Chương 853: Lại giao phong
Chương 853: Lại giao phongChương 853: Lại giao phong
“Bây giờ, bộ phận tế bào trong cơ thể ta, đã khôi phục đến hình thái các tổ tiên kia của vài tỷ năm trước, thời đại hồng hoang, ở dưới sự trợ giúp của những ‘hồng hoang tế bào’ này, ta tự nhiên có thể phát ra thần thông càng cường đại hơn!”
Lý Diệu từng theo nguyên võ giả “Thiết Thần” Nghiêm Phách tu luyện, cái gọi là ‘nguyên võ’ chi đạo, chính là muốn đánh thức “lực lượng hồng hoang” trong cơ thể!
Vốn, thân là luyện khí sư Lý Diệu nghĩ mãi không ra, ở hiện đại tu chân học phát triển như thế, vì sao còn có người vứt bỏ pháp bảo uy lực cường đại không dùng, lại phải ngốc nghếch dựa vào thân thể vật lộn.
Giờ phút này, hắn rốt cuộc biết, con đường tu luyện của nguyên võ giả, cùng đường tu luyện của Yêu tộc trăm sông đổ về một biển, đều là ý đồ làm mình tiến vào nào đó “trạng thái phản tổ”, đi đánh thức lực lượng thần ma cường đại thời đại hồng hoang, chất chứa ở sâu trong thân thể!
Chẳng qua, nguyên võ giả càng thêm chú trọng đào móc đối với “thần hồn”, mà thủ pháp tu luyện của Yêu tộc, thì thiên về cải tạo đối với tế bào!
“Cho nên, căn bản không có cái gì ‘yêu hóa tế bào’, cái gọi là ‘yêu hóa tế bào’, chẳng qua là tế bào bình thường, trải qua sự lại giống, thể hiện ra hình thái thời đại hồng hoang mà thôi!”
“Vấn đề đến rồi, nếu ‘Yêu hóa tế bào’ thật ra là ‘Hồng hoang tế bào’, như vậy Yêu tộc rốt cuộc là cái gì đây?”
Trong lịch sử Tinh Diệu Liên Bang nói rất rõ ràng, Yêu tộc là thời kỳ cuối của thời đại cổ tu bốn vạn năm trước, trong lần đầu tiên tu chân giới nội chiến, thông qua linh thú điều chế mà thành binh khí sinh hóa.
Giờ phút này, Lý Diệu hoàn toàn không tin loại ý kiến này nữa.
Vấn đề này, đào sâu khiến người ta đau đầu, Lý Diệu trước mắt tối sầm, cơn buồn ngủ như thủy triều ập tới.
Trong lòng hắn biết mình tuyệt không thể ngủ say ở phía dưới ức vạn tấn đá núi, nghiến răng, một lần nữa kích hoạt một số gien lặn nào đó của tế bào trong cánh tay trái, làm cánh tay trái thể hiện ra hình thái vảy rồng cùng nanh vuốt, ra sức hướng lên trên đào móc.
“ẦM!”
Hơn mười phút sau, mặt đất hơi lõm xuống bị đánh ra một mảng bùn lầy cùng bụi như núi lửa bùng nổ. Lý Diệu thét dài một tiếng, nhảy ra, lơ lửng ở giữa không trung, đáp ở một mảnh đất hỗn độn.
Huyết Yêu giới hoàn cảnh ác liệt, thành phần không khí thật ra cũng không thích hợp nhân loại bình thường hít thở, tương đương với vĩnh viễn lơ lửng một tầng chướng khí nồng đậm. Trước kia Lý Diệu đều là hít thở dùng tạm.
Nhưng bây giờ, trải qua hồng hoang tế bào cường hóa phổi, hít thở loại “chướng khí” này, lại không có chút nào không khoẻ, ngược lại mơ hồ thưởng thức ra một tia ngọt.
“Hương vị này, rất giống với thời đại hồng hoang!”
Lý Diệu mỉm cười, ánh mắt đảo qua, lại phát hiện Kim Tâm Nguyệt cuộn mình ở cách đó không xa, mặt xám mày tro, run bần bật, bộ dáng sợ vỡ mật.
Lý Diệu kỳ quái nói: “Ngươi đang làm gì, không phải bảo ngươi tu luyện hẳn hoi sao?”
Kim Tâm Nguyệt sợ tới mức mặt như màu đất, ngay cả ý niệm ở trong lòng âm thầm oán giận cũng không dám sinh ra, run giọng nói: “Đệ tử, đệ tử vốn đang dốc lòng tu luyện, lại thấy lão tổ thần công đại thành, thanh thế kinh người, trời sụp đất nứt, càng phóng ra yêu khí vô biên vô hạn, làm mình như đặt mình trong sóng triều ngập trời! Đệ tử bị khí phách của lão tổ hung hăng trấn áp, tay chân bủn rủn, vô lực đứng dậy, còn, mong lão tổ thứ tội!”
