Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Thái thúc nhìn Lục Thần một chút, nhẹ giọng nói: “Lần này đúng là may mắn mà có ngươi, nếu không thì... Tiểu hỏa tử, ngươi thật sự không có chuyện gì sao? Ý ta là, lúc đó dáng vẻ của ngươi hơi dọa người.”
Lục Thần lắc đầu: “Lúc đó ta cũng không bị thương, chỉ là sức cùng lực kiệt mà thôi. Tuy nhiên cũng may là hoàn toàn hết sức, nếu không ngay cả các ngươi đều chết rồi... Lúc đó cảm giác ta đã hơi mất khống chế. Trong đầu chỉ suy nghĩ nhất định phải giết Bát Vĩ...”
Thái thúc không khỏi cảm thán: “Mặc dù ta không biết Thần Ma Liên Tâm · Tâm Ma có hiệu quả gì, nhưng ta có thể nhìn ra trạng thái kia quá nguy hiểm, sau này ngươi nên cố gắng ít sử dụng lại.”
Lục Thần gật đầu, nhưng lại lập tức cúi đầu thở dài một hơi: “Dù ở trạng thái Tâm Ma, ta vẫn không thể giết chết Bát Vĩ bát chuyển... Thực lực của ta còn chưa đủ.”
Thái thúc kinh ngạc nhìn Lục Thần: “Tiểu hỏa tử, yêu cầu của ngươi đối với bản thân cũng hơi quá cao đấy! Bây giờ ngươi chỉ là một Tu Sư ngũ tinh, ngươi dùng bản thể chiến đấu mà lại có thể đánh đến mức độ kia, nói thật ta chưa từng nghe thấy!”
Lục Thần không giải thích quá nhiều, yêu cầu của hắn với bản thân muốn không nghiêm cũng không được, dù sao đối thủ của hắn cũng là nhân vật khủng bố kia.
Cuối cùng Tuyết Nhi cũng mở miệng: “Ngươi, ngươi thật sự rất mạnh, Bát Vĩ chiếm giữ Tuyết Sơn nhiều năm mà không ai có thể giết chết nó.”
Lục Thần thở dài: “Lần này nếu không có Tiểu Mao Đoàn, một mình ta không giết được nó, thất tướng Ma Thú đã mạnh như vậy, còn có Tứ Thiên Vương, cùng với... Ta vẫn không đủ mạnh!”
“Ngày mai lên đường sớm đi, hoàn thành nhiệm vụ của các ngươi, ta muốn kiếm thêm nhiều quyển trục rút ra hiện thực một chút mới được.”
“Cái kia...” Thái thúc đột nhiên mở miệng, có vẻ hơi muốn nói lại thôi: “Tiểu hỏa tử, ngay từ đầu là ta nhìn nhầm người, nói thật, ta chưa bao giờ thấy người như ngươi trong Cửu Thiên.”
“Nếu ngươi nguyện ý, cùng chúng ta đi đến Tuyết Sơn thành đi.”
“Tuyết Sơn thành? Tất nhiên là phải đi, ta cũng muốn vào xem một chút.” Lục Thần nói.
“Không, Tuyết Sơn thành mà ta nói không phải Tuyết Sơn thành hiện tại...” Thái thúc nhìn Tuyết Nhi một chút, thấy Tuyết Nhi gật đầu với hắn ta thì mới tiếp tục nói: “Ta đang nói đến Tuyết Sơn thành viễn cổ!”
Trong đội ngũ có hai người bị thương và một Tiểu Mao Đoàn ăn quá no, cho nên ngày hôm sau bọn họ khởi hành hơi trễ một chút.
Tuy nhiên cũng không ảnh hưởng gì, dù sao Bát Vĩ cũng đã chết, nếu bình thường thì thời gian của bọn họ vẫn rất sung túc.
Không biết vì sao Tiểu Mao Đoàn vẫn có vẻ rất mệt mỏi, Lục Thần hỏi thăm một phen mới biết được, gia hỏa này cần thời gian tương đối dài để tiêu hoá Bát Vĩ. Dù sao Bát Vĩ cũng không giống như dã quái bình thường, đây là Ma Thú thực thể, hơn nữa thực lực còn mạnh như vậy.
Khi thôn phệ Bát Vĩ, có vẻ như Tiểu Mao Đoàn cũng nuốt luôn thú hạch bát chuyển.
Tiểu Mao Đoàn ăn thì cũng không lãng phí, chỉ là cần thời gian để nó tiêu hoá.
