Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 887 - Chương 854: Ai Trảm Ai?

Chương 854: Ai trảm ai? Chương 854: Ai trảm ai?Chương 854: Ai trảm ai?

Lý Diệu hít một hơi thật sâu, thật sâu, nỗi lòng xao động dần dần bình tĩnh trở lại. …cũng không phải Tinh Diệu Liên Bang vì đạt được thời gian chuẩn bị chiến đấu quý giá, mới nghĩ ra kế sách nha?”

“Đạo lý tương tự, cho dù ngươi thúc phục được mười hai Yêu Hoàng, sau đó ngươi trở lại Thiên Nguyên giới. Ngươi lại phải thuyết phục các binh sĩ nhiệt huyết sôi trào, tướng quân bừng bừng dã tâm, nghị trưởng hùng tài đại lược, dừng chiến tranh, thì có thể nghênh đón hòa bình như thế nào? Bọn họ dựa vào cái gì tin tưởng, đây không phải kế sách của Huyết Yêu giới. Mà ngươi đã phản bội chủng tộc của mình, trở thành một tên ‘nhân gian’ ?”

“Ồ, không đúng, ta nói sai rồi.”

Huyết Sắc Tâm Ma cười “khì khì” nói, “Xem xem chính ngươi, bây giờ trong cơ thể ngươi tràn ngập lượng lớn ‘Yêu hóa tế bào’, tâm niệm khẽ động, liền có thể phóng ra yêu khí nồng đậm, chỉ sợ muốn làm ‘nhân gian’ cũng không đủ tư cách nha.”

Lý Diệu á khẩu không trả lời được, chỉ có thể nghiến răng thủ vững đạo tâm.

Huyết Sắc Tâm Ma thản nhiên nói: “Ta bỗng phát hiện, bây giờ giữa Huyết Yêu giới cùng Thiên Nguyên giới, chính là một cánh rừng rậm đen tối tiêu chuẩn.”

“Ta nghĩ, hai thế giới này đều tồn tại vô số hạng người trí tuệ vô cùng cao minh, mà bọn họ nhất định phi thường rõ thực lực của hai thế giới, nhất định có thể tính toán ra, hai thế giới lực lượng ngang nhau, nếu là bùng nổ quyết chiến chiến lược, kết quả nhất định là đồng quy vu tận, ai cũng đừng nghĩ kiếm được lợi ích gì cả!”

“Nhưng, những người trí tuệ cao siêu này, đã ý thức được một điểm này, vì sao không nghĩ cách ngưng chiến chứ?”

“Bởi vì, bọn họ không làm được.”

“Chiến tranh hiện đại, hai thế lực thực lực tương đương, ai tiến vào trạng thái tổng động viên, chiến tranh cao nhất trước, người đó liền có thể điều động càng nhiều tài nguyên cùng lực lượng hơn, có thể chiếm ưu thế ở trong chiến tranh.”

“Ai nếu dừng động viên, đó chính là hành vi tự sát.”

“Mà trạng thái chiến tranh, là không có khả năng vĩnh viễn duy trì, giống như là một quả bóng bay không ngừng bành trướng, sẽ có một khắc phải phát nổ.”

“Cho nên, hai thế giới đã không cách nào tin thành ý hòa bình của đối phương, cũng không thể dừng tổng động viên, vậy thì chỉ có bùng nổ quyết chiến cuối cùng, ý đồ ở trước khi kinh tế của bên mình sụp đổ, nuốt chửng đối phương, rồi mới chậm rãi dưỡng thương!”

“Cho dù một bên trong đó, thực lòng muốn hòa bình, lại làm sao để xác nhận, đối phương cũng có thành ý khát vọng hòa bình tương tự? Hai khẩu súng đã lên đạn nhắm vào mi tâm của nhau, ngón tay đều đã đặt tới trên cò súng hơi dùng sức, rốt cuộc cần ai buông súng trước đây?”

“Hì hì, đây chính là chuỗi ngờ vực vô căn cứ, đây là... rừng rậm đen tối.”

Lý Diệu trầm mặc một lát, thần hồn hơi tỏ ra ảm đạm một lần nữa lóng lánh lên, thấp giọng nói: “Ta từng nói, cho dù vũ trụ thật sự là một cánh rừng rậm đen tối lạnh lẽo, ta cũng sẽ thiêu đốt thần hồn, đem nó thiêu đốt sạch sẽ!”

“Tốt lắm, vậy ta liền mỏi mắt mong chờ, nhưng xem ra, một lần này ngươi không có trợ thủ nào, đã định sẵn cần chiến đấu một mình.”

Huyết Sắc Tâm Ma ngừng một chút, mỉm cười nói, “Giống như Yến Tây Bắc ngày xưa, muốn bằng sức một người, đi thay đổi toàn bộ thế giới.”

“Chậc chậc chậc chậc, nghe qua thật vĩ đại, thật lừng lẫy, chỉ tiếc hắn cuối cùng vẫn thất bại, để ta nghĩ xem, hắn rốt cuộc là thua ở trong tay ai đây?”

Lý Diệu hừ lạnh một tiếng, đã hiểu ý tứ Huyết Sắc Tâm Ma.

Lấy sức một người, chống lại toàn bộ thế giới, là nhất định thất bại không thể nghi ngờ!

Huống chi, bây giờ hắn cần đối kháng, không phải một, mà là hai đại thế giới!

Huyết Sắc Tâm Ma lại chưa tiếp tục khí thế ép người, mà là than nhẹ một tiếng, thu hồi sương máu phô trương, giống như biến thành một pho tượng màu đỏ rực.

Lý Diệu kỳ quái: “Ngươi không chuẩn bị tiếp tục tiến công?”