“Cái này lão… lão. Huyết Thứu lão tổ, vừa rồi rốt cuộc luyện công gì vậy, mặt đất phạm vi năm dặm cũng bị hắn chấn sập!”
Kim Tâm Nguyệt ở trong lòng “lão” hồi lâu, vẫn không dám xưng hô Lý Diệu là “lão yêu quái”, mà là ngoan ngoãn sử dụng tôn xưng.
Trải qua một lần hù dọa vừa rồi, cô hoàn toàn bị Lý Diệu trấn trụ rồi, hoàn toàn không sinh ra được chút ý tứ làm trái nào, thậm chí cảm thấy Huyết Thứu lão tổ này thực lực mạnh mẽ như thế, thì thực lòng làm đệ tử của hắn, tựa như cũng có thể kiếm được lợi ích cực lớn.
Lý Diệu nhìn nhìn xung quanh, có chút xấu hổ gãi gãi đầu, tự nhiên sẽ không nói cho Kim Tâm Nguyệt, vừa rồi lần này, chỉ là hắn tu luyện không khống chế được, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma tạo thành.
May mắn trong cơ thể hắn đã sớm tồn tại một con “Huyết Sắc Tâm Ma”, nói cách khác, thật ra Lý Diệu bây giờ đã ở trạng thái tẩu hỏa nhập ma.
Một người đã tẩu hỏa nhập ma, tự nhiên không thể tẩu hỏa nhập ma nữa.
Đầu óc Lý Diệu rất rõ ràng, chỉ riêng một lần này đã thiếu chút nữa làm tế bào của hắn sụp đổ, ở trong thực chiến, hắn là tuyệt đối không phát huy ra lực phá hoại cường đại như vậy.
Nhưng, yêu khí?
Lý Diệu vểnh mũi hít, quả thực, trên người hắn đã có thêm một khí tức quá khứ không có, cực kỳ mỏng manh, người thường thậm chí không cảm giác được, trái lại cũng không thể nói là khó ngửi, giống như là hỗn hợp thể của chiến ý cùng huyết khí.
“Quả thật là yêu khí!”
Lý Diệu hơi ngẩn ra.
Hắn quá khứ chỉ biết, cường giả Yêu tộc ở lúc thực lực tăng lên tới cực hạn, sẽ phóng ra lượng lớn yêu khí, tựa như người tu chân khi kích hoạt ra hình thái mạnh nhất, quanh thân sẽ phóng ra từng vòng linh năng dao động.
Yêu khí, là một trong những đặc thù quan trọng nhất dùng để phân biệt Yêu tộc.
Lý Diệu chớp chớp mắt, một luồng thần niệm một lần nữa lặn vào thân thể, thông qua nhìn bên trong, tìm tòi nơi phát ra yêu khí, rất nhanh truy tìm tới bên trong từng hồng hoang tế bào, chung quanh tuyến lạp thể.
“Thì ra là thế, tuyến lạp thể sau khi trải qua cường hóa, hiệu suất sinh ra năng lượng là ba đến năm lần ban đầu, vận chuyển cường độ cao như thế, tự nhiên sẽ sinh ra lượng lớn phế vật.”
“Những phế vật này, thông qua màng tế bào thẩm thấu đến bên ngoài tế bào, lại thông qua mao mạch cùng tuyến dịch lim-pha, dần dần tới ngoài thân, lấy trạng thái khí, từ trong lỗ chân lông bài tiết ra ngoài.”
“Cái gọi là ‘yêu khí’, chính là hồng hoang tế bào khi vận chuyển mạnh phóng ra khí thải. Đạo lý này, giống như là tinh thạch sau khi bị phù trận kích hoạt, ở cùng lúc sinh ra linh năng, cũng sẽ sinh ra lượng lớn khí thải.”
“Bình thường mà nói, thật ra tuyến lạp thể của người tu chân, cũng sẽ sinh ra một ít phế liệu, nhưng người tu chân vận dụng đối với linh năng khác với Yêu tộc, chưa dùng linh năng đi hung hăng tấn công tế bào, làm tế bào sinh ra biến dị cao độ, cho nên, trong tế bào người tu chân sinh ra ‘khí thải’ không nhiều, hầu như không thể bị cảm giác được.”
“Đây, chính là huyền bí của yêu khí!”
