Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Gần giữa trưa, cuối cùng Thái Thúc đi qua đây.
"Tiểu tử, ngươi suy nghĩ kỹ chưa? Ngươi nhất quyết phải nhận nhiệm vụ này? Ta đã nói với ngươi, nếu gặp phải tên kia, ngươi phải làm ra đủ cống hiến, nếu chỉ tới để lăn lộn, đừng trách cuối cùng chúng ta không trả tiền!"
Lục Thần mỉm cười, câu cá nhiều, sự kiên nhẫn của mình cũng khá, không phải sao, cá đã mắc câu.
"Đó là chuyện đương nhiên." Lục Thần cười nói: "Nhưng hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết, cuối cùng trên Tuyết Sơn có thứ gì chưa?"
"Một trong thất tướng Ma Thú, Bát Vĩ Tuyết Hồ!"
"Thất tướng Ma Thú?"
"Ngươi... Khụ khụ, quên đi, ai bảo ngươi là một Dã Tu Sư chứ, không biết những kiến thức bình thường này cũng bình thường." Thái Thúc lắc đầu nói: "Ma Thú trong Ngũ Trọng Thiên khá mạnh mẽ, trong đó thất tương Ma Thú, Tứ Thiên Vương, còn có Chí Tôn là nhân vật khủng bố nhất. Bát Vĩ Tuyết Hồ chỉ kém Cửu Vĩ một đuôi, khi đến Cửu Vĩ, dù Địa Tu gặp phải cũng chỉ có một chữ ‘chết’!"
"Bát Vĩ Tuyết Hồ vốn rất ít xuất hiện, nhưng mấy tháng gần đây, nó bắt đầu xuất hiện nhiều lần ở khu vực Tuyết Sơn, vì vậy mọi người cũng không dám đi qua Tuyết Sơn nữa."
"Nhưng chúng ta phải đi qua Tuyết Sơn!"
Lục Thần gật đầu, "Được rồi, ta biết rồi. Các ngươi chuẩn bị xong chưa, chuẩn bị xong, chúng ta liền xuất phát."
"Hửm? Ngươi, ngươi thật sự muốn đi?"
Lục Thần mỉm cười: "Đương nhiên, đánh cược một lần thôi, biết đâu không gặp nó thì sao, ta đây kiếm không hai vạn quyển trục rút ra hiện thực lại càng sảng khoái hơn."
Thái Thúc suýt nữa phun ra một ngụm máu tươi, đầu óc người này thật sự có vấn đề, thì ra là ôm loại tâm lý may mắn này.
"Ngươi..."
"Hắc hắc, nói đùa, có cảm thấy hài hước hay không! Trước đây ta có một lão hữu, hắn hài hước hơn ngươi nhiều. Đi thôi, đoạn đường này, ta hộ tống các ngươi!"
Thất tướng Ma Thú? Lục Thần hơi híp mắt lại, tốt, dù không tiếp nhiệm vụ này, hắn cũng sẽ đi xem thất tường Ma Thú mạnh như thế nào!
Lão nhân và nữ tử kia cũng không có thứ gì cần thu thập, Lục Thần càng không có gì phải chuẩn bị, đồ ăn đã mua xong từ hôm qua, trực tiếp ra khỏi thành là được.
Một đoàn người đi về phía đông, rời khỏi Trấn Nam thành.
“Khụ khụ, tiểu hỏa tử, ngươi đi nhầm rồi, là hướng này!” Sau lưng, lão nhân gọi Lục Thần đang dẫn đường lại.
Ngay cả đường cũng không biết, tìm một tên bảo tiêu như thế đúng là không đáng tin cậy.
Lục Thần chỉ có thể đi theo phía sau hai người.
“Haizz, đại thúc, tiểu tỷ tỷ, ta xưng hô với các ngươi như thế nào?”
“Ngươi gọi ta là Thái Thúc được rồi, nàng...... Ngươi không cần nói chuyện với nàng, có chuyện gì cứ hỏi ta là được.” Thái Thúc nói: “Đúng rồi, ta xưng hô với ngươi ra sao?”
Thật lạnh lùng, ngay cả nói chuyện với mình mà cũng lười..... Có điều Lục Thần cũng không có vấn đề gì.
Đối phương cũng không hỏi Lục Thần xưng hô như thế nào, xem ra bọn họ cũng không hứng thú muốn biết.
“Thái Thúc, tại sao các ngươi phải đi qua Tuyết Sơn, hơn nữa nếu các ngươi đang gấp hoàn toàn có thể nhanh chóng lên đường mà.” Lục Thần hỏi.
