Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
【 Nhận được "Cực phẩm long chủng Phúc Hải Kim Long Lý" (có thể bồi dưỡng) 】
"Đây, đây là long chủng?" Lục Thần kinh ngạc nhìn cá chép nhỏ, miệng của nó há ra ngậm lại, cảm giác hơi thiếu oxy.
Lục Thần suy nghĩ một chút, xách ra một thùng nước, tạm nuôi dưỡng nó trong thùng.
Nếu cá chết, có lẽ khi bắt đầu nấu nướng mùi vị sẽ kém hơn một chút.
Được về với nước, Kim Long Lý lại khôi phục sức lực, bơi qua bơi lại trong nước.
"Thả ta đi..." Một giọng nói nho nhỏ đột nhiên vang lên, làm Lục Thần sợ hết hồn.
"Hửm? Không thể nào, là ngươi đang nói chuyện?"
"Đúng vậy, là ta."
Lục Thần trợn tròn đôi mắt, Tiểu Mao Đoàn và Đại Hoàng đều không thể mở miệng, tên này lại trực tiếp miệng nói tiếng người...
"Cuối cùng ngươi là thứ gì?"
"Ở trong mắt các ngươi, chắc ta là long chủng Ma Vật."
"Cuối cùng long chủng Ma Vật là cái gì? "
"Ngươi lợi hại như vậy, sao ngay cả điều này cũng không biết! Long chủng Ma Vật là yêu thú trong thế giới này! Bình thường các ngươi luyện khí luyện dược, bồi dưỡng chiến sủng không phải đều thu hoạch tài liệu từ trong cơ thể yêu thú sao."
Lục Thần chớp mắt: "Ta thật sự không biết, di chuyển gần một tháng ở nơi rừng núi hoang vắng này, ngươi là long chủng Ma Vật đầu tiên mà ta gặp phải, kết quả còn là một con cá."
"Lại nói, trên người ngươi cũng có bảo vật sao?"
"Ta... Ta... Không có..."
Lục Thần cười xấu xa: "Ngươi là ta, ngươi là cực phẩm long chủng, chứng tỏ chắc chắn vật trên người càng thêm trân quý!"
"Ngươi thả ta đi, ta chỉ vụng trộm đi ra ngoài chơi đùa, sau này ta cũng không dám trêu chọc các ngươi nữa."
Lục Thần lắc đầu, dáng vẻ tội nghiệp của vật nhỏ này thật sự khiến lòng người mềm nhũn, mấu chốt nằm ở chỗ con cá chép vẫn giao lưu với hắn, thoạt nhìn lân phiến màu vàng trên người nó cũng khiến người ta cảm thấy lộng lẫy.
Một con cá nhỏ như vậy, giết cũng thật đáng tiếc.
Nghĩ tới đây, Lục Thần nghiêng thùng nước, trực tiếp đổ nó vào trong hồ: "Đi thôi đi thôi, ta cũng không thiếu một chút tài liệu như ngươi, sau này đừng ham chơi như thế, gặp phải người lợi hại thì ngươi sẽ xong đời."
Cá chép nhỏ lộ ra đầu nhỏ ở bờ hồ cách đó không xa, kinh ngạc nhìn Lục Thần trên bờ: "Ngươi, ngươi thật sự thả ta?"
"Ngươi cũng ở trong nước rồi, chẳng lẽ còn là giả? Haizz, còn lãng phí Hồn Thể Hợp Nhất của ta..." Lục Thần nhìn con cá chép nhỏ màu vàng: "Ngươi có thể giằng co với Chiến Hồn của ta lâu như vậy, hơn nữa mức độ phát triển của ngươi cũng rất thấp, có lẽ tương lai thật sự có thể cá chép vượt long môn, tu luyện thật tốt đi!"
Cá chép nhỏ màu vàng chuyển động con mắt, đột nhiên phun ra một hạt châu màu xanh lam từ trong miệng: "Trên đường ngươi không gặp phải ma vật yêu thú, là bởi vì cái tên bên cạnh ngươi kia... Nhưng ta thấy tính ham chơi của nó cũng rất nặng, chưa chắc có thể bảo vệ bên cạnh ngươi bất cứ lúc nào, ngươi không có Hồn Thể Hợp Nhất sẽ rất nguy hiểm."
"Cái này cho ngươi, giúp ta bảo vệ ngươi!" Dứt lời, cá chép nhỏ một đường tiến vào trong hồ, bóng dáng màu vàng óng trong hồ càng lúc càng xa, mãi đến khi biến mất không thấy gì nữa.