Phát hiện này, làm Lý Diệu vừa kinh ngạc, vừa hoang mang.
Bây giờ, trong cơ thể hắn có được lượng lớn “hồng hoang tế bào” tương tự “yêu hóa tế bào”, cho dù tiếp nhận Yêu tộc kiểm tra đo lường máu, cũng không cần lo bị vạch trần thân phận nhân loại.
Huống chi, chỉ cần hắn tâm niệm khẽ động, làm tuyến lạp thể trong hồng hoang tế bào điên cuồng vận chuyển, liền có thể phóng ra yêu khí sắc bén vô cùng, căn bản không cần kiểm tra đo lường, mặc cho ai cũng sẽ đem hắn coi là một tuyệt thế hung yêu!
Chỉ là, trong cơ thể hắn có được lượng lớn hồng hoang tế bào, còn có thể phóng ra “yêu khí” cực mạnh, rốt cuộc còn tính là một “nhân loại” sao?
Dưới ánh trăng, trong rừng trúc, một tiên tử, thân khoác lụa mỏng, trên ngón chân như vỏ sò của chân ngọc điểm xuyết từng mảng anh đào đỏ, thân hình phiêu dật, kiếm quang lưu chuyển. Xuất trần thoát tục, nhảy điệu thiên nữ xoay tròn.
Mặc cho ai cũng không thể ngờ được, tiên tử như thiên nữ hạ phàm này, chỉ ở mấy ngày trước, còn là một Yêu tộc.
Lý Diệu ngồi xếp bằng ở trên một tảng đá lớn cách đó không xa, hai tay chống cằm, lẳng lặng nhìn Kim Tâm Nguyệt luyện công.
Trong đầu, lại tiến hành một hồi đánh giá mới.
Huyết Sắc Tâm Ma thừa dịp hắn bị thân phận của mình hoang mang, lại một lần nữa phát động tiến công, mưu toan dao động đạo tâm của hắn.
Chẳng qua, một lần này hình tượng của Huyết Sắc Tâm Ma không dữ tợn đáng ghê tởm nữa, mà là thay một bộ đạo bào cổ kính, tao nhã, phong độ nhẹ nhàng.
Ngay cả Lý Diệu nhìn thấy tạo hình của nó, cũng chấn động. Không ngờ “mình” mặc vào cổ trang, thế mà còn có thể đẹp trai như thế!
“Nhân vật trước mắt, thật sự thú vị.”
Huyết Sắc Tâm Ma không lạnh không nóng, mỉm cười nói, “Thử nghĩ, thần hồn một nhân loại, lại chui vào trong một thể xác Yêu tộc không hơn không kém; mà thần hồn một Yêu tộc, lại có được một thân thể nhân loại trăm phần trăm. Như vậy trong hai người này, ai là người, ai là yêu đây?”
Đạo tâm Lý Diệu kiên cố, nói thật nhanh: “Như thế nào là người, như thế nào là yêu, xem là tâm, cũng chính là thần hồn.”
“Nói từ trên pháp luật, bây giờ Tinh Diệu Liên Bang là cho ‘quỷ tu’ tất cả nhân quyền, đem bọn họ đánh đồng với người. Quỷ tu là do thần hồn nhân loại cùng thể xác kim loại tạo thành, vỏ thay đổi như thế nào nữa, người chính là người!”
Huyết Sắc Tâm Ma lắc đầu nói: “Không, không. ‘Thần hồn’ thứ này, hư vô mờ mịt, ai có thể nói rõ được?”
“Thần hồn của người và yêu, thực có bao nhiêu khác biệt sao?”
“Thử nghĩ, nếu có một ngày, Kim Tâm Nguyệt bởi vì nguyên nhân nào đó, hoàn toàn tỉnh ngộ cũng tốt, bỏ gian tà theo chính nghĩa cũng thế, vì tham sống sợ chết cũng tốt, phản bội chủng tộc của mình, thực lòng đem mình coi là một con người.”
“Như vậy, thần hồn cô ta, vẫn tính là thần hồn của yêu sao? Cô ta, còn tính là một vị yêu sao?”
Tâm tư Lý Diệu xoay chuyển thật nhanh, vấn đề này làm hắn có chút buồn bực, đạo tâm khẽ run lên.
Huyết Sắc Tâm Ma lập tức bành trướng, quanh thân từng vòng tia máu, như ánh mặt trời lúc mặt trời mới lên, phụ trợ nó vô cùng trang nghiêm, cường đại, không thể dao động.
Lý Diệu nhíu mày, lập tức nói: “Có lẽ, người và yêu, vốn không có gì khác nhau!”
