Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1077 - Chương 1077: Cường Giả Ùn Ùn Kéo Đến (14/50)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1077: Cường giả ùn ùn kéo đến (14/50)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Tuy nhiên Lục Thần còn chú ý tới mấy người, trên thông tin mà những người kia ủy thác viết vô cùng mơ hồ.

“Gia tộc Bắc Đẩu tạm thời nhận người, gặp mặt nói chuyện.”

“Dị bảo, gặp mặt nói chuyện.”

Khi Lục Thần tới gần mấy người này, bọn họ chỉ nhìn qua huy chương của Lục Thần, có lẽ có người nhỏ giọng chửi bậy thân phận “Dã” Tu Sư của Lục Thần với đồng bạn, nhưng tất cả đều xua đuổi Lục Thần.

“Đừng nhìn nữa, ngươi không có tư cách nhận ủy thác của chúng ta.”

“Đi ra, đừng cản trở người khác!”

“Tu Sư thất tinh còn là một Dã, hiếm thấy đấy, nhường một chút, ở đây không phải là nơi ngươi nên tới!”

Hắn là một Tu Sư, ngay cả Đại Tu Sư cũng chưa tới, đương nhiên sẽ không được coi trọng.

Lục Thần chú ý tới, đừng nói là một Tu Sư như hắn, cho dù là Địa Tu ngũ tinh trở xuống cũng sẽ không đi xem ủy thác bên kia.

“Xem ra đều là người của một vài thế lực cường đại đang mở rộng đội ngũ.” Lục Thần âm thầm suy đoán.

“Nếu hai người Thái thúc không rời đi, ngược lại có thể giúp ta một tay...” Lục Thần nói thầm, đáng tiếc, đã trải qua chuyện lớn như Băng Thần, chắc bọn họ cũng không còn lòng dạ gì đi tranh đoạt bảo vật.

Rất nhiều người tuyên bố ủy thác nhiệm vụ, Lục Thần tính toán đơn giản một chút, có thể có một hai trăm đoàn đội, người tham gia đoạt bảo chắc chắn càng nhiều hơn, dù sao Lục Thần vừa xem một lúc, không thể nào gặp được tất cả đoàn đội, hơn nữa rất nhiều đoàn đội cũng không cần mở rộng đội ngũ.

Có vài đoàn đội thực lực, riêng nhân thủ cũng rất sung túc, vốn không cần kiếm người ngoài.

Lục Thần còn nghe nói, bên ngoài thành có một số đội ngũ Ải Nhân tộc, Tinh Linh, số lượng cũng rất nhiều.

Mặc dù mọi người đều ở Đông Nhạc quốc, nhưng chủng tộc khác nhau nên không thể thiếu xung đột, vì để tránh cho giờ phút quan trọng lại xảy ra chuyện, bình thường bọn họ đều tập trung ở vài toà thành thị cỡ nhỏ khác gần đó.

Suy đoán như vậy, lần này có mấy ngàn đội ngũ tham dự đoạt bảo, số người có thể đạt đến mấy chục vạn thậm chí hơn trăm vạn!

Lục Thần cũng xem như người đoạt bảo chuyên nghiệp, nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải việc đoạt bảo với rất nhiều người trong cùng một thời gian như thế.

Trước đó bất kể là bí cảnh U Nguyệt, Thiên Trừng Tháp, đều là một mình Lục Thần, nhưng lần này, đúng là không thể tưởng tượng được tình cảnh hỗn loạn trong nháy mắt bảo vật xuất hiện.

Đương nhiên, Lục Thần không thể gia nhập đội ngũ của những người khác, hiện tại chủ yếu là tìm hiểu tình hình của những người khác, sau khi hiểu rõ đại khái thì Lục Thần lại về chỗ ở của mình.

Lấy bản đồ ra, Lục Thần phóng to khu vực phía bắc Vương Hạ thành.

Ở nơi đó có một điểm đỏ, nhưng bên trên điểm đỏ cũng không có bất kỳ nhắc nhở gì.

“Hai ngày nay ta đã xem qua khu vực này, khu vực này không giống Tuyết Sơn thành, trên cơ bản sơn mạch bên đó không có thay đổi gì, nhưng bên Vương Hạ thành này, hình dạng mặt đất ở gần đây đã xảy ra một chút thay đổi, cho nên chưa chắc bảo vật đã nằm ở khu vực mà bản đồ đang thể hiện.”