Cơ thể Lục Thần không có gì đáng ngại, chỉ là có chút đau đầu, tuy nhiên không ảnh hưởng đến việc gấp gáp lên đường, ngược lại Thái thúc lại có vẻ bị thương rất nặng, Lục Y Y dùng một chút đan dược, mặc dù không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng lại không thể nào tự mình đi lại.
Lục Thần đành cõng Thái thúc, gấp rút lên đường với Tuyết Nhi.
“Ta tên là Thiên Thu Tuyết, ngươi thì sao?” Nhìn bóng lưng Lục Thần cõng Thái thúc, Tuyết Nhi vô cùng áy náy, bọn họ vốn coi hắn là bia đỡ đạn, còn bỏ lại hắn, đi mà không từ biệt, nhưng hắn lại cứu bọn họ!
Có lẽ đây chính là lấy ơn báo oán.
“Duy Ngã Độc Cuồng.” Lục Thần không để ý tới hiềm khích lúc trước, nói.
“Duy Ngã Độc Cuồng... Là ID Chiến Hồn của ngươi?”
“Ừ.”
Tuyết Nhi gật đầu, nàng nói ra tên thật của mình, còn hắn thì chỉ nói ID Chiến Hồn.
Tuy nhiên nghĩ lại, Duy Ngã Độc Cuồng nguyện ý nói ra ID Chiến Hồn của mình đã có thể coi là rất thân thiện, có một số người cơ bản sẽ không nói ra tên thật của mình.
“Cái kia, ta hơi tò mò, ngươi thật sự nhất quyết đến chết cũng không dùng Hồn Thể Hợp Nhất sao?”
“Sao như vậy được.” Lục Thần không khỏi bật cười: “Ta cũng không ngốc. Nếu chỉ gặp phải một chút khó khăn đã dùng Hồn Thể Hợp Nhất, vậy cũng không có ý nghĩa.”
Tuyết Nhi kinh ngạc nhìn về phía Lục Thần, tên này lại không chịu sử dụng Hồn Thể Hợp Nhất trong tuyệt cảnh như thế, cuối cùng sự nhẫn nại của hắn mạnh mẽ cỡ nào đây?
Mặt khác, nói cách khác, trong tình huống đó, tên này vẫn còn thủ đoạn giữ mạng!
Nói thật, Tuyết Nhi thật sự rất muốn nhìn Chiến Hồn của Duy Ngã Độc Cuồng một chút, một người có bản thể mạnh mẽ như vậy, Chiến Hồn của hắn sẽ còn khủng bố tới cỡ nào?
Mà đối thủ cuối cùng của hắn, một tên có thể khiến hắn coi trọng như vậy là ai?
Trong lòng Tuyết Nhi có quá nhiều nghi ngờ, đáng tiếc những vấn đề này đều quá bí mật, Tuyết Nhi biết điều nên không hỏi nhiều.
“Đúng rồi, Tuyết Sơn thành viễn cổ mà các ngươi nói và Tuyết Sơn thành bây giờ nằm cùng một chỗ sao?” Lục Thần hỏi.
“Không phải, Tuyết Sơn thành viễn cổ ở ngay trong Tuyết Sơn!”
Lục Thần gật đầu, điều này cũng giải thích vì sao đám người Tuyết Nhi nhất định phải đi đến Tuyết Sơn mà không chịu đi đường vòng.
“Ta nghe Bát Vĩ nói Băng Thần gì đó, hắn là ai? Hắn là Thần sao?”
Tuyết Nhi cúi đầu xuống, giọng nói nhỏ đi: “Thần là tôn xưng của chúng ta đối với hắn, sẽ không có thần thật sự xuất hiện ở Ngũ Trọng Thiên, ở đây ngay cả Tiên cũng không có thì lấy đâu ra Thần.”
Lục Thần khẽ nhíu mày, Ngũ Trọng Thiên không có “Tiên”, vậy Mộc Huyền và người trong núi là từ Thiên Vực cao hơn đi xuống.
Như thế này mà vẫn có thể gặp được, chỉ có thể nói là duyên phận...Vậy đáp án mà mình muốn tìm cũng ở Thiên Vực cao hơn.
“Băng Thần là thủ hộ thần của Đông Nhạc quốc chúng ta.” Tuyết Nhi đột nhiên nói.
Lục Thần kinh ngạc nhìn về phía Tuyết Nhi, đợi nàng nói tiếp.
“Không biết bao nhiêu năm trước, bởi vì quá lâu, cho nên không cách nào xác định năm tháng cụ thể, nhưng ít nhất là ba ngàn năm trước, Ngũ Trọng Thiên từng bùng nổ một trận Thần Ma chi chiến.”