“Ta không biết, giai đoạn sau của thời đại cổ tu bốn vạn năm trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đã dẫn tới Yêu tộc sinh ra.”
“Nhưng bây giờ xem ra, tuyệt không chỉ là một người tu chân lỗ mãng, đã phát minh ‘virus Yêu Thần’ đơn giản như vậy!”
“Có lẽ, Yêu tộc chính là ‘nguyên võ giả’ tu luyện đến mức tận cùng thì sao?”
Nói tới đây, mắt Lý Diệu sáng ngời, bỗng hưng phấn hẳn lên, “Đúng vậy, loại khả năng này là tồn tại, Yêu tộc chính là Nhân tộc đi lên một con đường tu luyện khác, hai người cũng không có khác biệt trên căn bản!”
“Nếu như vậy, Huyết Yêu giới và Thiên Nguyên giới liền mất đi lý do tiếp tục chém giết, hai bên hoàn toàn có thể cùng nắm tay, cùng nhau đối kháng Chân Nhân Loại đế quốc!”
Huyết Sắc Tâm Ma trầm mặc rất lâu, lâu đến mức Lý Diệu hoài nghi nó có phải lại một lần chìm vào sâu trong não hải hay không, đột nhiên, Huyết Sắc Tâm Ma không biết sao cười điên cuồng một trận.
Hình tượng tao nhã và phong độ hoàn toàn xé rách, Huyết Sắc Tâm Ma ôm bụng lăn lộn, cười đến mức chảy xuống hai hàng huyết lệ, ngay cả miệng cũng rách ra đến dưới bên tai.
Lý Diệu cảm giác được sự châm chọc nồng đậm, trầm giọng nói: “Ngươi cười cái gì?”
“Ta cười ngươi thật sự là ngây thơ đến cực điểm!”
Huyết Sắc Tâm Ma lau huyết lệ, thở đứt quãng cười nói, “Cho dù Nhân tộc và Yêu tộc thật sự có cùng nguồn gốc, vậy thì sao? Suốt bốn vạn năm rồi!”
“Mười vạn năm trước, nhân loại và khỉ vẫn là có cùng nguồn gốc đó, chẳng lẽ bây giờ có một con khỉ tới tìm ngươi nhận người thân, ngươi sẽ đem nó coi là đồng bào sao?”
“Huống chi, cho dù thật sự là ‘đồng bào’, vậy lại làm sao?”
“Ngươi hẳn sẽ không thật sự ngây thơ đến mức cho rằng, chiến tranh của Thiên Nguyên giới và Huyết Yêu giới, chỉ là vì thân phận ‘Nhân tộc’ cùng ‘Yêu tộc’ của hai bên chứ?”
“Hê hê, bốn vạn năm trước, căn bản không có ‘Yêu tộc’ gì cả, trong Nhân tộc, còn không phải đánh đến tối tăm trời đất, thiếu chút nữa đem ba ngàn thế giới hủy diệt hết?”
“Chỉ nói bây giờ, ‘Chân Nhân Loại đế quốc’ cũng là do Nhân tộc thống trị, lại không thấy các ngươi có thể chung sống hoà bình!”
“Thừa nhận đi! Có lẽ nhân loại, vốn chính là một loại chủng tộc vì giết chóc mà sinh, vì tài nguyên, vì ích lợi, vì ý khí, vì vinh dự, vì tất cả lý do cổ quái, thậm chí hoàn toàn không cần lý do, muốn giết thì giết!”
“Đối phương là yêu, các ngươi đương nhiên muốn giết, đối phương là người, chẳng lẽ các ngươi sẽ nhân từ nương tay sao?”
“Hì hì, ngươi còn cả ngày lo lắng Huyết Văn tộc sau khi khuếch tán đến toàn bộ thế giới nhân loại, sẽ làm nhân loại trở nên tàn nhẫn hiếu sát, ham thích chiến tranh.”
“Muốn ta nói, Huyết Văn tộc thật sự oan uổng lắm nha! Trong bốn vạn năm quá khứ, nhân loại chưa bị Huyết Văn tộc lây nhiễm, chẳng lẽ liền không tàn nhẫn, không hiếu sát, không nhiệt tình với chiến tranh sao?”
“Đợi chút, ta bỗng nhiên lại nghĩ đến một cái khả năng.”
“Ngươi nói, có thể nhân loại thật ra từ lúc ban đầu sinh ra, đã bị thứ nào đó tương tự ‘Huyết Văn tộc’ lây nhiễm hay không?”
“Nếu là như vậy, ngươi lại bị ta lây nhiễm một lần nho nhỏ, thật ra cũng không có quan hệ gì nhỉ?”