“Có biết quy củ không? Không nên hỏi thì đừng hỏi, chúng ta biết mình đang làm cái gì, ngươi chỉ cần bảo vệ an toàn cho chúng ta là được!” Giọng nói của Thái Thúc hơi cứng nhắc.
Lục Thần lắc đầu, xem ra người ta vẫn không quá để ý đến mình, có lẽ cũng chỉ thử vận may, dù sao mình cũng hàng đến tiền trả, bọn họ cũng không có thiệt hại.
Cũng được, ngược lại cũng không ảnh hưởng đến chuyện của mình, mục đích thứ nhất của mình là đi xem thử có thể gặp được Bát Vĩ Tuyết Hồ hay không, thứ hai là kiếm chút quyển trục rút ra hiện thực.
Đi vài dặm, không khí xung quanh dần lạnh xuống, quanh chân núi đã bốc lên một tầng sương mù.
“Nhiệt độ không khí thay đổi nhanh như vậy.” Lục Thần cảm thán một câu.
Lão nhân vung tay, ra hiệu cho Lục Thần dừng lại: “Tuyết Nhi, sắp vào Tuyết Sơn, chuẩn bị một chút.”
“Vâng.” Nữ hài và Thái Thúc đều cởi áo choàng ra.
Nói đến cũng thú vị, người bình thường leo núi tuyết chắc chắn sẽ mặc thêm quần áo, mà người tu tiên lại cởi quần áo...... Thật ra đối với người tu tiên, với cường độ thân thể của bọn họ, hoàn toàn có thể chịu được nhiệt độ thấp như thế, chắc cởi quần áo thể hiện bọn họ chuẩn bị chiến đấu bất kỳ lúc nào!
Huy chương của hai người cũng lộ ra ngoài.
Nữ hài kia lại là Đại Tu Sư tứ tinh! Mà Thái Thúc còn khoa trương hơn, đồ án huy chương là thứ Lục Thần chưa từng thấy!
“Địa Tu nhất tinh?” Lục Thần kinh ngạc nói!
So ra, Dã Tu Sư ngũ tinh như Lục Thần đúng là tới tham gia náo nhiệt.
“CMN, đẳng cấp các ngươi cao như vậy...... Thái Thúc, thứ hạng của Địa Tu nhất tinh là gì?” Tâm trạng Lục Thần không tệ, tò mò hỏi.
“Đợi ngươi tới là biết.” Hình như Thái Thúc không có tâm trạng trò chuyện những thứ này với Lục Thần, tức giận nói: “Tiểu tử, nếu gặp phải Bát Vĩ mà ngươi dám chạy trước, ta sẽ giết ngươi!”
Lục Thần chớp mắt, lập tức cười nói: “Không thể nào, không thể nào, ta có đạo đức nghề nghiệp, yên tâm, chắc chắn ta sẽ không chạy trước.”
Tuyết Nhi liếc nhìn Lục Thần, tên này thực lực yếu, thế mà còn nói nhiều, đúng là hơi phiền.
Tuyết Nhi kéo Thái Thúc đi sang một bên, hai người nói thầm: “Thái Thúc, nếu không thì hiện tại để hắn đi đi, thực lực hắn quá yếu, một chút tác dụng cũng không có, còn lắm lời như vậy.”
Thái Thúc suy nghĩ, lắc đầu: “Ngươi cũng biết thương thế của ta, vốn muốn chiêu mộ một Đại Tu Sư thất tinh trở lên, như thế còn có cơ hội, nhưng hiện tại nếu chúng ta gặp phải Bát Vĩ, một mình ta không thể thắng nổi, chỉ có thể thêm một người để có thêm một phần cơ hội chạy trốn, nếu thật sự không được, để hắn làm bia đỡ đạn, có thể kéo được lúc nào hay lúc ấy.”
“Thái Thúc, mặc dù tên kia hơi khiến người ta không thích, nhưng dùng hắn làm bia đỡ đạn, có phải hơi......”
Thái Thúc hiểu rất rõ Tuyết Nhi, sở dĩ nàng không muốn để cho tiểu tử ngốc kia đi theo, thật ra là vì nha đầu này đang mềm lòng.
“Tuyết Nhi, bây giờ đã là lúc nào, hiện tại an toàn của ngươi mới là quan trọng nhất! Chết một người, dù sao cũng tốt hơn so với tử thương mấy chục vạn mấy trăm vạn người!"