Hiện tại hắn cũng chỉ có thể đại khái đánh giá ra một phạm vi mà bảo vật có thể xuất hiện, trong một khu vực khoảng 30 km².

Dưới sự giúp đỡ của Đại Hoàng, Lục Thần lại thu hẹp phạm vi một chút, nhưng hình như bảo vật chôn rất sâu, hiện tại ngay cả Đại Hoàng cũng không thể xác định được vị trí.

Lục Thần đánh dấu khu vực nhỏ nhất cần tập trung trên bản đồ của mình.

“Khoảng 10 km², tuy vẫn không thể chắc chắn địa điểm nào, nhưng nếu có điều khác lạ, có lẽ ta sẽ không bỏ lỡ, có thể làm được điều này đã đủ rồi.” Lục Thần vẫn rất có lòng tin với điều này.

Bây giờ chỉ cần chờ đợi ngày bảo vật xuất hiện!

Cách ngày lời tiên đoán bảo vật hiện thế càng ngày càng gần, toàn bộ Vương Hạ thành nhìn như không khác gì trước đó, thế nhưng lại có sự khác biệt rất nhỏ.

Quảng trường ủy thác gần như đã không còn ai chiêu mộ trợ thủ. Rất nhiều thương đội hoặc là người qua đường rối rít rời khỏi Vương Hạ thành.

Người đi trên đường ít đi, từ sáng sớm đã có rất nhiều người ra khỏi thành, đêm khuya mới trở về.

Trong thành yên tĩnh, giống như bầu trời bình yên trước giông bão, khiến cả tòa thành trì có vẻ vô cùng ngột ngạt.

Vào ngày này, từ đằng xa lại có mấy nhóm người tu tiên chạy đến Vương Hạ thành.

Nhóm người này khoảng hơn 100 người, do vài tên lão giả dẫn đội, người mặc thời trang phong cách thủy mặc thống nhất, trước ngực bộ thời trang đều thêu một chữ “Khương”.

Áo khoác của bọn họ che khuất huy chương, không nhìn ra đẳng cấp.

“Là Thiên Nam Khương gia! Không thể nào, bọn họ cũng tới! Cái này...”

“Đông Nhạc quốc, Thiên Nam Khương thị, Thiên Bắc Hùng gia, Nguyệt Tây Quỷ Hành, Nguyệt Đông Thánh Tông, nếu Khương gia cũng tới, chỉ sợ ba nhà khác cũng không ngồi yên!”

Quả nhiên, sau khi Thiên Nam Khương gia vào Vương Hạ thành, không lâu sau, đội ngũ ba nhà khác cũng lần lượt tiến vào Vương Hạ thành!

“Thật sao, ngươi thật là miệng quạ đen, tứ đại thế lực đều tới, lần này chúng ta còn đoạt cái rắm.”

“Ngươi nói gì vậy, chí bảo hiện thế, thiên thời địa lợi nhân hoà thiếu một thứ cũng không được, ở đây nhiều người như vậy, dù là bọn họ cũng không có lòng tin có thể giành được bảo vật. Đoạt bảo là thiên thời địa lợi nhân hoà, chưa hẳn chúng ta đã không có hy vọng.”

“Đúng rồi, lại nói cũng có thế lực lớn của chủng tộc khác tới đây, tuy tứ đại thế lực rất mạnh, nhưng cũng không dám nói mạnh hơn chủng tộc khác, đến lúc đó hươu chết vào tay ai còn phải xem tạo hóa!”

Tứ đại thế lực vừa tới không bao lâu, bên ngoài thành lại có một nhánh đội ngũ, mênh mông cuồn cuộn thẳng tiến vào Vương Hạ thành.

Dẫn đầu đội ngũ có người cưỡi một con Địa Hành Tích Dịch, trong tay cầm một cây cờ lớn.

Bên trên lá cờ viết bốn chữ “Hoàng Thất Đông Nhạc”!

“Là, là hoàng thất Đông Nhạc!” Người xung quanh đã không còn bình tĩnh, “Ông trời ơi, bọn họ đều tới!”

“Trước Vương Hạ thành cấm cưỡi tọa kỵ, chỉ có người của vương thất Đông Nhạc mới có tư cách cưỡi, tuy chỉ là một con Địa Hành Tích Dịch, nhưng cũng tượng trưng cho thân phận, chúng ta không sánh bằng.”

Bình Luận (0)
Comment