơi bí ẩn trên người đều mò mẫm hồi lâu, lại không ngờ dính vào trên mu bàn tay mình!

Vương Cáp Cáp vội vàng đem làn da nhân tạo hung hăng vung xuống đất.

“Oành!”

Cả khối sàn Hắc Cương Nham mài thành, đều bị nổ ra một cái lỗ thủng sâu hơn nửa mét.

Trán của toàn bộ tinh đạo trong nháy mắt toát mồ hôi lạnh.

Nếu là chậm thêm nửa giây, Vương Cáp Cáp cho dù không chết, tay phải cũng phải phế bỏ!

“Tên Huyết Thứu này, thật sự so với trong lời đồn càng thêm khủng bố, trong nháy mắt đã ở trên người Vương Cáp Cáp giấu hai quả bom tinh thạch, một quả trong đó còn là phương thức lắp âm hiểm như thế!”

“Nhưng, sao có khả năng!”

“Vương Cáp Cáp là thần trộm, hai tay của hắn chỉ sợ so với mồm của hắn còn mẫn cảm hơn, sao có thể bị người ta dính lên một tầng da nhân tạo cũng không tự biết?”

Vương Cáp Cáp nhìn mặt đất lượn lờ dâng lên sương khói, vô lực xụi lơ ở trên ghế tựa, vươn đầu lưỡi liếm mu bàn tay một cái, lẩm bẩm: “Xà Ma Hoa?”

Đám đông tinh đạo bừng tỉnh đại ngộ, Xà Ma Hoa là một loại tài liệu ẩn chứa tính gây tê rất mạnh, từ trong Xà Ma Hoa ép ra chất lỏng, có thể luyện chế mấy ngàn loại thuốc mê khác nhau.

Hiển nhiên, Huyết Thứu trước ở trong làn da nhân tạo bôi chất gây tê trong Xà Ma Hoa tinh luyện ra, lại thừa dịp Vương Cáp Cáp hết sức chăm chú trộm bom tinh thạch của hắn, đem miếng da nhân tạo này nhẹ nhàng dính vào trên mu bàn tay Vương Cáp Cáp.

Tay phải Vương Cáp Cáp, vừa rồi đánh nhau chết sống một trận với hắn, vừa đỏ vừa sưng, cuồn cuộn nóng lên, cảm giác vốn đã giảm xuống trên diện rộng, lại thêm tác dụng gây tê của Xà Ma Hoa, Vương Cáp Cáp cũng chưa ý thức được trên mu bàn tay của mình có thêm vài thứ.

Đám đông tinh đạo, tất cả đều gian nan nuốt một ngụm nước bọt.

Ngay cả Vương Cáp Cáp loại thần trộm này dựa vào cảm giác cùng sự sâu sắc ăn cơm, cũng bất tri bất giác trúng Huyết Thứu ám toán, nếu đổi là bọn họ...

Không có một gã tinh đạo nào, dám dùng loại ánh mắt “châm chọc” vừa rồi đánh giá Lý Diệu nữa, chỗ ánh mắt Lý Diệu bắn phá, rất ít tinh đạo dám đối mặt với hắn.

Tia sáng kỳ dị ở đáy mắt Ngân Hoàn Tiên Tử lại càng thêm lấp lánh, đối diện thật sâu với hắn, không chút nào che giấu hứng thú đối với hắn.

Vương Cáp Cáp thở hổn hển như trâu, hung tợn trừng mắt nhìn Lý Diệu một cái, lại không thể làm gì được cúi đầu xuống, biết hôm nay một ván này, mình là triệt để ngã rồi!

Hư ảnh Phong Vũ Trọng vẫn luôn bất động thanh sắc nhìn, cũng không tính ngăn trở hai người, thẳng đến giờ phút này mới cười ha ha nói: “Nhiều anh hùng hào kiệt như vậy tụ tập dưới một mái nhà, thật sự có chút ra ngoài lão phu dự kiến, vô luận mọi người quá khứ có gì ân oán khúc mắc, ít nhất giờ phút này, đều là chiến hữu đồng lòng hợp sức, nên một lòng, cùng nhau đối địch mới được!”

“Thời gian quý giá, nói ngắn gọn.”

“Hai tháng qua, Bạch Tinh Hà bội bạc, quay giáo tấn công, ở trên Tri Chu Sào Tinh đốt giết đánh cướp, mở rộng thế lực, cũng có không ít cỏ đầu tường lắc lư trái phải, đều đổ về phía một bên đó của hắn.”

“Buổi tối ngày mai, hắn còn có thể tổ chức ‘Tinh Hà Anh Hùng hội’, hội minh toàn bộ anh hùng hào kiệt của Tri Chu Sào Tinh, tuyên bố muốn đem công pháp cùng bí bảo hắn từ trong pháo đài lòng đất của Tri Chu Sào Tinh khai quật ra, hết thảy lấy ra, làm thù lao tham chiến!”

“Hừ, có thể nghĩ mà biết, đợi tới sau ‘Tinh Hà Anh Hùng hội’, toàn bộ tinh đạo trận doanh Bạch Tinh Hà, đều sẽ tiến công quy mô, muốn quyết một trận tử chiến với chúng ta!”

“Nhưng, các vị cứ yên tâm, ta có thể nói rõ cho các vị ba điểm!”

“Thứ nhất, mấy tháng qua chúng ta biểu hiện không tốt, có một nửa tất nhiên là bất ngờ không kịp đề phòng, nhưng cũng có một nửa, là cố ý yếu thế, che giấu thực lực, để Bạch Tinh Hà khinh thường!”

“Thứ hai, Bạch Tinh Hà muốn hội minh quần hùng, không biết, có không ít người của chúng ta đã sớm lẫn vào ‘Tinh Hà Anh Hùng hội’, đêm mai, chính là ngày Bạch Tinh Hà đền mạng!”

“Thứ ba, Bạch Tinh Hà thật sự quá mức keo kiệt, chết đến nơi, vẫn như cũ chỉ từ trong pháo đài lòng đất lấy một ít đồ đồng nát, thật sự không có thành ý!”

“Lão phu lại khác, lão phu và Trường Sinh điện Hắc Vương nhất trí quyết định, một khi đánh chết Bạch Tinh Hà, đạt được bản đồ pháo đài lòng đất cùng chìa khóa bí mật khống chế đầu mối, sẽ mời toàn bộ công thần cùng nhau tiến vào pháo đài lòng đất, chia sẻ bảo tàng một vạn năm trước lưu lại!”

“Hítttt!”

Không ít tinh đạo đều kích động đứng bật dậy.

Hai điểm trước Phong Vũ Trọng nói chưa làm bọn họ giật mình, bây giờ cho dù là một con heo trên Tri Chu Sào Tinh cũng biết, Phong Vũ Trọng và Bạch Tinh Hà sống mái với nhau ngay tại trước mắt.

Mà Bạch Tinh Hà nóng lòng mở rộng thế lực, phàm là tinh đạo đến đầu nhập vào hắn, căn bản không sàng chọn, sẽ ở bên trong trà trộn vào một ít người của Phong Vũ Trọng, cũng không kỳ quái chút nào.

Nhưng điểm thứ ba Phong Vũ Trọng nói, lại khiến nhịp tim mọi người đều tăng tốc, mặt đỏ tai hồng!

Tri Chu Sào Tinh, pháo đài lòng đất, một vạn năm trước, bí bảo đế quốc!
Bình Luận (0)
Comment