【 Nhận được vật phẩm Thanh Thủy Châu (pháp bảo Tiên cấp)(đặc thù) 】
【 Thanh Thủy Châu: Pháp bảo thuộc tính Thủy, không có đủ năng lực chiến đấu, nhưng có thể tăng lực lượng của nguyên tố Thủy. 】
Lục Thần tỏ vẻ nghi ngờ, con cá kia tặng mình một món pháp bảo Tiên cấp? Lại nói thứ này không tăng thêm thuộc tính, chỉ có thể tăng cường lực lượng nguyên tố Thủy, không biết lực lượng nguyên tố Thủy có tác dụng gì.
"Nếu sau này ta có công kích loại nguyên tố Thủy, lẽ nào có thể tăng thêm công kích sao?" Trong chốc lát Lục Thần cũng không biết rõ hạt châu này có hiệu quả gì.
"Lão đại, nếu không ngươi thử một chút?"
Lục Thần gật đầu, đeo Thanh Thủy Châu lên, đi về phía hồ nước.
Nhưng vừa đi ra được một bước, hắn đã chìm xuống…
Đi lên từ trong nước, Lục Thần lắc đầu, "Ít nhất chứng minh hạt châu này sẽ không để ta đứng ở trên mặt nước…"
Đến nay vẫn chưa biết được hiệu quả cụ thể của Thanh Thủy Châu, nhưng vị trí pháp bảo không bị hạn chế, Lục Thần mang theo trước, sớm muộn gì cũng biết hiệu quả.
Trải qua lần thả câu này đã để Lục Thần hiểu được một việc, thả câu ở Ngũ Trọng Thiên, có tỷ lệ cực nhỏ câu được long chủng Ma Vật, hơn nữa Ma Vật ở nơi này đã có linh trí.
Long chủng Ma Vật, cũng không phải những dã quái đơn giản mà hắn đã gặp trước đây!
"Thế giới như vậy lại càng giống thế giới tiên hiệp." Lục Thần bùi ngùi nói.
Trong mấy ngày tiếp theo, Lục Thần cũng không gặp lại Tiểu Kim Lý, cuộc sống bên hồ thoải mái thích ý, câu cá, nấu cơm, hái thuốc…
Nơi này còn cách Thiên Trì sáu bảy ngày đường, Lục Thần thấy thời gian không còn nhiều lắm, thu dọn đồ đạc xong dẫn theo đám người Tiểu Lục rời khỏi cái hồ không tên.
Đám người Lục Thần vừa đi không lâu, trên mặt hồ hiện ra ánh sáng màu vàng, một con cá chép nhỏ thò đầu ra khỏi mặt hồ, ngây ngốc nhìn bóng lưng đoàn người, dường như vẻ mặt hơi cô đơn.
"Ân nhân, sao trong cơ thể của ngươi lại có hơi thở Ma Huyết viễn cổ? Ngươi, ngươi là Ma tộc viễn cổ sao? Chẳng trách Chiến Hồn của ngươi lại mạnh như vậy."
"Nhưng mặc kệ ngươi là ai, ngươi là ân nhân đã thả Tiểu Kim Lý đi, hy vọng chúng ta có thể gặp lại, Tiểu Kim Lý sẽ tu luyện thật giỏi!"
...
Sau sáu ngày, Lục Thần đến dưới chân Thánh Sơn!
So với Thanh Long Môn, Thánh Sơn có vẻ hùng vĩ hơn nhiều, lúc nhìn lên chỉ thấy nửa ngọn núi ẩn giấu ở trong mây mù, ngọn núi cực lớn, chiều rộng khoảng mười mấy dặm.
Nói một cách khách quan, Thanh Long Môn như một đỉnh núi nhỏ!
Lúc này đã có rất nhiều người tu tiên tụ tập ở thị trấn dưới chân núi, trước ngực của bọn họ đều có huy chương đánh dấu tinh cấp.
Lục Thần chú ý tới người đến đây, lại có người tu tiên cấp Tu Sư, vậy là trên Tu Sĩ một cấp bậc.
Phần lớn những Tu Sư này ánh mắt nội liễm, tuổi tác không nhỏ, khí chất bất phàm, có thể là nhân vật quan trọng của các đại môn phái.
Bọn họ thường sẽ dẫn theo mấy người trẻ tuổi ở bên cạnh, những người trẻ tuổi này đều phong nhã hào hoa, nam tử ngọc thụ lâm phong, nữ tử trăm hoa đua nở.