Huyết Sắc Tâm Ma lười biếng nói: “Đạo tâm của ngươi, vẫn rất kiên định, cho dù tiếp tục tiến công, cũng không có khả năng hoàn toàn chém được ngươi, ta cần gì phải lãng phí sức lực vô ích.”

“Chém ta?”

Lý Diệu có chút kinh ngạc đối với Huyết Sắc Tâm Ma dùng từ.

“Không sai.”

Huyết Sắc Tâm Ma thản nhiên nói, “Đứng ở góc độ của ngươi, ta chỉ là một tâm ma nho nhỏ, nhưng đứng ở góc độ của ta, ta tự nhiên cảm thấy mình mới là Lý Diệu thật sự, là Lý Diệu đã nhìn thấu chân tướng vũ trụ lạnh như băng, tán đồng lý niệm rừng rậm đen tối.”

“Mà ngươi, chẳng qua là một luồng tâm ma bị nhân từ, đạo đức, giả nhân giả nghĩa các loại khái niệm mục nát bao vây.”

“Ngươi muốn chém tâm ma, ta cũng muốn chém tâm ma, chỉ xem hai người chúng ta đến cuối cùng, rốt cuộc ai đem ai chém đi!”

Nói tới đây, đáy mắt Huyết Sắc Tâm Ma bỗng phát ra hai luồng hào quang giảo hoạt, cười hì hì nói: “Thật ra, ta cũng luyến tiếc sớm như vậy đã đem ngươi chém đi, chúng ta không ngại đánh cược một phen nha?”

“Ta cá là ngươi tuyệt đối không thể ngăn cản quyết chiến cuối cùng giữa Thiên Nguyên giới cùng Huyết Yêu giới, quyết chiến cuối cùng của hai thế giới nhất định sẽ bùng nổ, hơn nữa nhất định sẽ đánh máu chảy thành sông, tan tành, không chết không thôi!”

“Ha ha, ngươi hẳn là biết, ‘tiền đặt cược’ là cái gì chứ?”

Lý Diệu trầm mặc, chưa tiếp nhận ván cược này.

Bởi vì hắn phi thường rõ, đây là một ván cược không thể từ chối.

Vô luận hắn tiếp nhận hay không, ván cược đều đã bắt đầu.

Hắn luôn mồm, đều phải tìm được biện pháp phá giải rừng rậm đen tối, một điểm này đã trở thành tín niệm của hắn, đạo tâm của hắn.

Nếu hắn dốc hết toàn lực, cũng không cách nào ngăn cản Thiên Nguyên giới và Huyết Yêu giới đồng quy vu tận, đạo tâm của hắn nhất định sẽ hoàn toàn dao động.

Khi đó, liền đến lượt Huyết Sắc Tâm Ma toàn diện tiến công, chiếm cứ thân thể này, trở thành một Lý Diệu khác ‘đen tối hóa’, ở hai thế giới tan vỡ, tràn đầy vết thương, thành lập lên sự thống trị hoàn toàn mới!

“Tốt lắm!”

Lý Diệu cười, vô luận như thế nào, hắn rốt cuộc đã tìm được cách chém đi tâm ma.

“Ta nhất định sẽ chém ngươi cái tâm ma này, nhất định!”

Câu này, quanh quẩn thật lâu ở sâu trong đầu, không phân rõ được rốt cuộc là Lý Diệu nói, hay là Huyết Sắc Tâm Ma nói.

Đúng lúc này, trong rừng rậm phía đông bắc, một mảng chim bay bị dọa lao lên, “Oa oa” lao lên giữa không trung, mơ hồ có thể cảm giác được một luồng yêu khí nồng đậm, rợp trời rợp đất, thổi quét đến.

Kim Tâm Nguyệt dừng múa kiếm, khoanh hai tay, trên làn da mịn màng như mỡ đông nổi một tầng da gà.

“Là nhân mã của U Tuyền Lão Tổ!”

Bọn họ ở sâu trong núi Bách Hoang trốn tránh suốt bốn ngày, nhân mã của U Tuyền Lão Tổ rốt cuộc chạy tới, thanh thế một lần này lại so với một lần trước lớn hơn rất nhiều, từng luồng yêu khí lao vút lên trời, ngay cả ánh trăng màu máu cũng bị đánh cho trôi giạt bất định.

Lý Diệu bay tới trên tán cây của một cái cây to, dán lá cây cẩn thận cảm giác một phen, phát hiện nơi một mảng yêu khí kia ngưng kết, chính là chỗ hắn ban ngày tu luyện.

“Nhất định là ban ngày, khi thần hồn của ta lẻn vào chỗ sâu nhất của tế bào, truy tìm lực lượng thời đại hồng hoang, gây ra động tĩnh quá lớn, bị đối phương phát hiện.”

“Đi mau!”

Lý Diệu thu thập đơn giản một phen, cùng Kim Tâm Nguyệt tiếp tục hướng sâu bên trong núi Bách Hoang chạy trốn, vừa ở trong rừng rậm chạy như điên, vừa hỏi, “Lấy hiểu biết của ngươi đối với U Tuyền Lão Tổ, ngay cả vương tử U Tuyền quốc cũng đã thất bại, kế tiếp sẽ xuất hiện sẽ là nhân vật cỡ nào?”

Kim Tâm Nguyệt nói: “Dưới trướng U Tuyền Lão Tổ, còn có vài tên cao thủ cấp Yêu Hoàng, số lượng cao cấp Yêu Vương càng ở trên mười tên, hơn nữa những Yêu Vương này đều sở trường sai khiến rắn rết chuột bọ, lượng lớn thử triều, trùng triều đầy khắp núi đồi chen chúc tới, tu vi cao tới đâu, cũng phải nhượng bộ lui binh.”
Bình Luận (0)
Comment